- Tại sao anh lại ở đây?
Nam Mộc nhìn Tần Cận Bắc, ánh mắt có mấy phần trì trệ, ở bệnh viện chỉnh hình gặp phải người đàn ông này, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của cô.
-Đưa di động trả lại cho tôi, tôi có việc muốn tìm sư phụ.
Cô giải thích, đưa tay muốn với lấy điện thoại trong tay người đàn ông, ai ngờ Tần Cận Bắc lại thuận thế giơ tay lên.
Người đàn ông này có chiều cao một mét tám bảy, dáng người chênh lệch cách biệt, không hề nghi ngờ cô chính là ở thế yếu.
Trước đó từng có đoạn thời gian trên mạng thịnh hành cặp đôi đáng yêu chênh lệch chiều cao, Thẩm Toán nói, cô và Lục Kỳ coi như cặp đôi chênh lệch chiều cao, thế nhưng Vương Toàn Dập lại không chút khách khí phá hỏng còn khinh bỉ, nói cô dù có nhảy lên, cao nhất chỉ có thể đụng đến đầu gối Lục Kỳ, dễ thương cái quỷ.
Mà người đàn ông trước mắt này, còn cao hơn hai centimet so với Lục Kỳ.
- Tần Cận Bắc, anh có phải là có tật xấu hay không, tôi nói, đưa di động trả lại cho tôi.
Tay Nam Mộc vẫn lơ lửng giữa không trung, trên mặt đã có vẻ không kiên nhẫn.
Người đàn ông nhìn Nam Mộc, tròng mắt đen thêm phần lạnh lùng tàn bạo, trên khuôn mặt đẹp trai lịch sự, không còn nụ cười thường ngày, hắn bây giờ, giống như vứt bỏ mọi ngụy trang:
- Nếu em hi vọng nhìn thấy sự việc hôm nay lần nữa xảy ra, liền gọi điện thoại cho Lão Tứ.
Tần Cận Bắc nói xong, đưa di động trả lại cho Nam Mộc.
Ngón tay hắn lạnh lẽo thấu xương lướt qua lòng bàn tay mềm mại của cô, gây nên một trận run rẩy.
- Anh có ý gì?
Nam Mộc cau mày, nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, cố gắng bỏ qua khác thường vừa rồi dưới đáy lòng.
Ngón tay mạnh mẽ thon dài của Tần Cận Bắc còn nắm lấy cổ tay của cô, giọng nói và bàn tay như ngọc của anh đều lạnh như vậy, lạnh đến mức gần như không có nhiệt độ:
- Phương hướng của em sai rồi.
- Tất cả điểm đáng ngờ đều chỉ hướng Phùng Thế Xuyên, hiện tại cũng có chứng cứ chỉ ra hắn, tình nghi của hắn rất lớn.
Nam Mộc hiển nhiên cũng không đồng ý với Tần Cận Bắc.
Cô biết truyền kỳ trước đây của Tần Cận Bắc, nhưng cũng sẽ không làm theo một cách mù quáng.
Người đàn ông trước mặt bỗng nhiên lâm vào trầm mặc, đường cong gò má căng ra, rất lâu sau đó, giọng nói khàn khàn của hắn mới vang lên:
- Trần Viện chết rồi? Địa điểm bị giết hại ở đâu?
- Chung cư của chính Trần Viện, làm sao?
- Tại sao hung thủ lại sát hại Trần Viện ở chung cư, cũng ở khách sạn sát hại Đồng Sênh?
Mặc dù là câu hỏi, Tần Cận Bắc nhưng không chờ Nam Mộc trả lời, mà tiếp tục nói:
- Nếu như hung thủ là Phùng Thế Xuyên, vì sao lựa chọn ở khách sạn sát hại Đồng Sênh, bởi vì muốn tránh camera? Vào phòng giết người không phải lựa chọn tốt hơn sao?
- Phùng Thế Xuyên đã mưu kế tỉ mỉ muốn giết hại Đồng Sênh, nhưng lại hẹn cô ấy đi đến khách sạn bình dân không phù hợp với tình hình kinh tế của cả hai người, không lo lắng Đồng Sênh sẽ sinh nghi sao?
Lời nói của Tần Cận Bắc, giống như là một cái búa tạ, đập lên đầu cô.
Điểm này, quả là điểm đáng ngờ cô vẫn không nghĩ thông, nhưng cũng không thể chỉ dựa vào điểm này, liền loại bỏ hiềm nghi của Phùng Thế Xuyên.
- Cùng ngày Đồng Sênh bị sát hại, hung thủ lựa chọn dùng vali mang theo tiêu bản ngâm chế?
- Đúng.
Nam Mộc nhẹ gật đầu, camera gần khách sạn cùng ngày quay được hình ảnh hung thủ ném điện thoại của Đồng Sênh đi, mặc dù không có quay được mặt của hung thủ, nhưng dựa vào hình ảnh, xác thực có thể trông thấy hung thủ trong tay cầm theo vali.
- Là một vali bốn bánh kích thước lớn.
- Gần nhà ga, túi đeo vai, giỏ xách, vali đều là vật che giấu rất tốt, nhưng vali kích thước lớn, có lợi cũng có hại.
Vali quả thật là vật che giấu tốt nhất, nhưng là vali kích thước lớn, bản thân liền có trọng lượng nhất định, tính tiện lợi hơi kém; có điều chỗ tốt chính là, vali không cần mang vác nặng trong thời gian dài.
Trong đầu có một ý niệm đột nhiên thoáng qua, Nam Mộc gần như vô thức thốt ra:
- Hung thủ sở dĩ lựa chọn loại vali này, chứng minh hung thủ không có khả năng mang vác nặng trong thời gian dài.
- Cho nên, hung thủ có khả năng không phải đàn ông cường tráng, hoặc là...... phụ nữ.
Nói ra hai chữ cuối cùng, bản thân Nam Mộc hơi đờ đẫn.
Qủa thực, Đồng Sênh và Trần Viện đều là phụ nữ dáng người gầy yếu, muốn khống chế các cô, kỳ thật cũng không cần kiểu đàn ông dáng người cường tráng giống như Phùng Thế Xuyên.
Mà hung thủ nam bình thường càng có khuynh hướng dùng thủ đoạn bạo lực tra tấn người bị hại, phụ nữ lại không.
Đồng Sênh và Trần Viện đều là sau khi chết mới bị cắt da đầu, hơn nữa hành vi đâm vào hạ thể Trần Viện, chỉ xuất hiện một lần. Nếu quả thật là thay thế hành vi tình dục, bình thường hẳn là lặp đi lặp lại nhiều lần.
Nhưng nếu như hung thủ là phụ nữ, tất cả suy luận liên quan chỉ ra Phùng Thế Xuyên là hung thủ trước kia của cô, đều bị lật đổ.
- Điểm cuối cùng, sau khi nạn nhân chết rồi, hung thủ tốn nhiều thời gian bố trí hiện trường, biến nạn nhân thành dáng vẻ Medusa. Liên quan tới truyền thuyết về Medusa, có một phiên bản là thần biển Poseidon bị vẻ đẹp của Medusa hấp dẫn, cố chấp muốn nàng. Chuyện của Medusa lộ ra, khơi dậy sự phẫn nộ của Athena, nàng không thể trừng phạt Poseidon, thế là đem Medusa biến thành yêu nữ tóc rắn.
- Hành vi của hung thủ sau khi nạn nhân chết, là một loại nghi thức hóa hành vi, nghi thức hóa hành vi bình thường có liên quan tới những việc từng trải lúc nhỏ của con người, có ý nghĩa tượng trưng nhất định, đối với hung thủ, hành vi của cô ta, là sự trừng phạt và xử quyết đối với phụ nữ bất trung.
Nam Mộc hồi tưởng lại cảnh tượng nhìn thấy vào buổi sáng đó, trong lòng đã hiểu rõ, hung thủ đã từng dùng đao đâm vào hạ thể của Trần Viện một lần. Hành động này cũng không có quan hệ tới giới tính, hung thủ là đang trừng phạt Trần Viện.
Vết thương bị đâm vào hạ thể, chưa từng xuất hiện trên người Đồng Sênh, chỉ xuất hiện trên người Trần Viện.
Như vậy xem ra, Trần Viện rất có khả năng bởi vì ngoại tình từng mang thai.
Không đúng, nói một cách chính xác, Trần Viện bởi vì ngoại tình từng hư thai, mà còn là một lần.
Nam Mộc cau mày, như có điều suy nghĩ:
- Từ lúc Đồng Sênh bị giết, đến khi Trần Viện tử vong, thời gian yên tĩnh của hung thủ rất ngắn.
Việc cấp bách, nhất định phải mau chóng tìm được hung thủ.
Ánh mắt Tần Cận Bắc từ gò má trắng nõn của Nam Mộc dời đi, tiếp tục nói:
- Hành vi của hung thủ là cho rằng mình đang trừng phạt phụ nữ bất trung đối với tình cảm và gia đình, cô ta tin chắc người bị mình giết, là tai họa của xã hội, người không nên tồn tại, cô ta biết hành vi của mình là không đúng, rồi lại tin tưởng mình đang vì xã hội cống hiến, thông thường người như vậy, phát triển đến cuối cùng sẽ rất quái gở, trước mắt cô ta còn có thể cùng người khác duy trì quan hệ xã giao nhất định, nhưng trong sinh hoạt hàng ngày cũng sẽ biểu hiện ra chút đặc thù, ví như mẫn cảm đa nghi, cảm xúc không ổn định, năng lực làm việc giảm xuống, cùng người thân bạn bè xa lánh vân vân.
*
Đến khi Nam Mộc suy nghĩ rõ ràng, người đàn ông trước mặt, sớm đã rời đi.
Trong không khí, dường như còn lưu lại hơi thở mát lạnh trên người anh, trộn lẫn mùi thuốc lá và mùi rượu.
Tần Cận Bắc sẽ không mới sáng sớm đã hút thuốc uống rượu, có lẽ người đàn ông kia ngày hôm qua, uống rất nhiều rượu.
Trong lúc hoảng hốt Nam Mộc nhớ tới, rõ ràng hôm qua, anh còn bộ dáng đối với cô tránh còn không kịp, nhưng hôm nay, anh thế mà lại giúp cô phân tích tình tiết vụ án, cho nên, kết quả là anh đã suy nghĩ thông suốt, rốt cục bỏ xuống, hay là...... Bởi vì cái gì khác?
--------------
Dịch: Ẩn Dạ
Biên tập: BảoNhi
Team: Điệp Mộng
Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 03/08/2018
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo