Tề Ninh tay cầm Hạt Tử Câu, ánh mắt lạnh lùng. Lúc đầu khuôn mặt tái nhợt của đối phương mang theo vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, nhưng đôi mắt nhanh chóng bắt đầu co rút vào.

Trên Hạt Tử Câu của gã có tẩm kịch độc, người bình thường chỉ cần đụng vào Hạt Tử Câu, độc tính lập tức tiến vào trong da thịt.

Vì rèn luyện Hạt Tử Câu, người này cũng tìm rất nhiều phương thuốc độc dược, hao tổn rất nhiều thời gian mới chế thành loại Hạt Tử Câu kịch độc này. Vốn gã cho rằng da thịt Tề Ninh đụng vào Hạt Tử Câu, trong khoảng khắc sẽ mất mạng tại đó.

Nào ngờ Tề Ninh cầm Hạt Tử Câu, chẳng những không có dấu hiệu trúng độc, ngay cả thần sắc cũng không thay đổi chút nào.

Gã đương nhiên không biết sau khi trải qua hóa huyết Tề Ninh đã là bách độc bất xâm. Huyết dịch trong người Tề Ninh đã tan vào U Hàn Châu, U Hàn Châu là kỳ trân đứng hàng thứ hai thiên hạ trong Bách Thảo Tập, độc dược có lợi hại hơn nữa cũng không tổn được hắn.

Thích khách lộ vẻ kinh hãi, Tề Ninh đã kéo Hạt Tử Câu một cái.

Trong lúc nhất thời người kia không nỡ buông Hạt Tử Câu, thân thể bị lực đạo trên Hạt Tử Câu kéo tới, Tề Ninh lấn người về phía trước, đánh ra một quyền, đó là chiêu thức Thôi Sơn Thủ do Hướng Bách Ảnh truyền thụ.

Thôi Sơn Thủ đơn giản thực dụng, không hề có chút màu mè sặc sỡ, nhưng vận dụng thỏa đáng, uy lực lại cực lớn.

Ban đầu Ảnh Háo Tử không phải dùng công phu tăng trưởng, một số Ảnh Háo Tử cầu một kích tất trúng, bản thân cũng lo lắng một khi thất thủ sẽ bị hại ngược.

Tề Ninh đánh ra một quyền, hùng hồn có lực, thế như sét đánh.

Mắt thấy quyền này sắp đánh trúng thân thể người kia, Tề Ninh chợt cảm thấy kình phong chợt nổi, lập tức nhấc chân, lúc này liền thấy Ảnh Háo Tử kia nhấc chân đá mình, mũi chân lấp lánh, trong đó ẩn giấu lợi khí sắc bén. Tề Ninh tránh thoát lợi khí kia, đá thẳng tới đầu gối người kia.

Hạ bàn người kia cũng linh hoạt khác thường, hai người ngươi tới ta đi phía dưới, nhìn hoa cả mắt.

Tề Ninh kéo Long Thái tới phía sau mình, đấu đá với Ảnh Háo Tử kia. Viên lão Thượng Thư lấy lại tinh thần, mặc dù tuổi tác đã cao, lại bước nhanh tới, bảo vệ trước người Long Thái. Lão nhìn thấy phía dưới lan can bạch ngọc có không ít bóng người bay lên, cho rằng đám người này muốn hành thích Hoàng đế, cao giọng nói:

- Hộ giá hộ giá!

Hơn trăm quan viên phía dưới đài tế tự sớm đã hỗn loạn, mấy Ảnh Háo Tử ăn mặc kiểu đạo sĩ Long Hổ Sơn chặn trên đường tới đài cao tế tự, một đám Thủ Lăng Vệ và đám quan chức chen chúc tán loạn. Mặc dù Viên lão Thượng Thư cao giọng hô, trong lúc nhất thời lại không ai có thể chạy tới.

Mắt thấy một loạt Ảnh Háo Tử mặc kiểu đạo sĩ vượt qua lan can tiến lên đài tế tự, Tư Mã Lam ngồi xe lăn bỗng nhiên hô to một tiếng:

- Quang Minh thần tăng còn không hộ giá.

Lúc này hai vị cao tăng Tịnh Ngộ và Tịnh Nguyên sớm phi thân mà lên, bay tới Long Thái, bảo vệ một trái một phải. Chúng tăng thấy động tác của hai vị cao tăng, có không ít người đều nhao nhao đứng dậy, triển khai tư thế. Lúc này lại nghe Hoài Nam Vương nghiêm nghị nói:

- Cao tăng Quang Minh Tự, Tư Mã Lam quyền nghiêng triều chính, muốn nắm giữ triều chính, không nên làm việc cho hắn.

Đại Quang Minh Tự là chùa chiền hoàng gia, hai vị cao tăng cũng không ngờ đến đại điển tế tự hôm nay lại xảy ra biến cố như vậy, lúc này cũng biết những đạo sĩ Long Hổ Sơn kia đều là người của Hoài Nam Vương. Với hai vị cao tăng mà nói, trong triều ai đúng ai sai họ không hề để ý, trước mắt cũng không thể phán đoán cuối cùng ai là gian thần ai là trung lương, đương nhiên sẽ không tùy tiện ra tay. Chẳng qua Long Thái là quốc quân Đại Sở, bảo vệ sự an nguy của quốc quân là chuyện hợp tình hợp lý. Tịnh Ngộ đại sư hét to vài tiếng, liền có mười mấy tăng chúng tiến lên, vây một vòng quanh Long Thái, giống như thùng sắt, bảo vệ Hoàng đế trong đó.

Lúc này có mấy tên đạo sĩ phóng tới Tư Mã Lam. Giờ phút này Tư Mã Thường Thận bị mấy người cuốn lấy, mặc dù có thể tự vệ, nhưng nhất thời không thể thoát thân.

Chợt nghe tiếng sưu sưu sưu vang lên, trong số đạo sĩ phóng tới Tư Mã Lam, lập tức có mấy người ngã ngửa trên mặt đất, lại trông thấy trong số tăng chúng Quang Minh Tự ngồi xếp bằng dưới đất, có không ít người phóng lên, nghênh đón đạo sĩ nhào về phía Tư Mã Lam.

Hoài Nam Vương nhìn thấy, sắc mặt càng khó coi.

Y nhìn thấy một đám tăng nhân đột nhiên gây khó khăn, trong nháy mắt liền hiểu được, chắc chắn Tư Mã Lam này đã sớm chuẩn bị, sớm lưu thủ đoạn trong số tăng nhân Quang Minh Tự.

Tràng diện trong lúc nhất thời cực kỳ hỗn loạn, chung quanh cũng kinh hô liên tục.

Trong lòng Hoài Nam Vương biết nếu hôm nay không thể diệt trừ Tư Mã Lam, hậu quả khó mà lường được. Y nghiêm nghị hô to:

- Tư Mã Lam đại nghịch bất đạo, chém giết loạn thần tặc tử này.

Tư Mã Lam ngồi ngay ngắn trên xe lăn, nhìn Hoài Nam Vương xa xa. Mặc dù binh đao va chạm chung quanh, lão vẫn bình tĩnh tự nhiên, không hề sợ hãi.

Lúc này tinh binh Võ Lâm Doanh hộ vệ chung quanh đài tế tự sớm thấy biến cố xảy ra trên đài, từ bốn phương tám hướng xông tới đài tế tự. Trì Phượng Điển giọng như hổ lang:

- Bảo vệ Hoàng thượng.

Thân hình gã khôi ngô, nhưng động tác cực kỳ nhẹ nhàng, đám binh sĩ bị gã bỏ lại đằng sau.

Chỉ chốc lát Trì Phượng Điển đã vọt tới bên đài cao, nhấn thân một cái, bay lượn lên giống như chim ưng. Trường đao trong tay gã hàn quang lóe sáng, bổ tới một Ảnh Háo Tử. Ảnh Háo Tử kia bất ngờ không chuẩn bị, vung ngược đao đón. Trì Phượng Điển thân là Thống lĩnh Võ Lâm Doanh, võ công cao minh khác thường. Cổ tay gã chuyển một cái, trường đao vẽ một đường vòng cung, né qua đao ngược của người kia, chém vào ngực người kia, máu tươi lập tức phun ra từ ngực người kia. Trì Phượng Điển nâng một cước đá vào ngực người kia, thân thể người nọ bay ra, rơi trên mặt đất.

Hoài Nam Vương nhìn thấy Trì Phượng Điển tới, mắt tỏa sáng, lập tức hô:

- Trì Thống lĩnh, gian thần Tư Mã Lam ngay ở đây, tranh thủ thời gian trừ gian cho nước.

Trì Phượng Điển nhìn Hoài Nam Vương, trầm giọng nói:

- Vương gia, Hoàng thượng cũng không hạ chỉ, ai trung ai gian, tự có Hoàng thượng định đoạt.

Gã lui tới bên cạnh chúng tăng đang vây quanh Long Thái.

Hoài Nam Vương nghe được Trì Phượng Điển trả lời chắc chắn như thế, lại biến sắc nói:

- Trì Phượng Điển, không phải ngươi đáp ứng bản Vương, nếu Đại Sở có gian thần, ngươi chắc chắn theo bản Vương trừ gian.

Trì Phượng Điển mặt không đổi sắc, giọng nói lạnh lùng:

- Vương gia, ngay cả hiện giờ, ta vẫn có thể đáp ứng Vương gia, nếu có gian thần làm loạn Đại Sở, mạt tướng vẫn sẽ đi theo Vương gia trừ gian. Nhưng người nào là gian thần, ai là trung lương, nhất định phải do Thánh thượng định đoạt. Võ Lâm Doanh tuân theo thánh chỉ, nếu như Thánh thượng hạ chỉ Võ Lâm Doanh đi theo Vương gia trừ gian, Võ Lâm Doanh sẽ tuân theo ý chỉ.

- Ngươi…

Sắc mặt Hoài Nam Vương tái nhợt đáng sợ, trong mắt lộ vẻ ngoan độc, cười lạnh nói:

- Trì Phượng Điển, tên tiểu nhân lá mặt lá trái này, bản Vương nhìn lầm ngươi rồi.

- Vương gia nói quá lời.

Trì Phượng Điển thản nhiên nói:

- Trước giờ Võ Lâm Doanh chỉ phụng hoàng mệnh.

Gã không để ý Hoài Nam Vương nữa, ánh mắt nhìn quanh, thấy Tề Ninh bên kia đang liên tục ra tay, ép Hồng Hạt Tử lui tới bên lan can.

Mặc dù Hồng Hạt Tử là nhân vật vô cùng nổi tiếng trong Ảnh Háo Tử, nhưng hôm nay đối mặt Tề Ninh lại không địch nổi.

Tề Ninh bách độc bất xâm, biến thành khắc tinh thiên nhiên đối với Hồng Hạt Tử. Một khi Hạt Tử Câu mà Hồng Hạt Tử dựa vào nhất mất đi tác dụng, căn bản không có cách nào ngăn cản thế công như bão của Tề Ninh. Chỉ nghe Tề Ninh gầm nhẹ một tiếng, đánh ra một quyền. Sau lưng Hồng Hạt Tử là lan can, không thể lui nữa, gã cắn răng vỗ ra một quyền, quyền chường tương giao, Hồng Hạt Tử cảm thấy gan bàn tay nứt ra, đau đớn kịch liệt tới tim.

Nội lực Tề Ninh hùng hồn, đủ để sánh vai cao thủ hàng đầu trên giang hồ, Hồng Hạt Tử làm sao có thể địch lại. Sắc mặt gã trắng bệch, khóe miệng chảy máu, nhìn thấy Tề Ninh nhìn mình lạnh như băng, miễn cưỡng nói:

- Ngươi… vì sao ngươi không trúng độc?

- Trò trẻ con mà thôi.

Tề Ninh thản nhiên nói:

- Hôm nay có phải ngươi muốn lấy đầu chúng ta.

Lúc này Tề Ninh đã rõ ràng, mục tiêu của đám Ảnh Háo Tử này quả thực không phải Hoàng đế, nhưng mình lại giống như cha con Tư Mã thị, cũng là một trong số mục tiêu của Ảnh Háo Tử.

Hôm nay Hoài Nam Vương đặt bẫy ở Hoàng lăng, chẳng những muốn diệt trừ cha con Tư Mã thị, cũng muốn nghĩ biện pháp mượn tay Ảnh Háo Tử, tru sát mình tại Hoàng lăng.

Tứ đại thế tập Hầu, Vũ Hương Hầu Tô gia coi như phế nhân, Kim Đao Hầu có nguồn gốc riêng với Hoài Nam Vương. Hoài Nam Vương kiêng kỵ nhất chính là Tư Mã gia và Tề gia. Nếu như hôm nay có thể một lần vất vả cả đời nhàn nhã giải quyết Tư Mã gia và Tề gia, như vậy tiếp theo Hoài Nam Vương sẽ không còn địch thủ trong triều. Long Thái đăng cơ chưa lâu, căn cơ bất ổn, đến lúc đó muốn đơn độc đối kháng Hoài Nam Vương, thực sự cực kỳ khó khăn.

Mặc dù Tư Mã gia quyền nghiêng triều chính, nhưng cũng chính là sức mạnh lớn nhất ước thúc Hoài Nam Vương. Một khi Tư Mã gia và thế lực của họ bị Hoài Nam Vương quét sạch, như vậy Hoài Nam Vương có thể lập tức dùng thân phận Vương thúc Đại Sở, lắc mình biến hóa trở thành quyền thần đứng đầu nước Sở.

Hồng Hạt Tử chỉ cười lạnh, không hề nói chuyện. Đúng lúc này, Tề Ninh lại nghe tiếng vó ngựa vang lên, truyền tới từ phía tây. Lông mày hắn xiết chặt, Hồng Hạt Tử bỗng nhiên hé miệng, trong miệng bắt ra một tia hàn tinh. Hai người gần nhau trong gang tấc, nếu người bình thường, một kích đột nhiên này chắc chắn không cách nào tránh thoát.

Chỉ tiếc đối thủ của gã là Tề Ninh.

Tề Ninh có được tính cảnh giác của sói xám, huống chi đối mặt với Ảnh Háo Tử am hiểu ám sát càng không thể có chút phân thần.

Trong nháy mắt Hồng Hạt Tử há miệng, Tề Ninh đã biết có chuyện không đúng, thân thể ngửa ra sau một cái, hàn quang này lướt qua trên mặt Tề Ninh. Lúc Hồng Hạt Tử phun hàn tinh, hai chân dùng sức đạp, cả người vọt lên, quay người muốn nhảy xuống lan can thoát thân.

Chỉ là tốc độ của Tề Ninh nhanh hơn sự tưởng tượng của gã nhiều.

Thân thể Hồng Hạt Tử vừa mới vọt lên, liền cảm thấy kình phong ập tới sau lưng, cảm thấy hãi nhiên, vạn lần không nghĩ tới động tác của Tề Ninh lại nhanh chóng như vậy. Nắm đấm của Tề Ninh giống như chùy sắt đánh mạnh vào xương sống lưng Hồng Hạt Tử.

Hồng Hạt Tử có thể nghe thấy rõ ràng tiếng xương sống lưng đứt gãy, toàn thân ngã xuống giống như khối đá nặng chịch, miệng phun máu tươi, giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng xương sống lưng đã gãy, căn bản không cách nào đứng dậy.

Tề Ninh biết Hồng Hạt Tử bị một quyền của mình đánh gãy xương cột sống, đã là phế nhân, cũng không để ý, quay đầu nhìn về phía tiếng vó ngựa truyền đến. Chỉ thấy một đội kỵ binh lớn xuất hiện từ phía tây, như lang như hổ, tinh kỳ phấp phới trên không. Dưới ánh mắt trời, Tề Ninh thấy rõ ràng phía trên tinh kỳ thêu lưỡi đao màu đen, chính là cờ xí của Hắc Đao Doanh.

Lúc này Hoài Nam Vương cũng nhìn thấy kỵ binh Hắc Đao Doanh lao vụt tới, môi hơi há ra, không phát ra được tiếng động, thân thể đột nhiên loáng lên một cái, nếu không phải Linh Hư chưởng giáo bên người đưa tay đỡ lấy, y đã ngã xuống đất.

 

2.75798 sec| 2432.477 kb