Mười tám tháng bảy, Khâm Thiên Giám chọn ngày đại cát, làm gì đều hợp.
Bộ Lễ cùng quan viên Hồng Lư Tự đều huy động, cơ hồ là dùng hết tất cả cung nữ thái giám trong cung, điều tới mấy vạn cuộn tơ lụa đỏ thẫm loại tốt nhất, dùng để bọc lại cung điện, ngói lưu ly, cửa cung, đèn lồng, cửa sổ. Thậm chí ngay cả võ sĩ Vũ Lâm cũng đeo khăn đỏ, trong thời kù đại hôn của Hoàng Đế cấm chỉ gây chiến, lấy sự nhân hậu tường hòa.
Dựa theo lễ nghi của Sở quốc, đại hôn của Hoàng Đế do Chính Phó nhị sứ chủ trì lo liệu.
Chính Sứ phải là trưởng bối đức cao vọng trọng, có thể lựa chọn trong hoàng thất là tốt nhất. Nếu là mấy ngày trước, tự nhiên việc này là của Hoài Nam Vương, nhưng phát sinh loạn Hoàng Lăng, tự nhiên là đổi người, cuối cùng do Trấn Quốc Công Tư Mã Lam đảm nhiệm Chính Sứ. Mà Phó Sứ do Viên lão Thượng Thư của bộ Lễ đảm nhiệm.
Sáng sớm mười tám tháng bảy, đại môn hoàng cung đã mở ra, hai đội binh sĩ khôi ngô cầm dưa vàng, trống ngọc, hộp vàng, hộp hương vân vân, sau đó là hoạn quan giơ lên Cửu Si Bình Phiến tượng trưng cho hoàng hậu, ba mươi sáu người nâng một chiếc liễn ngọc lớn, võ sĩ Vũ Lâm cầm trường kích mở đường, chậm rãi xuất phát từ hoàng cung, đi về hướng phủ của Viên Thượng thư. Hoàng Đế cưới vợ cùng nhân gian nạp thái (chấp thuận, hỏi tên, đưa lễ - các thứ tự trong lễ cưới … đại đồng tiểu dị (đại thể thì giống nhưng chi tết thì khác), rườm rà hơn nhiều, nhân lực vận dụng cũng tạo thành ảnh hưởng với thiên hạ, tự nhiên không thể giống với dân chúng bình thường.
Trình tự nạp thái vấn danh đã được quan viên bộ Lễ trình hoàng đế thông qua, dựa theo lễ chế, hoàng đế không cần tự mình xuất cung đón dâu. Dù sao hoàng đế là thiên tử, ngôi cửu ngũ, không thể dễ dàng động giá, cho nên Chính Sứ cùng Phó Sứ đại biểu hoàng đế chấp hành trình tự này.
Đông Tề Công chúa Thiên Hương không phải là người Sở quốc, đội ngũ xuất cung đón đâu tất nhiên không đi tới Sử Dịch Quán, cho nên trước đó bộ Lễ đã thương thảo, trước khi đón dâu, để Công chúa Thiên Hương vào ở phủ Thượng Thư bộ Lễ, đội ngũ đón dâu mới nghênh đón Công chúa Thiên Hương từ phủ Thượng Thư bộ Lễ.
Dân chúng kinh thành sớm đã biết ngày đại hôn của hoàng đế, cho nên đội nghi trượng vừa xuất cung, hai bên đường đã bị ngàn vạn dân chúng vây kín.
Cảnh tượng này cũng trong dự đoán của Kinh Đô Phủ, cho nên Kinh Đô Phủ, Hổ Thần Doanh sớm đã làm chuẩn bị, hai bước một lính gác, ngăn dân chúng xem náo nhiệt cách ra, cửa chính hoàng cung sớm đã được mở ra một đường lớn, cho nên không trì hoãn thời gian của đội nghi trượng.
Đám người chen chúc không chịu nổi, không thiếu người nhân lúc đục nước béo cò, trộm chút tiền hoặc sờ mông tiểu tức phụ cũng là chuyện không thể tránh được.
Chính Sứ Trấn Quốc Công Tư Mã Lam tuy tuổi tác cao, nhưng gánh vác trọng trách, hai tay giơ cao một quyển lụa vàng đi trước đội nghi trượng, Phó Sứ Viên lão Thượng Thư cũng đi theo sau. Hai người nghiêm mặt, mắt nhìn thẳng, trong ánh mắt kính nể của bách tính, hai người bước chân ngay ngắn, không nhanh không nhậm tiến tới.
An bài Công chúa Thiên Hương ở phủ Thượng Thư bộ Lễ, cũng có lý do là lo lắng vấn đề đường xá. Phủ Thượng Thư bộ Lễ cách hoàng thành không xa, dù sao hai vị Chính Phó Sứ tuổi tác đều đã cao, hơn nữa theo lễ chế tuyệt đối không được cưỡi ngựa ngồi xe, cho nên nếu đường quá xa, hai vị lão thần khó mà cầm kỵ được.
Nghênh đón hoàng hậu của đế quốc, tự nhiên không phải là việc nhỏ, lần này đi theo đội nghi trượng là mười đại quan của triều đình, Tề Ninh cũng ở trong đó.
Tề Ninh là Cẩm Y Hầu, hơn nữa hắn là Chính Sứ đi tới Đông Tề cầu thân, nay nghênh đón Công chúa Thiên Hương, không thể thiếu hắn.
Giống như các quan viên khác, Tề Ninh chỉ có thể đi bộ, tuy rằng đông quan viên, nhưng Tề Ninh vẫn nổi bật trong đám người, có thể trở thành trọng thần của triều đình, thường thì tuổi đều không nhỏ, nhưng Tề Ninh tuổi trẻ, lại đi phía trước, cho nên thu hút đón rất nhiều ánh mắt.
Đội ngũ đón dâu chậm rãi đến phủ Thượng Thư, mà Viên gia cũng đã sớm chuẩn bị.
Thái tử Đông Tề mặc hoa phục, sứ đoàn Đông Tề cùng quan viên đã chờ cách phủ ba mươi trượng, già trẻ Viên gia cũng đi theo đội ngũ.
Viên Vinh cũng mặc áo gấm, đi theo đám người, nhìn đội ngũ nghênh dâu của thiên tử chậm rãi đến, bên ngoài Viên phủ lập tức nổi nhạc, dàn nhạc mấy trăm người lập tức chiêng trống nổi lên, vang tận mây xanh.
Viên lão Thượng Thư nâng tay, ý bảo đội ngũ dừng lại, Trấn Quốc Công Tư Mã Lam tiến tới, chậm rãi mở quyển lụa vàng trong tay, cao giọng nói:
- Thánh chỉ đến, Thái Tử Tề quốc tiếp chỉ.
Thái tử Đông Tề chỉnh áo, cúi đầu bái, mọi người phía sau đều quỳ xuống.
Hoàng quyển mở ra, Tư Mã Lam chậm rãi đọc:
- Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, Trẫm theo trời đặt, kinh quốc chi đạo (đạo kéo dài quốc gia), lấy nhà làm gốc, phu thê chi luân, càn khôn chi nghĩa (luân lý vợ chồng, là nghĩa càn khôn), để trọn đạo nối dõi, giúp thành cái sự phụng dưỡng (cha mẹ ). Nay cho người làm lễ, theo lễ mà chọn, lấy Công chúa Thiên Hương của Tề Quốc làm Hoàng Hậu, mệnh cho khanh dâng sách bảo, đi tới nghênh lễ, khâm thử!
Nghe đọc xong thánh chỉ, Đoạn Thiều bái ba bái, hai tay cung kính tiếp chỉ, trên mặt tỏ ra rất hăng hái.
Trong tiếng chiêng trống, nữ quan đỡ Công chúa Thiên Hương đội phũ phượng che khăn ra cửa phủ, đưa lên ngọc liễn ba sáu người nâng, thái tử Đông Tề Đoạn Thiều cũng hộ tống vào cung.
Lần này gả công chúa Thiên Hương tới Sở quốc, Tề quốc cũng ti mỉ lựa chọn ba mươi sáu cung nữ đi theo, cung nữ này đều được công chúa Thiên Hương mang vào cung, hầu hạ bên người.
Công chúa Thiên Hương được nữ quan vây quanh, đi ra phủ, đi đến trước mặt Đoạn Thiều, bái ba bái, nay ở nước lạ, quốc quân Tề quốc không ở trước mặt, huynh trưởng thay phụ. Công chúa Thiên Hương hành lễ với Đoạn Thiều, cũng là chào cha mẹ, gả đi nơi xa.
Đoạn Thiều nâng Công chúa Thiên Hương dậy, trong mắt hơi chút cảm khái, sau đó nữ quan mới đỡ Công chúa Thiên Hương tới ngọc liễn. Viên lão Thượng Thư kêu lên:
- Quỳ nghênh hoàng hậu.
Sau đó lão quỳ xuống, quần thần tiến đến đón dâu cũng lập tức vén áo, quỳ xuống.
Hoàng Hậu là bậc mẫu nghi thiên hạ. Hoàng Đế sắc phong, tuy Công chúa Thiên Hương chưa vào cung, nhưng đã danh chính ngôn thuận là Hoàng Hậu của Đại Sở.
Là thần tử của Sở Quốc, quỳ lạy Hoàng Hậu, là chuyện đương nhiên.
Trấn Quốc Công Tư Mã Lam cau mày, do dự một chút, cuối cùng cũng quỳ xuống.
Đợi nữ quan đưa Công chúa Thiên Hương lên ngọc liễn, Tư Mã Lam mới đứng dậy, Viên lão Thượng Thư cũng đứng theo, cao giọng:
- Phụng nghênh hoàng hậu, khởi giá.
Ba mươi sáu người đàn ông khôi ngô cùng đứng dậy, nâng ngọc liễn lên. Sở quốc sắp xếp hai mươi nữ quan hầu hạ hai bên ngọc liễn, mà ba mươi sáu cung nữ Tề quốc đi theo Công chúa Thiên Hương chia làm ba đội, mỗi đội mười hai người nhât tề xếp hàng sau ngọc liễn.
Ba mươi sáu cung nữ này không phải đều đang tuổi xuân, trong đó có mười hai người trên dưới bốn mươi tuổi, cung nữ tuổi này tuy không thể so mĩ mạo với cung nữ trẻ tuổi, nhưng đối nhân xử thế tất nhiên lão luyện. Hậu cung Sở quốc phức tạp, Tề quốc phái những cung nữ này đến, tự nhiên là lo cho công chúa ở Sở quốc không có sơ sảy gì. Nghi trượng cầm dưa vàng trống ngọc đi trước mở đường, sau đó là đội nghi trượng của hoạn quan giơ cao Cửu Sỉ Bình Phiến, sau đó là ngọc liễn của hoàng hậu, mười nữ quan hai bên chậm rãi đi cùng ngọc liễn, sau đó là ba mươi sáu cung nữ Tề quốc. Sau các cung nữ là Tư Mã Lam, sát theo là Viên lão Thượng Thư, mà Tề Ninh thì cách Viên lão vài bước.
Trong lòng Tề Ninh rõ ràng, lúc nghênh Công chúa Thiên Hương từ Viên phủ, nghi thức đại hôn mới tính là bắt đầu, một khi vào cung, các nghi thức tiếp theo quá nhiều, tất cả đều làm xong, chỉ sợ trời cũng đã tối.
Đi một đoạn, Tề Ninh cảm thấy có chút không thích hợp, dựa theo lý, sau khi nghênh tiếp công chúa Thiên Hương, liền trực tiếp về tới trong cung, trên đường hồi cung Tề Ninh biết rõ ràng, nhưng đội ngũ lại chuyển tới một đường khác, rõ ràng không phải đường về cung.
Hắn có chút kỳ quái, thoáng nhìn Võ Hương Hầu Tô Trình bên cạnh, thấp giọng:
- Võ Hương Hầu, chúng ta đi đâu đây?
Võ Hương Hầu ngẩn ra, thấp giọng:
- Cẩm Y Hậu không biết sau?
Nghênh hoàng hậu xong còn đi phủ Trấn Quốc Công, hôm nay chẳng những nghênh công chúa Tề quốc, còn muốn đón cả đại tiểu thư của Tư Mã gia vào cung.
Tề Ninh nhíu mày:
- Tư Mã Uyển Quỳnh?
Tô Trinh khẽ gật, Tề Ninh nghi hoặc:
- Cái này, có chút không thích hợp. Nào có nghênh hoàng hậu, lại đi nghênh nữ tử khác? Cho dù đón dâu cùng ngày, cung nên phái đội ngũ khác đi mới được.
Đội ngũ chậm rãi đi, uốn lượn một hàng dài, Tề Ninh nhìn thấy đường đi phủ Trấn Quốc Công cũng có binh sĩ lập đội, hóa ra đã sớm chuẩn bị.
Tô Trinh khẽ cười, ghé sát lại, thấp giọng:
- Phái đội khác? Nghênh công chúa Tề Quốc, trọng thần trong triều đều đã tới, đội khác nên phái ai đi?
Tề Ninh liền hiểu ra.
Phái đội ngũ đi nghênh công chúa Thiên Hương, vô luận là vì địa vị hoàng hậu hay là mặt mũi của Tề quốc, trọng thần của Sở quốc nhất định phải ở đội này. Kể từ đó, cho dù phái đội khác đi tới Tư Mã gia, thì cũng chỉ là vài quan viên địa vị thấp, Tư Mã gia đương nhiên không muốn xuất hiện tình trạng như vậy.
- Dựa theo lễ chế, chỉ có nghênh hoàng hậu mới có thể phái đội ngũ đón dâu.
Tô Trinh hạ giọng:
- Tuy Tư Mã gia là trọng thần trong triều, nhưng tạm thời Hoàng Thượng còn chưa hạ chỉ lập Tư Mã Uyển Quỳnh làm Quý Phi, hẳn là Tư Mã gia trực tiếp đưa tiểu thư vào trong cung, cũng không có nghi thức gì. Hắc hắc, mấu chốt là Tư Mã Uyển Quỳnh xuất thân từ Tư Mã gia, mới có thể động chạm như vậy, nhưng mà nghe nói đây là ý của Thái Hậu, đã có ý chỉ, chúng ta tuân theo là được.
Tè Ninh cười lạnh trong lòng, thầm nghĩ ra là thế. Tư Mã gia để Tư Mã Uyển Quỳnh vào cung cùng ngày cưới của Hoàng Hậu, cũng đã không ổn, hôm nay còn muốn đổi hướng ngọc liễn của Hoàng Hậu đến nghênh phủ Tư Mã gia, thật đúng là không xem lễ pháp ra gì.
Đội ngũ đang đi ngay ngắn, Tề Ninh cũng không vẽ thêm việc, nhìn về phía Tư Mã Lam, lão đầu nay tuy râu tóc bạc trắng, nhưng tinh thần nhìn qua còn rất tốt, đi đường vẫn rất ngay ngắn.
Tề Ninh nhàm chán bước đi, ánh mắt dõi trước, nhìn thấy phía trước Tư Mã Lam là đám cung nữ của Tề quốc, cung nữ Tề quốc đều mặc thuần một màu đỏ, nhưng mà hắn phát hiện, cung nữ tuổi trẻ đều mặc màu đỏ tươi, mà lớn tuổi lại mặc váy hỉ đỏ sậm, ba đội cung nữ Tề quốc, hai đội phía trước đều là cung nữ tuổi trẻ, còn cung nữ lớn tuổi đều ở phía sau.
Ánh mắt hắn tùy ý dừng trên người một cung nữ phía sau, cung nữ kia mặc xiêm y đỏ sậm, tất nhiên là lớn tuổi, nhưng xem từ phía sau, dáng người thực không kém, tuy quần áo thùng thình không thể làm cho thân hình cung nữ kia lộ rõ, nhưng trong lúc đi lại, vòng eo đưa đẩy, mông đẹp bị quần bó lại lại lay động qua lại thật có ý tứ.
Trong lòng Tề Ninh không nhịn được cảm thán, thầm nghĩ cung nữ này khi còn trẻ, cho dù không phải tuyệt sắc giai nhân, kia cũng là vưu vật phong tình vạn chủng, đến tuổi này vẫn bảo trì được thân hình phong lưu xinh đẹp, tràn ngập vị nữ nhân.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo