Chuyện lần này cũng làm dấy lên một làn sóng nhỏ trên mạng inteet. Thời điểm cảnh sát đến hiện trường, nạn nhân vì mất máu quá nhiều nên đã tử vong, điều càng khiến bọn họ khiếp sợ hơn là tên này không phải ai khác mà chính là hung thủ đã gây ra hai vụ án mạng trước đó, trên người hắn còn có nhiều vết thương tạo thành do tự đâm, trên con dao kia cũng chỉ có dấu vân tay của hắn.
Nhìn qua hiện trường chỉ có thể xác định là tài xế tự ngược đãi bản thân mình, trong quá trình đó, hắn còn tránh đi những chỗ hiểm yếu, tự tra tấn bản thân đến chết.
Người biết rõ chân tướng cũng chỉ có cảnh sát Triệu từng liên lạc với Hứa Giai Hâm. Nhưng trong tình huống này, cảnh sát Triệu vẫn lựa chọn im lặng không nói gì. Hắn sẽ không quên dáng vẻ thống khổ của của gia đình các nạn nhân.
Sau khi không tìm thấy chứng cứ có người nào khác ra tay giết hại tên tài xế, cuối cùng phía cảnh sát cũng chỉ có thể kết án là do hung thủ tự sát.
Sau khi vụ án này được lan truyền trên mạng, đã gây ra một trận tranh luận. Có người cảm thấy hắn là vì hối cải mà tự sát, cũng có người cho rằng thật ra hắn bị giết, chỉ là hung thủ thật sự đã cố ý tạo hiện trường giả, bản lĩnh quá mức lợi hại. Còn có người cảm thấy đây chính là báo ứng, dáng vẻ tên tài xế khi chết rất giống với những người bị hại. Một ít người tự xưng là phóng viên, muốn tìm ra chân tướng sự thật đã chạy đến để điều tra về quá khứ của tên tài xế sau đó viết thành bài báo.
Tài xế này từng có một cô bạn gái, tình cảm giữa bọn họ rất tốt, chỉ là cô bạn gái này của hắn lại thích hàng hiệu xa xỉ. Khi tiền lương của người tài xế không thể nuôi sống bạn gái, cô ta quyết định kinh doanh da thịt, sau đó bị nhiễm bệnh rồi lây cho hắn.
Sau khi biết được tình trạng sức khỏe của bản thân, hắn liền lựa chọn trả thù xã hội. Hắn đem hận ý trên người bạn gái chuyển dời đến những cô gái làm việc ở những nơi ăn chơi.
Ở phần cuối bài viết, phóng viên còn cảm khái: Hắn cũng từng muốn làm người tốt, một lòng một dạ muốn cùng bạn gái sống một cuộc sống bình đạm hạnh phúc, đáng tiếc những ác ý của thế giới này đã biến hắn thành một ác ma, rốt cuộc ai là người sai. Trong lời nói còn thể hiện thái độ thông cảm với người tài xế, thậm chí còn cảm thấy về mặt tình cảm anh ta có thể tha thứ.
Lợi dụng lòng thương hại và sử dụng các thủ pháp đổi trắng thay đen luôn là thủ đoạn mà các phóng viên am hiểu nhất. Bởi thứ mà bọn họ muốn chính là danh tiếng.
Sau khi bài viết được đăng tải đã xuất hiện rất nhiều ý kiến trái chiều. Bài viết này bùng nổ như chính vị phóng viên mong muốn.
[Ha ha, lại nữa rồi, mỗi lần có chuyện như thế này, luôn có mấy người muốn tẩy trắng cho hung thủ, bôi đen người bị hại.]
[Như vậy không phải muốn nói người bị hại cũng có tội sao. Bài viết này khiến tôi cảm thấy ghê tởm chết, nôn mửa nôn mửa.]
[Tôi cảm thấy tác giả nói không sai, tài xế cũng thật thảm, một người tốt cuối cùng lại thành ra như vậy.]
[Loại quan điểm lệch lạc này cũng có người tán đồng. Nếu người hắn trả thù là bạn gái hắn thì còn có thể nói là về mặt tình cảm vẫn có thể tha thứ, nhưng hắn ta lại sát hại những cô gái vô tội thì còn gì là hảo hán chứ? Những cô gái kia mới là người đáng thương, không chỉ vô duyên vô cớ mất đi tính mạng lại còn bị tra tấn. May mắn là tên tài xế này đã chết, nếu không đến lúc đó chỉ sợ lại có một đống anh hùng bàn phím xin giảm hình phạt cho hắn.]
[Ai bảo bọn họ lựa chọn làm việc ở mấy nơi như vậy, những cô gái đứng đắn làm gì có chuyện bị theo dõi, nói đến cùng vẫn là các cô ấy không biết tự bảo vệ bản thân.]
[Lầu trên đừng chạy, chờ anh đang đi trên đường thì bị thọc một dao, nhất định là tại anh lớn lên quá đáng ghét mới bị người ta chỉnh chết.]
[May mà hắn đã chết, nếu không nhất định sẽ có một đám ngốc vì hắn mà xin giảm án, chết rất tốt.]
Sau khi Dương Tam luyện thành dù Âm Đức, đúng lúc có thể theo dõi trận bát quái này. Cô đọc các bình luận trên mạng, việc cô có thể làm chỉ là cấp cho tên tác giả viết bài báo kia một tấm phù chú xui xẻo.
Cô nhìn về phía Hứa Giai Hâm, thần sắc trở nên nghiêm túc: “Nếu cô lựa chọn con đường này sẽ rất gian nan.”
Hứa Giai Hâm trầm mặc một chút, nói: “Tôi không giết hắn, là hắn tự mình động thủ.”
Dương Tam hỏi: “Nếu ngày nào đó yêu cầu tay cô nhiễm máu tươi, trên lưng mang tội nghiệt thì sao?” Điểm mấu chốt chính là có thể rút lui thì nên rút lui, lần này Hứa Giai Hâm lựa chọn thấy chết không cứu, lần sau rất có thể biến thành tự bản thân động thủ.
Hiển nhiên Hứa Giai Hâm cũng đã suy nghĩ qua vấn đề này, không chút do dự nói: “Vậy thì tôi lựa chọn mang trên lưng tội nghiệt này.”
“Cho dù điều đó sẽ khiến tốc độ tu hành của cô chậm lại?”
Con đường tu luyện của Hứa Giai Hâm khác với Dương Tam, cô ấy tuy rằng là quỷ tu, nhưng lại là tu hành công đức và âm đức. Thấy chết không cứu đương nhiên không được tính là việc làm công đức.
Hứa Giai Hâm gật đầu, động tác nhẹ nhàng nhưng lại rất kiên quyết.
Dương Tam cười: “Thế mới là đệ tử của tôi.” Nếu Hứa Giai Hâm là loại người thánh mẫu, đến hung thủ tội ác tày trời cũng muốn cứu vớt cảm hóa hắn thì Dương Tam sẽ rất buồn bực.
Cô nhắc nhở thêm một câu: “Nhưng thiên kiếp mà sau này cô phải trải qua sẽ càng khó khăn hơn.”
Hứa Giai Hâm hỏi: “Dựa theo tiến độ tu hành hiện tại của tôi, không biết khi nào thiên kiếp đầu tiên sẽ đến?”
Dương Tam bình tĩnh nói: “Nhanh lắm, chắc khoảng ba trăm năm nữa thôi.”
Hứa Giai Hâm: “…”
Ba trăm năm? Nhân loại bình thường cũng chẳng có mấy ai sống quá một trăm tuổi đâu! Nhưng nghĩ đến sư phụ cô là yêu, thì ba trăm năm quả thực không tính là dài. Dương Tam ngủ một giấc còn có thể ngủ được một ngàn năm cơ mà.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo