“Thật sự có một bức tường, đây là sản phẩm công nghệ mới của chính phủ sao?”

“Ha ha ha, vừa rồi khi cảnh sát còn chưa đến, tôi đã lén lút sờ một chút.”

“Chào mọi người, tôi là Tiếu Tiếu. Không sai, hôm nay Tiếu Tiếu sẽ phát sóng trực tiếp để các bạn có thể tận mắt chứng kiến bức tường trong suốt gây ôn ào huyên náo ngày hôm qua tại Trì Hà…”

Bờ đê vốn bị dân chúng tránh như rắn rết hôm nay lại vô cùng náo nhiệt, thậm chí còn có chủ bá phát sóng trực tiếp ngay tại hiện trường, tranh thủ cọ nhiệt. Cảnh sát nhân dân cầm loa yêu cầu những người này rời đi để duy trì trật tự, nhưng hầu hết mọi người vẫn ùn ùn kéo đến, mưa to tầm tã cũng không thể dập tắt nhiệt tình vây xem bát quái của người dân.

Ngay khi Dương Tam quay lại đã nhìn thấy một đám người đang kề vai sát cánh đứng bên bờ sông, tự mình suy diễn đủ kiểu.

Dương Tam hừ lạnh, cảm thấy những người này ở đây đúng là thêm phiền.

Cô trực tiếp điều khiển một cơn cuồng phong, bao bọc lấy cơn sóng lớn, lướt qua bức tường cao, hung hăng chụp vào bọn họ. Trận gió này trực tiếp cuốn đi chiếc ô che mưa trên đầu bọn họ, một số người sợ hãi không cẩn thận làm rơi điện thoại di động, trong khoảng thời gian ngắn tiếng thét chói tai liên tiếp vang lên, thân thể những người này còn bị nước tạt ướt đẫm. Nếu bức tường này đổ sập xuống, chỉ e là bọn họ đã bị sóng lớn cuốn đi.

Mọi người sinh lòng sợ hãi, sôi nổi giải tán. Camera của chủ bá đang phát sóng trực tiếp kia toàn là nước, chỉ đành hành quân lặng lẽ. Cảnh sát cũng nhân cơ hội này kéo dây phong tỏa.

Tiểu Kim hỏi: “Lão đại, không thể dùng Tức Nhưỡng để gia cố phòng tuyến sao?”

Dương Tam lắc đầu: “Nếu gia cố thì cũng chỉ tạm thời, chờ sau này bờ đê đổ sập xuống thì sẽ càng thảm hại hơn. Hơn nữa tôi cũng đã dùng hết Tức Nhưỡng rồi.”

Vẻ mặt cô khó chịu nói: “Đều do những nhân loại này, lấp hồ lấy đất trồng trọt, chặt cây phá rừng.”

Trì Hà vốn rộng lớn hơn nhiều so với hiện tại, về sau cây cối ở khu rừng thượng nguồn cũng bị đốn hạ không ít, nước sông gây xói mòn mặt đất, phù sa lắng đọng vào lòng hồ, khiến bờ sông càng ngày thu hẹp. Đây là thiên tai cũng là nhân họa.

Nghĩ đến núi Cửu Nguy vốn là một mảnh non xanh nước biếc lại biến thành như vậy, trong lòng Dương Tam không khỏi có oán niệm.

“Pi…” Tiếng chim hót như ẩn như hiện vang lên, Dương Tam không khỏi nhìn về phía dòng nước cuồn cuộn. Hình như âm thanh vừa rồi được truyền đến từ phía bên kia?

“Pi…” Lại một tiếng vang lên, âm thanh lộ ra một tia thê lương cùng tuyệt vọng.

Tiểu Kim nói: “Nghe có vẻ giống tiếng chim uyên ương.”

Dương Tam nhìn nước sông không ngừng dâng lên, bỗng nhiên linh quang chợt lóe: “Tôi sẽ dùng Tay Áo Càn Khôn lấy chỗ nước này đi, sau đó trực tiếp đổ vào Đông Hải bên kia là được.”

Tuy rằng cô không có bình Ngọc Tịnh của Quan Âm Bồ Tát nhưng vẫn còn tay áo Càn Khôn. Cô quả thật quá cơ trí!

Nghĩ sao làm vậy, Dương Tam lập tức hành động, hướng Tay Áo Càn Khôn về phía nước con sông thu nước vào, cưỡi mây bay đến Đông Hải, đổ nước trong tay áo xuống biển. Chỉ là đợi đến khi cô quay lại bầu trời Trì Hà một lần nữa, suýt chút nữa tức giận đến mức nổ tung.

Cô rõ ràng đã lấy đi không ít nước, tại sao mực nước vẫn không hề có chút thay đổi nào, từ nãy đến giờ chưa đến nửa tiếng nhưng nước đã dâng cao ít nhất 50cm.

“Sao lại thế này?” Dương Tam hỏi Tiểu Kim.

Vẻ mặt Tiểu Kim nôn nóng: “Ngay khi đại nhân vừa rời đi, nước sông liền dâng lên, trở lại như lúc ban đầu.”

Dương Tam thầm chửi ầm lên trong lòng, bây giờ cô đã có thể xác định, trận hồng thủy này chắc chắn là có kẻ đang giở trò quỷ.

“Chúng ta xuống nước nhìn xem.” Cô phân phó Tiểu Hắc canh giữ trên bờ, có tin tức gì thì lập tức thông báo cho bọn họ, sau đó liền cùng Tiểu Kim nhảy vào dòng nước đang chảy xiết. Bởi vì hai người bọn họ đã sử dụng thuật ẩn thân nên khi nhảy xuống nước cũng không khiến mọi người xôn xao.

Vừa vào trong nước Tiểu Kim lập tức hóa thành giao long, còn Dương Tam lập tức niệm khẩu quyết tránh nước. Cô buông lỏng linh thức của bản thân, bắt đầu tìm kiếm chỗ dị thường.

Tiểu Kim là giao long, nên năng lực cảm ứng trong nước có phần mạnh hơn so với Dương Tam: “Hình như là ở vị trí thượng nguồn…”

Dương Tam cũng lười đi qua đó, trực tiếp ngồi trên lưng Tiểu Kim để nó bơi sang chỗ đó.

Dòng nước chảy xiết, hơn nữa bên trong có rất nhiều đất bùn lắng đọng khiến nước sông trông khá vẩn đục. Dương Tam nhớ lại dòng nước sông xanh biếc ngàn năm trước liền có chút oán hận nhân loại. Đúng là tức chết cô mà!

Cuối cùng Tiểu Kim cũng dừng lại ở một vị trí, có chút do dự. Vì để tìm ra nguyên nhân, Dương Tam trực tiếp bảo Tiểu Kim sử dụng hết một bộ phận vận khí. Sau đó Tiểu Kim tiếp tục bơi về phía Đông Nam, cuối cùng dừng lại phía trước một huyệt động.

Dương Tam cảm nhận được một cỗ khí thế hết sức quen thuộc trong huyệt động này.

A, hương vị này hình như cô đã từng ăn qua!

Cô bước vào bên trong huyệt động lại nhìn thấy cánh chim xinh đẹp và vảy cá rơi rụng đầy đất, thậm chí còn chảy máu tươi, hiển nhiên là chủ nhân của nó đã từng bị thương. Có lẽ huyệt động này chính là kết giới, nên mấy thứ này mới không thể trôi ra ngoài.

Dương Tam nhặt một chiếc cánh lên, vô cùng chắc chắn nói: “Đây là Thắng Cá.” Với những món ăn cô đã từng ăn qua, nếu là nguyên liệu nấu ăn tươi ngon sẽ để lại ấn tượng tương đối sâu sắc. Thắng Cá là dị thú thượng cổ, thân cá cánh chim, thanh âm như chim uyên ương. Nơi nào Thắng Cá đi qua sẽ mang theo hồng thủy đến nơi đó. Khó trách mực nước ở đây không thể giảm xuống, hóa ra là do Thắng Cá quấy phá.

Âm thanh vừa nãy bọn họ nghe được hẳn là do Thắng Cá phát ra. Ước chừng Thắng Cá đã rời khỏi nơi này từ nửa giờ trước.

Dương Tam nhẹ nhàng thở ra, nếu đã tìm ra nguyên nhân vậy thì dễ xử lý hơn nhiều. Kế tiếp cô chỉ cần tìm được Thắng Cá là có thể giải quyết vấn đề lũ lụt.

Cô cầm lấy vảy và cánh chim, thử bói toán một chút xem Thắng Cá hiện đang ở nơi nào. Cô mơ hồ có thể cảm nhận được đối phương đang ở vị trí hạ du, nhưng cụ thể ở đâu thì cô không thể tính ra. Lấy tu vi chuẩn thánh của cô, hơn nữa còn có đồ vật trong tay, theo lý mà nói thì không thế xuất hiện tình huống này. Cô chỉ có thể suy đoán là do trên người đối phương có thứ gì đó có thể quấy nhiễu việc bói toán.

1.03822 sec| 2396.836 kb