Đêm qua, Hình Lệ và Thẩm Toán vẫn canh giữ ở bệnh viện, đợi tình hình của Lý Tinh ổn định mới làm ghi chép.

- Lý Tinh thừa nhận khoảng thời gian trước tình cảm của mình và bạn trai xảy ra vấn đề, và bắt đầu cuộc tình bí mật với bác sĩ đứng đầu bệnh viện chỉnh hình, nhưng cô ta và bạn trai có tình cảm nhiều năm, lại không nỡ tách ra hoàn toàn, sở dĩ ngày hôm qua Lý Tinh đi lên trên sân thượng, là muốn chia tay với bác sĩ đó, sau đó bác sĩ rời đi trước, Lý Tinh ở lại, Tống Nam đã trốn ở gần đó từ trước, đợi Lý Tinh đến gần thì xuất hiện chế ngự Lý Tinh.

Hình Lệ bưng chén trà trên bàn lên, nói tiếp:

- Cuộc gọi báo cảnh sát cũng là Tống Nam bảo cô ấy gọi, có khả năng là Tống Nam thấy Tiểu Mộc Đầu và đội trưởng Lục tới bệnh viện, cho nên muốn điều các người đi.

Nam Mộc nghe xong, nhẹ nhàng lắc đầu, nhưng không ngắt lời Hình Lệ.

Từ bệnh viện phụ sản đến bệnh viện chỉnh hình, đi xe mất gần một tiếng.

Dẫn cảnh sát đến bệnh viện phụ sản, không phải là tạm thời nghĩ ra, là kế hoạch Tống Nam nghĩ ra trước đó.

Đợi Hình Lệ nói xong, Vương Toàn Dập nói tiếp:

- Lúc trước tôi dựa theo điều kiện của đội trưởng Lục điều tra, nhưng không tra ra được Tống Nam, bởi vì bệnh viện phụ sản không có ghi chép về Tống Nam.

- Còn nhớ rõ chuyện “Hắc hộ công” trước vài bệnh viện không, phần lớn những người này đến từ tỉnh khác, rất nhiều người là đồng hương, trong đó có một số người tới từ thành phố Thận Tây, nguyên quán của Thận Nam là thành phố Thận Tây. Từ bảo vệ trong bệnh viện, đến người bán hàng rong bên ngoài bệnh viện, rất nhiều người đều là “hắc hộ công”, phần lớn những người này không được ghi lại ở bệnh viện, tuy bệnh viện từng chỉnh sửa, nhưng không có tác dụng gì, tháng sáu tháng bảy năm trước, bệnh viện phụ sản xuất hiện một lượng lớn “hắc hộ công” ở thành phố Thận Tây, chắc là lúc đó Tống Nam biết Trần Viện phẫu thuật phá thai.

Cho nên ngay từ đầu, Tống Nam đã bị loại bỏ ở ngoài rồi.

Buổi chiều, Hình Lệ và Thẩm Toán đi tới thành phố Thận Tây, điều tra tình hình gia đình Tống Nam.

Thành phố Thận Tây là một thành phố nhỏ gần thành phố Nam Giang, gần ba giờ chiều, Hình Lệ và Thẩm Toán đến nơi.

Bên kia, nhóm Lục Kỳ và Nam Mộc đi đến nhà Tống Nam.

Tống Nam ở trong một căn nhà hai phòng gần nhà ga, không gian chưa tới 20 mét vuông, lúc mọi người đi vào, không gian vốn không rộng lắm càng trở nên eo hẹp chen chúc.

- Phòng ngủ chính cho hai người bạn đại học ở, chỉ là gần đây nghỉ hè, hai người không có ở đây, chì có mình Tống Nam.

Khi Nam Mộc nói chuyện, ánh mắt bị một tập tranh vẽ hấp dẫn.

Cô đi qua đó, mở ra xem.

Lọt vào tầm mắt cô là bức tranh phác họa đường cong, hình ảnh làm người ta thấy mà ghê người.

Người phụ nữ nằm trong vũng máu, mái tóc dài trôi nổi như rong biển, vô số con rắn kỳ lạ vặn vẹo.

Mà mặt người phụ nữ đã bị tô đen xì.

Ánh mắt Nam Mộc trầm xuống, mở bức tranh tiếp theo ra.

Vẫn là một hình ảnh phác họa.

Khác với bức tranh trước, bức tranh này phía dưới của người phụ nữ có một vũng máu tươi, mà thân thể người phụ nữ có nhiều vùng tô màu đen.

Lúc ấy Tống Nam vô cùng phẫn nộ, thậm chí phẫn nộ đến mức đâm thủng tờ giấy vẽ.

- Hình Lệ, có phát hiện gì không…

Nam Mộc bỏ bản vẽ xuống, xoay người thấy Lục Kỳ đang nói chuyện điện thoại.

Di động mở loa ngoài, tiếng nói hơi khàn đục của Hình Lệ truyền ra:

- Haizz, Tống Nam này, trước đây thật là đáng thương.

Một tiếng thở dài qua đi, ông ta lại nói tiếp:

- Trước đây cha của Tống Nam - Tống Văn Diệu là một nhà điêu khắc có chút nổi tiếng, cưới mẹ cô ta là Sở Vũ, Sở Vũ cũng học nghệ thuật, bộ dạng rất được. Năm đầu kết hôn, Tống Nam được sinh ra, ngay từ đầu gia đình vô cùng hạnh phúc, ông cụ ở đây nói, năm đó cha mẹ Tống Nam là trai tài gái sắc, nhưng về sau em gái Tống Nam là Tống Lâm sinh ra không lâu, đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Tống Văn Diệu… Không thể giao hợp nữa.

Hình Lệ là đàn ông, trước mặt Nam Mộc nói đến chuyện này, thật sự mở miệng có chút xấu hổ.

- Sau khi Tống Văn Diệu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thì ông ta dành tất cả tinh lực vào trong công việc, quan hệ vợ chồng càng ngày càng kém, sau đó Tống Văn Diệu thường xuyên không ở nhà, sau khi Sở Vũ gả cho Tống Văn Diệu, vẫn không làm việc, không có công việc, tình cảm vợ chồng cũng xảy ra vấn đề, bà ta bắt đầu uống rượu mỗi ngày, còn ngoại tình với người đàn ông khác.

- Có ông cụ ở đây nói, thực ra Tống Văn Diệu biết Sở Vũ ngoại tình, nhưng có khả năng là Tống Văn Diệu cảm thấy áy náy, vẫn không nói chuyện này ra, kết quả Sở Vũ chẳng những không có thu tay, cuối cùng vì ngoại tình mà mang thai.

Tống Văn Diệu đã mất đi khả năng sinh con, mà cuộc sống của Sở Vũ còn phụ thuộc vào ông ta, cho nên bà ta chỉ có thể lựa chọn phá thai.

Tống Văn Diệu nhẫn nhịn lâu ngày, biết Sở Vũ ngoại tình mà mang thai, sau đó phá thai, cuối cùng cũng bùng nổ.

Tống Nam và Tống Lâm còn nhỏ tuổi, lần đầu tiên thấy cha Tống Vân Diệu tức giận như vậy, khóc lóc tiến lên kéo Tống Vân Diệu và Sở Vũ ra.

Lúc này Sở Vũ đang tức giận, nhất thời lơ là, đẩy Tống Lâm một cái.

Thấy Tống Lâm đụng đầu vào tủ, không còn sức sống nằm ở đó, Tống Văn Diệu tát mạnh Sở Vũ một cái, đẩy bà ta ngã xuống đất.

Lúc Tống Lâm đập đầu vào tủ, tượng điêu khắc Medusa ở phía trên tủ rơi xuống đất, trong khoảnh khắc Sở Vũ ngã xuống đất, mảnh nhỏ đâm trúng động mạch chủ sau gáy bà ta.

Cuối cùng, Sở Vũ chết ngay tại chỗ, Tống Lâm vì xuất huyết trong sọ dẫn đến tử vong, Tống Văn Diệu báo cảnh sát tự thú.

Mà bộ dạng khi Sở Vũ chết, đã để lại cho Tống Nam ấn tượng không thể xóa nhòa.

- Tôi và anh Thẩm đi gặp lão cảnh sát hình sự phụ trách vụ án này…

Hình Lệ nhớ đến lão cảnh sát hình sự tóc đã trắng xóa, lúc nói về vụ án này, vẫn liên tục cảm thán.

- Đáng thương nhất vẫn là đứa bé.

Trên khuôn mặt già nua của ông cụ mang theo chút không đành lòng.

Đứa bé là mẫn cảm yếu ớt nhất, lại thanh toán vì sai lầm của cha mẹ.

- Tôi và anh Thẩm còn điều tra được, ba ngày trước lúc Tống Văn Diệu đi ngang qua công trường, xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đã được đưa vào trong bệnh viện, nhưng chưa bắt đầu cứu đã chết rồi.

Vương Toàn Dập đến gần nói:

- Phía bên tôi cũng điều tra được, hai tháng trước Tống Nam kiểm tra ra mình mắc bệnh ung thư phổi.

Phùng Thế Xuyên và Đồng Sênh là ngoại tình, chắc là lúc đó bắt đầu.

- Tống Nam bị ung thư phổi, biết mình không còn nhiều thời gian, hơn nữa phát hiện Phùng Thế Xuyên và Đồng Sênh ngoại tình, cho nên quyết định giết chết Đồng Sênh, cô ta cho rằng người không chung thủy với tình cảm không nên sống trên thế giới này.

Hơn nữa người thân nhất cũng đã rời đi, làm cho Tống Nam không luyến tiếc cuộc sống lựa chọn nhảy lầu tự sát.

Tầm mắt Nam Mộc nhìn bản vẽ mình vừa xem, nói không rõ rốt cuộc lúc này mình có tâm trạng gì.

Tống Nam vốn là người bị hại, hiện giờ lại thành người hại người khác.

-------------

Dịch: Hà My

Biên tập: BảoNhi

Team: Điệp Mộng

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 04/08/2018

0.08892 sec| 2405.211 kb