Mười giờ sáng, khu biệt thự trung tâm.
Khu biệt thự trung tâm là khu biệt thự xây sớm nhất thành phố Nam Giang, cũng là khu biệt thự hạng nhất ở Nam Giang, phụ cận có rừng quốc gia với làng du lịch suối nước nóng lớn nhất Nam Bộ, cảnh quan hợp lòng người, giao thông với bốn phương vô cùng thông suốt.
Người ở đây, không giàu thì sang.
Lúc đám Tần Cận Bắc, Chu Dật đi vào phòng ngủ của biệt thự, đằng sau truyền tới tiếng bước chân hỗn loạn.
Lương Thu Hoà vừa quay đầu liền thấy, Mạnh Vĩ thế mà lại che miệng, lảo đảo nghiêng ngả chạy ra ngoài.
Lúc quay đầu lại, mặt Lương Thu Hoà, cứ vậy mà cứng đờ.
Đây là hiện trường nhiều máu nhất mà anh ta từng thấy.
Lọt vào tầm mắt, từ cái giường tráng lệ, theo bàn tới sát vách tường rồi tới sàn nhà, tràn đầy máu tươi.
Nạn nhân nữ chết trên mặt đất, chết trong tư thế vặn vẹo, vết cắt trên cổ, thâm đen tới mức ghê người.
Nạn nhân nam bị trói trên ghế, lồng ngực bị hung thủ mở phanh ra.
Không gian kín, mùi hương đặc nồng đâm thẳng vào xoang mũi, khiến người ta buồn nôn.
Hai nạn nhân, trong miệng đều có bài tarot.
Kỵ sĩ quyền trượng.
Lá bài này, một lần nữa lại hoàn toàn bất đồng với những lá bài trước.
Trong nhát mắt nhìn thấy lá bài, sắc mặt Lương Thu Hoà liền trầm xuống, thậm chí không cần quay đầu nhìn Tần Cận Bắc, cũng biết sắc mặt hiện tại của anh khó coi biết bao nhiêu.
- Nếu hung thủ lấy danh nghĩa bốn kỵ sĩ tận thế để giết người, tổng cộng bốn vụ án, có phải thể hiện hắn đã hoàn thành nhiệm vụ không?
Nửa tháng trước, vấn đề của chính anh ta giờ vang lên lần hai bên tai, hiện giờ nghĩ lại chuyện này, làm sống lưng Lương Thu Hoà chợt lạnh.
Bốn lá bài tarot trước đó, đều là kỵ sĩ bảo kiếm.
Bốn án mạng, tổng cộng có có bốn nạn nhân.
Nhưng cái mà bốn án mạng kia đề cập tới, không phải bốn kỵ sĩ tận thế, mà là kỵ sĩ duy nhất có tên trong bốn người.
Nhiệm vụ của hung thủ còn chưa có chấm dứt, mà là mới bắt đầu.
…
Cửa đột ngột truyền tới tiếng bước chân, cắt ngang sự tĩnh mịch trong phòng.
Mạnh Vĩ che miệng xuất hiện trước cửa, không bước vào, mà đứng tại đó, thò mình nhìn vào.
- Thông qua độ ấm của gan, nạn nhân nữ tử vong vào khoảng 10 tới trước 11h đêm, nạn nhân nam tử vong sau hai giờ.
Hàn Viễn từ bên cạnh người chết đứng lên, đưa mắt nhìn Tần cận Bắc.
Hàn Viễn là pháp y của tổ chuyên án, vóc người có vài phần tương tự với Chu Dật, Lương Thu Hoà, lúc đầu khi tổ chuyên án thành lập, Mạnh Vĩ nhìn từ sau lưng không thể phân biệt ba người họ, chẳng qua, tính tình của bọn họ, thực ra rất trái ngược.
- Đêm qua hung thủ đột nhập vào biệt thự, trước khống chế chồng, sau đó là vợ, nhưng hung thủ lại giết người vợ trước…
- Vì sao không khống chế vợ trước? – Mạnh Vĩ ló khuôn mặt trắng bệch ra, hiển nhiên không thể thích ứng với cảnh tượng như vậy, nhưng tật xấu không quản được miệng vẫn không sửa, ngắt lời Tần Cận Bắc, lúc nói chuyện, anh còn nhìn nạn nhân nam, tuy rằng bị trói trên ghế, nhưng từ thi thể có thể nhìn ra, nạn nhân nam khi còn sống cả người cao lớn, hẳn là thân thể cường tráng. – Vợ so với chồng càng dễ khống chế hơn, hơn nữa sao khống chế chồng, lại giết anh ta sau?
- Trước tiên phải khống chế mối đe doạ lớn nhất. – Tần Cận bắc đến gần nạn nhân nam bị trói trên ghế, tầm mắt dừng trên người anh ta, không dời đi. – Hung thủ muốn nạn nhân nam nhận thật nhiều đau khổ, trước khống chế nạn nhân nam, sau đó giết vợ anh ta, làm nạn nhân nam sợ hãi, nhờ việc này tra tấn nội tâm anh ta.
Vợ mình bị người khác giết, mà mình chỉ có thể trơ mắt nhìn, hơn nữa, người kế tiếp, chính là mình.
Đối với nạn nhân nam mà nói, không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một hình thức tra tấn gấp bội.
Cảm giác chờ chết, so với chết, thường thường sẽ làm người khác sợ hãi hơn.
- Nạn nhân nam sau khi thấy nạn nhân nữ chết, chừng hai giờ mới tử vong, hung thủ tra tấn nạn nhân nam 2 tiếng. – Chu Dật đưa tay trái lên, sờ cái cúc thứ nhất của cổ áo. – Nạn nhân nam bị mổ bụng trước hay sau khi chết?
Vấn đề của Chu Dật, làm Mạnh Vĩ, Lương Thu Hoà biến sắc.
Dù là Hàn Viễn, cùng vì vấn đề của Chu Dật mà sửng sốt một hồi.
- Sau. – Mắt Tần Cần Bắc rời khỏi nạn nhân nam, - Mổ bụng có hàm nghĩa khác, không rơi vào thủ đoạn tra tấn người chết của hung thủ.
Mạnh Vĩ buông lỏng khẩu khí vừa mới căng lên, anh nghiêng đầu rồi đi một đoạn ngắn về phía trước, cuối cùng đứng phía sau Lương Thu Hoà. – Rốt cuộc là ý gì?
Nhưng lúc này đây, anh ta không nghe được câu trả lời của Tần Cận Bắc.
Tổ chuyên án từ khu biệt thự trung tâm trở về, vài người trầm mặc tới kì lạ.
- Nạn nhân nam, Trữ Trì, 30 tuổi, phó giám đốc tập đoàn Hải Thiên, là chồng nạn nhân nữ, nạn nhân nữ tên Mạnh Duyệt Nhiên, 32 tuổi, trưởng nữ của người sáng lập tập đoàn Hải Thiên, đương nhiệm quản lí tài vụ thủ tịch của tập đoàn Hải Thiên.
- Chừng 1.5 năm trước, một chiếc Ferrari đi trên cầu Điềm Thuỷ trên hồ Nam Ba đụng liên tiếp 3 chiếc xe, cuối cùng đâm vào hai chị em trên mười tuổi, làm hai người con trai một chết một chết bị thương, lái xe gây chuyện bỏ chạy, sự tình rất nhanh bị đưa ra ánh sáng, nhưng kỳ quái, sau khi lái xe gây ra sự cố đi tự thú, cùng ngày xảy ra vụ tai nạn có người chụp được lái xe, không phải cùng một người, chuyện vừa phát sinh, lại có người đăng ảnh người lái xe, tuy không rõ ràng, nhưng có thể nhận ra, người lái xe và người tự thú là hai người, về sau, tất cả tin tức trên mạng về vụ án này đều biến mất.
Mạnh Vĩ dừng một chút, nói tiếp:
- Lúc ấy có một số người nhìn qua lái xe này, đồn là Trữ Trì, về phần Mạnh Duyệt Nhiên, trước lúc phát sinh sự cố, hẳn là cô ta đã điều động quan hệ, tìm người đút lót, khiến Trữ Trì không phải ngồi tù.
- Nói tới cùng, Trữ Trì tuy là phó giám đốc tập đoàn Hải Thiên, nói trắng ra thì chính là ở rể, người thực sự có tiền là Mạnh Duyệt Nhiên, nếu lúc ấy không phải Mạnh Duyệt Nhiên xuất lực, anh ta hẳn không chạy được.
Nghe xong lời Mạnh Vị, Lương Thu Hoà cau mày, các đường nét trên mặt bạnh ra, Mạnh Vĩ nhìn thấy phản ứng của anh ta, tay vỗ vỗ anh.
- Người tồi như thế, chết không đủ đền. – Mạnh Vĩ nói ra tiếng lòng của mình, có lẽ, cũng là của Lương Thu Hoà.
- Cuối cùng người lái xe cũng chỉ bị phán vài năm, không lâu trên mạng lại xuất hiện bài post, kể hết tai nạn liên hoàn này, còn đem hình ảnh lái xe lúc trước phóng lên, rất nhanh lên top, có người bạn tận mắt chứng kiến tai nạn, nói hai chị em nhà kia, chị vì bảo vệ em mà bị đâm chết, em trai bị đâm tới tàn phế, hai người con trai kia mới 13, 14 tuổi, người đó nói không dám đem ảnh chụp cùng ngày post lên, nhưng tìm được cha mẹ đứa nhỏ rồi muốn quyên tiền giúp đỡ, cô ấy nói lúc gặp mẹ đứa bé, mẹ đứa bé quỳ xuống đất, khóc tới mức khản giọng không đứng dậy.
- Kết quả không bao lâu, bài post này cũng biến mất. Đúng rồi, lúc trước trên mạng có nhiều người comment thực sự rất dữ dội, trong đó có câu rất nhiều người nói.
Tần Cận Bắc chợt quay đầu nhìn Mạnh Vĩ:
- Nói gì?
Mạnh Vĩ bị hành vi bất thình lình này của Tần Cần Bắc làm cho sửng sốt, tay bóp bóp cổ:
- Nói cái gì mà, muốn đem lái xe xé ra, xem tim hắn có đen hay không.
Lời còn chưa dứt, sắc mặt Chu Dật trầm xuống.
Muốn đem lái xe xé ra, xem tim hắn có đen hay không.
“Mổ bụng có hàm nghĩa khác, không rơi vào thủ đoạn tra tấn người chết của hung thủ.”
Đây là một câu trong hồ sơ hiện trường, là lời của Tần Cận Bắc.
Lương Thu Hoà nhìn Tần Cận Bắc, trong mắt có vài phần khó tin:
- Đội trưởng Tần, anh nói mổ bụng có hàm nghĩa khác, chẳng lẽ là ý này?
Cuộc sống, rất nhiều người hay nói, đói chết, khát chết, hoặc muốn bổ đầu ai đó ra, xem có não hay không.
Nhưng không có kẻ nào, dựa trên mặt chữ mà làm.
Nhưng hung thủ lại làm vậy.
Hắn tra tấn nạn nhân nam hai tiếng, sau khi giết nạn nhân nam mới mổ bụng, không phải muốn tra tấn nạn nhân nam. Mà muốn xem tin anh ta.
Rốt cuộc có đen hay không.
---------------
Dịch: Mạn
Biên tập: BảoNhi
Team: Điệp Mộng
Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 04/08/2018
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo