Dương Tam xem qua một lượt, những thầy phong thủy mà Doãn Văn Giác mời về cũng không phải bao cỏ*, mấy vị trí này đích xác không tệ, đều có phong thủy chiêu tài, chỉ là nhìn qua bản vẽ thì không thể đưa ra kết luận chuẩn xác, chung quy vẫn phải tự mình đến xem.
*Bao cỏ: Ý chỉ những người vô dụng.
Cô chọn ra hai chỗ, nói: “Hai nơi này là tốt nhất.”
Doãn Văn Giác cười: “Thầy phong thủy cũng nói như vậy.”
Sau khi nghỉ ngơi một đêm, tài xế liền chở bọn họ qua đó.
“Khu vực này quy tụ rất nhiều công ty tầm cỡ, cũng là nơi có hoàn cảnh tốt nhất trong năm nơi mà tôi đã chọn.” Hai người từ trên xe bước xuống, giọng nói Doãn Văn Giác có chút tiếc hận:
“Nếu chúng ta đến đây vào mùa thu, nhất định có thể nhìn thấy hai hàng cây lá phong đỏ.”
Cảnh tượng kia chỉ cần nghĩ đến cũng cảm thấy vô cùng lãng mạn, về sau cậu ta có thể dẫn bạn gái tương lai đến đây ngắm cảnh!
Dương Tam không mấy hứng thú với những thứ này, Doãn Văn Giác liền lấy thẻ ra mở cửa. Cậu ta mua cả năm cửa hàng trên đoạn đường này, dù không sử dụng làm chi nhánh công ty sau này dùng để đầu tư cũng tốt.
Toà nhà này cũng là nơi Doãn Văn Giác thích nhất, nên hắn mới dẫn Dương Tam đến đây trước tiên.
Dương Tam quan sát tòa nhà và kiến trúc xung quanh, tọa Nam hướng Bắc, trước cửa trống trải, có vẻ sinh cơ bừng bừng, xung quanh cũng không có những nơi mang đến tâm lý bất an như: ống khói, nhà vệ sinh hay nhà tang lễ…. Nhìn từ những phương diện này thì không có điểm nào để bắt bẻ cả.
Nhìn biểu cảm của Doãn Văn Giác, chỉ cần Dương Tam nói một câu có thể, chắc chắn cậu ta sẽ lập tức biến nơi đây thành chi nhánh ở nước ngoài.
Chỉ là, rõ ràng các phương diện về nhà ở đều rất hoàn mỹ, nhưng Dương Tam lại cảm thấy có chút bất an, không khí cũng không có nhiều linh khí như trong tưởng tượng của cô, ngược lại còn có cả sát khí.
Cô khẽ nhíu mày, hơn nữa còn có hẳn hai luồng sát khí.
Doãn Văn Giác thấy biểu cảm của cô, lập tức khẩn trương: “Có vấn đề gì hay sao?”
Dương Tam nhắm mắt lại, ngưng thần, một lúc sau liền mở mắt ra. Cô trực tiếp đi lên lầu, từ trên lầu lại đi xuống. Phía trước toà nhà đối diện có hai cây cột, cả cây cột đều được bao bọc lại bằng vải nhung màu vàng, mang đến cảm giác như nhà giàu mới nổi.
Trong đó, có một cỗ sát khí phát ra từ bên kia.
Doãn Văn Giác thấy cô vẫn không nói chuyện, không nhịn được sờ sờ đầu, vẻ mặt có chút khẩn trương như trước.
Dương Tam nói: “Hai cây cột kia có vấn đề.”
Doãn Văn Giác lập tức trở nên nghiêm túc: “Chẳng lẽ bọn họ chôn đồ vật hại người ở bên trong?”
Dương Tam liếc mắt nhìn cậu ta, nói: “Bố cục bên ngoài cũng sẽ gây ảnh hưởng đến phong thủy toà nhà. Ví dụ như chỗ kia, hai cây cột kia rõ ràng là có người cố ý bao bọc lại, rất có khả năng là tiêm xạ sát. Hẳn là cây cột kia có hình dạng bén nhọn, hơn nữa còn đối diện với tòa nhà này.”
“Tiêm xạ sát sẽ như thế nào?”
Dương Tam nhàn nhạt nói: “Người ở bên trong rất dễ gặp tai nạn đổ máu.”
Doãn Văn Giác oán hận nói: “Khó trách, khó trách bên phía đối diện lại muốn bọc nó lại, hẳn là sợ tôi mời thầy phong thủy đến, chỉ liếc mắt một cái liền nhìn thấu. Lát nữa tôi sẽ cho người đi điều tra xem rốt cuộc là ai mua tòa nhà bên phía đối diện.”
Phải biết rằng tòa nhà này rất có khả năng sẽ được cậu ta lựa chọn để mở cửa hàng, nếu thường xuyên xuất hiện sự cố ngoài ý muốn, đừng nói đến làm ăn phát đạt, có lẽ ngay cả bản thân cậu ta cũng không yên ổn.
Tuy nhiên, chuyện này cũng không thể trách được thầy phong thủy lúc trước vô năng, dù sao không phải ai cũng có thể cảm nhận được sát khí giống như Dương Tam.
Trợ lý của Doãn Văn Giác đi sang sờ cây cột kia một chút, rất nhanh liền trở lại, lau mồ hôi trên trán: “Cây cột kia có hình lăng trụ với ba cạnh, góc nhọn hướng về phía chúng ta.”
Doãn Văn Giác tức giận đến mức cả gương mặt đỏ bừng, nhưng cậu ta vẫn cố gắng kiềm chế lại: “Lão đại, bây giờ chúng ta phải xử lý chuyện này như thế nào?”
Tòa nhà bên phía đối diện không phải của Doãn Văn Giác, dù cậu ta muốn phá cây cột kia cũng lực bất tòng tâm.
Dương Tam nói: “Chỉ cần mua tiền cổ Ngũ Đế hoặc hoa sen Lưu Ly là có thể hóa giải.”
Doãn Văn Giác âm thầm ghi nhớ trong lòng, cũng cảm thấy vô cùng may mắn vì lần này đã đưa lão đại đến đây.
Dương Tam tiếp tục nói: “Ngoại trừ vị trí bên kia thì vẫn còn một cỗ sát khí khác.”
Khóe miệng Doãn Văn Giác giật giật, ngay cả giọng nói cũng thay đổi: “Vẫn còn nữa sao!!!”
Dương Tam cười lạnh: “Tiêm xạ sát hẳn là dùng để che lấp một cỗ sát khí khác.”
Doãn Văn Giác đã hiểu, trong tình huống bình thường, nếu phát hiện ra một cỗ sát khí thì đối phương sẽ lập tức an tâm, không hề nghĩ đến vẫn còn nguy cơ chưa được xử lý.
Dương Tam bước xuống cầu thang, đi về phía một căn phòng, sau đó dừng lại trước cửa, nhìn kỹ ngạch cửa.
“Tháo gạch ở ngạch cửa ra.”
Doãn Văn Giác lập tức sai người đi lấy dụng cụ, mấy trợ lý và vệ sĩ khom lưng gõ gõ đập đập. Chỉ chốc lát sau thì mấy viên gạch ở ngạch cửa đều bị lấy ra. Khi nhìn thấy cảnh tượng bên dưới, tất cả những người có mặt ở đây đều hít một ngụm khí lạnh.
Một con dao rỉ sét được quấn quanh bởi những sợi tóc đen đang lặng lặng nằm bên dưới.
Được lắm, cuối cùng cũng tìm được nơi phát ra cỗ sát khí còn lại.
Dương Tam nói: “Đây cũng là một loại yếm thắng thuật.”
Doãn Văn Giác nhìn thấy không khỏi sởn tóc gáy, cậu ta nuốt nuốt nước bọt, hỏi: “Nếu chôn ở chỗ này lâu dài thì sẽ như thế nào?”
Dương Tam suy nghĩ một chút, nói: “Nếu là con trai thì sẽ xuất gia.”
Doãn Văn Giác ngẩn ngơ, cắn răng nói: “Tôi sống là người của Đạo giáo, chết làm ma của Đạo giáo, tôi sẽ không cạo đầu quy y cửa Phật!” Một người đàn ông anh tuấn tiêu sái như cậu ta, nếu cạo trọc đầu chẳng phải sẽ khiến phái nữ trên thế gian mất đi một người tình trong mộng hay sao?
Tất cả mọi người đều cạn lời trước hành động và lời nói của Doãn Văn Giác, bầu không khí khủng bố khi nhìn thấy thứ này cũng tiêu tán đi chút ít. Từ góc độ nào đó, Doãn Văn Giác đích thật là đệ nhất cao thủ phá hủy bầu không khí.
Dương Tam cho cậu ta một ánh mắt xem thường: “Xuất gia cũng không chỉ có hòa thượng, người của Toàn Chân Giáo cũng là người xuất gia.” Cô tạm dừng một chút, giọng điệu ghét bỏ:
“Nếu cậu muốn xuất gia, tôi có thể giới thiệu cho cậu mấy ngôi chùa miếu.”
Doãn Văn Giác vẫn đừng nên mang lại tai họa cho Đạo giáo thì hơn!
Doãn Văn Giác bị ghét bỏ khóc lóc chạy đi!!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo