Giây phút Tề Ninh lên tiếng tại đại điển hiến tế, hắn biết từ nay về sau, hắn sẽ trở thành mục tiêu tranh đấu của Tư Mã gia.
Nhưng trong lòng hắn cũng rõ ràng, nếu hôm nay hắn e ngại để mặc cho Tư Mã thị làm mưa làm gió, thì hậu quả sẽ không tưởng nổi.
Tư Mã thị ra tay thanh trừ dư đảng của Hoài Nam Vương, đương nhiên sẽ tắm máu triều đình, bởi lẽ, họ sẽ nhân cơ hội này mà thanh trừ cả những thế lực đối kháng với họ. Một khi họ đạt được mục tiêu, đến lúc đó, lời nói của Tư Mã thị trong triều ngang ngửa cửu đỉnh, không ai dám không theo.
Tề Ninh càng hiểu, nếu hôm nay hắn không ra mặt, như vậy thì chẳng khác nào tạo cơ hội cho Tư Mã thị lớn mạnh hơn.
Hắn ra mặt, tuy rằng sẽ trở thành cái đinh trong mắt Tư Mã tị nhưng ít ra triều thần sẽ hiểu, hậu Hoài Nam Vương, không phải là không còn ai dám đối đầu với Tư Mã thị.
Tề Ninh biết rõ căn cơ của mình trong triều còn thấp, hôm nay xem cục diện này, hắn đã hiểu không phải là tất cả triều thần đều cam chịu khuất phục trước Tư Mã thị.
Ít nhất là đám quan viên trước nay vẫn qua lại với Hoài Nam Vương, chắc chắn họ vẫn giữ lòng oán hận đối với Tư Mã thị. Hắn ra mặt như vậy, sẽ trở thành cứu tinh của phe phái Hoài Nam Vương để lại.
Tề Ninh cũng cân nhắc rất kỹ.
Hắn biết nếu như mình lo sợ không dám ra mặt, như vậy sẽ mất đi cơ hội ngàn lần mới có được.
Từ nay về sau, nếu hắn muốn đối đầu với Tư Mã thị, thì nhất định phải có đủ lực. Hắn đứng ra đầu trận tuyến, trở thành mục tiêu của Tư Mã thị nhưng đồng thời cũng nhận được sự ủng hộ của đám quan viên thủ hạ Hoài Nam Vương. Hắn sẽ tranh thủ được một thế lực không hề nhỏ.
Tô Trinh lên tiếng ủng hộ chứng tỏ suy đoán của hắn là hoàn toàn chính xác.
Đại điển hiến tế diễn ra tới sau giờ Ngọ. Dựa theo kế hoạch thì hoàng đế và các quan viên phải ngủ lại hoàng lăng một đêm. Nhưng chuyện phát sinh lớn như thế, nên sau khi nghi lễ hiến tế kết thúc, Long Thái lập tức hạ chỉ hồi kinh.
Hắc Đao Doanh và Hắc Lân Doanh cũng không quay về doanh mà hộ giá đến tận kinh thành, cho đến nửa đêm. Hai đội nhân mã trú ngoài thành, chờ đến khi long giá vào thành mới rời đi.
Sau khi hoàng đế xa giá rời kinh đi hoàng lăng đã bắt đầu cấm đi lại ban đêm. Cho nên sau khi vào thành, toàn kinh thành yên tĩnh vô cùng. Trì Phượng Điển điều một số người áp giải phạm nhân vào lao, rồi hộ tống thánh giá và quan viên vào thành.
Sau khi hộ tống Hoàng thượng vào thành, quần thần mới quay về.
Tề Ninh đang định hồi phủ thì Trì Phượng Điển đã đến gần hạ giọng nói:
- Hầu gia, Hoàng thượng có chỉ truyền ngài vào cung ngay.
Tề Ninh hiểu tâm trạng của hoàng đế, đi theo Trì Phượng Điển vào cung. Tới ngự thư phòng, còn chưa kịp đi vào đã nghe bên trong có tiếng đổ vỡ. Tề Ninh nhíu chặt mày, cẩn thận đi vào, thấy Long Thái đang phẫn nộ ném đồ đạc.
Tề Ninh thầm than, biết hôm nay tiểu hoàng đế phải nhẫn nhịn nhưng dù sao cũng đang lúc trẻ tuổi, nhẫn đến khi về cung thì chịu không nổi nữa.
Long Thái thấy Tề Ninh đứng ở cửa, cũng không nói chuyện, ngồi phịch xuống ghế, sắc mặt nặng nề đến phát sợ.
Tề Ninh tiến lên, tiểu hoàng đế liếc mắt nhìn hắn, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tề Ninh, nếu không phải Hắc Lân Doanh tới kịp, lão tặc Tư Mã Lam có giết trẫm không?
Tề Ninh nhẹ giọng:
- Hoàng thượng, Tư Mã Lam dã tâm bừng bừng nhưng hiện nay chưa dám làm càn. Hôm nay diệt trừ Hoài Nam Vương, đối với lão, đã là thành công tột bậc rồi.
- Hoài Nam Vương ngu xuẩn quá mức.
Long Thái không che dấu được phẫn nộ trong lòng:
- Hắn muốn diệt Tư Mã Lam, lại bị Tư Mã Lam tính toán lại, tự tìm đường chết.
Gã nhìn thẳng vào mắt Tề Ninh, nói:
- Lúc trước, còn có Hoài Nam Vương đối chọi, giữ thế cân bằng trong triều. Giờ Hoài Nam Vương không còn, văn võ trong triều còn có ai có thể chống đỡ Tư Mã Lam? Lão quản lý sự vụ trong triều. Trong tay còn có Hắc Đao Doanh. Trẫm vẫn tưởng Tiền Nhiêu Thuận là người của Hoài Nam Vương, không thể ngờ hôm nay Tiền Nhiêu Thuận lại cắn cho Hoài Nam Vương một đòn trí mạng.
Tề Ninh ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, nhìn chằm chằm vào Long Thái, do dự một chút rồi hỏi:
- Hoàng thượng, thứ cho ta cả gan hỏi một câu. Hoài Nam Vương ra mặt quyết đấu Tư Mã Lam ở hoàng lăng, trước đó ngài đã nghe phong thanh gì chưa? Hoài Nam Vương móc nối với Trì Phượng Điển, rốt cuộc Trì Phượng Điển là trung hay gian.
Long Thái ngơ ngác một chút, vẻ mặt nghiêm trọng, trầm ngâm một lát mới nói:
- Trẫm không dối gạt ngươi. Hoài Nam Vương muốn lợi dụng Vũ Lâm Doanh đối phó Tư Mã Lam, Trì Phượng Điển quả thật là mật báo cho trẫm.
Tề Ninh thở dài:
-Cho nên Hoàng thượng cũng định lợi dụng Hoài Nam Vương diệt trừ Tư Mã Lam?
- Tư Mã Lam căn cơ vững chắc ở trong triều. Cho dù không có Tiền Nhiêu Thuận làm phản, Hoài Nam Vương cũng không có khả năng dùng án Hồ Bá Ôn để quật ngã Tư Mã Lam.
Long Thái nói:
- Trẫm chỉ muốn xem Hoài Nam Vương có bao nhiêu thủ đoạn, và Tư Mã Lam có bao nhiêu thủ đoạn để đánh trả.
Gã nắm chặt tay lại:
- Nói cho cùng, trẫm đã đánh giá cao Hoài Nam Vương, và đánh giá thấp Tư Mã Lam.
Tề Ninh nói:
- Nói như thế, Hoàng thượng vốn định mượn cơ hội nhìn xem hai người này rốt cuộc có bao nhiêu thực lực?
Long Thái nói:
- Sau khi Trì Phượng Điển mật báo, trẫm cũng không hề đề cập với bất kỳ ai. Trẫm sai Trì Phượng Điển phụ trách hộ vệ hoàng lăng vốn là để đề phòng vạn nhất. Chỉ cần có Vũ Lâm Doanh ở đây, cho dù Là Hoài Nam Vương hay Tư Mã Lam cũng không dám làm càn. Trẫm thật không ngờ Tư Mã Lam dám điều động Hắc Đao Doanh.
- Hoàng thượng... không nóng vội là đúng.
Tề Ninh nói:
- Chẳng qua là Tư Mã Lam quá mức cáo già thôi.
- Trước khi ngươi đi sứ Đông Tề, Hộ bộ Thị lang Phùng Nhược Hải định đấu Tư Mã Thường Thận, nhưng không thực hiện được, ngược lại còn bị Tư Mã Lam đưa ra chứng cứ phải vào tù.
Long Thái cau mày:
- Kể từ đó trở đi, các quan viên trong triều đều biết Tư Mã gia thâm tàng bất lộ, không ít người mon men tới cửa. Khi ngươi còn đi sứ, Tư Mã gia lại giật dây quan viên liên tục hạch tội người của Hoài Nam Vương, hơn nữa, chứng cớ vô cùng chính xác. Đã có 5, 6 quan viên bị bãi miễn chức vụ, cho nên thủ hạ của Hoài Nam Vương đều lo lắng sợ có ngày mình bị Tư Mã gia sờ tới.
Tề Ninh khẽ gật đầu:
- Hoài Nam Vương nhìn thấy tay chân bị đốn hạ, trong lòng đương nhiên lo lắng. Hiện tại xem ra Tư Mã Lam liên tục hạch tội người của Hoài Nam Vương, mục đích là chọc giận y, để y phải ra tay. Tư Mã Lam sợ Hoài Nam Vương không dám hành động thiếu suy nghĩ, đặt bẫy tại phủ Tư Mã, diệt trừ thống lĩnh thủ vệ vương phủ.
Một đòn này, đã hoàn toàn chọc giận Hoài Nam Vương.
-Xem ra quả thật như thế.
Long Thái ảo não nói:
- Tư Mã Lam bày sẵn một cái bẫy thật to chờ Hoài Nam Vương nhảy vào, chẳng những Hoài Nam Vương sập bẫy mà ngay cả trẫm cũng không lường hết tâm cơ của lão.
Tề Ninh thở dài:
- Hoàng thượng, hành động lần này của Hoài Nam Vương bị thất bại, nhưng trước đó quả thật cực kỳ cẩn thận. Hoài Nam Vương tìm kiếm thích khách, đều là Ảnh Háo Tử trên giang hồ, không phải là đám giặc cỏ, dễ để lộ tung tích.
Chỉ có điều y không tính đến sơ hở ngay cạnh mình, Tiền Nhiêu Thuận bị Tư Mã Lam mua chuộc.
Tất cả kế hoạch đều nằm trong tay Tư Mã Lam. Ngay từ đầu, đã thất bại thảm hại.
- Ảnh Háo Tử?
Long Thái nhìn Tề Ninh:
- Chẳng lẽ ngươi biết Hoài Nam Vương tìm kiếm thích khách?
Trước đó trẫm cũng không biết Hoài Nam Vương cấu kết với Linh Hư chưởng giáo
Tề Ninh lắc đầu:
- Ta cũng chỉ biết Ảnh Háo Tử thường xuyên lui tới kinh thành, nhưng không biết ai là người đứng đằng sau chúng. Mất ngày nay ta vẫn liên tục điều tra hành tung của bọn họ, để tìm manh mối bẩm báo Hoàng thượng. Hơn nữa, ta vẫn cho rằng mục tiêu của đám Ảnh Háo Tử này là Thái tử Đông Tề.
Thật không ngờ bọn họ lại xuất hiện ở hoàng lăng.
- Thì ra là thế.
Long Thái giờ mới hiểu ngọn nguồn câu chuyện. Gã trầm ngâm, rồi nói:
- Hôm nay ngươi điều động Hắc Lân Doanh đã giúp trẫm một việc lớn. Lúc ấy, nếu không có Hắc Lân Doanh đến đúng lúc, Tư Mã gia sẽ không lùi bước, nhất định sẽ gây sóng to gió lớn. Lão gạt bỏ đối thủ thì cũng thôi, nhưng lúc này mà thanh trừng triều thần, sẽ là cơ hội đế người ngoài vào hôi của.
- Hoàng thượng, Tư Mã Lam sẽ không bỏ qua đâu.
Tề Ninh lạnh lùng:
- Hôm nay ở hoàng lăng, lão nhận ra thời cơ chưa tới cho nên mới tạm lui một bước. Nhưng cơ hội tốt như vậy, Tư Mã Lam sẽ không bao giờ bỏ qua.
Hắn ngừng lại một lúc rồi nhẹ giọng:
- Ta chỉ lo từ nay về sau Tư Mã gia sẽ càng ngày càng hống hách lạm quyền. Hiện giờ Tư Mã gia quản lý việc triều chính, đến lúc đó Hoàng thượng sẽ càng bị ép.
- Trầm sẽ không nhẫn nhịn nữa.
Long Thái cười lạnh:
- Trẫm muốn xem, rốt cuộc lão ta làm được gì?
Gã nhìn thẳng vào mắt Tề Ninh:
- Nếu Tư Mã gia muốn diệt trừ phe đối lập, trẫm sẽ không để mặc lão muốn làm gì thì làm. Khi tất cả các quan viên trong triều đều là phe cánh cánh của lão thì trẫm chẳng khác nào là tượng gỗ.
Tề Ninh gật đầu:
- Không sai, lúc này trong triều còn có một bộ phận quan viên không muốn khuất phục uy thế của Tư Mã thị. Hoàng thượng nhất định phải giữ được đám người này.
- Tề Ninh, ngươi phải giúp trẫm một việc.
Long Thái thấp giọng nói, ánh mắt lợi hại:
- Sau khi đại hôn, Tư Mã Lam nhất định sẽ nhắc lại việc điều tra dư đảng của Hoài Nam Vương.
Trẫm không thể để lão thực hiện được mục tiêu, cho nên phải ra tay trước. Tiên hạ thủ vi cường.
- Tiên hạ thủ vi cường.
Tề Ninh sửng sốt.
- Không sai.
Long Thái nói:
- Chuyện Hoài Nam Vương tác loạn rất nhanh sẽ truyền ra ngoài.
Nếu trẫm không hạ chỉ điều tra, thì sẽ bị người ta đàm tiếu. Cho nên, trẫm lập tức hạ chỉ, giao đại án này cho ngươi. Chỉ có như thế, trẫm mới cản được bàn tay Tư Mã Lam.
- Nhưng... để ta phụ trách án này...
Tề Ninh kinh ngạc.
- Ngươi là lựa chọn thích hợp nhất.
Long Thái nói:
- Xưa nay ngươi và Hoài Nam Vương cũng không có quan hệ gì sâu sắc. Tư Mã gia cũng thế. Cho nên để ngươi xử án, ít nhất sẽ không ai nói ngươi thiên vị. Hôm nay trẫm bãi nhiễm Tiền Nhiêu Thuận, vị trí Hình bộ Thượng thư còn trống. Tư Mã Lam nhất định sẽ đưa người của lão vào vị trí này, trẫm sẽ không cho lão đắc thủ.
Tể Ninh hiểu:
- Hoàng thượng muốn ta nắm Hình bộ, tránh để Hình bộ rơi vào tay Tư Mã Lam, sau đó cật lực ngăn cản Tư Mã Lam thanh trừ phe đối lập.
- Không sai.
Long Thái nói:
- Tra rõ vụ án Hoài Nam Vương, chỉ có thể tra từ Hình bộ, chỉ cần ngươi nắm Hình bộ, Tư Mã gia sẽ không thể nào mượn cớ để hô mưa gọi gió.
Tề Ninh như có điều suy nghĩ, nhẹ giọng:
- Hoàng thượng, ta không có sở trường hình sự, hơn nữa, trước đây cũng chưa từng làm việc ở Hình bộ. Nếu đột nhiên ngồi vào vị trí kia, sợ là lòng người không phục.
Long Thái lạnh lùng cười - Năm đó Tư Mã Lam cũng được phong Hầu tước, cũng chưa từng làm việc ở Lại bộ. Sau đó, Lại bộ trống vị trí Thượng thư, không có ai phù hợp. Phụ hoàng hạ chỉ cho Tư Mã Lam kiêm nhiệm. Đã có tiền lệ rồi, bây giờ hạ chỉ cho ngươi làm Hình bộ Thượng thư Tư Mã Lam không thể nói được gì.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo