Khi thì qua cho vợ Điền Tam một nồi bánh bao hấp trứng.

Lúc thì lại tặng cho đứa nhỏ một khúc vải đỏ.

Dù sao thì hai ngày này nhà họ Điền cùng vợ Điền Tam thật sự đã trở thành những người có sức ảnh hưởng bậc nhất trong thôn. Thích Ngọc Tú bên này không có hứng thú để tâm đến nhà bọn họ, hiện tại trong suy nghĩ và tâm trí của cô đều là hình ảnh heo con!

Bây giờ còn có thứ gì quan trọng hơn so với heo con ư?

Tuyệt đối là không có!

“Này chị Thích, nếu nhà chị thật sự có thể bốc thăn trúng được heo con, chị dự định sẽ dùng cách gì để nuôi dưỡng chúng đây?” Vợ Đại Sơn và Thích Ngọc Tú cùng nhau xếp hàng chờ được xướng tên, tuy rằng trong lòng cô đang hi vọng có thể bắt được heo con nhưng mặt khác cũng vì chuyện nuôi dưỡng heo sau này mà sầu não.

Hai nhà bọn họ thực chất khá giống nhau đều nằm ngay giữa sườn núi, tuy không phải ở cùng một vị trí nhưng môi trường xung quanh không khác biệt cho lắm.

Việc có thể khai thác ra đất màu mỡ để trồng trọt giữa một vùng núi non cằn cỗi vốn dĩ đã không dễ dàng gì, vậy mà trong tình thế này lại nảy sinh ý định nuôi dưỡng heo, quả thực chỉ có thể dùng bốn chữ để mô tả: khó lại càng khó.

Thích Ngọc Tú ngẫm nghĩ một lát, cô nói: “Chị dự định sẽ xây một cái chuồng heo ngay trong sân nhà, cũng thuận tiện đi ra đi vào chăm sóc chúng. Tóm lại, cơ hội tốt như thế này không phải bao giờ cũng có đừng vì sợ hãi mà bỏ lỡ"

Đạo lý này, vợ Đại Sơn cũng hiểu, cô đáp lại: “Chị nói rất đúng"

So với bọn họ, những người sống dưới chân núi điều kiện sinh hoạt tốt hơn nhiều, môi trường xung quanh, phương tiện nuôi dưỡng heo lại càng thuận lợi hơn, bọn họ đối với cơ hội lần này chỉ có thể hy vọng, trông ngóng hơn thôi.

Lần này rút thăm quyết định chuyện nuôi heo của cả gia đình hầu hết cách xã viên đều dẫn theo cả nhà đến xếp hàng, Thích Ngọc Tú hoàn toàn có thể dẫn theo đám nhóc nhà cô, nhưng cuối cùng cũng chỉ có mỗi mình cô đến. Vì vậy, cô đặc biệt được xếp đứng tận tít phía sau và sau lưng cũng không còn ai nữa.

Lúc này mọi người chung quanh đều nhất mực cảm khoái, họ cho rằng trong nhà có quá nhiều người thực chất lại là một điểm bất lợi trong mắt họ, Thích Ngọc Tú một mình một ngựa đối với bọn họ cũng không có gì gọi là quá mức nghiêm trọng.

Bà Điền là người có kinh nghiệm lao động nhiều nên được xếp ở vị trí phía trước, gần đây bà cũng là nhân vật gây nên một hồi phong ba bão táp trong thôn, trong phút chốc lại có cháu trai ẵm bồng, kể từ đó khuôn mặt lúc nào đều đắc ý dạt dào.

Vợ của những người bằng tuổi con trai bà trong thôn, trước sau cũng đều khác hẳn con dâu bà vì họ có thể liên tiếp sinh được ba đứa bé trai.

Bà Điền khổ tâm suy tư mấy đêm liền, sau cùng vì chuyện đó mà tỏ thái độ bằng mặt không bằng lòng với con dâu trong nhà, bất quá đến nay thì rốt cuộc vợ Điền Tam cũng cho bà nở mày nở mặt rồi.

Bà Điền ngẩng đầu ưỡn ngực mà đứng đó, vợ Điền Nhị mắt thấy đã đến lượt bà liền nhanh nhẹn quay sang, nói: “Mẹ, hay là lần này mẹ để Cẩu Tử bốc thăm đi?

Bà Điền sửng sốt, chỉ cần là những chuyện hệ trọng liên quan đến cả gia đình thì từ trước đến nay đều do bà cùng chồng đứng ra đại diện quyết định.

Vợ Điền Nhị mắt thấy hình như không ổn, liền không đợi bà Điền phát hỏa đã nhanh mềm tiếp tục nói: “Mẹ, con biết là những chuyện như vậy thì một đứa con dâu như con không nên xen vào. Nhưng con cũng chỉ là có lòng tốt nhắc nhở mẹ, Cẩu Tử là cháu trai trong nhà chẳng phải mọi người đều nói vận khí của đứa nhỏ rất tốt hay sao. Con đây mỗi ngày trong lòng đều không ngừng trông ngóng, chỉ mong nhà chúng ta có được cơ hội hiếm có khó tìm này.

809 chữ

0.50955 sec| 2380.852 kb