Khi lần đầu tiên nhìn thấy Tân Tứ, Tề Ninh biết nhất định năm xưa Tân Tứ là một chiến tướng dũng mãnh.
Tân Tứ có màu da ngăm đen, vóc người tráng kiện, nếu chỉ nhìn bề ngoài, thậm chí khó có thể suy đoán rốt cuộc ông ta bao nhiêu tuổi, cũng may là trước khi vào lều, Thẩm Lương Thu đã giới thiệu sơ qua về Tân Tứ. Hai năm nữa sẽ bước vào tuổi ngũ tuần, nhưng có lẽ nhờ quanh năm rèn luyện, vị Tân tướng quân này không hề lộ vẻ già nua, mà cơ thể vẫn rắn chắc, da dẻ căng đầy, không hề có dấu hiệu mềm nhão, trông rất cường tráng.
Kim Đao hầu Đạm Đài Hoàng đã rời khỏi thủy quân Đông Hải nhiều năm, mà năm đó Tân Tứ cũng hộ tống lão Hầu gia hồi kinh, nhưng ảnh hưởng của Kim Đao hầu đối với thủy quân Đông Hải rất sâu sắc, Tân Tứ cũng trở thành vị tướng quân được truyền tụng trong tướng sĩ thủy quân.
Năm xưa Kim Đao lão Hầu gia cầm quân Nam chinh Bắc chiến, chiến tướng dưới trướng đông đảo. Thời đó, Tân Tứ còn trẻ tuổi, nhưng đã lập không ít công lao dưới trướng lão Hầu gia, cuộc chiến khiến Tân Tứ thật sự trở thành nhân vật truyền kỳ trong thủy quân, là cuộc chiến tiễu trừ đám hải tặc Đông Hải.
Ban đầu, mục đích Đạm Đài Hoàng xây dựng thủy quân Đông Hải, là muốn quét sạch bè đảng còn sót lại của Hàn tộc, tuy Đông Hải vương tự sát đầu hàng, nhưng không ít vây cánh may mắn còn sống sót của Hàn tộc, cũng ra biển gây hại, uy hiếp nghiêm trọng sự an toàn vùng biển Đông Hải.
Quân đội của Đạm Đài Hoàng chủ yếu là lục quân (bộ binh), cũng không mấy người am hiểu về thủy quân, nếu muốn xoay chuyển tư tưởng, cũng không phải chuyện dễ dàng. Đạm Đài Hoàng đặc biệt tổ chức một nhóm tướng lĩnh học về thủy chiến, từ đó Tân Tứ bắt đầu trổ hết tài năng, sau đó lập được nhiều chiến công trong những trận chiến bình định Đông Hải, trở thành tướng lĩnh nổi bật trong số các tướng lĩnh thủy quân. Mà Đạm Đài Hoàng thưởng phạt phân minh, do Tân Tứ lập được công lớn, cuối cùng trở thành phó tướng của Kim Đao hầu.
Tề Ninh nghe Thẩm Lương Thu giới thiệu sơ lược, cũng có hiểu biết đại khái về Tân Tứ.
Sau khi hai người vào lều, Tân Tứ đang đứng trước bàn xem hải đồ. Nghe tiếng bước chân, Tân Tứ ngẩng lên, liền nhận ra Tề Ninh, lập tức bước tới, cung kính nói:
- Tân Tứ tham kiến Hầu gia!
Tề Ninh lại cười nói:
- Tân tướng quân rong ruổi mệt nhọc, đi đường vất vả rồi!
Trong lòng lại chợt nghĩ, vào lúc này, triều đình phái Tân Tứ tới Đông Hải, là có ý gì? Chẳng lẽ là Đạm Đài Hoàng đã vận động, để Tân Tứ tới đây tiếp nhận vị trí của Đạm Đài Chích Lân?
Tân Tứ là chiến tướng tâm phúc của Đạm Đài Hoàng, đương nhiên ông ta trung thành và tận tâm với Đạm Đài Hoàng. Hơn nữa, người này có tài năng hơn người về mặt thống lĩnh thủy quân, xét về uy danh, người này cũng từng là nhân vật truyền kỳ của thủy quân Đông Hải, uy vọng của ông ta ở trong lòng tướng sĩ thủy quân Đông Hải, chưa hẳn đã kém Thẩm Lương Thu.
- Tân tướng quân!
Tuy hiện giờ Thẩm Lương Thu là phó tướng của thủy quân Đông Hải, nhưng đối với vị tiền bối này, y cũng rất kính cẩn, chắp tay hành lễ.
Tân Tứ nhếch miệng cười, nói:
- Lương Thu, chúng ta đã nhiều năm không gặp rồi, khỏe chứ?
Thẩm Lương Thu và Tân Tứ đều là người của Kim Đao Đạm Đài gia, có quan hệ mật thiết với Đạm Đài gia, hơn nữa cũng xuất thân từ thủy quân Đông Hải, cho nên quen biết nhau là điều đương nhiên.
- Rất khỏe ạ!
Thẩm Lương Thu nói:
- Không biết lão Hầu gia…?
Tân Tứ nhíu mày, vẻ mặt buồn bã, nói:
- Đại đô đốc qua đời, đương nhiên là lão Hầu gia rất đau lòng.
Cũng không nói nhiều, ông ta hỏi thẳng:
- Ta thừa lệnh lão Hầu gia tới đây xử lý hậu sự của đại đô đốc. Ta đã tới phủ đại đô đốc, đại đô đốc và phu nhân đều đã được nhập liệm. Lương Thu, ngươi định xử lý hậu sự của đại đô đốc thế nào?
Vẻ mặt ngưng trọng, Thẩm Lương Thu nói:
- Tân tướng quân, lúc mất, thiếu phu nhân có để lại di thư, không biết…?
- Hầu tổng quản đã giao cho ta xem qua.
Tân Tứ thở dài:
- Tình cảm thắm thiết của thiếu phu nhân đối với đại đô đốc thật hiếm có, phu thê hai người đương nhiên là phải an táng cùng một chỗ rồi.
- Lúc sinh thời đại đô đốc từng nói, nếu một ngày kia thực sự…
Thẩm Lương Thu dừng một chút, rồi mới tiếp tục nói:
- Đại đô đốc mong muốn có thể ở lại Đông Hải, di cốt không rời Đông Hải.
Tân Tứ khẽ gật đầu, cũng không nói gì.
Lúc này, Tề Ninh hỏi:
- Tân tướng quân, không biết ý tứ lão Hầu gia như thế nào?
Tân Tứ cười khổ, nói:
- Lão Hầu gia đã đau buồn nhiều ngày nay, ngay cả nói, cũng nói rất ít, chỉ trông chờ tin tức của hai người. Lương Thu dùng bồ câu đưa thư, báo cáo kết quả điều tra, thông qua sự điều tra của chư vị đại nhân Hình bộ, chứng minh đại đô đốc quả thật là tự sát. Sau khi biết được điều đó, lão Hầu gia càng khổ sở, người cũng không có tâm trí và sức lực để xử lý việc hậu sự này, cho nên phân phó ta đến Đông Hải.
Ông ta đưa tay ra:
- Mời Hầu gia ngồi!
Dù sao ông ta cũng xuất thân từ thủy quân Đông Hải, tuy nhiều năm rời khỏi, nhưng vừa vào quân doanh, đã như trở về nhà, phong thái hết sức ung dung quen thuộc.
Sau khi Tề Ninh ngồi xuống, Tân Tứ mới nói:
- Lần này ta tới, vốn là chuẩn bị đưa linh cữu của đại đô đốc và thiếu phu nhân về Giang Hạ, an táng ở cố hương. Tuy nhiên, lão Hầu gia cũng đã dặn, hậu sự của đại đô đốc, vẫn nên bàn bạc với Lương Thu mà làm. Dù sao thì Đông Hải coi như là quê hương thứ hai của Đạm Đài gia, ngươi lại có quan hệ cá nhân rất tốt với đại đô đốc, có thể hiểu được tâm tư của đại đô đốc, trước lúc đại đô đốc mất, biết đâu có dặn dò điều gì với ngươi. Người cũng đã đi rồi, chúng ta cứ theo ý của đại đô đốc mà làm.
Thẩm Lương Thu khẽ gật đầu, nói:
- Tân tướng quân, nếu như ý của lão Hầu gia là muốn đưa đại đô đốc về Giang Hạ, đương nhiên chúng ta phải làm theo sự phân phó của lão Hầu gia, bởi vì lá rụng về cội. Lúc còn trẻ, đại đô đốc theo lão Hầu gia rời khỏi cố hương Nam chinh, Bắc chiến, hôm nay đại đô đốc đã đi rồi, có thể quay về cố hương, đương nhiên cũng là một kết quả tốt.
Dừng lại một chút, y lại nói tiếp:
- Nguyện vọng của đại đô đốc là muốn ở lại Đông Hải, sau khi qua đời, tiến hành hải táng, mà trong di thư của thiếu phu nhân, cũng có ý này.
Tân Tứ thở dài:
- Ta có thể hiểu tâm ý của đại đô đốc. Những người như chúng ta, quanh năm làm bạn với biển, máu huyết đã không thể tách rời với biển cả.
Khuôn mặt lộ vẻ thổn thức, ông ta lại nói:
- Đừng nói là đại đô đốc, ngay cả Tân Tứ này, cũng muốn được táng ở biển sau khi qua đời.
Cuối cùng, Tân Tứ nói với Thẩm Lương Thu:
- Nếu như đại đô đốc đã có nguyện vọng như vậy, chúng ta cứ làm theo ý của đại đô đốc đi!
Thẩm Lương Thu mấp máy môi, muốn nói lại thôi, Tân Tứ nói:
- Người có gì muốn nói, cứ việc nói ra, đừng ngại.
- Tân tướng quân, sau khi đại đô đốc qua đời, lão Hầu gia còn chưa được nhìn mặt đại đô đốc, nếu hải táng, vậy thì có…?
Tân Tứ gật đầu nói:
- Ngươi lo lắng tới điều này, coi như là tận tâm rồi. Thật ra trước lúc đi, ta cũng đã nhắc tới việc này với lão Hầu gia, dù sao đại đô đốc đã mấy năm chưa từng hồi kinh, lão Hầu gia đã nhiều năm không gặp đại đô đốc, hôm nay đã vĩnh biệt!
Ông ta lắc đầu:
- Tuy lão Hầu gia không nói gì thêm, nhưng ta cũng hiẻu rõ tâm ý của Người, một khi đã vĩnh biệt, nếu gặp mặt, trái lại sẽ càng thêm đau lòng. Hơn nữa, đường xá xa xôi, cũng không thể lặn lội đường xa, bởi vậy chúng ta phải tận tâm xử lý hậu sự của đại đô đốc cho tốt.
Vẻ mặt ngưng trọng, Thẩm Lương Thu khẽ gật đầu.
Tân Tứ lại nói:
- Hoàng thượng ban ý chỉ, để biểu dương công trạng của đại đô đốc, truy phong đại đô đốc làm Tĩnh Hải hầu. Chỉ có điều, tin thiếu phu nhân mất chưa kịp báo lên triều đình, kế tiếp hẳn là hoàng thượng cũng sẽ tứ phong sau.
Dừng một chút, Tân Tứ hỏi:
- Lương Thu, trong báo cáo, vì sao ngươi nói nguyên nhân đại đô đốc tự sát mất, có quá nửa là do Hắc Hổ Sa?
Thẩm Lương Thu gật đầu nói:
- Tân tướng quân, những việc Hắc Hổ Sa gây ra hai năm vừa qua, hẳn là ngài cũng đã nghe qua. Đại đô đốc anh hùng một đời, lại bị Hắc Hổ Sa hết lần này tới lần khác sỉ nhục, đại đô đốc…!
Y không nói hết câu.
Tân Tứ cười khổ:
- Đại đô đốc niên thiếu đắc chí, là một người rất coi trọng thể diện, bị một tên hải tặc mấy lần sỉ nhục như vậy, đúng là khó có thể chịu nổi.
Ông ta nắm chặt tay:
- Vậy hiện nay Hắc Hổ Sa động tĩnh thế nào rồi?
Thẩm Lương Thu chắp tay nói:
- Ta đã mang thủ cấp của Hắc Hổ Sa về rồi.
- Thủ cấp?
Tân Tứ ngẩn ra.
Hành động lần này của Thẩm Lương Thu hết sức bí mật, người trong quân biết việc này có thể đếm được trên đầu ngón tay, ngay cả binh sĩ tham gia chiến dịch này, lúc xuất phát, cũng không biết là đi bắt Hắc Hổ Sa. Tân Tứ vừa tới quân doanh, đương nhiên là hoàn toàn không biết gì về việc này.
- Lần này được Hầu gia tọa trấn, chúng ta đã điều tra được hành tung của Hắc Hổ Sa, bởi vậy đã bí mật tiến hành chiến dịch vây bắt.
Thẩm Lương Thu nói:
- Nhờ phúc của Hầu gia, hành động lần này hết sức thuận lợi, diệt trừ được Hắc Hổ Sa, cũng giải quyết được mối họa lớn cho vùng biển Đông Hải.
Tân Tứ nhìn về phía Tề Ninh, cười nói:
- Chuyến này Hầu gia đến Đông Hải, chỉ huy diệt trừ Hắc Hổ Sa, thực sự là rất đáng mừng.
Tề Ninh xua tay, cười nói:
- Tân tướng quân đừng nghe Thẩm tướng quân nói như vậy, đó là lời khiêm tốn của hắn. Ta xin nói rõ, hành động lần này, từ đầu đến cuối đều do Thẩm tướng quân vạch ra kế hoạch, lúc vây bắt Hắc Hổ Sa, Thẩm tướng quân cũng đích thân xuất trận.
Tân Tứ cảm khái nói:
- Lương Thu có thể chính tay diệt trừ Hắc Hổ Sa, coi như là báo thù cho đại đô đốc, dưới suối vàng, đại đô đốc có biết, cũng được yên lòng.
Ông ta lại hỏi:
- Lương Thu, ngươi định khi nào an táng đại đô đốc?
- Ta vẫn luôn chờ chỉ thị của lão Hầu gia.
Thẩm Lương Thu nói:
- Nếu lão Hầu gia bảo Tân tướng quân đến đây, chúng ta xem một ngày thích hợp, sớm ngày an táng đại đô đốc, bên này xử lý sự việc xong, Tân tướng quân cũng có thể sớm quay về kinh phục mệnh lão Hầu gia.
- Chuyện đó cũng không vội.
Tân Tứ lắc đầu nói:
- Lần này, nếu như phải đưa linh cữu đại đô đốc về Giang Hạ, đương nhiên ta phải đích thân hộ tống. Nhưng dù có như vậy, sau khi xử lý xong hậu sự của đại đô đốc ở Giang Hạ, ta cũng vẫn phải quay lại Đông Hải. Nếu đại đô đốc muốn hải táng ở Đông Hải, ta cũng không cần phải đi Giang Hạ, xử lý xong hậu sự của đại đô đốc và thiếu phu nhân, ta có thể ở lại đây rồi.
Thẩm Lương Thu ngẩn ra, Tân Tứ giải thích:
- Lão Hầu gia lo lắng sau khi đại đô đốc qua đời, quân tâm của thủy quân Đông Hải bất ổn. Ngươi cũng biết, Bắc Hán có biến, triều đình đã bắt đầu chuẩn bị tiến hành Bắc phạt, trong lúc này, tuyệt đối không thể để Đông Hải xảy ra bất cứ bất trắc nào. Lão Hầu gia đã tiến cử với triều đình, cho ngươi làm thống lĩnh thủy quân Đông Hải, bởi vậy Người mới phái ta tới đây, hỗ trợ ngươi xử lý quân vụ thủy quân Đông Hải! Lão Hầu gia đã một phen vất vả tâm sức, ngươi nên hiểu cho Người!
Thẩm Lương Thu vội nói:
- Tân tướng quân, ngài đức cao vọng trọng, làm sao ta có thể?
- Ngươi cũng không cần nhiều lời, một khi lão Hầu gia đã tiến cử ngươi, đương nhiên lão nhân gia đã suy xét kỹ càng, hơn nữa lão Hầu gia nhìn người, nhất định không sai!
Tân Tứ nghiêm nghị nói:
- Ngươi chỉ cần một lòng một dạ thống lĩnh thủy quân Đông Hải cho tốt là được. Ta ở bên cạnh, coi như người để ngươi sai phái, ngươi có thể phân phó bất cứ lúc nào. Lão Hầu gia đã bảo ta hỗ trợ ngươi thống lĩnh thủy quân, đương nhiên ta sẽ hết lòng hết sức, không hề chậm trễ!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo