Ban đầu Tề Ninh phỏng đoán, có lẽ Tân Tứ được phái tới tiếp nhận vị trí của Đạm Đài Chích Lân. Sau đó, hắn lại nghe Tân Tứ nói, ông ta chỉ thay Đạm Đài Hoàng tới đây lo hậu sự cho Đạm Đài Chích Lân, lúc này hắn mới biết, xử lý hậu sự chỉ là một trong những mục đích của chuyến đi này, nhiệm vụ của Tân Tứ còn là ở lại thủy quân Đông Hải.

- Tân tướng quân, thánh thượng đã ban ra ý chỉ chưa?

Tề Ninh hỏi:

- Trong quân không thể một ngày không có tướng, chức đại đô đốc thủy quân Đông Hải này…?

Tân Tứ nói:

- Lão Hầu gia đã tiến cử Thẩm Lương Thu với triều đình, tuy thánh thượng vẫn chưa ban ý chỉ, nhưng triều đình cũng biết phải sớm ổn định thủy quân Đông Hải, vị trí đại đô đốc này cũng sẽ sớm được quyết định thôi. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là vài ngày nữa ý chỉ sẽ tới.

Tề Ninh gật đầu nói:

- Vậy thì rất tốt. Lần này Thẩm tướng quân tiêu diệt Hắc Hổ Sa, công lao rất lớn, để hắn nhậm chức đại đô đốc, xem như là thích hợp nhất.

Thẩm Lương Thu lập tức chắp tay với Tề Ninh:

- Ti tướng tạ ơn Hầu gia khen ngợi!

- Thẩm tướng quân, thủ cấp của Hắc Hổ Sa đã mang về, có thể bắt đầu sắp xếp việc hải táng cho đại đô đốc rồi.

Tề Ninh thở ra:

- Nhập hải vi an, hai vị còn phải hao tâm tổn trí rồi!

Thẩm Lương Thu và Tân Tứ đồng thời chắp tay nói:

- Đều là bổn phận của ty tướng!

Tề Ninh dùng cơm tối ở quân doanh của thủy quân, Thẩm Lương Thu vốn muốn tiễn hắn, nhưng Tân Tứ bảo Thẩm Lương Thu ở lại đại doanh, còn mình theo Tề Ninh trở về thành.

Gió đêm phơ phất, bên tai luôn vang lên tiếng thủy triều.

Sau khi rời khỏi đại doanh thủy quân một đoạn đường, Tân Tứ cho ngựa chạy chậm lại, Tề Ninh cũng giảm tốc độ, quay đầu lại nhìn về phía Tân Tứ. Tân Tứ do dự một chút, rốt cuộc nói:

- Hầu gia, trước lúc mạt tướng tới đây, lão Hầu gia bảo mạt tướng gửi lời tạ ơn Hầu gia, lần này Hầu gia vất vả cực nhọc rồi.

Tề Ninh lắc đầu, nói:

- Tân tướng quân khách khí rồi, ta cũng chỉ phụng chỉ mà làm tròn trách nhiệm thôi!

- Lão Hầu gia nói, nguyên do đại đô đốc qua đời đã tìm ra, đây là do tính nết gây nên, cũng không thể tránh được.

Tân Tứ thở dài, nhìn Tề Ninh nói:

- Vài ngày nữa ý chỉ sẽ tới, sau khi ý chỉ tới, Hầu gia sẽ không cần phải tiếp tục vất vả, có thể hồi kinh được rồi.

- Ồ?

Tề Ninh thản nhiên mỉm cười:

- Lão Hầu gia nghĩ chuyện bên này đã tìm ra manh mối rồi?

Tân Tứ nói:

- Chư vị đại nhân ở Hình bộ đã có kết luận, hẳn là không sai. Mặc dù chúng ta từng không tin đại đô đốc thực sự coi thường mạng sống của mình như vậy, thế nhưng sự thật đã bày ra ngay trước mắt, thì cũng phải chấp nhận thôi.

Tề Ninh gật đầu, không nói gì.

Trong gió biển còn mang theo một chút hơi ẩm, hai người cưỡi ngựa tiến về phía trước, bọn Ngô Đạt Lâm theo sau. Một lúc sau, Tề Ninh nói:

- Lão Hầu gia tiến cử Thẩm tướng quân tiếp nhận chức đại đô đốc, phía Trấn Quốc công có ý kiến gì không?

- Trấn Quốc công…

Tân Tứ mỉm cười, nói:

- Có thể Hầu gia không biết, Huyền Vũ doanh vừa thay đổi thống lĩnh rồi!

- Thay đổi thống lĩnh?

Tề Ninh nhíu mày.

Hiện nay trong ngoài kinh thành có năm đội binh mã, Vũ Lâm doanh ở trong hoàng thành, Hổ Thần doanh bảo vệ kinh thành, ngoài ra ba đại doanh Hắc Đao doanh, Hắc Lân doanh và Huyền Vũ doanh ở phụ cận kinh thành. Tuy Huyền Vũ doanh được trang bị kém hơn bốn đại doanh kia, nhưng nhân số lại lên tới một vạn năm nghìn người.

- Có lẽ Hầu gia còn chưa biết, chưa tới hai ngày sau khi ngài rời kinh, một số tướng lĩnh của Huyền Vũ doanh đã cùng dâng thư lên triều đình, tố cáo Chu thống lĩnh của Huyền Vũ doanh lạm dụng chức quyền, cưỡng đoạt tài sản người khác.

Tân Tứ chậm rãi nói:

- Quê quán của Chu thống lĩnh ở Quế Dương, người trong họ dựa thế hắn, ở địa phương ức hiếp người dân, vô cùng ngang ngược. Cách đây mấy năm, vì chiếm một mảnh ruộng tốt, thậm chí họ đã đánh chết người, nhưng vì kiêng nể địa vị thống lĩnh của Chu thống lĩnh, quan phủ địa phương đã khiến việc này chuyện lớn hóa nhỏ, rốt cuộc không giải quyết được gì. Có người nói, bởi vì việc này, lúc đó Chu thống lĩnh đã viết một phong mật thư, căn dặn quan phủ địa phương xử lý ổn thỏa việc này.

Tề Ninh nhíu mày:

- Nhưng việc này đã điều tra rõ ràng chưa, là thật hay giả?

- Sau khi nhận được thư tố cáo của mấy tướng lĩnh, triều đình đã phái người điều tra việc này.

Tân Tứ cười nhẹ:

- Rất dễ dàng tìm được viên quan địa phương năm đó, hơn nữa ngay cả bức mật thư của Chu thống lĩnh, viên quan kia cũng còn lưu giữ. Mặc dù trong thư cũng không nói gì rõ ràng, nhưng việc liên quan đến vụ án kia thì không thể chối cãi.

Tề Ninh thở dài, thừa hiểu đây chính là thủ đoạn mà nhà Tư Mã quen dùng.

Mấy năm nay, Tư Mã gia thu thập nhiều tài liệu về bá quan văn võ triều đình và nắm được rất nhiều nhược điểm của họ. Ngày thường, Tư Mã gia ung dung như không có việc gì, nhưng đến thời điểm mấu chốt, họ có thể biến những nhược điểm đó thành sát chiêu chí mạng.

Trước kia, Hộ Bộ thị lang Phùng Nhược Hải thu thập được không ít chứng cứ phạm tội của Tư Mã gia, đã vạch tội Tư Mã Thường Thận trước triều đình, nhưng ngược lại, lại bị Tư Mã gia đưa ra chứng cứ còn chí mạng hơn, khiến Phùng Nhược Hải thất bại thảm hại.

- Tuy lá thư đó không thể chứng minh Chu thống lĩnh liên quan tới vụ giết người đoạt ruộng, nhưng lợi dụng chức quyền, lén lút liên hệ với quan viên địa phương, là một tội lớn.

Tân Tứ thản nhiên nói:

- Giữ được tính mạng cũng đã may mắn lắm rồi, chức thống lĩnh Huyền Vũ doanh thì không sao giữ nổi, sau khi thẩm tra, Chu thống lĩnh bị bãi quan miễn chức, sung quân trở về nguyên quán.

Tề Ninh biết sau khi mình rời kinh, tất nhiên Tư Mã Lam sẽ ra tay hành động, nhưng không ngờ hắn lại ra tay nhanh chóng và mạnh mẽ đến như vậy. Hắn suy nghĩ một chút, rồi hỏi:

- Là ai tiếp nhận chức vụ của Chu thống lĩnh?

- Cù Ngạn Chi!

Tân Tứ đáp:

- Cù Ngạn Chi của Hắc Đao doanh, ngay trước khi mạt tướng đi Đông Hải, phía Binh bộ đã gửi sắc chỉ của hoàng thượng đi rồi!

Vừa nghe tới cái tên Cù Ngạn Chi, Tề Ninh nhớ ra ngay.

Trước kia gầy dựng lại Hắc Lân doanh, có ba người được đề cử tranh chức thống lĩnh Hắc Lân doanh, ngoài Tề Ninh và Giang Tủy Vân, người còn lại là Cù Ngạn Chi. Tuy võ công của Cù Ngạn Chi không kém, nhưng vẫn bại dưới thanh linh đao của Giang Tùy Vân, suýt nữa bị tàn phế một cánh tay.

Hắc Đao doanh là đội binh mã duy nhất mà Tư Mã gia nắm trong tay, thống lĩnh Chử Thương Qua của Hắc Đao doanh là dũng tướng hàng đầu, Cù Ngạn Chi cũng là dũng tướng khó có được.

Huyền Vũ doanh là một trong năm đại doanh ở kinh thành, quân doanh này thuốc nhiều thế lực, thế lực nào cũng có người ở đây, ngư long hỗn tạp, ngay cả phe Hoài Nam Vương đã rơi đài, cũng có người ở Huyền Vũ doanh, không như Hắc Đao doanh trực thuộc Tư Mã gia, Hắc Lân doanh trực thuộc Cẩm Y Tề gia. Cũng vì như vậy, tuy thế lực khắp nơi luôn muốn khống chế Huyền Vũ doanh trong tay, nhưng bởi vì rắc rối phức tạp, mà không có thế lực nào có thể thật sự khống chế được nó.

Lần này Tư Mã Lam điều Phó thống lĩnh Cù Ngạn Chi của Hắc Đao doanh sang đó, cũng có nghĩa là muốn khống chế Huyền Vũ doanh trong tay.

Hiện nay khác với trước kia, trước kia tình thế trong triều coi như cân bằng, không ai dám có biểu hiện quá rõ ràng ở Huyền Vũ doanh. Thế nhưng hôm nay Tư Mã Lam đã là quyền thần lớn nhất trong triều, lão điều chiến tướng tâm phúc tới, Cù Ngạn Chi có Tư Mã Lam làm chỗ dựa, đương nhiên là muốn tăng cường sức mạnh ở Huyền Vũ doanh, bắt đầu loại bỏ phe đối lập. Tề Ninh biết không tới nửa năm, e rằng Huyền Vũ doanh sẽ hoàn toàn nằm trong tay Tư Mã gia.

Một khi Tư Mã gia nắm trong tay hai đại doanh Huyền Vũ và Hắc Đao, khống chế binh mã tại kinh thành và vùng phụ cận, thì thế lực của lão sẽ không ai có thể sánh bằng, uy thế trong triều sẽ được tăng cường thêm một bước.

Tề Ninh liếc nhìn Tân Tứ, lúc này đã hiểu được.

Hiển nhiên là Kim Đao Đạm Đài gia và Tư Mã gia đã tiến hành một cuộc giao dịch chính trị, thủy quân Đông Hải vẫn do người của Đạm Đài gia thống lĩnh, mà Huyền Vũ doanh thì giao cho Tư Mã gia.

Tề Ninh thầm cười nhạt, thật ra hắn từng có chút kỳ vọng, nghĩ thế lực của Tư Mã gia càng ngày càng lớn, Kim Đao Đạm Đài gia cũng không đến mức bàng quan mặc kệ, có thể Đạm Đài Hoàng sẽ liên kết các thế lực khác cùng kìm chế Tư Mã gia. Thế nhưng hôm nay, tin tức này đã khiến Tề Ninh hiểu rõ sự thực. Suy cho cùng, những thế gia đại tộc này vẫn chỉ nghĩ tới lợi ích của mình. Khi phải lựa chọn giữa quyền lợi của gia đình và đất nước, Đạm Đài gia vẫn lựa chọn bảo vệ lực lượng của chính mình

- Tân tướng quân, thật ra cho tới tận bây giờ, lão Hầu gia cũng không tiếp nhận sự thực là đại đô đốc tự sát, ông ấy vẫn tin rằng, cái chết của đại đô đốc có nguyên nhân khác, đúng không?

Tề Ninh khẽ thở dài, cười nói:

- Giao dịch đạt được, nhiệm vụ ta đến Đông Hải lần này, cũng coi như hoàn thành, có phải vậy không?

Tân Tứ ngẩn ra, rõ ràng là vẫn chưa hiểu ra.

Tề Ninh thở dài:

- Cái gọi là “điều tra chân tướng cái chết của đại đô đốc”, thật ra ngay từ đầu, lão Hầu gia không nghĩ tới việc để ta tới điều tra chân tướng, bởi vì lão nhân gia trí tuệ hơn người, đã biết chỉ bằng vào Cẩm Y hầu ta, hoàn toàn không thể điều tra ra chân tướng gì cả.

- Hầu gia khiêm tốn rồi!

Tân Tứ gượng cười:

- Hầu gia văn võ song toàn, lão Hầu gia cũng nhiều lần khen ngợi.

Tề Ninh lắc đầu, nói:

- Thật ra thì cũng không có ai khác, chúng ta tùy ý trò chuyện vài câu, cũng không ảnh hưởng tới đại cục. Có một số điều không nên nói, nhưng nếu không nói, e rằng các ngươi coi ta là kẻ ngu si!

- Sao Hầu gia lại nói như vậy?

- Đạm Đài lão Hầu gia bảo ta tới Đông Hải, không phải vì điều tra vụ án này, bởi vì ông ấy biết ta không thể điều tra ra được kết quả gì.

Tề Ninh thở dài:

- Nếu đại đô đốc thật sự bị người âm mưu ám hại, thì tất nhiên âm mưu đó vô cùng chu đáo và chặt chẽ. Ta mới đến, còn chưa biết gì về tình hình Đông Hải cả, làm sao có thể trong thời gian ngắn điều tra ra chân tướng chứ? Chỉ cần vụ án này có thể giữ ta ở lại đây mười ngày, nửa tháng, thì lúc đó sự việc cũng đã kết thúc một cách tốt đẹp rồi.

Khóe mắt hơi giần giật, nhưng Tân Tứ không nói gì. Tề Ninh lại nói tiếp:

- Lão Hầu gia là người dày dạn phong sương, cả đời từ núi đao biển lửa đi ra, người bình thường tuyệt đối không ai sánh bằng. Đại đô đốc qua đời, đối với lão Hầu gia việc trước tiên cần xử lý, không phải là điều tra nguyên nhân cái chết của đại đô đốc, mà là phải ở trong cơn khủng hoảng này, gìn giữ thủy quân Đông Hải, không cho thủy quân Đông Hải rơi vào tay người khác. Tân tướng quân, ngươi là người thân tín bên cạnh lão Hầu gia, ta nói không sai chứ?

Vẻ mặt nghiêm nghị, Tân Tứ nói:

- Hẳn Hầu gia đã biết, hiện nay tình hình trong triều không tầm thường, nếu thủy quân Đông Hải rơi vào tay người có mưu đồ khác, hậu quả sẽ không sao tưởng tượng được.

- “Người khác” mà ngươi nói tới, chỉ có thể là Tư Mã gia.

Tề Ninh thản nhiên nói:

- Gặp được cơ hội ngàn năm có một, đương nhiên Tư Mã gia sẽ không bỏ qua, nhất định sẽ nhân cơ hội thâm nhập vào thủy quân Đông Hải. Lão Hầu gia cũng biết điểm này, bởi vậy sau khi biết tin đại đô đốc qua đời, việc đầu tiên mà lão Hầu gia lo lắng, là làm thế nào đối phó với thế tấn công của Tư Mã gia. Nói cách khác, ngay từ đầu, lão Hầu gia cũng đã chuẩn bị tiến hành giao dịch với Tư Mã Lam rồi.

Vẻ mặt Tân Tứ càng nghiêm trọng, Tề Ninh mỉm cười nói:

- Một vị là Kim Đao hầu, một vị là Trấn Quốc công, đều là lão thần trụ cột của đế quốc, hoàng thượng vừa lên ngôi cửu ngũ, nếu như hai vị lão thần thực sự muốn giao dịch, chỉ cần đạt được thỏa thuận ngầm, thì ngay cả hoàng thượng cũng không phản đối. Chỉ có điều, để phòng ngừa vạn nhất, trước khi giao dịch, lão Hầu gia phải loại bỏ chướng ngại, ít nhất là phải điều một người có thể gây rắc rối đi nơi khác, như thế mới có thể yên tâm giao dịch, mà người phiền phức đó, đương nhiên chính là ta.

Tề Ninh giơ tay chỉ vào người mình:

- Tuổi trẻ khí thịnh, xung động không kìm chế được, có người muốn khống chế Huyền Vũ doanh, biết đâu kẻ lỗ mãng này sẽ làm một con thiêu thân, lao đầu vào làm cho sự việc thêm phức tạp, thậm chí không thể cứu vãn được. Đã như vậy, thì tìm một lý do hợp lý, điều kẻ lỗ mãng này đi, chờ cho gạo nấu thành cơm, đến lúc đó hắn có muốn phản đối cũng không còn kịp!

 

4.33325 sec| 2440.703 kb