Mỹ nam trung niên khẽ mỉm cười: “Tôi là Charlie Richard, cha của Ellen, tôi không nghĩ đến Ellen sẽ bị người ta hãm hại trở thành ma cà rồng, thậm chí còn hút máu người.”
Con ngươi màu lam của hắn lộ ra vẻ đau thương: “Dù sao cũng phải cảm ơn cô, nhờ cô mà Ellen có thể giải trừ thống khổ cùng tội ác.”
Dương Tam liếc mắt nhìn hắn: “Nếu muốn cảm ơn tôi, chi bằng ông tặng lễ vật thì sẽ thực tế hơn.”
Nghĩ cô là đứa ngốc à? Cô giết chết vị tử tước Richard kia, người đứng đầu gia tộc Richard thật lòng cảm ơn cô mới là chuyện lạ, những lời hắn nói hẳn là vì giúp gia tộc phủi sạch nghi ngờ trước mặt mọi người mà thôi.
Công tước Richard vẫn theo thói quen cố gắng duy trì thể diện trước giới quý tộc, nhưng đây lần đầu tiên hắn gặp được người dứt khoát đòi quà giống như Dương Tam, sắc mặt không khỏi cứng đờ trong giây lát, sau đó liền nở nụ cười không thể bắt bẻ:
“Đây là đương nhiên, nhất định sẽ không khiến quý cô xinh đẹp đây thất vọng.”
Hắn cúi đầu, trong mắt xẹt qua một tia sắc bén.
Dương Tam cũng lười cùng hắn lá mặt lá trái, trực tiếp đi đến trước cửa sổ, giống như sinh ra hứng thú với ánh trăng, cô bất động thanh sắc quan sát xung quanh một vòng, thông qua tướng mạo và khí chất của người trong sân để phân biệt ai là người ai là ma cà rồng.
Cô đếm một chút, phát hiện hiện tại trong phòng khách ít nhất hai phần ba đều là ma cà rồng. Phần lớn những con ma cà rồng này đều có diện mạo không tầm thường, hơn nữa còn có người sở hữu tước vị tôn quý bất phàm trong mắt người khác, khó trách những cô gái trẻ kia nhìn thấy bọn chúng liền lập tức nhào đến, chẳng khác gì ong tìm thấy mật.
Về phần mấy người giáo chủ Andre, sau khi lấy thân phận vệ sĩ của cô thành công trà trộn vào đây, đều đã sớm tản ra mọi ngóc ngách.
Giữa sàn nhảy, có không ít khách mời vui vẻ nhảy múa theo điệu nhạc, Dương Tam cũng nhận được lời mời, nhưng cô đều cự tuyệt.
Cô đứng trước cửa sổ trong chốc lát, sau đó lấy lý do muốn hít thở chút không khí liền đi vào hoa viên.
Chờ sau khi cô bước ra ngoài, lập tức tìm vị trí góc chết của camera theo dõi, từ trong giới tử lấy ra một tấm phù thế thân. Cô thổi một hơi về phía tấm phù, phù thế thân lập tức biến thành một người có ngoại hình giống cô như đúc, khi cả hai đứng chung một chỗ chẳng khác gì đang soi gương.
Dương Tam vừa lòng gật đầu, sử dụng phép ẩn thân, sau đó để thế thân quay vào phòng khách. Phù thế thân này có công hiệu liên tục trong vòng một giờ, mặc dù dáng vẻ giống cô như đúc nhưng thực lực chỉ như một người bình thường - nhưng cũng không còn biện pháp nào khác. Tuy nhiên thế thân này cũng có chỗ tốt, đó là tầm nhìn của cô và thế thân liên kết với nhau, nên cô có thể tùy thời biết được tình huống bên này.
Có thế thân ngụy trang, Dương Tam liền bắt đầu thăm dò trang viên.
Kiến trúc của trang viên này được trang trí bằng không ít ngọc thạch màu lam, có hiệu quả ngăn cách rất tốt, làm hại cô chỉ có thể chậm rãi tìm kiếm manh mối.
Cô trực tiếp đi đến khu nhà thuộc sở hữu của dòng chính gia tộc Oster thăm dò một chút, kết quả dọc theo đường đi bắt gặp không ít hình ảnh nhạy cảm.
Dương Tam mặt mộc, chân bước nhanh hơn, chợt liếc mắt liền phát hiện nữ chính của một trong những cảnh nhạy cảm kia nhìn có chút quen mắt. Ôi, đó không phải là một trong số hai cô bạn đi cùng Lily sao?
Cô dừng bước chân, quan sát gương mặt xinh đẹp tràn đầy xuân tình, sau khi mây mưa cô ta thong thả ung dung vuốt thẳng nếp gắp trên váy.
“Chờ sau khi xong việc anh đừng quên chuyện đã đáp ứng với tôi đấy.”
Một giọng nói mị lực vang lên: “Yên tâm.”
Cô ta do dự một chút, cất giọng đầy chờ mong: “Carl, anh thật sự nguyện ý để tôi trở thành huyết tộc cao quý sao?”
Carl liếc mắt đưa tình nhìn cô ta, sau đó đặt vào trong tay cô ta một lọ nước: “Đương nhiên, chỉ cần cô hoàn thành việc này, sau khi thành công, tôi sẽ giúp cô nói vài lời tốt đẹp trước mặt cha tôi, để ông ấy đồng ý việc chúng ta trở thành đồng loại.”
Trên mặt cô gái nở nụ cười rạng rỡ, cô ta vẫn luôn chờ mong có thể giống những ma cà rồng trong tiểu thuyết hay phim ảnh, mãi mãi lưu giữ thanh xuân, trường sinh bất lão. Cô ta vốn tưởng rằng trên đời này không tồn tại ma cà rồng, mãi đến khi nghe được những lời Carl nói với Lily, dã tâm trong lòng cô ta chợt bừng lên. Cô chỉ cảm thấy Lily đúng là một đứa ngốc, một cơ hội tốt như vậy lại dứt khoát cự tuyệt, một hai chỉ muốn làm nhân loại, trở thành một huyết tộc cao quý, cùng Carl song túc song phi không phải tốt hơn sao? Nhưng cũng nhờ Lily cự tuyệt mà cô ta mới có được cơ hội này.
Cô ta nắm chặt chiếc lọ trong tay, giống như đang nắm chặt một phần hy vọng.
Dương Tam nhìn khung cảnh trước mắt chỉ biết lắc đầu, làm một người đàng hoàng không chịu, một hai lại muốn trở thành dơi tinh, đây là suy nghĩ kỳ lạ gì vậy.
Đôi mắt cô khẽ nheo lại, theo chân cô ta rời đi, cô muốn đổi thuốc trong tay cô ta - tuy rằng cô cũng không biết chính xác bên trong lọ thuốc là thứ gì, nhưng tóm lại phá hỏng trước rồi nói sau!
Sau khi tiện tay phá hỏng việc tốt của người khá, Dương Tam lại tiếp tục đi xung quanh, đồng thời cũng không quên hạ kết giới trong trang viên này, đến lúc đó một con ma cà rồng cũng đừng nghĩ đến việc chạy trốn.
Bất chợt cô nghe được tiếng sáo du dương truyền đến từ sau núi, giai điệu vô cùng quen thuộc, khiến cô theo phản xạ có điều kiện muốn ngủ gật.
Cô khẽ cắn đầu lưỡi, đau đớn trực tiếp khiến cô thanh tỉnh.
Người thổi nhạc khúc như thôi miên thế này chỉ có thể là Từ Xuân Thâm mà thôi. Sao anh có thể ở nơi này cơ chứ?
Dương Tam bay về hướng phát ra tiếng sáo, trong nháy mắt liền tiến vào vào rừng.
Dưới ánh trăng, bộ âu phục màu trắng trên người Từ Xuân Thâm khiến anh giống như chi lan ngọc thụ, tư thái thanh thản ưu nhã của anh phảng phất như đang tham gia biểu diễn trên sân khấu. Không ít người gục xuống bên chân anh, có con người lẫn ma cà rồng.
Khóe miệng Dương Tam giật giật, tính công kích của tiếng sáo này cũng quá khác biệt đi!
Từ Xuân Thâm ngẩng đầu lên, rõ ràng hiện giờ Dương Tam vẫn đang ở trong trạng thái ẩn thân nhưng dường như anh vẫn có thể nhìn thấy cô.
Dương Tam nói: “Tôi nghe thấy tiếng anh gọi
nên đến cứu anh.”
Thật ra cô căn bản không biết Từ Xuân Thâm đang ở đây, những vẫn nhân cơ hội này gia tăng tình cảm, nếu bỏ qua cơ hội này thì cô không phải một Dương Tâm thông minh cơ trí!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo