Dương Tam lại một lần nữa quay về với cuộc sống như trước kia.
Quá nhàn rỗi, cô liền bắt đầu kiểm kê lại toàn bộ gia sản, còn đem vàng đổi thành tiền. Cuối cùng phát hiện, trong tay cô hiện đang có khoảng bốn trăm triệu, trong đó hơn phân nửa đều kiếm được từ việc lừa gạt Triệu gia và diệt trừ ngụy Phật.
Cô cũng đã tìm hiểu qua, nếu muốn mua lại địa bàn trước kia thì cần ít nhất một tỷ, dù sao đó cũng là nơi non xanh nước biếc. Dương Tam tràn đầy tin tưởng vào tương lai, dựa theo tốc độ kiếm tiền hiện tại, không quá năm năm cô có thể tiếp tục quay về làm đại vương trên núi, sau này còn có thể bao dưỡng Từ Xuân Thâm, một lần nữa hưởng thụ những ngày tháng làm thần tiên tươi đẹp.
Tâm tình cô vô cùng vui sướng, đúng lúc nhìn thấy Hứa Giai Hâm trở liền chỉ điểm cho cô ấy vài câu.
Gần đây Hứa Giai Hâm cũng gặp chút khó khăn trong việc tu hành, sau khi được giải đáp nghi vấn liền nói thêm chuyện khác với Dương Tam.
“Sư phụ còn nhớ một học sinh nữ tên là Thời Văn không?”
Trong khoảng thời gian ngắn Dương Tam thật sự không nhớ ra.
Hứa Giai Hâm liền bổ sung: “Chính là cô bé đã tạo ra sự kiện nháo quỷ ở trường trung học số 6 để đòi lại công đạo cho Phó Chi Đồng.”
Nghe cô ấy nói vậy Dương Tam liền biết đó là người nào: “Cô bé ấy có chuyện gì sao?”
Hứa Giai Hâm thở dài, nói: “Cô ấy mở một trang web. Chỉ cần mọi người đăng ký tài khoản thì có thể lên website đăng bài tố khổ, nội dung tố khổ đều xoay quanh những vấn đề vườn trường. Thậm chí còn có người tố giác các vụ bạo lực học đường.”
Cô ấy ngẩng đầu nhìn về phía Dương Tam, hiển nhiên là thần sắc có chút rối rắm: “Nếu nội dung kia được xác minh là sự thật, người bắt nạt sẽ bị cảnh cáo, nếu cảnh cáo vô dụng sẽ phải chịu những hành động trả thù tiếp theo.”
“Có người ngã từ trên cầu thang xuống, thậm chí còn bị gãy xương. Có một học sinh được gọi là đại tỷ lúc tắm rửa không cẩn thận bị điện giật, làn da bị cháy bỏng. Trong khoảng thời gian này, tuy rằng có không ít người bị thương nhưng vẫn chưa nháo ra mạng người.”
Dương Tam có chút kinh ngạc: “Những chuyện này đều do cô ta gây ra à?” Mới nửa năm không gặp, Thời Văn đã làm ra thế trận lớn thế này, kẻ sĩ ba ngày không gặp đúng là phải nhìn đối phương bằng con mắt khác.
Hứa Giai Hâm gật gật đầu: “Hiện tại trang web kia đang được chia sẻ với tốc độ khá nhanh, điều này cũng giúp làm giảm tình trạng bạo lực học đường. Tôi đã quan sát một khoảng thời gian, cô ta đã thu nhận một vài quỷ hồn là nạn nhân của các vụ bạo lực học đường, nhờ bọn họ giúp đỡ trả thù.”
Những quỷ hồn chết do tự sát, bởi vì oán khí nồng đậm nên pháp lực cường đại hơn so với quỷ hồn tự nhiên, lúc trả thù cũng thống khoái hơn rất nhiều.
Dương Tam suy nghĩ một chút: “Mở trang web kia cho tôi xem chút.”
Hứa Giai Hâm đã sớm lưu lại website đó, trực tiếp mở máy tính ra.
Lúc Dương Tam click vào, ảnh bìa trang web chính là một pho tượng bằng gỗ, đó là cô gái mặc một thân đạo bào, gương mặt có vài phần quen thuộc, bên cạnh còn có bốn chữ “tiểu thần Văn Vũ”.
Dương Tam chợt phản ứng lại, mũi và miệng của pho tượng này rất giống Phó Chi Đồng, đôi mắt cùng dáng người lại giống Thời Văn, đơn giản mà nói đây chính là sự kết hợp của hai người bọn họ.
Hứa Giai Hâm đã sớm đăng ký một tài khoản, Dương Tam trực tiếp dùng nó để đăng nhập vào trang web. Trang web này có tổng cộng ba mục: MỤC GIÚP ĐỠ, MỤC CẢM ƠN, MỤC KẾ TIẾP.
Cô tùy tiện chọn MỤC CẢM ƠN, bên trong mục này đều là những học sinh bị bắt nạt cuồng hoan với nhau.
“Cảm ơn Văn Vũ! Lúc trước bạn cùng bàn bắt nạt tôi, bây giờ trong nhà hắn đã xảy ra chuyện, để xem hắn ta còn có thể tiếp tục kiêu ngạo hay không.”
“Lúc trước trường tôi có một người chuyên thu phí bảo kê, bây giờ vẫn đang nằm viện, nghe nói người nhà hắn đã đi khắp các chùa miếu đạo quan để cầu bái thần phật, đúng là đáng đời.”
“Thật sự thật sự rất cảm ơn Văn Vũ đại tiên! Cả đời này tôi sẽ tín ngưỡng ngài, trong lúc tôi tuyệt vọng nhất chỉ có trang web này mang lại cho tôi chút hơi ấm.”
“Về sau tôi sẽ không tin thần tiên nào cả, thời điểm tôi bị bắt nạt cũng không thấy bọn họ đứng ra giúp tôi giành lại công đạo.”
Dương Tam xem tiếp vài bài viết, tất cả đều có nội dung thổ lộ cuồng nhiệt như thế này. Dường như cô đã rõ mục đích của Thời Văn, cô ta muốn cứu vớt những học sinh bị khi dễ, sau đó thu thập tín ngưỡng của bọn họ. Nếu không cô ta cũng sẽ không đặt riêng một pho tượng ở đầu trang web.
Dương Tam nhướng mày, không thể không thừa nhận, vị này thật sự là người có ý tưởng. Thu thập tín ngưỡng của nhân loại, lấy đó làm thần. Nhìn người ta xem, ngay cả danh hào cũng đã nghĩ ra.
Cô thở dài: “Đáng tiếc.”
Hứa Giai Hâm hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Dương Tam nhìn những tín ngưỡng này, cuối cùng mới lên tiếng: “Đáng tiếc cách làm của cô ta đã định sẵn sẽ thất bại.”
“Vì sao lại như vậy?” Ngày thường Hứa Giai Hâm làm không ít chuyện tốt ở thành phố R, thu thập âm đức chi khí, ít nhiều gì cũng sẽ nhận được một chút tín ngưỡng. Bất quá những tín ngưỡng kia đều bị cô ấy sử dụng để luyện pháp khí hộ thân.
Dương Tam nói: “Hương khói chi lực không phải thứ mà người bình thường có thể nhận nổi, bởi vì thân thể của nhân loại quá yếu ớt, dễ dàng bị ăn mòn. Nếu cô ta còn tiếp tục như vậy, thân thể chắc chắn sẽ ngày càng suy nhược. Muốn dựa vào hương khói chi lực để thành thần thì cô ta phải tu hành thật rốt, rèn luyện thân thể, hoặc là tự sát để bản thân biến thành quỷ.”
Sau khi biến thành quỷ sẽ không có thực thể, đương nhiên sẽ không bị hương khói chi lực ăn mòn. Nếu hương khói chi lực dễ thừa nhận như vậy thì đã sớm có không biết bao nhiêu người dựa theo phương pháp này tu luyện thành tiên thành Phật. Không phải sau khi Quan Vũ chết đi mới trở thành thần hay sao? Tín ngưỡng hay hương khói chi lực đối với quỷ thần đều là những thứ tốt, nhưng đối với nhân loại mà nói thì không thể nghi ngờ đây chính là công dã tràng.
Hứa Giai Hâm chợt bừng tỉnh, sau đó gật đầu: “Tôi sẽ tìm cơ hội nhắc nhở cô ta.”
Mặc kệ đối phương có phải vì thu thập tín ngưỡng mới làm vậy hay không, nhưng chính xác cô ta thật sự đã giúp đỡ không ít người, như vậy cô ấy lên tiếng nhắc nhở Thời Văn một chút cũng là chuyện nên làm.
Dương Tam gật đầu, cũng không để việc này trong lòng.
Dù thế nào thì thành phố R này cũng có Hứa Giai Hâm nhìn chằm chằm, sẽ không thể nhấc lên sóng to gió lớn.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo