Từ cục cảnh sát đến bệnh viện, vốn chỉ cần nửa giờ đường xe, nhưng bây giờ vừa lúc gặp phải thời gian kẹt xe.

Sau đó thì gặp khi thì đèn xanh lúc thì đèn đỏ, sắc trời đã tối xuống, hai quán bán hàng bên đường cũng lần lượt mở ra.

Phố xá ồn ào huyên háo, mùi thơm của đồ nướng ven đường quanh quẩn ở chóp mũi yếu ớt.

Nam Mộc chống cằm, vô ý thức hít mũi một cái, suy nghĩ vẫn còn đắm chìm trong vụ án, đột nhiên ngoài cửa sổ có thanh âm truyền tới.

- Nhân viên phục vụ tính tiền.

- Chào ngài, tổng cộng là hai trăm ba mươi sáu.

- Không đúng, chúng tôi không có tốn nhiều tiền như vậy, lấy thực đơn của tôi ra tôi nhìn một chút.

- Dừng một chút.

Giọng của người phụ nữ lại vang lên lần nữa.

- Chúng tôi không có gọi tôm, cái thực đơn này có vấn đề.

- Chính người nhìn xem, trên bàn chúng tôi không có đĩa tôm, làm sao có thể ăn qua món này, rõ ràng là các người thêm đồ ăn không có vào thực đơn, lại cứng rắn nói chúng tôi đã dùng, hành động vủa các người không phải lừa gạt người tiêu dùng sao!

Người phụ nữ có chút tức giận bất bình, rồi đột nhiên cất cao giọng, tiếng nói rõ ràng truyền vào trong tai Nam Mộc.

...

Màn hình điện thoại di động bỗng nhiên lấp lóe, là tin nhắn của Vương Toàn Dập gửi tới,

- Chính xác vào một năm trước Lý Tinh đã làm giải phẫu sanh non.

Trong đầu Nam Mộc, bỗng dưng xẹt qua một hình ảnh, dường như nhanh đến không thể bắt được.

Tại của của phòng phế phẩm trong bệnh viện, cô và người đàn ông trẻ tuổi chạm mặt, rác rơi tán loạn trên mặt đất, nội tạng rắn từ đó rơi ra.

Vốn không thuộc loại bên trong thêm vào đó, lại nói là người khác làm.

Thân thể Nam Mộc đột nhiên cứng ngắc một hồi, cô phạm vào sai lầm, mà lại, là hai lần.

Lần thứ nhất, là nội tạng rắn đến tột cùng là ai bỏ vào.

Lần thứ hai, là giới tính Tống Nam.

- Sư phụ, nhanh một chút, Lý Tinh căn bản không phải là hung thủ, cô ta là người tiếp theo bị hại.

- Cô ta là người tiếp theo bị hại.

Thanh âm Lục Kỳ cùng Nam Mộc, gần như vang lên cùng một thời điểm.

Chiếc Audi màu trắng đột nhiên tăng tốclốp xe ma sát kịch liệt với mặt đất, tạo nên một làn khói xanh.

Bệnh viện chỉnh hình Y Mĩ.

Nam Mộc nhanh chóng xuống xe, một đường chạy vào bệnh viện, chạy đến trước bàn trựa.

Trong quá trình chạy tới, cô nhớ tới lời nói của Tần Cận Bắc, hung thủ gần đây tiếp nhận áp lực cực lớn, lại thêm vụ án của Trần Viện kích thích, cho nên hung thủ sẽ tăng tốc.

Thế nhưng cô thật không ngờ, lại nhanh như vậy.

- Lý Tinh...

Bàn trực trống không, giống như mở ra một cái miệng to đầy máu, nuốt sống đi giọng nói và ý thức của cô.

Lục Kỳ trông thấy dáng dấp một nữ hộ sĩ cách đó không xa, đi tới,

- Hôm nay Lý Tinh đến bệnh viện không?

- Hôm nay Tiểu Lý có việc xin phép nghỉ...

Người phụ nữ lời còn chưa dứt, điện thoại của Lục Kỳ vang lên.

