Tề Ninh nhấp một ngụm trà, nhẹ nhàng đặt cái chén xuống rồi mới nói:

- Có lẽ có hai nguyên nhân. Thứ nhất chính là muốn 8 bang 16 phái và Hắc Liên Giáo tổn thương nhau, thậm chí tiến tới diệt trừ Hắc Liên Giáo. Thứ hai, là để đem lại cho người chủ mưu một cơ hội đáng sợ.

- Cơ hội đáng sợ?

Thu Thiên Dịch ngạc nhiên tới mức không kịp phản ứng.

- Độc vương nghĩ lại mà xem, trước khi tấn công Hắc Liên Giáo, sơn trang Ảnh Hạc của Lục Thương Hạc là một trong 8 bang 16 phái.

Tề Ninh chậm rãi phân tích:

- Trong võ lâm Tây Xuyên, Lục Thương Hạc là nhân vật số 1 số 2.

Thu Thiên Dịch khẽ gật đầu:

- Nói vậy cũng đúng. Phong Kiếm sơn trang từng là môn hộ đứng đầu Tây Xuyên. Nhưng sau khi Hướng lão trang qua đời, thiếu trang chủ đột nhiên mất tích. Lục Thương Hạc tiếp quản Phong Kiếm sơn trang khiến toàn bộ võ lâm Tây Xuyên phải giật mình.

Mọi người biết quan hệ của Lục Thương Hạc và Hướng gia không cạn, nhưng không ai ngờ Lục Thương Hạc có thể tiếp quản một nha môn lớn nhường đó.

Lão vuốt râu nói:

- Khi đó, trên giang hồ cũng có đủ các lời đồn, đều gây bất lợi cho Lục Thương Hạc. Nhưng người này am hiểu kinh doanh nên rất nhanh, đã kết giao với hầu hết cái gọi là danh môn chính phái, hơn nữa, còn hoan hỉ bố thí từ thiện nên uy vọng ở Tây Xuyên càng này càng tăng.

Tề Ninh khẽ gật đầu. Thu Thiên Dịch tiếp tục nói:

- Xưa nay, thánh giáo không giao du với những người đó. Cho dù Lục Thương Hạc làm mưa làm gió nhưng chỉ cần không động đến 72 động Miêu gia thì thánh giáo cũng mặc kệ.

Lão cười quái dị:

- Mấy năm gần đây, Lục Thương Hạc đã tích cóp đủ uy vọng, các đại môn phái Tây Xuyên hầu hết đều nể mặt y.

- Duy chỉ có Hắc Liên Giáo là xem như không có y.

Tề Ninh cười:

- Tuy Hắc Liên Giáo không theo kịp Phong Kiếm sơn trang vốn phất lên như diều gặp gió nhưng cao thủ nhiều như mây, thực lực hơn hẳn các môn phái Tây Xuyên, nếu không nói là không ai bì kịp.

- Các đại môn phái Tây Xuyên?

Thu Thiên Dịch nghiêng người qua, liếc mắt nhìn Tam lão thái gia, cười ngạo nghễ:

- Chưa nói tới các đại môn phái ở Tây Xuyên, cho dù 8 bang 16 phái liên thủ với nhau, nếu không phải vì Đoạn Thanh Trần làm phản, thì đảm bảo sẽ bị diệt toàn quân trên Triêu Vụ Lĩnh rồi.

Tề Ninh cười ha hả:

- Một ngọn núi không thể có hai cọp. Lục Thương Hạc kinh doanh ở Tây Xuyên hẳn là nhằm mục đích khống chế toàn bộ võ lâm Tây Xuyên. Nhưng có sự tồn tại của Hắc Liên Giáo, dã tâm của Lục Thương Hạc vĩnh viễn không thể đạt được.

Thu Thiên Dịch nhìn chằm chằm vào Tề Ninh hỏi:

- Ngươi nói là, Lục Thương Hạc và Hoài Nam Vương lén cấu kết với nhau. Hoài Nam Vương giúp Lục Thương Hạc phát triển ở Tây Xuyên, rồi trở thành trợ thủ của y.

Nên mới tạo ra dịch độc ở kinh thành, vu oan hãm hại Hắc Liên Giáo. Sau đó mượn cớ này điều động 8 bang 16 phái giúp Lục Thương Hạc diệt trừ thánh giáo.

Một khi chướng ngại lớn nhất của Lục Thương Hạc ở Tây Xuyên bị diệt trừ, thì hẳn là y có thể xưng bá ở nơi này rồi.

- Cũng không hẳn là như vậy.

Tề Ninh nói:

- Thần Hầu Phủ đương nhiên sẽ không để cho Lục Thương Hạc muốn làm gì thì làm. Nhưng nếu không có Hắc Liên Giáo, ở Tây Xuyên, Lục Thương Hạc không còn đối thủ, thì cũng là chuyện tốt khó kiếm. Độc vương nói y giỏi kinh doanh, nhưng cho dù vậy, chỉ với sự khôn ngoan của người làm nghề buôn bán mà muốn khống chế võ lâm Tây Xuyên thì rất khó.

Thu Thiên Dịch khẽ gật đầu. Tề Ninh tiếp tục nói:

- Cho dù không thể đắc thủ nhưng hai hổ đấu nhau nhất định sẽ tổn thương. Hẳn Độc vương cũng đồng ý với ta rằng, sau trận Triêu Vụ Lĩnh, Hắc Liên Giáo tổn thương không ít.

Hắn liếc nhìn Thu Thiên Dịch một cái, thấy sắc mặt lão không tốt, vẫn thản nhiên nói tiếp:

- Tuy rằng kết quả cuối cùng không như y mong đợi, Hắc Liên Giáo không bị diệt nhưng thực lực chắc chắn sẽ bị giảm mạnh. Mà Lục Thương Hạc thì lập được kỳ công, danh vọng tăng vọt, trở thành nhân vật có ảnh hưởng hết sức nghiêm trọng chẳng những đối với võ lâm Tây Xuyên mà toàn bộ giang hồ,.

Thu Thiên Dịch cười âm lãnh, nhưng không nói lời nào.

- Chuyện xảy ra sau đó, Độc vương cũng biết.

Tề Ninh lạnh lùng nói:

- Trên Đại hội Thanh Mộc của Cái Bang, thừa dịp Hướng bang chủ không thể xuất hiện, Lục Thương Hạc lấy danh nghĩa là huynh đệ kết nghĩa, với sự hiệp trợ của Bạch Hổ, muốn cướp vị trí Bang chủ Cái Bang.

Hắn lạnh lùng nói:

- Vì sao y có lá gan đó? Đầu tiên là lấy danh nghĩa huynh đệ Hướng bang chủ, thứ hai là thời điểm lập công Hắc Liên Giáo, rồi tới Đại hội Thanh Mộc, Lục Thương Hạc đã vang danh khắp thiên hạ. Nếu là trước đợt tấn công lên Hắc Liên Giáo, độc vương cho rằng y có gan tranh đoạt chức Bang chủ không?

Sắc mặt của Thu Thiên Dịch cũng cực kỳ âm lãnh:

- Ý ngươi là nói, khơi mào cuộc chiến giữa 8 bang 16 phái và Hắc Liên Giáo, chính là nhằm mục đích để Lục Thương Hạc tranh đoạt chức Bang chủ Cái Bang.

- Theo phán đoán của ta thì đây chính là mục tiêu cuối cùng.  Tề Ninh nói:
 

- Dựa theo tất cả manh mối và dấu hiệu đã có, thì mưu đồ của bọn họ là cướp lấy vị trí Bang chủ Cái Bang, khống chế Cái Bang để toàn quyền sử dụng.

Hắn cười lạnh:

- Địa vị của Hoài Nam Vương tuy rằng tôn quý nhưng điểm yếu lớn nhất là không nắm binh quyền trong tay. Y muốn phát động phản loạn, nhất định phải có lực lượng riêng. Tuy nhiên triều đình vốn vẫn phòng bị y, không đời nào cho y nắm binh quyền. Cho nên y phải tìm cách khác.

Thu Thiên Dịch cũng hiểu ý hắn:

- Hắn không khống chế được binh mã của triều đình, cho nên mới tìm cách khống chế thiên hạ đại nhất bang này. Tuy rằng Cái Bang chỉ là đám ô hợp nhưng dù sao cũng người đông thế mạnh. Tới thời điểm mấu chốt thế nào cũng có giá trị sử dụng.

- Tuy nhiên trên Đại hội Thanh Mộc, y không thực hiện được mưu đồ của mình.

Tề Ninh thở dài:

- Hơn nữa, phía triều đình, Tư Mã gia càng ngày càng ép sát. Loạn hoàng lăng cho Thấy Hoài Nam Vương không còn đường để đi, bắt buộc phải ra tay. Trên thực tế, kế hoạch lần này là bí quá hóa liều nên không chặt chẽ. Vì thế mới bị rơi vào tay Tư Mã Lam, thất bại thảm hại.

Thu Thiên Dịch lạnh lùng:

- Nói thật là lão phu không hứng thú với những cuộ tranh đấu trong triều. Tuy nhiên, nếu như hết thảy đều là tính toán của Hoài Nam Vương thì Hoài Nam Vương cũng là đại địch của Hắc Liên Giáo.

Lão nắm chặt tay:

- Chỉ có điều, Hoài Nam Vương đã chết, nợ này cũng chỉ còn cách tính trên người Đoạn Thanh Trần và Lục Thương Hạc.

-Sự thật có đúng là như thế hay không ta cũng không có bằng chứng. Tất cả chỉ là suy đoán.

Tề Ninh đáp:

- Tuy nhiên, chỉ cần tìm được Đoạn Thanh Trần thì có thể tra khảo ra.

Thu Thiên Dịch nói:

- Ngươi yên tâm. Nếu lão phu bắt được Đoạn Thanh Trần thì sẽ bắt hắn phun ra từng chữ một.

Lão đứng dậy chắp tay sau lưng, cũng không nói nhiều, định rời đi.

Tề Ninh cũng đứng dậy theo:

- Độc vương, ngài định đi tìm Đoạn Thanh Trần?

Thu Thiên Dịch cũng không quay đầu lại, tức giận nói:

- Trước khi tìm được Đoạn Thanh Trần, lão phu phải tìm được nha đầu xấu xí kia. Nó đi theo lão phu vào kinh, sau khi vào thành thì biến mất.

Lão hừ lạnh một tiếng, rồi lẩm bẩm:

- Đợi lão phu tim được nha đầu kia, sẽ phải giáo huấn cẩn thận mới được.

Tề Ninh nhìn theo bóng Thu Thiên Dịch, duỗi lưng vài cái, lúc này mới thấy mệt. Hắn nhìn bên ngoài, tuy rằng đã gần sáng nhưng mặt trời vẫn chưa mọc. Hắn thấy buồn ngủ, nên đi thẳng vào viện, đẩy cửa vào nhà, xoay người đóng cửa lại, tắt đèn, cởi triều phục, cởi giày, nằm xuốn giường.

Nhưng vừa nhắm mắt được lát, thì hắn liền cảm thấy có mùi hương bay thẳng vào mũi. Mùi hương kia rất nhẹ, nếu không phải Tề Ninh võ công thâm hậu thì không thể nào phát hiện ra. Hắn lấy làm lạ.

Mùi hương trong phòng thoang thoảng. Hắn đương nhiên hiểu rõ phòng mình, biết không thể tự phát ra mùi thơm như vậy. Hắn nằm im, đảo tròng mắt sang hai bên xem có gì bất thường không.

Đúng vào lúc này, dưới giường có tiếng động, rất khẽ. Nhưng Tề Ninh nhanh chóng phát giác, hiểu ngay dưới giường có chuyện lạ.

Hắn khẽ giật mình, từ khi nội lực của hắn được nâng cao, cảm giác của hắn đã vượt xa người thường.

Cộng thêm tính hắn xưa nay cực kỳ cẩn thận, chỉ cần ai xuất hiện gần hắn, hắn sẽ biết ngay.

Sau khi vào nhà, mặc dù thời gian ngắn, nhưng hắn không hề cảm giác có gì bất thường. Lúc này, dưới giường có tiếng động, cho thấy có khả năng là có người ẩn nấp, mà hắn lại không hề hay biết.

Nhân vật lợi hại như thế đương nhiên hắn phải cực kỳ đề phòng.  Sau một lát, khóe mắt hắn có ánh sáng nhoáng qua, từ dưới giường có một người lăn ra. Tề Ninh lập tức nheo mắt lại. Từ trong chút ánh sáng lờ mờ,có một cái bóng đứng dậy, mặc đồ bó sát, hông đeo dây lưng, tóc búi, có vẻ là một đứa trẻ nam. Nhưng da thịt lại sáng loáng. Tề Ninh nương theo ánh đèn nhìn lại thì phát hiện hóa ra là tiểu yêu nữ A Não.
 

Sau khi theo Thu Thiên Dịch vào kinh, tiểu yêu nữ liền biến mất.

Lúc này Thu Thiên Dịch đang đi tìm nàng, Tề Ninh không ngờ nàng lại trốn ngay trong phòng mình.

Trước khi, mỗi lần hắn gặp tiểu yêu nữ đều thấy nàng mặc đồ người Miêu. Hôm nay rõ ràng là nữ giả nam trang, nhìn qua, thấy khác hẳn bé gái trắng nõn xinh xắn ngày nào.

Tề Ninh lập tức hiểu, mùi hương vừa rồi 99% là do tiểu yêu nữ thả ra. Tuy nhiên hắn không thể xác định nàng thả mê dược ra từ lúc nào. Tiểu yêu nữ là đệ tử của Thu Thiên Dịch, có thể không có khả năng gì lớn nhưng ít nhất cũng biết cách đầu độc người khác.

Tiểu yêu nữ trốn trong phòng hắn, đương nhiên chẳng phải chuyện tốt. May mà Tề Ninh đã được hóa huyết, bách độc bất xâm. Một chút mê dược nho nhỏ không thể nào đả động đến hắn.

Tiểu yêu nữ chắp tay sau lưng, mặt dương dương đắc ý, nhìn Tề Ninh nằm thẳng tắp trên giường, đi qua đi lại hai vòng rồi vênh vang nói:

- Tên sắc lang đáng ghét, lần này lọt vào tay bổn cô nương, ta cho ngươi biết thế nào là lợi hay hại.

Nàng tới gần, đưa tay ra, Tề Ninh vận lực, đợi nàng ra tay thì sẽ bắt lấy tay nàng. Nhưng tiểu yêu nữ lại chẳng làm gì cả, chỉ dùng hai ngón tay bóp mũi hắn, không cho hắn thở.

Tề Ninh không tưởng được nàng lại làm việc đó. Tiểu yêu nữ cười khúc khích, nói:

- Tốt và xấu.

Rồi nàng lại buông tay ra, nhéo lỗ tai hắn, giống như một đứa trẻ đang nô đùa. Tề Ninh đang định ra tay thì tiểu yêu nữ lại lấy ra một cái chai, mở nắp bình, đưa sát vào.

Một mùi hôi thối xộc thẳng vào mũi hắn.

Tề Ninh không nhịn được nữa, hắt hơi một cái. Tiểu yêu nữ đậy nắp bình lại, cười khanh khách, thấy Tề Ninh mở mắt ra, tủm tỉm nói:

- Đại sắc lang, ngươi còn nhớ ta không? Ngươi đã trúng dẫn hồn hương của ta, trong vòng một canh giờ sẽ không thể động đậy.

Để xem ta xử lý ngươi thế nào.

Soạt.

Trong tay tiểu yêu nữ xuất hiện một con dao găm, mũi đao chĩa thẳng vào Tề Ninh, làm ra vẻ hung ác:

- Nếu ngươi dám hô lên một tiếng, ta sẽ giết chết ngươi. Ta đã tìm hiểu rồi, bên cạnh phòng ngươi không có ai cả. Đến khi họ nghe thấy tiếng động chạy tới thì ra đã giết chết ngươi rồi.

 

2.21662 sec| 2435.195 kb