Bởi vì vô duyên vô cớ có được một tòa trang viên lớn, tâm tình Dương Tam cực kỳ tốt. Để tránh cho hai con dơi tinh trong tay Andre đào tẩu, Dương Tam liền phế đi năng lực của bọn chúng, tiện tay dùng pháp thuật trói buộc bọn chúng lại.

Mấy mục sư khác và Andre cung kính hành lễ với cô, chỉ để một mục sư tên Ba Lạc ở lại hỗ trợ giải quyết cục diện còn lại. Những quý tộc đó ngày thường mắt cao hơn đầu nhưng bây giờ lại rất dễ nói chuyện, cả đám người đều bày tỏ sau khi trở về nhất định sẽ đưa cho Dương Tam một phần tạ lễ. Còn có một vài quý tộc muốn mời Dương Tam đến chủ trì lễ hội rửa tội. Dương Tam không có chút hứng thú nào đối với chuyện này cả, cô là người theo Đạo giáo có được hay không?

Biểu hiện của Mao Khang Nhạc hoàn toàn tương phản với những người còn lại, sắc mặt hắn trắng bệch, cả người hồ đồ mơ màng.

Dương Tam nhìn thấy hắn như vậy liền cười lạnh trong lòng: Rõ ràng Mao gia biết rõ đức hạnh của ba gia tộc này nhưng vẫn hợp tác với bọn chúng, hại không biết bao nhiêu người, báo ứng của Mao gia vẫn còn ở phía sau, cứ đợi mà xem!

Cô cũng lười vì hạng người này mà làm bẩn tay mình, trực tiếp nhắn tin cho giáo chủ Andre, nói với hắn chuyện này.

Sau khi nhắn tin, cô giao lại việc chiêu đãi quý tộc cho mục sư Ba Lạc, còn cô thì phủi tay bỏ chạy, thứ cô không thích nhất là làm việc. Cô vẫn nên đi kiểm tra lại địa bàn của mình thì tốt hơn! Không biết một trang viên lớn thế này có thể bán được bao nhiêu tiền nhỉ?

Lúc này Lily cũng đã tỉnh lại, trên mặt vẫn còn lưu lại sự sợ hãi, vô thức đưa tay sờ lấy yết hầu của mình - đối với những chuyện xảy ra trước lúc hôn mê, ký ức của cô ấy có chút mơ hồ không rõ, nhưng cô ấy vẫn nhớ như in hương vị quỷ dị kia, đó là hương vị mà bất kỳ ngôn ngữ nào cũng không thể diễn tả thành lời.

Sau khi Lâm Đạt nhìn thấy bạn tốt tỉnh lại, liền ôm lấy cô ấy hết khóc rồi lại cười, khiến lớp trang điểm bị nhoè cả đi. Lâm Đạt khóc nức nở kể lại với Lily những chuyện đã phát sinh trong lúc cô ấy hôn mê.

Lily có cảm giác như bản thân đang nghe tiểu thuyết, bất luận là chuyện ma cà rồng công kích hay Dương Tam cứu nguy, tất cả đều khiến cô ấy có cảm giác không chân thật.

“Giản thật sự đã chết rồi sao?” Tuy rằng đêm nay Giản Doanh Doanh đã phản bội tình bạn giữa các cô, nhưng Lily cũng không muốn nhìn thấy cô ta mất mạng.

Lâm Đạt bi thương gật đầu, trong mắt Lily bắt đầu rơi lệ.

Sau khi Dương Tam đi dạo một vòng quanh trang viên quay về, cô nhìn thấy hai người này vẫn còn đang khóc. Thấy cô đến đây, Lily lau nước mắt:

“Dương, cảm ơn cô.”

Trong lòng Lily vô cùng rõ ràng, lần này cô ấy có thể giữ lại một mạng này là nhờ vào cây trâm mà Dương Tam đưa cho, nếu không cô ấy đã sớm có kết cục giống Giản Doanh Doanh.

Dương Tam khẽ gật đầu, nói: “Điểm tâm cô làm ăn rất ngon.”

Lily nói: “Nếu cô thích, về sau tôi sẽ làm thêm cho cô.”

Dương Tam tự hỏi bản thân, sau đó lên tiếng: “Tôi cảm thấy có chuyện này hẳn là cô nên biết một chút.”

Cô kể lại với Lily chuyện mình đã nhìn thấy Carl và Giản Doanh Doanh gian díu với nhau, dù sao cô ấy cũng chỉ là một cô gái trẻ, không cần vì con dơi tinh kia mà thương tâm.

Lily ngẩn ngơ, cô ấy không nghĩ đến chuyện này còn có nội tình như vậy. Khó trách Giản Doanh Doanh vẫn luôn muốn Dương Tam uống ly rượu nho kia.

Âm thanh của cô ấy trở nên nghẹn ngào: “Carl nói với tôi, trước nay anh ta chỉ hút máu động vật, chưa từng hút máu người, nếu tôi trở thành Huyết tộc cũng chỉ có thể hút máu động vật, hoặc là uống túi máu của bệnh viện. Chỉ là khi đó tôi đã cự tuyệt hắn…”

Bạn trai và bạn tốt cùng nhau phản bội cô ấy, thậm chí những lời ngon tiếng ngọt trước đây của bạn trai đều là nói dối.

Lily nhớ đến Carl là người mê hoặc cô ấy, sau đó bảo cô ấy rủ bạn tốt đến đây, thân thể không kiềm chế được mà run rẩy. Từ lúc bắt đầu, hắn đã tính kế cô ấy hay sao?

Cô ấy xoa xoa mũi, tầm mắt trở nên mơ hồ: “Thi thể hắn ở nơi nào?”

Dương Tam chỉ xuống mặt đất đầy tro tàn, nói: “Chỗ này chắc hẳn có một ít tro tàn thuộc về thi thể của hắn. Tôi cũng không biết có phải chỗ kia hay không. Nếu không, cô mang tất cả đi đi?”

Trong đám ma cà rồng, ngoài ba con dơi già kia thì không có một con dơi nào khác có thể chịu được Thái Dương Chân Hỏa quá mười giây, không cần biết lúc còn sống bọn chúng phong lưu tiêu sái anh tuấn mê người như thế nào, bây giờ không phải đều hóa thành tro bụi, trộn lẫn vào với nhau không ai nhận ra hay sao.

Trong nháy mắt tâm trạng Lily mất đi vài phần bi thương.

Lúc này Dương Tam mới nhớ đến Từ Xuân Thâm.

Khoan đã, hình như cô có nói chờ sau khi giải quyết ổn thỏa mọi chuyện sẽ đi tìm bọn họ! Kết quả lại bởi vì chuyện trang viên nên quá hưng phấn mà quên mất việc này!

Cô có chút chột dạ đưa tay lên sờ mũi, không rảnh tiếp tục nói chuyện cùng mấy người Lily, trực tiếp rời khỏi trang viên.

0.11561 sec| 2393.68 kb