Hôm qua Tề Ninh chủ trì chuyện ở vương phủ Hoài Nam, luôn tập trung ở đó nên đối với sự chuẩn bị cho hôn lễ của Hoàng đế - vốn là việc không liên quan đến mình, hắn cũng chẳng quan tâm nhiều.

Trình tự hôn lễ của hoàng đế rất rườm rà. Cho dù có người muốn thuyết minh thì Tề ninh cũng chẳng có lòng mà nghe. Hôm nay theo đội danh dự xuất cung đi đón hoàng hậu. Cứ tưởng sau khi đón xong sẽ lập tức về cung, nhưng không ngờ lại xuất hiện chuyện này.

Thái tử Đông Tề là Đoạn Thiều dường như có nghe tới việc này khi đi theo đội hình, nhưng cũng không thể hiện cảm xúc phản cảm.

Trên con đường đi tới phủ Tư Mã, hai bên đường không có cảnh tượng người đứng đông như nêm cối. Rõ ràng dân chúng trong kinh biết rất ít về chuyện này. Tuy nhiên hai bên đường vẫn có quân lính canh gác, cho thấy tất cả đã được chuẩn bị tốt.

Đi được hơn nửa canh giờ, cuối cùng cũng tới con phố dài của phủ Tư Mã. Từ xa, Tề Ninh nhìn thấy hai bên đường đã giăng lụa hồng và dựng vô số cây gố lớn có treo đèn lồng đỏ. Mặc dù đang là ban ngày nhưng toàn bộ đèn lồng đều được đốt lên. Cộng thêm với những tấm lụa đỏ phủ hai bên tường khiến cho cả con đường như đang bốc lửa.

Những cửa hàng trên con phố cũng giăng đầy lụa đỏ. Nhìn cảnh tượng đó, Tề Ninh nhíu mày, nghĩ thầm "Lần này Tư Mã Lam thể hiện cũng khí thế. Ít nhất từ cảnh tượng trước mắt có thể thấy sự xa hoa và lãng phí đã vượt xa công chúa Đông Tề."

Khi còn cách cửa phủ Tư mã một khoảng, chiếc xe sơn son thếp vàng của Công chúa Thiên Hương liền ngừng lại. Từ phía trước lập tức vọng đến tiếng chiêng trống rung trời. Tề Ninh biết đó là hành động của phủ Tư Mã liền bước tới bên cạnh. Từ xa nhìn lại, hắn có thể thấy ở cửa chính của phủ Tư Mã cũng có một chiếc xe dát ngọc xanh vàng rực rỡ, quý phía, không kém công chúa Đông Tề.

Tô Trinh cũng bước tới bên cạnh Tề Ninh nhìn về phía trước. Khi thấy chiếc xe đính ngọc đó thì nhíu mày, liếc mắt về phía đám người thái tử Đông Tề mà nói nhỏ:

- Nhà Tư Mã làm vậy có trội quá không? Bọn họ chuẩn bị xe như thế, có khi nào còn nổi hơn cả Hoàng hậu?

Tề Ninh thầm cười lạnh, nghĩ "Tư Mã Lam vốn là người cẩn thận.

Lần này thể hiện như thế, có lẽ muốn cho người ta cảm nhận được uy thế của nhà Tư Mã." Lúc này, Tư Mã Lam đã dẫn đầu đi tới từ phủ Tư Mã. Viên lão thượng thư cũng đi theo. Những quan viên khác thấy vậy nhìn nhau rồi đành đi theo. Tô Trinh do dự một lúc mới nói:

- Cứ qua đó nhìn thêm một lúc cho rõ.

Tề Ninh cũng muốn nhìn xem nhà Tư Mã còn làm chuyện gì nữa nên cũng tiến lên.

Trước phủ Tư Mã toàn là một màu hồng, đội ngũ lễ nhạc có tới mấy trăm người đang dốc sức khua chiêng gõ trống. Trước cửa phủ, Tư Mã Thường Thận dẫn toàn bộ người từ trên xuống dưới của phủ Tư Mã đang đứng chờ. Nhìn thấy Tư Mã Lam dẫn các quan viên đi tới, Tư Mã Thường Thận lập tức tiến lên nghênh đón và quỳ rạp xuống đất.

Tư Mã Lam tỏ ra nghiêm nghị, cao giọng nói:

- Phụng chỉ! Nghênh đón Tư Mã Uyển Quỳnh vào cung.

Tư Mã Thường Thận dẫn vợ con bái ba bái sau đó quay đầu phất tay. Thoáng cái, một đám nữ quan từ trong phủ vây quanh tân nương tử đang choàng khăn phượng đi ra. Tề Ninh biết đó chính là Tư Mã Uyển Quỳnh. Mặc dù nàng đang được phủ tấm khăn đó và thân hình cũng được chiếc khăn choàng vai che phủ nhưng vẫn không che hết được vóc dáng yểu điệu của nàng.

Tư Mã Uyển Quỳnh được đám nữ quan đỡ đi tới phía Tư Mã Lam mà bái ba bái sau đó quay sang bái Tư Mã Thường Thận ba bái rồi theo dám nữ quan từ từ đi về phía chiếc xe ngọc.

Tư Mã Lam bước lên hai bước, cao giọng nói:

- Quỳ!

Rồi lão quay về phía Tư Mã Uyển Quỳnh mà quỳ xuống.

Đám quan viên phía sau đang chuẩn bị quỳ chợt nghe có một giọng nói vang lên.

- Khoan đã.

Âm thanh đó có phần bất ngờ.

Mặc dù xung quanh đang có tiếng trống ầm ĩ, tuy nhiên nó vẫn to tới mức khiến mọi người có thể nghe thấy được.

Mọi người nghe tiếng liền quay sang thì thấy Cẩm Y Hầu Tề Ninh từ phía sau bước đến. Bọn họ không biết hắn định làm gì thì Tề Ninh đã đi thẳng tới trước mặt Viên lão thượng thư mà hỏi:

- Lão thượng thư! Trấn quốc công bắt chúng ta quỳ, không biết phải lạy ai?

Âm thanh của hắn rất to nên rất nhiều người đều nghe rõ. Cách đó không xa, Tư Mã Thường Thận cũng có thể nghe thấy loáng thoáng nên nét mặt thay đổi liên tục rồi ánh mắt không giấu được sự tức giận:

- Tất nhiên là phải lạy Hoàng quý phi. Cẩm Y hầu biết rồi cần gì phải hỏi?

Tề Ninh quay đầu sang, cười nói:

- Hoàng Quý phi? Không biết Hoàng quý phi mà Trung Nghĩa hầu nói là vị nào?

- To gan.

Tư Mã Thường Thận nói lạnh lùng:

- Ai là Hoàng Quý phi chẳng lẽ ngươi không biết?

Y đưa tay chỉ về phía Tư Mã Uyển Quỳnh:

- Tất nhiên là tiểu nữ.

Tề Ninh lắc đầu nói:

- Vậy chưa đúng. Lúc trước nghênh đón Hoàng hậu có thánh chỉ tuyên chiếu, mọi người đều nghe rõ. Hoàng hậu là mẫu nghi thiên hạ, thân là thần tử phải làm lễ bái kiến. Nhưng ta chưa nghe thấy thánh chỉ tuyên chiếu sắc phong Hoàng quý phi. Thứ cho tai của ta nghễnh ngãng, ở đây có vị đại nhân nào nghe được không?

Tư Mã Lam đã quỳ xuống rồi nhưng không ngờ Tề Ninh lại sinh sự nên khóe mắt hơi giật giật. Có điều lão không nói gì.

Một viên quan đứng sau bước tới vừa cười lạnh vừa nói:

- Cẩm Y hầu. Hôm nay là ngày vui, ngài cố tình sinh sự phải không?

Tề Ninh liếc mắt nhìn thì thấy đó là Tả thị lang bộ Lễ - Trần Lan Đình, cũng là tâm phúc của Tư Mã Lam. Hắn liền cau mày nói:

- Trần Lan Đình! Bản hầu đứng đây nói chuyện, một viên Thị lang như ngươi dám xen vào?

Trần Lan Đình ngẩn người, nói có phần tức giận:

- Hầu gia! Chúng ta đều phụng chỉ đón dâu, thời gian không được chậm. Ngài ở đây quấy rối, chẳng lẽ định cố tình làm chậm giờ?

- Quấy rối?

Tề Ninh cười ha hả rồi hỏi ngược lại:

- Trần Lan Đình! Mặc dù ngươi là người của bộ Lại nhưng cũng phải biết tới lễ chế của triều đình. Bản hầu hỏi ngươi, bắt ngươi quỳ lạy một người mà ngươi không biết, ngươi có bằng lòng hay không?

Tư Mã Thường Thận đứng ở sau nghe được liền nổi giận:

- Tề Ninh! Ngươi nói ai là người không biết? Khinh nhờn Hoàng quý phi, ngươi có biết tội không?

- Trung Nghĩa hầu, chẳng lẽ ngươi không hiểu ta nói gì?

Nét mặt Tề Ninh trở nên lạnh lùng:

- Ta hỏi ngươi. Hoàng quý phi là ai? Ý chỉ của Hoàng thượng ở đâu? Không có sắc phong, thân là đại thần nước Sở không thể quỳ một cách bừa bãi được.

- Hoàng thượng đã có chỉ sắc phong Hoàng Quý phi.  Tư Mã Thường Thận lớn tiếng nói:
 

- Nhưng sau khi vào cung mới có thể ban chiếu.

Tề Ninh cười nói:

- Vậy thì đúng rồi. Sau khi vào cung mới ban chiếu vậy thì đó là chuyện khi vào cung.

Tư Mã Lam cũng từ từ đứng dậy, ho khan hai tiếng rồi nói một cách thong dong:

- Do lão phu thiếu suy nghĩ. Ở trong cung, lão phu nghe Hoàng thượng nói sẽ sắc phong Tư Mã Uyển Quỳnh làm Hoàng quý phi cho nên mới coi Tư Mã Uyển Quỳnh là Hoàng Quý phi. Cẩm Y hầu nói đúng, Hoàng thượng còn chưa ban chỉ, Tư Mã Uyển Quỳnh chưa thể coi là Hoàng Quý phi.

Thân là đại thần trong triều, không cần phải bái.

Lão quay sang chắc tay nói với đám quan viên:

- Lão phu đã cao tuổi, có phần thiếu suy nghĩ, mong các vị đừng phiền lòng.

Đám quan viên đều chắp tay đám lại nhưng không ai dám nói gì.

Tề Ninh lại cười nói:

- Lão quốc công cũng đừng trách.

Ta lo rằng chuyện các triều thần không hiểu gì lại quỳ xuống đây để bái. Chuyện này mà lan đi, chỉ sợ có người nói quần thần nước Sở chúng ta là một đám ngốc.

- Cẩm Y hầu nhắc nhở đúng lúc, không làm lỡ chuyện lớn, lão phu còn phải cảm kích, đâu dám trách móc?

Tư Mã Lam tươi cười nhìn Viên lão thượng thư:

- Lão thượng thư! Chuyện này khi về lão phu sẽ thỉnh tội với Hoàng thượng.

Viên lão thượng thư cũng vội nói:

- Đó là do lão quốc công sơ ý, đâu có gì đáng ngại. Lão quốc công!

Có thể khởi hành được chưa?

Tư Mã Lam hơi gật đầu, Viên lão thượng thư liền xua tay nói:

- Khởi hành.

Hai chiếc kiệu ngọc cùng được nâng lên nhưng nhất thời đội danh dự vẫn đứng yên. Viên lão thượng thư hiểu ra, do dự một chút mới quay sang hỏi Tư Mã Lam:

- Lão quốc công. Chúng ta đi hướng nào.

Lúc này, Tề Ninh cũng nhận ra trò hay.

Kiệu ngọc của Công chúa Thiên Hương còn chưa tới phủ Tư Mã đã phải dừng lại, nếu tiếp tục đi tới thì kiệu ngọc của Tư Mã Uyển Quỳnh sẽ ở phía trước. Nếu quay lại thì kiệu ngọc của Công chúa Thiên Hương sẽ ở phía trước nhưng làm vậy chẳng khác nào nàng đang rút lui, đó là một điềm không may.

Cho dù dân chúng khi đón dâu cũng sẽ chọn đường đi, một khi đưa tân nương ra khỏi cửa thì không thể quay lại.

Tư Mã Lam cũng tỏ ra bình tĩnh, cười nói:

- Mọi chuyện cứ theo lão Thượng thư sắp xếp.

Viên lão thượng thư cảm thấy khó xử. Lúc này, tất cả mọi người đang chờ Viên lão thượng thư ra lệnh mà lão thì không dám để Công chúa Thiên Hương quay lại.

Nhưng nếu đi tiếp, kiệu ngọc của Tư Mã Uyển Quỳnh sẽ ở phía trước. Mà như vậy thì không ổn.

Lúc đầu lão cũng đã nghĩ khi đội ngũ đón dâu đi qua phủ Tư Mã sẽ đưa kiệu ngọc của Công chúa Thiên Hương lên phía trước. Khi khởi hành, Tư Mã Uyển Quỳnh ở sau là được rồi. Nhưng khi tới đây, nhận thấy nhà Tư Mã đã chuẩn bị một chiếc kiệu ngọc to đặt chính giữa phố, hơn nữa xung quanh đều có rất nhiều kèn trống khiến cho kiệu ngọc của Công chúa Thiên Hương không thể đi qua.

Vừa rồi, Viên lão thượng thư cảm thấy sự tình có gì đó không ổn nhưng tới khi chuẩn bị cho kiệu ngọc khởi hành thì biết chuyện rắc rối tới tồi.

Trần Lan Đình hiểu rõ liền cố tình lên tiếng:

- Lão thượng thư. Xin thứ cho ta nói thẳng, không thể để cho kiệu ngọc của Hoàng hậu quay đầu lại.

Nếu chuyện này mà lộ ra sẽ ảnh hưởng tới danh dự của triều đình.

Viên lão thượng thư gật đầu nhưng trán đã ướt đẫm mồ hôi. Tề Ninh biết lão thượng thư là một người tuân theo lễ nghi, cũng rất hiền lành. Thấy lão ướt đầm mồ hôi, hắn thở dài, biết nhà Tư Mã cố tình đặt bẫy, đẩy lão thượng thư vào thế khó xử. Hắn ho khan một tiếng rồi bước tới hỏi:

- Lão thượng thư! Trần đại nhân nói rất đúng. Hoàng hậu đã ra ngoài không thể quay lại, cho nên chỉ còn một lựa chọn, tiếp tục đi về phía trước.

Viên lão thượng thư gật đầu:

- Đúng là như vậy. Nhưng....

- Lão thượng thư lo kiệu ngọc của Hoàng hậu sẽ bị ở phía sau?

Tề Ninh cũng chẳng che giấu, cười nói:

- Mẫu nghi thiên hạ, dưới gầm trời này không có bất kỳ kiệu hoa của ai được đi trước kiệu ngọc của Hoàng hậu nương nương. Chỉ cần phía trước có đường, chờ kiệu ngọc của Hoàng hậu nương nương đi qua là xong.

Trần Lan Đình ở bên cạnh nghe thấy vậy, cười lạnh hỏi:

- Cẩm Y hầu! Không biết làm sao mới mở được đường?

 

0.06000 sec| 2449.938 kb