Lúc tờ mờ sáng, vừa qua giờ dần, Tề Ninh đã chạy tới mặt đông Hoàng lăng. Lúc này mặt trời đỏ đã nhô lên phía đông, quần thần đều đã dùng qua điểm tâm, đang tập trung một chỗ, chờ Hoàng đế cùng vào Hoàng lăng.
Ánh sáng mặt trời soi sáng mặt đất, tối qua đám đại thần xem ra nghỉ ngơi không tệ, mỗi người tinh thần phấn chấn, tập trung xì xào bàn tán, coi như là có nói có cười.
Tề Ninh yên lặng đi qua trong đám quần thần, nhưng vẫn không phát hiện bóng dáng Tây Môn Vô Ngân. Hôm qua khi quần thần xuất phát, số người đông đảo, Tề Ninh chưa thấy Tây Môn Vô Ngây. Hôm nay hắn vẫn không nhìn thấy bóng dáng lão, nghĩ thầm chẳng lẽ đại điển tế tự lần này Tây Môn Vô Ngân cũng không đến tham gia.
Chợt nghe có người kêu lên cách đó không xa:
- Đây không phải lão Quốc Công tới rồi sao?
Tề Ninh lập tức nhìn lại theo tiếng nói, thấy cách đó không xa Tư Mã Thường Thận đang đẩy một cỗ xe lăn tới, Trấn Quốc Công Tư Mã Lam quả nhiên ngồi trên xe lăn.
Tề Ninh hơi cau mày, lại nhìn thấy Hoài Nam Vương xuất hiện từ trong đám người tiến ra đón. Đánh giá một phen, Hoài Nam Vương cười nói:
- Thương thế của lão Quốc Công thế nào rồi? Bản Vương còn tưởng rằng hôm nay lão Quốc Công không thể chạy đến.
Tư Mã Lam thở dài:
- Đa tạ Vương gia nhớ tới, cũng may các Ngự Y của Thái Y Viện diệu thủ hồi xuân, mặc dù khôi phục xương lưng còn cần mấy ngày, nhưng cũng không đến mức quá nghiêm trọng.
Hoài Nam Vương lại cười nói:
- Như vậy thì tốt, đại điển tế tự hôm nay, tuyệt đối không thể thiếu lão Quốc Công.
Giọng y chưa dứt, chợt nghe lễ nhạc vang lên. Quần thần lập tức khoanh tay dạt sang hai bên, lập tức trông thấy thái giám và cung nữ vây quanh Tiểu Hoàng đế Long Thái đi tới bên này. Quần thần hai bên đều bái phục dưới đất, chờ Long Thái đi qua, quần thần tự mình đứng dậy, đi theo sau lưng Hoàng đế tới Hoàng lăng.
Hoàng lăng trọng địa không thể tầm thường, ngay cả Tiểu Hoàng đế Long Thái cũng không thể ngồi xe tiến vào, tất cả mọi người phải đi bộ vào trong Hoàng lăng.
Chẳng qua tình hình của Tư Mã Lam hôm nay đặc thù, Tư Mã Thường Thận tự mình đẩy xe lăn, đi theo phía sau Hoàng đế.
Cũng may đường xá từ mặt đông Hoàng lăng tiến vào Hoàng lăng cũng không xa, đã sớm xây dựng một con đường.
Đội ngũ tiến vào Hoàng lăng, đi không tới vài dặm, phía trước bỗng nhiên trống trải. Tề Ninh nhìn về phía xa, không khỏi lấy làm kinh hãi, nhìn thấy sóng biếc dập dờn không xa phía trước, diện tích rất rộng, lại có một hồ nhân tạo rất lớn, bên trong hồ nước, một đảo nhỏ tạo thành từ đá lớn, trông cực kỳ hùng vĩ.
Hai bên hồ nước dùng đá cẩm thạch xây dựng hai con đường lớn.
Vòng qua hồ nước, chính là một con đường lớn rộng rãi, Thủ Lăng Vệ sớm đã thủ vệ hai bên đường lớn. Con đường lớn kia kéo dài thẳng tắp về phía trước, sau vài dặm liền xuất hiện một đài tế tự hình tròn to lớn.
Đài tế tự tổng cộng chia làm ba tầng, hình thành ba vòng tròn, giữa mỗi vòng tròn đều vô cùng trống trải, đủ rộng để chứa hai ba trăm người, bởi vậy cũng hình thành ba hàng rào cẩm thạch.
Bên cạnh mỗi hàng rào, đều có một vòng đạo sĩ Long Hổ Sơn đang đứng, phất trần đặt trên cánh tay, miệng nói lẩm bẩm.
Hai bên bậc thang leo lên đài tế tự đều là Thủ Vệ Lăng tay cầm thương mặc áo giáp sáng như tuyết trên người. Trì Phượng Điển thống lĩnh tinh binh Võ Lâm Doanh vây quanh bảo vệ đài tế tự.
Nơi cao nhất đài tế tự vô cùng trống trải, chứa hai ba trăm người cũng không đáng kể. Giờ phút này trên đài đã sớm thiết lập tam sinh lục súc tế tự tổ tiên. Chúng tăng Đại Quang Minh Tự đang ngồi xếp bằng gõ mõ dưới sự dẫn đầu của hai vị cao tăng Tịnh Ngộ và Tịnh Nguyên, tiếng tụng kinh truyền ra xa xa.
Lúc này Linh Hư đạo trưởng đứng ở cửa đài tế tự, đạo bào bồng bềnh, tiên phong đạo cốt.
Long Thái dẫn quần thần leo lên đài tế tự. Tới tầng cuối cùng, quần thần dừng bước lại, Long Thái đi thêm mấy bước liền quỳ lạy, quần thần sau lưng cũng đều quỳ xuống theo. Linh Hư đạo trưởng hát vang một tiếng đạo hào, Long Thái đứng dậy, chậm rãi đi lên đài, quần thần thì lưu lại dưới bậc thang.
Hoài Nam Vương nhìn Tư Mã Lam bên cạnh một chút, lúc này mới chậm rãi đi lên. Tư Mã Thường Thận cũng đẩy Tư Mã Lam theo sát phía sau.
Dựa theo lễ nghi đế quốc Đại Sở, quan viên có thể đi lên đài tế tự cùng Hoàng đế chỉ có tứ đại thế tập Hầu của đế quốc. Hoài Nam Vương là huyết mạch đích hệ của hoàng thất, đương nhiên cũng ở trong đó.
Sau lúc này có một tên thái giám đi tới bên người Tề Ninh, nói nhỏ hai câu. Tề Ninh khẽ vuốt cằm, lúc này nhìn thấy Vũ Hương Hầu Tô Trinh cũng đi ra từ trong đám người, theo sau Tư Mã Lam đi lên đài tế tự. Tề Ninh cũng không do dự, cũng đi theo phía sau lưng Hoài Nam Vương.
Long Thái thần sắc nghiêm túc, mấy đại thần đi theo thần sắc cũng trang nghiêm.
Tụng kinh không ngừng, Linh Hư chưởng giáo dẫn Long Thái đi qua, đi thẳng tới trước hương án, khói xanh lượn lờ. Linh Hư chưởng giáo quay người đứng bên hương án, lắc phất trần một cái, ngẩng đầu nhìn sắc trời, mới cất cao giọng nói:
- Đại điển tế tự bắt đầu!
Lão hơi khom người với Long Thái, nói:
- Thánh thượng, có thể tuyên đọc lễ văn tế trời hay không?
Long Thái hơi gật đầu, thần sắc trang nghiêm.
Linh Hư chưởng giáo cầm lấy lễ văn tế tự đã sớm chuẩn bị ở trên hương án, tiến lên mấy bước, chậm rãi mở ra, nhìn lướt qua, sắc mặt biến đổi.
Lúc này quần thần đều ngừng thở, chung quanh yên lặng.
Chờ giây lát, không thấy Linh Hư chưởng giáo tuyên đọc lễ văn, không ít quan viên không khỏi kỳ quái. Long Thái cũng liếc mắt nhìn qua, thấy Linh Hư chưởng giáo ngây người đứng đó, không khỏi nhíu mày.
Lúc này Tề Ninh đi theo phía sau lưng Hoàng đế không xa, nhìn thấy Linh Hư chưởng giáo nhìn lễ văn trong tay ngẩn người, trong lòng biết có chuyện không đúng.
Lúc này hắn lại nghe Hoài Nam Vương hắng giọng một cái hỏi:
- Linh Hư chưởng giáo, vì sao không tuyên đọc lễ văn?
Linh Hư chưởng giáo do dự một chút, Hoài Nam Vương đã đi thẳng tới, mọi người nhìn thấy đều hơi kinh ngạc. Hoài Nam Vương đi tới trước mặt Linh Hư chưởng giáo, vươn tay ra. Linh Hư chưởng giáo khom người xuống, hai tay dâng lễ văn lên. Sau khi nhận lấy Hoài Nam Vương nhìn lướt qua, cười nhạt một tiếng, đi về phía Long Thái, cách mấy bước liền quỳ xuống ,hai tay trình lễ văn kia cho Long Thái.
Mọi người nhìn thấy cảnh này đều kinh ngạc, nghĩ thầm từ khi nước Sở bắt đầu lập quốc, dù là tế trời hay là tế tự tổ tiên, đều là chưởng giáo Đạo gia tuyên đọc lễ văn, chưa từng thay đổi, cảnh tượng hôm nay thực sự quá quái lại, chưa từng trông thấy dâng lễ văn lên cho Hoàng đế.
Sắc mặt Long Thái hơi ngưng trọng, đưa tay tới nhận lễ văn. Gã cũng nhìn lướt qua, sắc mặt càng khó coi, đột nhiên trầm giọng nói:
- Viên lão Thượng Thư ở đâu?
Viên lão Thượng Thư Lễ Bộ nghe được giọng nói, lập tức đi tới. Bậc thang tầng cuối cùng cũng không cao, hết thảy chuyện xảy ra phía trên, đại thần đứng phía trước đều thấy rõ ràng. Viên lão Thượng Thư mặc dù tuổi tác đã cao, nhưng hết thảy chuyện xảy ra bên trên đều nhìn thấy hết sức rõ ràng.
Nghe được Hoàng đế kêu gọi, lão lập tức leo lên bậc thang, đi tới bên cạnh Long Thái. Lão đang muốn quỳ xuống, Long Thái đã hỏi:
- Lễ văn tế tự là do lão Thượng Thư chuẩn bị sao?
Viên lão Thượng Thư khẽ giật mình, chắp tay nói:
- Hồi bẩm Thánh thượng, lễ văn tế tự là lão thần tự mình soạn!
Long Thái cầm lễ văn trong tay đưa qua nói:
- Ngươi nhìn một chút, đây chính là lễ văn ngươi chuẩn bị sao?
Viên lão Thượng Thư hai tay cung kính tiếp nhận, nhìn lướt qua, sắc mặt biến đổi, thất thanh nói:
- Thánh thượng, đây… đây không phải lễ văn lão thần chuẩn bị, đây là… đây là một bản khai!
Tề Ninh ở phía sau nghe thấy, lông mày xiết chặt, cảm thấy ngoài ý muốn.
- Lễ văn tế tự biến thành bản khai, điều này cũng thú vị.
Long Thái thản nhiên nói:
- Bản khai này ký tên Hồ Bá Ôn.
Lão Thượng Thư chắc hẳn biết Hồ Bá Ôn là ai.
Tề Ninh nghe được ba chữ Hồ Bá Ôn, cảm thấy run lên, cái tên này hắn cực kỳ quen thuộc.
Lần trước hắn mang theo sứ đoàn đi sứ Đông Tề, hắn là Chính Sứ của sứ đoàn, mà Phó Sứ sứ đoàn chính là lễ Bộ Tả Thị Lang Hồ Bá Ôn.
Hồ Bá Ôn và Lương Hùng cấu kết với nhau làm chuyện xấu, hai người cấu kết một đám thích khách nội ứng ngoại hợp, muốn làm cho lễ phẩm của sứ đoàn tổn hại, ngăn cản sứ đoàn nước Sở tới Đông Tề. Tề Ninh phát giác âm mưu của Hồ Bá Ôn, tương kế tựu kế, cuối cùng vạch trần âm mưu của hai người, còn bắt giữ cả hai người.
Lúc đi tới Đông Tề, Tề Ninh giao hai người này cho quân đoàn Tần Hoài tạm giam, lúc trở về lại giao hai người này cho Hoài Nam Vương áp giải vào kinh. Về sau Tề Ninh nghe nói Hồ Bá Ôn bị giam vào nhà ngục Hình Bộ, kết quả thế nào hắn cũng không có tâm tư quan tâm.
Hiện giờ lại nghe lễ văn tế tự biến thành bản khai của Hồ Bá Ôn, Tề Ninh đương nhiên cảm thấy kinh ngạc.
Mặc dù Viên lão Thượng Thư giật mình, nhưng dù sao cũng là lão thần, gặp nhiều sóng gió, giữ vững trấn định nói:
- Hồi bẩm Thánh thượng, Hồ Bá Ôn vốn là Lễ Bộ Thị Lang, nhưng dụng ý khó dò mưu đồ làm loạn, đã kết tội giam vào nhà ngục Hình Bộ, vụ án này Hình Bộ vẫn đang thẩm vấn.
- Khẩu cung thẩm vấn của Hình Bộ, lại xuất hiện ở đây.
Long Thái lạnh lùng:
- Tiền Nhiêu Thuận ở đâu?
Một quan viên nhanh chóng bước lên đài, quỳ rạp xuống đất:
- Thần Hình Bộ Thượng Thư Tiền Nhiêu Thuận, khấu kiến Hoàng thượng!
- Tiền Nhiêu Thuận, vụ án Hồ Bá Ôn, là ngươi đang tra hỏi?
Long Thái liếc Tiền Nhiêu Thuận một cái, cầm lễ văn trong tay Viên lão Thượng Thư đưa tới trước mặt Tiền Nhiêu Thuận:
- Ngươi tự mình xem một chút, đây có phải lời khai của Hồ Bá Ôn hay không?
Tiền Nhiêu Thuận cầm lấy nhìn lướt qua, cung kính nói:
- Hồi bẩm Thánh thượng, đây đúng là lời khai Hồ Bá Ôn ký tên đồng ý, thần đang chuẩn bị dâng tấu lên cho Hoàng thượng, chẳng biết tại sao lại xuất hiện ở đây.
Long Thái lạnh lùng nói:
- Ngươi thực sự không biết?
Hoài Nam Vương chắp tay nói:
- Hoàng thượng, lời khai xuất hiện trên đài tế tự, có lẽ là bất đắc dĩ.
- Bất đắc dĩ?
Long Thái cau mày nói:
- Vương thúc, lời này của ngươi có ý gì?
- Hoàng thượng, mặc dù trong triều có rất nhiều tấu chương phải tấu bẩm ngài, nhưng lại không phải mỗi bản tấu chương ngày đều có thể trông thấy.
Hoài Nam Vương thở dài:
- Ví dụ như lời khai trước mắt này, nếu như không xuất hiện trên đài tế tự, có lẽ Hoàng thượng căn bản không có cơ hội nhìn thấy.
- Lời này của Vương thúc, trẫm nghe không hiểu lắm.
Long Thái nói:
- Vụ án lớn như Hồ Bá Ôn, nếu kết án phân trần, tấu bẩm lên trên, tại sao trẫm không nhìn thấy?
Hoài Nam Vương liếc Tư Mã Lam một chút. Tư Mã Lam ngồi trên xe lăn, mặt không biểu tình, trông rất bình tĩnh. Hoài Nam Vương tiến lên một bước, chắp tay nói:
- Hoàng thượng, trong triều có gian thần ngăn trở Thánh thượng, lừa gạt Thánh thượng, một tay che trời. Rất nhiều tấu chương khẩn yếu, không đưa tới Ngự Thư Phòng, đã bị chặn ở ngoài cửa, rất nhiều chân tướng, Hoàng thượng đương nhiên không biết.
Lời Hoài Nam Vương nói ra, tất cả mọi người đều run lên, mặt Tề Ninh cũng lạnh lùng.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo