Theo lẽ thường, hắn cảm thấy bản thân đương nhiên là phải tiếp tục, nhưng sau khi ngẫm nghĩ một hồi, hắn lại càng ôm đầu khổ não suy nghĩ, bình tâm được một lúc thì hắn lại trở về trạng thái phiền muộn ban nãy.
Hàng hoá lớn như vậy rất dễ bị người khác theo dõi.
Nhưng có tới tận tám mươi chiếc đồng hồ, tính sơ sơ một chiếc thì chung quy hắn có thể lời ít nhất từ ba đến bốn mươi đồng.
Lợi nhuận có thể lên đến một ngàn, hơn nữa, nếu vẫn luôn duy trì mối quan hệ làm ăn với các bên thì sau này không sợ thiếu gì chỉ sợ thiếu nhất là cơ hội kiếm tiền. Không còn nghi ngờ gì nữa, đây thật sự là một canh bạc đáng giá. Nghĩ tới đây trong nháy mắt Anh Uy liền đi đến quyết định, hàng hoá lần này nhất định phải làm.
Không những chỉ làm không thôi đâu, còn phải âm thầm mà làm, hắn nhất định không được để ai phát hiện ra Thích Ngọc Tú.
Nếu như có càng nhiều người biết thì... Anh Uy cười nhạt một tiếng, đột nhiên cảm thấy bản thân đã hiểu ra mấu chốt của vấn đề, có lẽ bên trên đã có người phát giác ra được chuyện gì không đúng sau đó dùng quyền hành áp chế hắn, lại lấy lý do muốn tìm thông tin bọn sâu mọt đã tuồn hàng từ xưởng may vá để che mắt hắn. Cũng có thể là vì hắn đang nắm giữ trong tay nguồn cung cấp hàng hoá quan trọng này.
Tưởng tượng một hồi, dường như hắn cảm thấy chính mình đã nhìn thấu được mọi chuyện.
Cực cho bọn họ vì đã mải giấu giấu diếm diếm rồi, tưởng hắn sẽ không thể nhận ra hay sao?
Anh Uy tự cho là mình đã nắm giữ được mấu chốt quan trọng, sau khi Thích Ngọc Tú trở về thôn cũng lâm vào tâm trạng lo âu, buồn bực, đương nhiên không phải cô lo âu chuyện của Anh Uy ở phía bên kia, vấn đề hiện tại khiến cô thực sự đang quan tâm chính là... Lần rút thăm chọn người nuôi dưỡng heo sắp tới.
Lúc này mà có được cơ hội nuôi dưỡng heo mới là chuyện quan trọng nhất, Thích Ngọc Tú đang rất khẩn trương đến nỗi mém chút nữa đã viết nhầm tên của bản thân.
Nhắc đến mới nhớ, gần đây trong thôn bọn họ lại có một người quyết định đến đại đội yêu cầu được đổi tên.
Không nói chi xa xôi người đó chính là vợ Điền Tam, lần thứ nhất sửa tên bởi vì không sinh được con trai như ý muốn, thế mà thật sự sinh ra một đứa bé trai. Lần này cô bị Điền Cẩu Tử đẩy ngã dẫn tới vỡ nước ối sớm hơn thời gian đã định, bởi vì là sinh non nên quá trình đỡ đẻ cũng không dễ dàng. Cô bị cơn đau hành hạ đến mức không ngừng khóc la liên tục hai ngày hai đêm, rốt cuộc thành công sinh hạ một bé trai nho nhỏ đỏ hỏn.
Đây có thể nói đó chính là niềm vui ngoài ý muốn của gia đình bọn họ.
Nghe nói thời điểm đứa bé chào đời, Điền Tam quỳ gối trong sân nhà khóc rống lên, vui sướng hô to chính mình có con trai rồi.
Ông Điền bà Điền lại càng xúc động, hai ông bà cũng không giấu nổi bộ dáng vui mừng, theo sau hô vang con trai thứ ba nhà ông rốt cuộc đã có người nối dõi rồi. Tóm lại, lần sinh đẻ này đã gây nên một hồi kinh thiên động địa, thực chất người ngoài cũng không cảm thấy kỳ quái, ngược lại còn cảm động không kém người nhà, từng người thay phiên nhau vui vẻ chúc mừng bọn họ. Đây chính là sức mạnh của việc sinh được con trai! Chính vì bị ảnh hưởng từ nhà bọn họ nên có không ít người đã vội vã mang theo vợ mình đến đại đội yêu cầu được đổi tên.
Đổi tên, nhất định phải đổi tên, nhà người ta đã có con trai rồi, lúc này còn không đổi thì phải đợi tới khi nào mới chịu đổi chứ.
Làm gì có ai sẽ ghét bỏ nếu như trong nhà có nhiều con trai chứ?
Đương nhiên là không có ai cả!
Bởi vì vợ Điền Tam là người đầu tiên sửa tên, không ngờ lại thành công sinh được một đứa bé trai, mọi người trong thôn lúc này mới cảm thấy cách này thật sự rất rất hữu hiệu.
800 chữ
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo