Dương Tam nằm trên mặt đất đánh một giấc ngon lành, khóe miệng còn ngậm ý cười. Khi ngủ, cô thu hồi bộ dạng giương nanh múa vuốt thường ngày, nhìn qua trông hết sức ngoan ngoãn.

Từ Xuân Thâm lẳng lặng nhìn cô chăm chú, suy nghĩ có chút thất thần. Cảm xúc anh cố tình áp xuống trước kia lại một lần nữa bùng lên. Thời điểm đối mặt với Dương Tam, anh đều trở nên kiên nhẫn hơn với những người khác. Mặc dù, đôi khi anh biết rõ đối phương đang cố ý bán manh, nhưng vẫn dung túng cho cô, thậm chí còn cảm thấy cô có chút đáng yêu.

Mí mắt anh rũ xuống, ngày thường chỉ cần anh bày ra dáng vẻ xa cách, người khác sẽ tự giác câu nệ, sau đó rời đi như anh mong muốn. Nhưng Dương Tam lại không giống vậy, bất luận cô ấy làm cái gì cũng đều rất tùy hứng, nói dễ nghe một chút là tuỳ tâm sở dục, nói khó nghe chính là tự xem bản thân là trung tâm. Cô muốn nhào vào người anh thì lập tức nhào vào, muốn ăn món ngon liền làm nũng bán manh. Cô phức tạp lại sinh động, dù xuất hiện trong giấc mơ của anh cũng không hề giống với những người khác, luôn mang theo những sắc màu rực rỡ.

Vậy Dương Tam có thích anh hay không?

Vấn đề này không ngừng hiện lên trong đầu Từ Xuân Thâm, khiến anh khó có được một lần suy nghĩ đến đau đầu.

Anh khẽ thở dài, cuối cùng cũng biến ra chiếc chăn đắp lên người Dương Tam. Tuy rằng ở trong mộng chưa chắc đã bị cảm lạnh, nhưng đề phòng thì vẫn tốt hơn.

Chợt Dương Tam chậc lưỡi, dường như đang thưởng thức món sơn hào hải vị nào đó.

Từ Xuân Thâm nhớ lại hình ảnh ban nãy, chỗ bị cắn bỗng nhiên lại nóng lên.

Đứa bé trong lồng ngực anh cũng chậc lưỡi cùng lúc với Dương Tam, giống như không cam lòng yếu thế.

Vì vậy lúc này lại quay trở lại vấn đề ban đầu - rốt cuộc đứa nhỏ này là con cái nhà ai?

Sau khi Dương Tam tỉnh lại liền có chút đau đầu.

Cô có chút ấn tượng sau khi say rượu, hình như cô chạy vào trong mộng của Từ Xuân Thâm? Lại còn cắn anh một ngụm? Quả nhiên Từ Xuân Thâm mỹ vị giống hệt như cô nghĩ, chỉ cắn một chút mà đã ngon như vậy, nếu ăn vào miệng thì…

Bụng cô cũng vô cùng phối hợp mà phát ra âm thanh “Ọc, Ọc”.

Dương Tam không nhịn được đấm ga trải giường, lúc cô uống say cũng vô dụng quá đi mất! Thế mà chỉ cắn một ngụm, rốt xấu gì cũng phải cắn vài ngụm rồi liếm vài cái chứ. Dù sao sau khi tỉnh lại, hoàn toàn có thể lấy cớ uống say để chống chế mà!

Cô lăn lộn trên giường, phát tiết một chút cảm xúc buồn bực của bản thân.

Hình như cô nhớ ở trong mộng Từ Xuân Thâm đang ôm một đứa trẻ, vậy rốt cuộc đứa bé kia là ai? Cảm giác ăn vào cũng khá ngon miệng…

Dương Tam quay đầu nhìn thoáng qua bát canh giải rượu để trên tủ đầu giường, chén canh bị vây bởi thuật pháp nên dù đã qua một đêm vẫn ấm áp như cũ, nhìn qua cũng biết chắc chắn là do sư huynh cô chuẩn bị.

Dương Tam một hơi uống cạn, cảm thấy đầu mình thoải mái hơn một chút.

Cô thở ngắn than dài, xem ra sư huynh thật sự rời đi rồi. Về sau không biết phải mất bao lâu mới có thể gặp lại hắn.

Cô lấy điện thoại di động ra, tìm phòng phát sóng trực tiếp của Vi Hộ, ngoài ý muốn phát hiện Vi Hộ lại là nhất ca của trang web kia, nhân khí rất cao, mỗi lần hắn phát sóng trực tiếp đều có rất nhiều fan tặng lễ vật . Theo cách nói của fan, mỗi lần tiến vào phòng phát sóng trực tiếp của hắn liền không tự giác mà ăn thêm vài chén cơm, quả thật là phúc phần của những người kén ăn.

Dương Tam click mở một video phát sóng trực tiếp trước kia của hắn, bộ dáng Vi Hộ uy vũ bất phàm, động tác ăn cơm lại rất ưu nhã, nhìn hắn ăn cơm cũng cảm thấy cảnh đẹp ý vui, hơn nữa hắn ăn rất ngon miệng, xem hắn ăn cái gì liền muốn ăn cái đó.

Vốn dĩ Dương Tam đang đói bụng, sau khi xem video lại càng cảm thấy đói hơn.

Cô tắt trang Web, bắt đầu lướt Weibo, ai ngờ No.1 hotsearch lại thấy “Từ Xuân Thâm bị thương”.

Cái gì? Anh bị thương? Rõ ràng ở trong mộng trông anh vẫn rất ổn mà?

Dương Tam đọc thêm một chút: Paparazzi tóm được ảnh chụp trên mặt Từ Xuân Thâm có dán băng dán cá nhân, sau khi dò hỏi người đại diện của Từ Xuân Thâm là Hà Nhất Phàm thì nhận được câu trả lời là Từ Xuân Thâm không cẩn thận bị trầy xước một chút.

Nhiệt độ quốc dân của Từ Xuân Thâm đương nhiên không cần phải bàn cãi, ngày thường đều dễ dàng lên hotsearch, càng đừng nói đến chuyện bị thương như thế này, trong khoảng thời gian ngắn, một loạt tin đồn bay đầy trời, bên dưới có rất nhiều fan bình luận.

[Vết thương của Thâm ca hẳn là không nghiêm trọng đúng không? Sẽ không bị hủy dung chứ? Đau lòng cho ông xã của tôi.]

[Người đại diện đã nói là không nghiêm trọng, hẳn là sẽ nhanh khỏi thôi.]

[Tôi cảm thấy, nói không chừng là nổi mụn, Thâm ca thấy ngại ngùng nên nói là bị thương.]

[Nhìn làn da của Thâm ca mà xem, còn tốt hơn cả nữ minh tinh, làm sao có thể có mụn.]

[Cười tà ác - ing, nói không chừng là dấu hôn đó, nếu bị thương không thể khỏi nhanh như thế đâu!]

Dương Tam nhìn những bình luận này không hiểu sao cảm thấy có chút chột dạ. Sớm biết vậy thì chỉ liếm thôi, mới cắn một cái đã lưu lại chứng cứ.

Cô tắt điện thoại, rửa mặt chải đầu, thay một bộ quần áo mới, sau đó đi đến khách sạn ăn cơm. Hôm nay cô dậy khá muộn, ngủ một giấc đến giữa trưa.

Khách sạn năm sao này rất lớn, thức ăn được phục vụ đương nhiên không có gì chê trách. Hương vị món sườn cừu nướng than của bọn họ thật không tồi, nguyên liệu đều rất tươi ngon. Dương Tam một hơi ăn hết mười phần. Nếu không phải sợ dọa đến mọi người, hai mươi phần cô cũng có thể ăn hết.

Đầu bếp cũng bị kinh động, không nhịn được dò hỏi cô: “Cô đây là ăn chung với bạn bè sao?”

Dương Tam có chút không hiểu, đáp: “Tất cả đều là do tôi ăn.” Cô ăn còn không đủ, nói gì đến cho người khác! Trừ bỏ món chính, những món khác cô cũng ăn không ít.

Giọng của đầu bếp có chút cao: “Một mình cô sao có thể ăn hết được cơ chứ?”

Dương Tam khẽ mỉm cười: “Yên tâm!”

Khách quý đã nói muốn ăn, đầu bếp cũng chỉ có thể làm theo. Sau khi chuẩn bị đầy đủ các món ăn, hắn còn chạy đến nhìn Dương Tam một chút.

Chờ đến khi nhìn thấy Dương Tam không chỉ ăn mười phần sườn dê, hai bát mì sợi và cơm chiên, lại ăn thêm không ít cánh gà rán, cuối cùng hắn cũng vui lòng phục tùng, không thể không thừa nhận, quả nhiên nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên.

Từ đó khách sạn này đã lưu truyền một câu chuyện về Dương Tam: Có một cô gái, nhìn nhỏ bé đáng yêu, nhưng dạ dày lại như một chiếc động không đáy!

0.82254 sec| 2401.836 kb