- Lục đội, vừa rồi nhận được điện thoại báo cảnh sát, có một người phụ nữ tự xưng là Lý Tinh, nói mình bị bắt cóc, bây giờ ở bệnh viện phụ sản, nghe giọng nói đúng là Lý Tinh.

Vương Toàn Dập thở dốc một hơi, nói tiếp.

- Tôi lần theo dấu vết của tín hiệu di động, xác định được địa chỉ là bệnh viện phụ sản.

- Trong điện thoại Lý Tinh rất sợ hãi, cuối cùng, cô ta hét lên một tiếng, điện thoại liền bị cắt đứt.

Có lẽ, Lý Tinh đã bị giết hại rồi.

Lục Kỳ thu điện thoại, lập tức xoay người đi ra ngoài, lại bị Nam Mộc sau lưng gọi lại.

- Sư phụ, em muốn ở lại.

Vửa rồi Vương Toàn Dập nói, cô cũng nghe thấy, thế nhưng mà...

Nhận được điện thoại báo cảnh sát, cho dù như thế nào, đội cảnh sát hình sự là nhất định phải đi, nhưng mà, cô cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, còn không nghĩ ra được vấn đề nằm ở chỗ nào.

Khuôn mặt Nam Mộc trắng nõn xinh xắn hơi dương lên, con ngươi đen nhánh lộ ra sự kiên định cùng cố chấp riêng.

Thân hình thon dài cao ngất của người đàn ông dừng lại, mắt đen nặng nề nhìn qua Nam Mộc, ánh mắt ước chừng cũng chỉ dừng lại hai giây trên mặt cô, sau đó nhẹ gật đầu.

- Bản thân cẩn thận, có phát hiện gì lập tức cho anh biết.

Băn khoăn của cô, anh biết.

Thân ảnh Lục Kỳ rất nhanh chóng biến mất trong phạm vi tầm mắt, Nam Mộc đứng tại chỗ, đưa tay hung hăng gõ gõ huyệt thái dương.

Khi cô và Vương Toàn Dập đến bệnh viện chỉnh hình, trong quá trình nói chuyện với Lý Tinh, phát hiện màn hình di động trên bàn của Lý Tinh là ảnh chụp cùng cháu, trong lời nói lúc đó có thể thấy được, Lý Tinh rất thích con nít.

Thế nhưng một năm trước, Lý Tinh lại làm giải phẫu sinh non.

Một người phụ nữ rất thích trẻ con, tại thời điểm mang thai lại lựa chọn sẩy thai, vô cùng có khả năng đứa bé kia cơ bản là không thể lưu lại.

Cho nên một năm trước, Lý Tinh, Trần Viện rất có thể cùng một người đàn ông có tình cảm ngoài giá thú, mà khi gặp mặt vào chủ nhật, trên ngón áp út Lý Tinh có một dấu vết của chiếc nhẫn, cũng đã không có nhẫn, điều đó rõ ràng là tình cảm của cô ta và bạn trai xảy ra vấn đề.

Trên màn hình giám sát, vào buổi sáng chủ nhật Lý Tinh vào gian phòng phế phẩm, kỳ thật không phải vì vu oan Phùng Thế Xuyên, mà là vì đi gặp người người đàn ông nào đó trong bệnh viện.

Đủ loại dấu hiệu nói cho cô biết, Lý Tinh không phải hung thủ, mà là người tiếp theo bị hại.

Thế nhưng lần này, vì cái gì Lý Tinh lại có cơ hội gọi điện thoại báo cảnh sát?

Hai lần gây án trước đó, hung thủ không có bất kỳ sơ hở nào, vì cái gì lần này có sai lầm lớn như vậy?

Địa điểm giết hại Đồng Sênh, là nhà ga bên cạnh khách san; Địa điểm giết hại Trần Viện, là trong nhà trọ độc thân của mình, cùng nhà ga cũng tương đối kề nhau; Mà lần này địa phương bắt cóc Lý Tinh, là bệnh viện phụ sản.

- Bệnh viện phụ sản.

Nam Mộc lấy điện thoại cầm tay ra, ngón tay chỉ trên bản đồ Nam Giang, nếp nhăn giữa lông mày càng sâu.

Tống Nam thuộc loại gài bẫy người, người như vậy, bình thường sẽ đem mục tiêu dụ đến nhà mình, hoặc là khu vực kiểm soát để xuống tay.

Nhưng mà, bệnh viện người đến kẻ đi, không thể khống chế qúa nhiều người, sau khi làm nghi thức hoạt động để hoàn thành vụ giết người trọn vẹn, rất dễ bị người khác cắt ngang hoặc là phát hiện.

Mà công việc gần đây của Tống Nam không hề liên quan đến bệnh viện phụ sản, đối với tình huống nơi đó cũng không đủ quen thuộc.

Vậy tại sao, còn muốn mạo hiểm lựa chọn nơi đó?

Là bởi vì thông qua vụ án trước đó được luyện kỹ xảo giết người, xây dựng đầy đủ lòng tin? Hay toàn bộ, đều chỉ là ngụy trang?

Địa điểm vụ án phát sinh hình ảnh, từng màn lại thoáng hiện trước mắt Nam Mộc.

Vết máu mày đỏ tươi, dần dần nhuộm đỏ những hình ảnh kia, sau đó hết thảy trước mắt, bắt đầu mãnh liệt lay động, cuối cùng vỡ toang mảnh vỡ, đâm thẳng ánh mắt của cô.

Nam Mộc nhắm mắt lại, cố gắng để cho mình bình tĩnh trở lại, tập trung tinh thần.

Khi Lục Kỳ cùng Vương Toàn Dập trò chuyện, cô có hỏi qua nữ hộ sĩ, hôm nay Tống Nam có tới bệnh viện hay không.

Gặp Tống Nam là vào buổi sáng chủ nhật, tại gian phòng phế phẩm ở giữa cổng cô đã gặp được nhân viên quét dọn.

- Hôm nay không nhìn thấy cô ta, nhưng mà hình như sang sớm Tống Nam đã đến rồi, không gặp được cũng không kỳ lạ, vốn dĩ cô ta là bảo vệ bệnh viện kiêm nhân viên quét dọn, về sau cùng người bệnh không hợp, còn bị bệnh nhân khiếu nại, nên chuyển qua làm nhân viên phụ trách quét dọn.

Đây là nữ y tá trả lời ngay lúc đó.

Bỗng nhiên cô mở to mắt, ở trong lòng mặc niệm mấy từ.

- Nghi thức thay đổi động tác, Medusa, trừng phạt.

Con ngươi sáng ngời của Nam Mộc bỗng dưng co rút lại, kiềm chế suy nghĩ trong não của cô, rút cục cũng chui từ dưới đất mà lên.

Lý Tinh không có ở bệnh viện phụ sản, cô ta ở trong bệnh viện chỉnh hình!

Tống Nam, cũng ở đó.

Mà lại, nhất định ở chỗ cao nhất!

- Kết nối điện thoại với văn phòng viện trưởng, nhanh.

- Nam Mộc bước nhanh về phía bàn trực, nói với nữ y tá, giấy chứng nhận sĩ quan cảnh sát sáng loáng trước mắt nữ y tá.

Đám người rộn ràng từng bước từ trong bệnh viện sơ tán ra bên ngoài, Nam Mộc lại liều mạng chạy về hướng ngược lại.

Khi chạy nhanh, cô gọi hai cú điện thoại, gửi đi một tin nhắn.

Một cái là cho Lục Kỳ, một cái khác là cho Tần Cận Bắc.

Chính cô cũng không biết vì cái gì, mà cô có ý niệm đó trong đầu, vậy mà không gọi cho Lục Kỳ để chi viện, mà là gọi cho Tần Cận Bắc.

Cô ngẩng đầu lên, phán đoán cầu thang trên đỉnh đầu, dường như không thể nhìn thấy phần cuối.

Trong hành lang trống trải, lúc cô chạy tiếng vang vang lên, cứng nhắc lại rõ ràng, ẩn ẩn có chút âm trầm.

Mãi đến khi có tiếng thét chói tai của người con gái truyền đến, giống như một con dao sắc, trong chốc lát phá vỡ đi sự tĩnh mịch của bệnh viện.

------------

Dịch: Cảnh Dương

Biên tập: BảoNhi

Team: Điệp Mộng

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 04/08/2018

0.08534 sec| 2428.625 kb