Phủ Hoài Nam Vương giống một bảo khố, ngân lượng kiểm kê ra thực kinh người. Tề Ninh thầm nghĩ thủ đoạn vơ vét của Hoài Nam Vương thật lợi hại, nhưng mà nghĩ tỉ mỉ, Hoài Nam Vương được triều đình ban ân hơn mười năm, hàng năm nhận được không ít, hơn nữa còn vơ vét trong dân, tích vài chục năm được một lượng tài sản khổng lồ, cũng không lạ.
Nhưng hắn lại ý thức được, gia tài này của Hoài Nam Vương dân chúng không biết, nhưng quan lại trong kinh khẳng định là rõ ràng.
Cho dù chúng quan không rõ lắm, nhưng Tư Mã Lam tất nhiên biết rõ.
Người như Tư Mã Lam, đương nhiên không đánh trận không chắc thắng. Nếu lão đã đưa Hoài Nam Vương vào danh sách địch thủ, đương nhiên sẽ điều tra rõ ràng Hoài Nam Vương. Hơn nữa là lão thần tam triều, kinh nghiệm của Tư Mã Lam ở trong triều chỉ có cao chứ không thấp hơn Hoài Nam Vương. Những năm gần đây, Hoài Nam Vương giở trò. Là đại thần trọng yếu nhất trong triều, Tư Mã Lam tất nhiên là nắm được ít nhiều. Cho nên Hoài Nam Vương có bao nhiêu tài sản, Tư Mã Lam chắc cũng biết rõ.
Không nói kỳ trân dị bảo trong hang, chỉ là tài sản tra ra cũng đã tới ba bốn trăm vạn lượng. Tài sản khổng lồ như vậy, cho dù miệng Tề Ninh có to nữa, cũng không dám nuốt. Cho dù nuốt một nửa, vẫn còn một hai trăm vạn lượng chui vào trong ngân khố của bộ Hộ.
Nếu số tiền này vào bộ Hộ, Tề Ninh lo nhất là nó sẽ là thịt vào miệng hổ. Tư Mã gia sẽ tìm cơ hội nắm lấy bộ Hộ, khống chế tài chính của bộ Hộ.
Đậu Quỳ thấy Tề Ninh nhíu mày, y là dạng người giảo hoạt, hiểu được tâm tư của Tề Ninh, hạ giọng nói:
- Hầu gia, trước mắt lục soát Vương phủ cũng chỉ có mười vạn lượng. Chỗ tiền này chúng ta không thể đụng vào. Nhưng mà những những vật này giá bao nhiêu bạc, hạ quan biết nên làm gì!
Do dự một chút, y lại thấp giọng:
- Tài vật quá nhiều, nếu tính sai lệch lớn, tất nhiên có người tìm tới gây phiền toái. Bây giờ tính ra đại khái hơn ba trăm vạn lượng, Hầu gia thấy nên nhập vào bộ Hộ bao nhiêu?
- Chuyện này ta chưa từng có kinh nghiệm.
Tề Ninh thấp giọng:
- Đậu đại nhân cảm thấy nên làm gì bây giờ?
Đậu Quỳ nghĩ nghĩ rồi cắn răng nói:
- Hầu gia, hạ quan sẽ hết sức, nếu không có sơ hở lớn, sẽ đưa cho Hầu gia hai trăm vạn lượng bạc.
Tề Ninh rùng mình, thầm nghĩ lá gan của Đậu Quỳ cũng thật là lớn, nhíu mày nói:
- Có phải là quá nhiều hay không?
Đậu Quỳ nhẹ giọng:
- Quan viên trong triều không dám cuốn vào trong này, cho dù có điều tra cũng chỉ có thể là Tư Mã gia. Nhưng mà Tư Mã gia chưa từng can thiệp vào bộ Hộ, không hiểu trình tự làm việc của bộ Hộ.
Hạ quan sẽ không để lọt một dấu vết nào. Không để bọn họ nhìn ra sơ hở.
Tề Ninh nghĩ ngợi rồi nói:
- Đậu đại nhân, chuyện này nên làm gì, ta không rõ ràng, ngài xem rồi làm là được.
Hắn ghé sát vào, thấp giọng:
- Kỳ thật có một cách ta thấy cũng được, cũng không biết thỏa đáng hay không, Đậu đại nhân tham khảo xem.
- Mời Hầu gia nói!
Đậu Quỳ thấp giọng:
- Cách mà Hầu gia nghĩ ra, tất nhiên cao minh tới cực điểm.
- Ngươi cũng biết, Hoàng Thượng vẫn rất quan tâm việc trùng kiến Hắc Lân Doanh.
Tề Ninh khẽ thở dài:
- Hắc Lân Doanh không phải bộ Binh, ngay từ đầu là huấn luyện thành kỵ binh, nhưng theo ta biết, trước mắt trong Hắc Lân Doanh một con ngựa cũng không có.
Đậu Quỳ nhìn lời nghe tiếng, hiểu ngay:
- Đây là sơ suất của hạ quan, hổ thẹn hổ thẹn.
Khóe miệng y nổi ý cười:
- Hầu gia, Hắc Lân Doanh biên chế một nghìn, nay ngựa tốt trên chợ, ít nhất cũng hai trăm lượng một thớt, một nghìn thớt là hai mươi vạn lượng. Hơn nữa kỵ binh chinh chiến đường dài, thường là mang theo hai tới ba thớt ngựa thay phiên, cấp ngựa tốt cho Hắc Lân Doanh, cần năm sáu mươi vạn lượng bạc.
Tề Ninh cười nói:
- Nếu Đậu đại nhân có thể giải quyết việc này cho Hắc Lân Doanh, trên dưới Hắc Lân Doanh tất nhiên mang ơn.
Đậu Quỳ nói:
- Còn có binh khí, ngoài ra doanh địa của Hắc Lân Doanh quá mức đơn sơ, muốn huấn luyện ra một đội thiết kỵ dũng mãnh thiện chiến, tiêu phí không ít. Hầu gia, hạ quan định rút tám mươi vạn lượng bạc từ tài sản Vương phủ giao cho Hắc Lân Doanh, không biết ý của Hầu gia như thế nào?
Tề Ninh xua tay:
- Đây là chuyện của bộ Hộ, ta không dây vào.
Hắn lại nói:
- Đúng rồi, bên Bắc Hán hoàng tử tranh vị, trong triều tuy không có bàn sách lược ứng đối với Bắc Hán, nhưng sau đại hôn của Hoàng Thượng, tất nhiên sẽ thương nghị việc này. Tam quân chưa động, lương thảo đi trước, quân đoàn Tần Hoài lúc nào cũng có khả năng xuất binh vượt sông Hoài. Cho nên lương thảo ở tiền tuyến phải sung túc, không thể sai sót.
Đậu Quỳ minh bạch, thấp giọng:
- Hầu gia nói vậy, hạ quan liền hiểu nên làm gì.
Tề Ninh vẫy tay, Đậu Quỳ áp sát lại, Tề Ninh nhẹ giọng:
- Lục soát ra hơn ba trăm vạn lượng, tám mươi vạn lượng chuyển cho Hắc Lân Doanh, một trăm vạn lượng chuyển cho quân đoàn Tần Hoài, còn hơn một trăm vạn lượng, dù sao cũng là cơ hội phát tài Hoàng Thượng cho chúng ta, chúng ta không thể phụ lòng Hoàng Thượng. Một trăm vạn lượng, đều nhau, Đậu đại nhân nhận một phần là được.
Đậu Quỳ vội nói:
- Không dám không dám, Hầu gia, hạ quan tuyệt không dám đụng vào một đồng.
Tề Ninh biết, muốn con ngựa chạy, phải cho nó ăn cỏ, muốn Đậu Quỳ cam tâm tình nguyện làm tốt chuyện. cũng phải cho y chút chỗ tốt:
- Ngài không cần nhiều lời, trước nay bản Hầu làm việc đều có phúc cùng hưởng có khó cùng làm. Đã có cơ hội phát tài ta tất nhiên không mặc kệ ngài.
Đậu Quỳ chắp tay:
- Hầu gia chiếu cố, hạ quan chết cũng không thể báo đáp. Nhưng hạ quan tuyệt không dám lấy ngang Hầu gia.
Y thấp giọng:
- Hầu gia phóng khoáng, hạ quan cả gan lấy hai muơi vạn lượng, còn lại đều giao cho Hầu gia.
Tề Ninh thở dài:
- Một khi như vậy, ta cũng không miễn cưỡng, thời gian còn nhiều, chỉ cần Đậu đại nhân dốc lòng làm việc, bản Hầu sẽ không bạc đãi ngài.
Tề Ninh phòng ngừa chu đáo, trong lòng biết sắp xếp như vậy là cách tốt nhất. Bạc vào ngân khố của bộ Hộ, lập tức phân ra ngoài, bạc cho Hắc Lân Doanh là bắt buộc, còn một trăm vạn lượng cho quân đoàn Tần Hoài, chẳng những chuẩn bị sớm cho tiền tuyến, hơn nữa Tư Mã Lam cũng không thể ngăn cản.
Trong tay Tư Mã Lam thiếu nhất chính là binh quyền, nếu lại ngăn cản bộ Hộ giao bạc cho quân đoàn Tần Hoài, như vậy tất nhiên đắc tội quân đoàn Tần Hoài, đến lúc đó quân đội càng chán ghét Tư Mã gia hơn.
Đã thương lượng xong, hai người cũng không nói nhiều nữa, lại qua một tiếng, tài vật trong Vương phủ cũng bị lục soát ra hết, lên danh sách. Đậu Quỳ sai người đóng gói cho lên xe, chuyển toàn bộ tài vật của Vương phủ đi ra ngoài.
Đậu Quỳ đi theo chiếc xe cuối cùng rời đi, Trì Phượng Điển mới tới chắp tay nói chuyện với Tề Ninh:
- Hầu gia, hôm nay cũng tính là thuận lợi, lúc ti tướng bái kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng từng nói, sau khi soát xong, Hầu gia cũng đã mệt, mai chính là đại hôn của Hoàng Thượng, đêm này Hoàng Thượng cũng không tiếp kiến thần tử. Hầu gia chỉ cần về phủ nghỉ là được. Ti tướng hồi cung phục mệnh Hoàng Thượng.
Tề Ninh nói:
- Hoàng Thượng có sắp xếp người bảo vệ phủ Hoài Nam Vương?
Trì Phượng Điển gật đầu:
- Hoàng Thượng từng nói, hết thảy đều nghe Hầu gia sắp xếp.
Nếu Hầu gia muốn cho Vũ Lâm Doanh thủ vệ, ti tướng sẽ lưu người lại.
Tề Ninh ngẩng đầu nhìn sắc trời, mới nói:
- Ngày mai là ngày đại hôn trong cung, không phải tầm thường. Vũ Lâm Doanh phải bảo vệ an toàn trong cung, tự nhiên là không thể điều động huynh đệ Vũ Lâm Doanh. Trì Thống lĩnh, ngươi xem thế này có được hay không, phái người điều một đội sai dịch từ Kinh Đô Phủ tới đây, tạm thời tiếp nhận việc bảo vệ nơi này. Huynh đệ Vũ Lâm Doanh đều vất vả cả ngày nay rồi, ngày mai còn phải trực, về nghỉ trước đi. Đêm nay ta phái người điều một đội nhân mã từ Hắc Lân Doanh tới, tạm thời cho Hắc Lân Doanh bảo vệ Vương phủ, bảo vệ Thế Tử không bị người quấy rầy.
Trì Phượng Điển nói:
- Hầu gia an bài thỏa đáng, lo lắng các huynh đệ vất vả, ti tướng thay mặt tạ ơn Hầu gia.
Tề Ninh cười ha ha:
- Đều là phụng mệnh hoàng thượng, huynh đệ mình cả, không cần nói cảm ơn.
Nhìn trái phải, hắn mới thấp giọng:
- Trì Thống lĩnh, còn một chuyện nhỏ muốn nhờ ngươi hỗ trợ, có thể đổi chỗ nói chuyện hay không?
Trì Phượng Điển nâng tay:
- Mời Hầu gia.
Tề Ninh không nói nhiều, đi trước dẫn đường. Hai người trước sau đi tới trước một căn phòng, Tề Ninh đẩy cửa để Trì Phượng Điển đi vào mới đóng cửa lại. Đi trong phòng, Trì Phượng Điển đi sát người Tề Ninh, không biết trong hồ lô của Tề Ninh bán thuốc gì.
Đã thấy Tề Ninh đi tới một góc phòng, nhấc một tấm vải đen lên, dưới miếng vải đen là hai cái thùng.
Trì Phượng Điển cảm thấy đã hiểu ra, nhưng vẫn hỏi:
- Hầu gia, đây là?
Tề Ninh mở một thùng ra, Trì Phượng Điển liếc mắt nhìn vào, thấy bên trong đều là đồ vật quý giá. Gã cũng là kẻ từng trải, tùy tiện xem liền biết trong thùng để toàn đồ thượng phẩm.
Đồ cổ trong rương này tuy không hiếm thấy như trong tàng bảo thất, nhưng so với mấy đồ lục soát ra kia tự nhiên là quý hơn nhiều. Tề Ninh đóng thùng lại, cười nói:
- Hôm nay từ sáng sớm Trì Thống Lĩnh đã mang huynh đệ Vũ Lâm Doanh ngược xuôi, mọi người đã vất vả một ngày nay rồi. Mới vừa rồi bản Hầu được Đậu đại nhân nhắc nhở, nói không thể để các huynh đệ phí công, bản Hầu nghĩ đúng thế. Cho nên để lại mấy món đồ. Trì Thống lĩnh mang mấy thứ này đi, đưa cho các huynh đệ coi như khen thưởng.
Trì Phượng Điển đã tính toán được, đồ trong hai rương nay ít cũng hơn mười vạn lượng. Trì Phượng Điển là Thống Lĩnh của Vũ Lâm Doanh, vị trí quan trọng nhưng lương bổng không cao.
Hơn mười vạn lượng, với gã là một con số trên trời.
- Hầu gia, như vậy không hợp lý?
Khóe mắt Trì Phượng Điển nhảy lên.
Tề Ninh lại cười nói:
- Nếu có người muốn hối lộ Trì Thống Lĩnh, đừng nói Trì Thống Lĩnh không nhận, cho dù Trì Thống Lĩnh động tâm, ta cũng sẽ ngăn cản Trì Thống Lĩnh. Nhưng đây dù sao cũng là đồ lục soát ra, không ít đồ đều là đồ bất nghĩa, cho dù nhập bộ Hộ, quay đầu lại còn không phải phân cho các nha môn sao. Gần quan thì có lộc, đã có cơ hội, để cho huynh đệ Vũ Lâm Doanh kiếm chút, mọi người thêm mấy bình rượu, cũng không phải là chuyện xấu, ý của Trì Thống Lĩnh thế nào?
Trì Phượng Điển cười nói:
- Hầu gia chiếu cố như vậy, ti tướng nếu còn chối, lại là làm kiêu.
Gã hành lễ nói:
- Đa tạ Hầu gia chiếu cố, ti chức tạ Hầu gia thay các huynh đệ.
- Đừng nói thế, nếu không là khách khí.
Tề Ninh vỗ cánh tay Trì Phượng Điển:
- Có phúc cùng hưởng, đây mới là huynh đệ tốt, Trì Thống Lĩnh nói phải hay không?
- Đúng đúng đúng!
Trì Phượng Điển cũng cười rộ lên, bầu không khí thật hòa hợp.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo