Sáng sớm ngày thứ hai, Hình Lệ cùng Thẩm Toán từ thành phố Thận Tây trở về rồi.

Hình Lệ từ sau khi trở về, tâm tình không tốt, nên cũng không nói nhiều.

Vụ án mặc dù đã được phá rồi, nhưng bầu không khí của đội cảnh sát hình sự, ngược lại gần như càng thấp.

Mới đầu, mọi người đều cảm thấy hung thủ sẽ là một kẻ vô cùng hung ác, nhưng Tống Nam thì không.

Nam Mộc nâng mắt nhìn mấy người bên cạnh, sau khi trầm mặc một lúc, nói

-Tôi cùng sư phụ lại đi bệnh viện một lần, lần này Phùng Thế Xuyên cùng Đồng Sênh đã thẳng thắn, việc Trần Viên ngoại tình.

-Đồng Sênh cùng Phùng Thế Xuyên thì ước chừng trung tuần tháng năm sẽ ở cùng nhau, giữa đường Đồng Sênh và Phùng Thế Xuyên xảy ra xích mích, vì khiến Phùng Thế Xuyên ghen, tức giận, có hai lần còn đưa người khác giới đến bệnh viện chỉnh hình, nên vì vậy dẫn đến sự chú ý của Tống Nam.

-Phùng Thế Xuyên nói, bản thân sử dụng điện thoại di động liên lạc Đồng Sênh, trước thời điểm Đồng Sênh bị ngộ hại đã mất tích hai ngày, điện thoại di động cuối cùng được tìm thấy ở trong nhà Tống Nam.

Bởi vì là sử dụng điện thoại di động của Đồng Sênh để qua lại, cho dù thất lạc rồi, Phùng Thế Xuyên cũng sẽ không làm ầm lên.

-Tin nhắn trong điện thoại bị xóa sạch rồi, hiện tại đã phục hồi rồi, trước một ngày buổi tối Đồng Sênh bị ngộ hại, Tống Nam đã từng dùng điện thoại này gửi tin nhắn cho Đồng Sênh, cô ta đóng giả thành vợ của Phùng Thế Xuyên, lấy việc ngoại tình của Đồng Sênh và Phùng Thế Xuyên,và chuyện việc Đồng Sênh làm phẫu thuật chỉnh hình để uy hiếp, khiến cho Đồng Sênh nhanh chóng đến khách sạn.

Tống Nam còn cố ý cảnh cáo Đồng Sênh, không được tìm Phùng Thế Xuyên nữa, nếu không sẽ lập tức đem những tin tức này phát lên trên mạng.

Đồng Sênh mấy tháng gần đây mới hot trên mạng, lại là lấy hình tượng thanh khiết tự nhiên, mỹ nữ tươi mát, nếu như những tin tức này thật bị tung lên mạng, tiền đồ của cô ta sẽ hoàn toàn bị hủy.

*

Buổi sáng ngày thứ hai, Tống Nam lấy thân phận là đồng hương của nhân viên quét dọn khách sạn, nói cho khách sạn nhân viên quét dọn bị bệnh nghỉ phép, thay thế nhân viên quét dọn ban đầu.

Đang trong mùa du lịch, khách sạn ban đầu nhân viên đã không đủ, hơn nữa đã từng cũng có qua tình huống tương tự rồi, cũng không có nghi ngờ gì.

Tất cả đều phát triển rất thuận lợi.

Tống Nam đen hành lý cất vào trong cốp xe, chạy đến trước cửa phòng của Đồng Sênh, nhẹ nhàng gõ cửa.

- Ai?

Trong giọng nói của Đồng Sênh có vài phần cảnh giác.

-Tôi là nhân viên quét dọn của khách sạn, vị khách ở trong phòng này một ngày trước, vừa gọi điện thoại đến khách sạn, nói có một đôi bông tai rất quý trọng đã mất ở trong phòng này, phiền cô mở cửa, tôi cần vào tìm thử.

Tống Nam kéo khẩu trang, đợi Đồng Sênh mở cửa.

Xuyên qua mắt mèo, Đồng Sênh nhìn thấy người ngoài cửa mặc đồng phục nhân viên của khách sạn, thế là mở cửa.

-Tôi bị cảm rồi, khách ạn sợ tôi lây nhiễm cho khách.

Dường như chú ý sự kinh ngạc trong mắt Đồng Sênh, Tống Nam lại kéo kéo khẩu trang, giải thích.

Sau khi Tống Nam bước vào phòng, liền bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, không chỗ của Đồng Sênh, thời gian cuối đầu nhìn nhìn nhìn lên di động, trong lòng một trận sốt ruột.

Hiện tại đã qua thời gian hẹn rồi.

Nhưng vợ của Phùng Thế Xuyên còn chưa xuất hiện, phía sau tiếng động tìm kiếm của Tống Nam ngày càng lớn, Đồng Sênh có chút phiền lòng tiến lên hai bước, kéo khoảng cách với Tống Nam, thấp đầu ở trên màn hình gõ ra một chuỗi con số, chuẩn bị gửi đi.

Ngay lúc Đồng Sênh không để ý, tử vong, im lặng tới gần.

*

Nam Mộc đã không có cách nào biết lúc Đồng Sênh bị ngộ sát cụ thể đã xảy ra chuyện gì. Chỉ có thể thông qua tin tức đã biết đi kết luận.

Tống Nam đóng giả vợ Phùng Thế Xuyên dẫn Đồng Sênh đến Khách sạn, lại lấy thân phận nhân viên quét dọn gặt Đồng Sênh mở cửa đi vào.

Cho nên, cửa không có dấu vết bị cạy.

Ngày hôm ấy camera khách sạn bị hư rồi, cũng không để lại ghi chép gì.

Nhưng, thực hiện kế hoạch này, thật ra là có lỗ hỏng.

Hiện tại là đang trong mùa du lịch, khách sạn người đến người đi, mà cái kia chứa tiêu bản của hành lý cỡ lớn, bản thân vốn là một trói buộc, cũng có thể sẽ khiến Tống Nam lộ ra sơ hở.

Muốn làm không có sơ hở, chỉ có hai khả năng.

Loại thứ nhất, Tống Nam vận may cực kì tốt.

Loại thứ hai, lúc Đồng Sênh bị hại, có người thứ hai đến hiện trường.

Hô hấp Nam Mộc cứng lại, ngẩng đầu lên, vô ý thức nhìn về hướng Lục Kỳ.

Bốn mắt nhìn nhau.

Cô nhìn thấy môi của nam nhân giật giật.

-Trần Viện bởi vì chuẩn bị kết hôn, từ trong nhà trọ độc thân của Trần Viện dọn ra ngoài, Tống Nam hẳn là lấy phòng cho thuê vì nguyên do đó, tiếp cận Trần Viên.

Cho nên, Trần Viện mới có thể không đề phòng mang Tống Nam mang về nhà.

Thời gian Tống Nam và Trần Viện sống chung, so với Đồng Sênh càng lâu hơn, thủ đoạn cô ta đối xử với Trần Viện, cũng càng tàn nhẫn.

Một nguyên nhân rất quan trọng, là Trần Viện đã từng bởi vì ngoại tình mang thai, còn tãi qua sinh đẻ.

Tất cả những điều này, đã kích động Tống Nam, khiến cho cô ây nhớ lại mẹ ruột của mình, cùng thảm kịch gia đình năm đó.

Tống Nam giết chết Đồng Sênh, Trần Viện và có ý đồ giết chết Lý Tinh, thủ đoạn gây án của ba vụ kiện, đều đã sáng tỏ rồi.

Trong đầu Nam Mộc không ngừng hiện ra những cảnh tượng đó, nếp nhăn giữa lông mày càng đậm.

Thời điểm sát hại Đồng Sênh, kế hoạch của Tống Nam vẫn còn có sơ hở, nhưng đến lúc giết Trần Viện, kế hoạch của Tống Nam đã rất chu đáo, mà còn thăng cấp nữa.

Nhìn qua, Tống Nam giống một người học việc, từng bước từ xa lạ đến thành thạo.

Một điểm không giống là, cô ta rèn luyện càng thành thạo, là kỹ xão giết người.

Nếu như Tống Nam là người học việc, cô ta có phải sẽ có người hướng dẫn? Nếu như có, sẽ là ai?

Trong đầu có một suy nghĩ ấp ủ đã lâu, mơ hồ hiện lên.

Ấn đường Tống Nam nhéo một cái, thời điểm sát hại Đồng Sênh, thủ đoạn của Tống Nam thật ra rất ngoằn ngoèo, kế hoạch tỉ mỉ của cô ta, đều là chung quanh nơi khách sạn mở rộng.

Mà phòng Đồng Sênh vào ở, chính là ở đối diện phòng của Tần Cận Bắc.

Một vòng luẩn quẩn lớn như vậy, dường như, chỉ có một nguyên nhân.

-Đúng rồi Lục Kỳ, trong nhà Tống Nam phát hiện quyển tranh, trang cuối cùng, gắp một tấm bài Tarot.

Ngón tay Vường Toàn Dập nhanh chóng gõ trên bàn phím.

-Nhìn, chính là cái này.

Hắn vừa chuyển màn hình máy vi tính, trên màn hình, là một đoạn giải thích về mặt bài bài Tarot.

-Bài Tarot tôi quen thuộc a!

Nghe đến ba chữ bài Tarot, Thẩm Toán cuối cùng lên tinh thần, giọng anh ta rõ ràng, thân thể hơi nghiêng nghiêng về trước, híp mắt nhìn màn hình.

-Vòng quay vận mệnh....

Thẩm Toán giật giật môi, thầm đọc một đoạn văn trên màn hình, sau đó lại cất tiếng.

-Ý nghĩ của vòng quay vận mệnh này, rất đơn giản mà, mạng sống giống như một cái vòng quay, không ngừng chuyển động.

-Cái này......đối với trình trạng trên vòng mâm nào đó hoặc thời khắc nào đó, bạn có thể sẽ thích, có thể sẽ không thích, nhưng mà nó đều sẽ qua đi, bởi vì mạng sống vốn chính là biến hóa thất thường.

-Anh Thẩm, đoạn này anh nói, cùng với trên máy tính giống nhau.

Hình Lệ trực tiếp phá hỏng.

-Có thể không giống nhau sao, chú Thần Côn là mới học thuộc vừa rồi.

Vương Toàn Dập lại lần nữa bổ đao.

Ngày sau đó, Nam Mộc nhìn mắt Thẩm Toán trợn lên trời, nhịn không được cười ra tiếng.

Bầu không khí, cuối cùng dịu lại đi nhiều.

Ánh mắt lần nữa nhìn về màn hình, độ cong môi của Nam Mộc trong nháy mắt tiêu tan.

Hình Lệ, Thẩm Toán cùng Vương Toàn Dập ba người còn đang cãi nhau, chỉ có Lục Kỳ, và cô đều trầm mặc.

Bây giờLục Kỳ, hẳn là cùng nghĩ đến nghĩ đến một việc giống như cô.

Bài Tarot, bốn năm trước, tổ chuyên án, án giết người liên hoàn.

Một số từ mấu chốt phía sau, là chân tướng máu me đầm đìa cùng vết thương.

Mà còn những sự việc này, đều chỉ hướng về một người đàn ông.

Tần Cận Bắc.

Bên tai bỗng dưng vang lên buổi tối ngày đó, âm thanh khàn khàn của người đàn ông.

-Còn thích anh sao?

Cô ghét anh ta.

Đúng, cô ta ghét anh, vô cùng ghét.

*

Vụ án của Tống nam cuối cùng có kết thúc, khó được Nam Mộc rời khỏi đội cảnh sát hình sự, sắc trời còn sáng.

Lục Kỳ vừa đi có chút vội vàng, dường như là trong nhà xảy ra việc gì, những người khác cũng lần lượt rời khỏi, Nam Mộc sau khi rời đội cảnh sát hình sự, vẫn luôn đứng ở đó, ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh, mây trắng mềm mại, tâm tình cũng đột nhiên thoải mái.

-Đã bận nhiều ngày như vậy, cuối cùng phá án rồi.

Sau lưng, âm thanh quen thuộc vang lên.

-Lão Nguyễn, nếu đã gặp nhau chính là duyên phận, đi, mời tôi ăn bữa cơm nhé, tôi cảm thấy tôi gần đây đã ốm đi rồi.

Nam Mộc ngay cả đầu cũng không quay lại, liền nghe ra giọng của Nguyễn Thiệu Lăng.

-Khẳng định không phải quần áo chật rồi?

Nguyễn Thiệu Lăng khóe môi nhếch....một cái, trêu chọc nói.

Áp lực mấy ngày liên tiếp cuối cùng cũng có thể giải phóng, Tâm tình Nam Mộc bây giờ còn không tệ, khó được không phản bác.

Hai người trên đường sánh vai đi, nói nói cười cười, bầu không khí thoải mái lại hài hòa.

Mãi cho đến trước khi lên xe, Nam Mộc vẫn luôn nhìn người đàn ông đối diện, con người màu đen mất đi ý cười vừa nãy, biểu tình trịnh trọng mà nghiêm túc.

-Lão Nguyễn, tôi vẫn đang nghĩ, làm gì có thể làm tốt phần công việc này, lại không mất đi chính mình. Có phải có một ngày, lúc chết lặng đi với những sự việc như thế này, mới có thể chân chính làm tốt phần công việc này?

-Nhưng có lúc, tôi lại sẽ sợ hãi, thật có một ngày đó.

Cô muốn trở thành cảnh sát, là muốn cứu vãn mạng sống.

Nhưng loại công việc này làm càng lâu, thì sẽ dính dáng càng nhiều cái chết, còn có hắc ám.

Ngẫu nhiên, cô bị ép tới thẩm chí không thở nổi.

Cô có lúc cũng nghĩ qua, có phải là một ngày, lúc cô có thể đủ bình tĩnh đối mặt với tất cả, đối mặt cái chết và hắc ám, thì mới có thể làm tốt loại công việc này?

Nhưng nếu thật có ngày đó, cô giống như, không phải là cô nữa.

Ánh mắt giao nhau.

Con mắt của Nguyễn Thiệu Lăng, trước sau như một sạch sẽ sáng rực.

Trên mặt người đàn ông trắng nõn tuấn lãng, hình như còn giữ lại sự hồn nhiên và hết sức chân thành của thiếu niên.

-Lúc tôi học đại học, đã từng nghe qua một câu, không bị hắc ám chiếm đoạt, thì nổ lực thành ánh sáng chiếu rọi hắc ám. Tiểu Mộc Đầu, ở bên cạnh cô, tôi có thể thấy ánh sáng đó.

----the end----

---------------

Dịch: Thời Di

Biên tập: BảoNhi

Team: Điệp Mộng

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 04/08/2018

0.10602 sec| 2424.828 kb