Một đám nhóc khuôn mặt tràn đầy sự ghen tị cùng chút ngưỡng mộ nhìn chằm chằm Điền Cẩu tử, chỉ có mỗi mình Điền Cẩu Tử có được vinh dự này thôi! Cậu ta chỉ là một đứa nhỏ mà có thể tham dự vào chuyện hệ trọng của gia đình được rồi.
Điền Cẩu Tử hít một hơi thật sâu trước khi tiến lại gần, nhóc duỗi hai tay đặt vào rương, rất nhanh nhóc rút tay ra khỏi đó, trên tay là một mảnh giấy nhỏ được gấp làm tư. Bà Điền vội vội vàng vàng đoạt lấy tờ giấy, mau chóng mở ra xem, sau khi nhìn thấy rõ ràng nội dung bên trong bà Điền lập tức cười ha ha ha với vẻ mặt đắc ý, đưa tờ giấy cho mấy người đại đội trưởng cùng kế toán, trên mặt tỏ rõ sự kiêu ngạo không chút che giấu: “Số hai, tất cả mọi người đều nhìn thấy rồi chứ, đây là số hai!"
Bà cúi đầu trực tiếp ôm chầm lấy Điền Cẩu Tử, ghì chặt môi hôn hai ba phát hết bên trái rồi qua tói bên phải ở trên mặt nhóc, cái hôn dính đầy nước miếng trên gò má nhóc.
"Ai u, cháu trai lớn của bà, con thật đúng là bảo bối to lớn của bà mà. Không uổng công bà nội cưng chiều, yêu thương con nhiều như thế, con thật sự đã khiến bà nở mày nở mặt rồi, con nhìn xem, con nhìn thử xem rốt cuộc thì có được bao nhiêu đứa trẻ có thể so sánh với con đâu chứ. Ai u, bảo bối của bà ơi"
Điền Cẩu Tử nhanh chóng gạt nỗi lo sợ ban đầu qua một bên, lần này quả thật đã khiến nhóc đắc ý đến độ không biết trời cao đất dày là gì. Nhóc vui tươi hớn hở đáp lại: “Bà nội vận khí của con tốt lắm đó, nội cứ yên tâm tin tưởng ở con"
“Ai u, cháu ngoan của bà, con giỏi quá, thật sự trên đời này không ai bằng con được mà.
"Quao....."
“Đây chẳng phải quá may mắn rồi sao! Nhà bọn họ thế mà lại rút được lá thăm may mắn mất rồi.
Việc đổi người bốc thăm như vậy xem ra thật sự rất hữu dụng"
“Không còn nghi ngờ điều gì nữa, đây đích thực là sức mạnh của cháu trai trong nhà mà “Con trai, con trai, con mau chạy nhanh qua đây.... Ôi trời, tên nhóc kia, con bỏ chạy đi đâu thế hå?"
“Vẫn là công của đứa cháu trai đầu tiên, công nhận đầu óc người nhà họ Điền cũng thông minh quá nhỉ?"
“Việc này còn cần phải bàn cãi sao? Lúc trước vợ của con trai thứ ba nhà họ là người đầu tiên trong thôn chúng ta yêu cầu được đổi tên, cô thử nghĩ xem đầu óc bọn họ có thể không nhanh nhẹn sao! Thật là quá khôn khéo rồi"
Đám người tíu tít bàn tán xôn xao qua lại, những lời nói đó bà Điền đều nghe thấy hết, bà hiện tại bày ra vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo, như chim khổng tước uy dũng một đòn hạ đo ván gà trống, vui sướng đến độ chỉ hận bản thân ngay lúc này không thể có thêm đôi cánh lập tức bay lên trời.
Bà Điền hiện tại đang không ngừng đắc ý, không thèm để tâm đến những lời nói chê bai qua loa của mấy bà lão tụ tập gần đó, cặp chân mày của bà Điền vểnh lên tỏ rõ sự kiêu ngạo không chút che giấu, tầm mắt bà đảo qua Thích Ngọc Tú, Thích Ngọc Tú không chút do dự trợn trắng mắt với ý đồ dọa ngược lại bà. Bà Điền tức giận không biết trút vào đâu, chỉ đành nhân cơ hội này mà buông lời mỉa mai người: “Ái chà, đây chính là vận khí của nhà chúng ta, quả thật có thể may mån đến độ này! Cho nên mới nói, làm người không thể không tin vào số mệnh, mọi người thấy tôi nói có đúng không! ? Thoát khỏi ngôi sao chổi gieo rắc xui xẻo đến mọi nhà thì chẳng phải thuận theo lẽ tự nhiên trong nhà mọi việc sẽ tự khắc thuận lợi hơn gấp mấy lần hay sao? Ha ha ha! Ấy thhế mà thật sự có người nguyện gánh chịu sự xui xẻo đấy đó!"
Vợ Điền Nhị ở một bên phụ họa, cười chỉ điểm giang sơn: “Mẹ à, cho dù có không dính phải ngôi sao chổi xui xẻo kia thì bọn họ làm sao có thể so nổi với nhà chúng ta cơ chứ, may mắn rằng nhà ta có Cẩu Tử vận khí tốt mới khiến cả nhà một nước lên mây được đấy chứ. Nhà chúng ta nếu xếp vị trí thứ hai thì còn nhà nào có thể tranh được hạng nhất đây"
802 chữ
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo