Mặc dù Tề Ninh biết Long Thái tuyệt đối sẽ không để Hình Bộ rơi vào tay Tư Mã gia, nhưng tiểu Hoàng đế chuẩn bị để mình tiếp nhận sạp hàng Hình Bộ, hắn vẫn cực kỳ ngạc nhiên.
Nếu muốn ngăn cản Tư Mã gia tiếp tục gây ảnh hưởng trong vụ án Hoài Nam Vương làm loạn, khống chế Hình Bộ là việc cấp bách. Tề Ninh biết rõ điểm này, nhưng trước đây hắn chưa hề tiếp xúc với người Hình Bộ, quả thực lạ lẫm với chuyện pháp luật. Long Thái để hắn đi tiếp quản Hình Bộ, quả thực khiến Tề Ninh hơi do dự.
Long Thái nhìn mặt nói chuyện, đương nhiên nhìn ra lo lắng trong lòng Tề Ninh, hỏi:
- Ngươi lo lắng người Hình Bộ không phục ngươi sao?
Tề Ninh thở dài nói:
- Hoàng thượng, không phục ta sợ rằng không chỉ người của Hình Bộ.
- Trẫm rất rõ ràng, thế lực trong tay Hoài Nam Vương chủ yếu phân bố trong Hình Bộ và Hộ Bộ.
Long Thái nói khẽ:
- Hoài Nam Vương không còn, rất nhiều người trong Hình Bộ đều đang lo lắng Tư Mã gia sẽ tìm được cớ tẩy sạch bọn họ. Nếu như lúc này ngươi đi Hình Bộ, họ không những sẽ phục, vì bảo vệ mình, chắc chắn sẽ cúi đầu nghe theo ngươi.
Tề Ninh biết Long Thái nói không phải không có lý, trầm ngâm một lát mới nói:
- Hoàng thượng đã phân phó, ta cũng chỉ có thể bất đắc dĩ. Chẳng qua ta thực sự không hiểu nhiều về luật pháp, nếu tìm được người thích hợp hơn, vẫn xin Thánh thượng trọng dụng.
Long Thái thở dài:
- Trẫm sao lại không biết, nhưng trước mắt trẫm thực sự không tìm được người nào thích hợp hơn ngươi. Trước tiên ngươi chống đỡ Hình Bộ, có thể tìm được người khác hay không, sau này hay nói.
Tề Ninh còn chưa lên tiếng, liền nghe thấy tiếng bước chân. Phạm Đức Hải vội vàng tiến vào bẩm:
- Hoàng thượng, Thái hậu giá lâm!
Long Thái nhíu mày, cười lạnh nói:
- Khuya khoắt, nàng lại chạy tới làm gì?
Nhưng gã vẫn liếc mắt ra hiệu với Tề Ninh. Tề Ninh phối hợp ăn ý, lần trước từng có kinh nghiệm, trốn thẳng tới đằng sau giá sách, chân trước vừa trốn vào, Thái hậu chân sau tiến vào Ngự Thư Phòng.
Lần trước Tề Ninh cũng chưa gặp Thái hậu, lần này lựa chọn vị trí cũng không tệ, xuyên qua khe hở hẹp nhỏ giữa giá sách, lần này lại thấy rõ ràng dáng vẻ hình dạng.
Mỹ nhân cung trang tiến vào từ ngoài cửa cũng chỉ ba tư ba lăm tuổi, mặc một bộ quần áo lĩnh sa rộng tay, xương quai xanh lộ ra một nửa, da thịt trắn hơn tuyết, trắng lóa mắt người. Khung xương của nàng có vẻ thô to, đó là hình thể của nữ tử phương bắc, không giống thể chất mảnh mai của Giang Nam, có vẻ cực kỳ cao lớn đầy đặn.
Thái Hậu sinh ra tại Tư Mã gia, thuở nhỏ đã cực kỳ phú quý, cho nên bảo dưỡng rất tốt.
Lúc này Long Thái tiến lên, chắp tay nói:
- Nhi thần bái kiến mẫu hậu!
Thái hậu nhìn lướt qua xung quanh, mới nói:
- Nghe nói Hoàng thượng vừa mới về cung, đại điển tế tự hôm nay không biết hết thảy có thuận lợi hay không?
Khi nói chuyện, nàng đi qua ngồi xuống một chiếc ghế.
Long Thái có vẻ cực kỳ trấn định nói:
- Đại điển tế tự cũng đã hoàn thành, chẳng qua… Mẫu hậu có biết Hoài Nam Vương làm loạn hay không?
- Hoài Nam Vương làm loạn?
Thân thể đầy đặn của Thái hậu chấn động, dường như không rõ ràng chuyện xảy ra ở Hoàng lăng, vội hỏi:
- Vậy… vậy Trấn Quốc Công… Trấn Quốc Công và Hoàng thượng không có việc gì chứ?
- Lão Quốc Công bày mưu tính kế, không cần tốn nhiều sức lực liền bình định loạn Hoài Nam Vương, công lao đứng đầu.
Long Thái bình tĩnh, giọng nói tràn ngập châm chọc:
- Nhi thần đang suy nghĩ, lão Quốc Công lập được công lớn như thế, phải ban thưởng hắn thế nào.
Thái hậu vỗ nhẹ ngực, có vẻ hơi buông lỏng nói:
- Hoàng thượng không có việc gì thì tốt rồi.
Nàng hừ lạnh một tiếng nói:
- Hoài Nam Vương tự cho là huyết mạch Thái Tổ Hoàng đế, vẫn luôn rắp tâm không tốt. Hắn mưu phản làm loạn, đó là chuyện sớm hay muộn, lần này có thể bình định phản loạn, sẽ không còn nỗi lo ngày sau nữa.
Long Thái a một tiếng, cũng không nói nhiều. Thái Hậu lập tức dịu dàng nói:
- Hoàng thượng, lần này Trấn Quốc Công bình định phản loạn, cũng coi như là chuyện trong bổn phận. Tiên đế lâm chung phó thác Trấn Quốc Công phụ chính, hắn bình định kẻ phản loạn, cũng không cô phụ tiên đế trọng thác.
- Mẫu hậu, Trấn Quốc Công đã được phong làm Công Tước, nhi thần không biết nên ban thưởng thế nào.
Long Thái khẽ thở dài:
- Không biết mẫu hậu có đề nghị gì hay?
Thái hậu nở nụ cười nói:
- Hoàng thượng không cần hao tâm tổn trí về chuyện này. Trấn Quốc Công một lòng vì nước, trợ giúp Hoàng thượng, vốn cũng không phải cầu ban thưởng gì.
Mặc dù tướng mạo của nàng không tính là xinh đẹp, nhưng vì bảo dưỡng vô cùng tốt, lại cũng xinh đẹp vài phần, cho nên cười một tiếng cũng coi như động lòng người.
Long Thái chỉ cung kính đứng trước mặt Thái hậu, cũng không nói tiếp.
- Chỉ là Hoài Nam Vương vây cánh đông đảo trong triều, nhổ cỏ không trừ tận gốc, gió xuân thổi lại mọc.
Sắc mặt Thái hậu nháy mắt trở nên lạnh lùng nghiêm nghị:
- Hoàng thượng chuẩn bị xử lý dư đảng Hoài Nam Vương thế nào?
- Mẫu hậu nói rất đúng, Hoài Nam Vương rất nhiều dư đảng, Nha Môn các Bộ đều có dư đảng của hắn.
Long Thái nói:
- Cũng chính vì như vậy, muốn tìm ra dư đảng Hoài Nam Vương lại không thể nóng vội, để tránh xuất hiện án sai.
Gã khẽ nâng đầu, cung kính nói:
- Không biết ý của mẫu hậu thế nào?
- Hoàng thượng cân nhắc chu toàn.
Thái hậu khẽ gật đầu:
- Chẳng qua chuyện lớn như vậy, vẫn phải nghe thêm ý tứ của Trấn Quốc Công. Những người dưới tay Hoài Nam Vương gian trá giảo hoạt, ngươi quá nhỏ tuổi, không hiểu trò xiếc của họ. Trấn Quốc Công ở trong triều nhiều năm, đương nhiên biết phân biệt thế nào.
Long Thái nói:
- Mẫu hậu nói đúng lắm, nhi thần cũng có ý này.
Thái hậu mỉm cười nói:
- Như vậy thì tốt, chỉ cần có Trấn Quốc Công phụ giúp, những người kia sẽ không gây ra nổi gợn sóng lớn.
Nàng dừng một chút mới nói:
- Đại hôn của Hoàng thượng sắp đến rồi, hôm nay bản cung tới, một là muốn hỏi đại điển tế tự có thuận lợi hay không, ngoài ra cũng có một cọc việc vui muốn nói cho Hoàng thượng.
- Việc vui?
Thái hậu khẽ thở dài:
- Trước đây bản cung vẫn luôn hi vọng Hoàng thượng triệu Uyển Quỳnh vào cung, Hoàng thượng không đáp ứng, lại cầu thân Đông Tề. Chẳng qua đây cũng không phải chuyện gì xấu, Hoàng thượng suy nghĩ cho quốc gia đại sự, bản cung cũng rất an ủi trong lòng.
Tề Ninh ở đằng sau giá sách nghe được, trong lòng suy nghĩ, Thái hậu này hiển nhiên vẫn muốn đón Tư Mã Uyển Quỳnh vào cung, đến chết cũng không đổi.
- Uyển Quỳnh xuất thân tôn quý, nhi thần mặc dù không đón nàng vào cung, nhưng vẫn suy nghĩ việc này.
Long Thái hơi ngẩng đầu nhìn Thái hậu, khẽ nói:
- Nhi thần chuẩn bị tìm một vị con cháu Hoàng thân môn đăng hộ đối trong triều, ban hôn cho Uyển Quỳnh… !
Còn chưa nói xong, mắt phượng của Thái hậu nhíu lại, quả quyết nói:
- Không được!
Long Thái giật mình, Thái hậu đã nói:
- Hoàng thượng, văn võ cả triều, ngươi có thể tìm được người nào môn đăng hộ đối có thể xứng với Uyển Quỳnh của ta?
- Vậy ý của mẫu hậu là… ?
- Vẫn nên đón Uyển Quỳnh vào cung đi.
Thái hậu nói:
- Dù hình dáng hay nhân phẩm, Uyển Quỳnh đều nổi bật. Ý của bản cung, công chúa Đông Tề có thể lập làm Hoàng hậu, nhưng sau khi Uyển Quỳnh vào cung liền phong nàng làm Quý phi cũng được. Hoàng thượng là thiên tử, sau này đương nhiên là tam cung lục viện, dù sao công chúa Đông Tề cũng là người nước Tề, mặc dù đến Đại Sở ta, nhưng không thể hoàn toàn không phòng bị nàng.
Lông mày Long Thái nhíu chặt.
Thái hậu tiếp tục nói:
- Sau khi Uyển Quỳnh vào cung, Hoàng thượng có thể để nàng giúp đỡ công chúa Đông Tề quản lý hậu cung. Hoàng thượng đương nhiên biết, Uyển Quỳnh xuất thân danh môn thế gia, thuở nhỏ đã được dạy dỗ tốt nhất, sau khi vào cung, bản cung còn có thể dạy nàng phương pháp quản lý hậu cung. Với sự thông minh lanh lợi của nàng, giúp đỡ công chúa Đông Tề, đương nhiên có thể khiến hậu cung ngay ngắn trật tự, như vậy cũng tránh khỏi nỗi lo về sau của Hoàng thượng.
Long Thái hơi trầm ngâm. Thái Hậu lạnh lùng nói:
- Hoàng thượng, vừa rồi ngươi cũng nói, Trấn Quốc Công bình định phản loạn, công lao cao nhất, đang suy nghĩ ban thưởng thế nào.
Nếu như Hoàng thượng đón Uyển Quỳnh vào cung, ngày sau chăm sóc Hoàng thượng, đương nhiên chính là tưởng thưởng lớn nhất đối với Trấn Quốc Công, chẳng lẽ Hoàng thượng không đồng ý?
Long Thái nói:
- Đã như vậy, mẫu hậu làm chủ là được.
- Hoàng thượng, bản cung đây là muốn tốt cho ngươi.
Nghe Hoàng đế đáp ứng, sắc mặt Thái hậu giãn ra, khẽ thở dài:
- Nói cho cùng, công chúa Đông Tề cuối cùng là người ngoài, Uyển Quỳnh là người trong nhà, có Uyển Quỳnh giúp đỡ ngươi, bản cung mới yên tâm.
Nàng lại nói:
- Việc này cũng không nên chậm trễ, hôm sau là ngày đại hôn của Hoàng thượng, đến lúc đó cùng đón Uyển Quỳnh và công chúa Đông Tề vào cung là được.
Tề Ninh nhíu mày, nghĩ thầm Thái hậu này vì để Tư Mã Uyển Quỳnh vào cung, cũng vội vã không nhịn được.
Long Thái cũng giật mình:
- Hôm sau? Mẫu hậu, đây… đây có phải quá mức vội vàng hay không. Ý chỉ còn chưa ban xuống, chỉ có thời gian một ngày, dù thế nào cũng không kịp.
Thái hậu lại cười nói:
- Thời gian này Hoàng thượng bận rộn nhiều việc chính vụ, không giành được thời gian nhàn rỗi, bản cung đương nhiên sẽ suy nghĩ những chuyện này giúp Hoàng thượng. Mấy ngày trước bản cung đã phái người dặn dò Trấn Quốc Công, nói họ chuẩn bị sẵn, chờ bản cung bàn bạc thỏa đáng với Hoàng thượng, sẽ có thể đón Uyển Cùng vào cung trong ngày đại hôn. Hoàng thượng đã đáp ứng, bản cung sẽ phái người tới phủ Quốc Công ngay trong đêm, để họ lập tức chuẩn bị.
Long Thái thở dài:
- Hóa ra mẫu hậu đã sớm sắp xếp xong xuôi.
- Bản cung an bài như thế, chỉ là không để Hoàng thượng hao tổn tâm trí quá mức.
- Chỉ là như vậy, không phải quá mức ủy khuất Uyển Quỳnh sao?
Long Thái nói:
- Phía Lễ Bộ cũng không chuẩn bị đón Uyển Quỳnh vào cung, đến lúc đó… !
Thái hậu lắc đầu nói:
- Bản thân Uyển Quỳnh là người mình, cũng không nói tới ủy khuất cái gì. Đến lúc đó Uyển Quỳnh và công chúa Đông Tề vào cung, Lễ Bộ đã chuẩn bị kỹ càng hết thảy, đến lúc đó chỉ là thêm một người mà thôi, sẽ không có vấn đề gì.
Tề Ninh nghe đến đó, mơ hồ cảm thấy chuyện không thích hợp. Đến lúc đó nếu như Tư Mã Uyển Quỳnh và công chúa Đông Tề vào cung cùng lúc, rất có thể sẽ sinh ra nhiễu loạn.
Hiển nhiên Long Thái cũng hiểu được điểm này, đang muốn nói chuyện, Thái hậu đã đứng dậy thúc giục:
- Việc này không nên chậm trễ, hiện giờ Hoàng thượng hãy ban xuống hai đạo thánh chỉ, một đạo lập tức đưa đến phủ Quốc Công, ban phong Uyển Quỳnh làm Hoàng Quý phi, một đạo khác hạ chỉ cho Lễ Bộ, để họ chuẩn bị một chút.
Long Thái hơi do dự, Thái hậu nói:
- Hoàng thượng, lập Hậu cần triều thần bàn bạc, sắc lập Quý phi là do Hoàng thượng làm chủ, triều thần cũng không liên quan chứ?
Tề Ninh nghĩ thầm Thái hậu này làm việc quả thực rất bá đạo, rất có phong phạm Tư Mã gia.
Long Thái xoay người, đi tới trước bàn sách, cũng không do dự.
Sau một lát, gã viết xong hai đạo thánh chỉ, lập tức đóng dấu chồng ngọc tỉ, lúc này mới nói với Thái hậu:
- Mẫu hậu, không biết hiện giờ ngài có hài lòng không?
Thái hậu tiến tới, cẩn thận xem một chút, cuối cùng nở nụ cười, lớn tiếng nói:
- Phạm Đức Hải!
Phạm Đứng Hải vẫn trông giữ bên cạnh vội vàng tiến vào quỳ xuống:
- Có nô tài!
- Hai đạo thánh chỉ này, ngươi ban xuống ngay trong đêm đi.
Thái hậu nói:
- Nếu xảy ra sơ xuất, bản cung sẽ chỉ hỏi ngươi!
Phạm Đức Hải vội vàng tiến lên, nhận lấy hai đạo thánh chỉ, thân thể lại khom xuống.
- Hoàng thượng vất vả mấy ngày, cũng nên nghỉ sớm một chút.
Thái hậu vừa lòng thỏa ý, mỉm cười nói:
- Bản cung về cung trước.
Nàng cũng không nói nhiều, quay người rời đi. Tề Ninh xác định Thái hậu đi xa, lúc này mới tiến ra từ sau giá sách, đi tới bên bàn, thấy Long Thái nắm chặt tay, hai mắt như đao, thân thể nho nhỏ run lên vì phẫn nộ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo