Dưới mặt nước Trường Giang, sát cơ chồng chất. Tề Ninh và mỹ nhân ngư kia dây dưa trong nước, trong lúc nhất thời vẫn bất phân cao thấp.

Võ công của Tề Ninh đã tiến triển thần tốc, kỹ năng bơi cũng không yếu, nhưng dù sao trên lưng vác áo bào đen, mà kỹ năng bơi của mỹ nhân ngư dường như còn mạnh hơn Tề Ninh không ít, võ công của nàng rõ ràng cũng mạnh hơn đám quỷ nước khác rất nhiều.

Mặc dù nàng ngực lớn mông lớn, nhưng thân thể mềm mại ở trong nước lại cực kỳ nhanh nhẹn, giống như sinh hoạt lâu dài dưới nước, nếu không phải kỹ năng bơi của Tề Ninh không yếu, chỉ sợ sớm đã bị mỹ nhân ngư đánh bại.

Mỹ nhân ngư kia dường như cũng không muốn lấy tính mạng của Tề Ninh, mà hướng tới áo bào đen trên lưng Tề Ninh. Phân thủy thứ trong tay mấy lần đều đâm về phía áo bào đen, nhưng Tề Ninh đều tránh được.

Hai người qua lại, khoảng cách với bên kia dần kéo ra không ít, cũng không nhìn thấy bóng người khác chung quanh.

Mỹ nhân ngư mấy lần đều không thể đắc thủ, dường như hơi sốt ruột, đột nhiên một tay vươn qua, Tề Ninh cảm thấy trên ngón tay của mỹ nhân ngư kia có một đạo cường quang đâm tới, ở dưới nước cực kỳ chướng mắt. Trong lúc nhất thời phía trước trắng bệch, trong lòng hắn biết không ổn, thân thể lui về sau, nhắm mắt lại, lại nghe tiếng nước vang động bên tai, cảm thấy mỹ nhân ngư đánh tới lần nữa, thân thể lại chìm xuống dưới nước.

Mỹ nhân ngư kiên nhẫn, đuổi theo xuống dưới chỗ nước sâu, phân thủy thứ trong tay lại đâm về phía áo bào đen, liền thấy Tề Ninh đột nhiên bỏ qua áo bào đen trên lưng, nước Trường Giang này thế chảy từ tây sang đông, áo bào đen thoát khỏi Tề Ninh, liền theo dòng nước trôi về phía đông. Mỹ nhân ngư lập tức vứt bỏ Tề Ninh, xoay người đuổi theo áo bào đen kia, chợt cảm thấy chân xiết chặt, quay đầu lại trông thấy Tề Ninh dùng một cánh tay nắm lấy cổ chân mình.

Lúc này Tề Ninh cũng không có lòng thương hương tiếc ngọc, phân thủy thứ đâm thẳng xuống chiếc đùi thon dài căng đầy của mỹ nhân ngư.

Mỹ nhân ngư này chẳng những mông tròn đầy đặn, ngay cả hai cặp chân dài cũng thon dài mượt mà, khá là nở nàng, trong nở nàng lại cực kỳ rắn chắc, co dãn.

Đặc biệt là mặc bộ đồ lặn bó sát này, toàn bộ đường cong thân thể mỹ nhân ngư biểu lộ ra, giống như tác phẩm nghệ thuật.

Sinh tử tồn vong, Tề Ninh đương nhiên sẽ không thương hương tiếc ngọc bởi vì thân thể gợi cảm của mỹ nhân ngư, phân thủy thứ đâm lên chiếc đùi rắn chắc kia, khiến Tề Ninh cảm thấy ngạc nhiên là phân thủy thứ không đâm rách được đồ lặn, chỉ đâm lõm xuống.

Hắn cảm thấy giật mình, nghĩ thầm đồ lặn trên người mỹ nhân ngư này quả nhiên rắn chắc, không biết dùng loại vật liệu nào chế thành.

Mặc dù phân thủy thử không đâm rách đồ lặn, nhưng vẫn khiến mỹ nhân ngư kia cảm thấy đau đớn.

Thân thể nàng run rẩy một chút, liền thấy một bắp đùi khác của nàng đá tới. Thân hình nàng linh hoạt nhanh nhẹn, mặc dù ở dưới nước, tốc độ của cú đá này cũng không chậm, sắp đá vào mặt Tề Ninh. Tề Ninh đưa tay ngăn cản, cũng nâng một cước, đá mạnh vào mông mỹ nhân ngư kia.

Mũi chân đá tới, mềm mại co dãn, giống như không có bao nhiêu khí lực, mỹ nhân ngư kia giãy dụa chân, liền thoát ra, cũng mặc kệ Tề Ninh, đuổi theo áo bào đen kia giống như con cá.

Áo bào đen trôi theo dòng nước về phía đông, mỹ nhân ngư nhìn thấy áo bào đen, tăng thêm tốc độ, bỗng nhiên bóng người lóe lên trước mắt. Tề Ninh giống như quỷ mị nằm ngang trước mặt ngăn cản đường đi của nàng.

Trong mắt mỹ nhân ngư hơi lộ vẻ giật mình, dường như không nghĩ tới kỹ năng bơi của Tề Ninh cũng cao siêu như vậy. Trong mắt nàng lập tức để lộ vẻ ác lạnh, phân thủy thứ trong tay lần này đâm thẳng tới Tề Ninh. Tề Ninh sớm có phòng bị, không tránh không né, lại vươn tay qua, tóm lấy cổ tay mỹ nhân ngư kia, tay kia cầm phân thủy thứ cũng lập tức đâm về phía mỹ nhân ngư.

Mỹ nhân ngư phản ứng cũng cực kỳ nhanh chóng, tay phải nàng bị tay trái của Tề Ninh nắm lấy, tay trái lại xòe ra, cũng cực kỳ nhanh nhẹn bắt lấy tay phải Tề Ninh.

Hai người chụp một tay của đối phương, lại có một tay bị đối phương chụp, đương nhiên cũng không dám buông tay, bốn mắt nhìn nhau. Mỹ nhân ngư chợt nâng chân đá tới bụng dưới của Tề Ninh. Tề Ninh sao có thể để nàng muốn làm gì thì làm, hai chân cong lên, kẹp lấy cặp đùi đẹp thon dài của mỹ nhân ngư kia.

Mỹ nhân ngư giãy dụa mấy lần, hai chân Tề Ninh giống như cái kìm, kẹp chặt gắt gao.

Ánh mắt hai bên đều cực kỳ lạnh lùng, hai tay chụp nhau cũng không buông ra. Tay Mỹ nhân ngư bị tay trái của Tề Ninh chụp hơi dùng sức một chút, Tề Ninh cũng lập tức dùng sức, mỹ nhân ngư vừa xả hơi, Tề Ninh cũng xả hơi.

Hai chân Tề Ninh kẹp lấy cặp đùi đẹp kia, cảm thấy co dãn kinh người, thân thể hai bên trôi nổi trong nước sâu, hai mặt nhìn nhau, đều không có ý định buông ra.

Mặc dù dưới nước rất mờ mịt, nhưng ánh mắt Tề Ninh kinh người, lúc này nhìn vào mắt đối phương, cảm thấy đối mắt kia mông lung quyến rũ, lại có cảm giác quen thuộc.

Mỹ nhân ngư vừa nhìn Tề Ninh, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía sau lưng Tề Ninh, dường như muốn nhìn hướng đi của áo bào đen kia, nhưng dưới nước sóng ngầm cuồn cuộn, áo bào đen kia đã sớm chẳng biết đi đâu.

Đúng lúc này, Tề Ninh cảm thấy sóng nước dập dờn, liếc mắt nhìn qua, nhìn thấy một tên quỷ nước vụng trộm mò tới, tay cầm phân thủy thứ, đâm về phía hắn từ bên cạnh. Trong lòng Tề Ninh biết không ổn, vội vàng quay người, mỹ nhân ngư kia nhìn thấy có đồng bạn tới trợ giúp, thân thể bỗng nhiên lấn về phía trước, gần sát Tề Ninh, dường như không muốn cho Tề Ninh động đậy.

Giờ phút này mỹ nhân ngư dán người tới, mặc dù ở dưới nước vẫn có thể cảm giác nhiệt độ trên người nàng. Quỷ nước kia thừa cơ xích lại gần, phân thủy thứ trong tay đâm mạnh tới vai Tề Ninh. Tề Ninh chợt nâng một chân lên, đạp mạnh tới, như vậy hai chân vừa tách ra, cặp đùi đẹp của mỹ nhân ngư lập tức được giải thoát, nàng nâng đầu gối, dùng đầu gối đụng vào bụng dưới của Tề Ninh.

Tề Ninh cảm thấy buồn bực, sầm mặt lại. Đúng lúc này, mỹ nhân ngư liền cảm thấy khí lực trên tay lập tức biến mất, kình khí trong cơ thể nhanh chóng tập trung tới mạch hai cánh tay, khí lực lập tức bị rút ra ngoài. Đôi mắt xinh đẹp của mỹ nhân ngư lập tức thất sắc, hơi bối rối, đương nhiên không biết đây là Tề Ninh sử dụng Lục Hợp Thần Công.

Mỹ nhân ngư cảm thấy kình khí trong cơ thể lao nhanh ra ngoài, lập tức phát giác nhất định là Tề Ninh giở trò quỷ, nàng muốn thoát tay, căn bản lại không thoát khỏi.

Lúc trước nàng nằm chặt mạch tay của Tề Ninh, chỉ sợ Tề Ninh thoát được, hiện giờ nàng muốn thoát ra lại không thể được, hai tay giống như dính chặt vào tay Tề Ninh, hợp thành một thể.

Tề Ninh đá tới một cước, quỷ nước kia xoay người né tránh, lại tới gần lần nữa. Lúc này Tề Ninh xoay chuyển thân hình, giống như đang khiêu vũ dưới nước cùng mỹ nhân ngư kia. Quỷ nước kia lách đông lách tây, muốn tìm góc độ ra tay, thế nhưng từ đầu đến cuối Tề Ninh lấy mỹ nhân ngư làm bình phong, quỷ nước kia sợ ném chuột vỡ bình, căn bản không có cách ra tay.

Mỹ nhân ngư cảm thấy thân thể ngày càng suy yếu, chỉ chốc lát sau liền cảm thấy toàn thân mềm nhũn không có khí lực. Nàng muốn tránh thoát, lại vô lực, thân thể mềm mại gợi cảm giống như trở thành con rối của Tề Ninh, mặc cho Tề Ninh tùy ý xoay chuyển, cảm thấy vừa sợ vừa giận, lại không thể làm gì.

Quỷ nước kia cảm thấy lo lắng, giữa gã và Tề Ninh lúc nào cũng cách qua mỹ nhân ngư, đột nhiên nhìn thấy vai trái Tề Ninh để lộ, bụng mừng rỡ, đây là cơ hội ngàn năm một thuở, không do dự nữa, phân thủy thứ trong tay đâm mạnh tới vài Tề Ninh. Lúc sắp đắc thủ, quỷ nước kia lại cảm thấy trái tim đau đớn một hồi, cúi đầu phát hiện một chiếc phân thủy thứ đâm thật sâu vào ngực mình, gã ngẩng đầu nhìn qua, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin.

Gã không biết, mỹ nhân kia sau khi bị Tề Ninh hấp thu nội lực, toàn thân nhũn ra, đã khó thành uy hiếp. Tề Ninh cố ý dây dưa với mỹ nhân ngư, trên thực tế tay phải đã rảnh, cố ý dẫn quỷ nước kia tới gần, chờ sau khi quỷ nước tới gần, tay phải bỗng nhiên ném phân thủy thứ ra ngoài.

Phân thủy thứ ném mạnh dưới nước, tốc độ đương nhiên không nhanh, thế nhưng nội lực của Tề Ninh kinh người. Hắn hấp thụ nội lực của mỹ nhân ngư, kình lực trong cơ thể đang lúc đỉnh phong, mặc dù chỉ tiện tay ném mạnh ra ngoài, nhưng phân thủy thứ mang theo nội lực, tốc độ rẽ nước cực nhanh, đâm thật sâu vào trái tim quỷ nước kia.

Mặt nước lập tức đỏ thắm, trái tim quỷ nước bị đâm, lúc này khí tuyệt, thân thể dần trồi lên trên.

Lúc này Tề Ninh đã vòng tay ôm lấy mỹ nhân ngư, nếu như hắn không dừng tay, với Lục Hợp Thần Công đủ hút mỹ nhân ngư này thành người khô. Nhưng hắn có lòng muốn bắt sống mỹ nhân ngư này, cho dù mỹ nhân ngư này không phải thủ lĩnh của đám quỷ nước này, nhưng chuyện biết được chắc chắn không ít, cho nên hắn cảm thấy toàn thân mỹ nhân ngư này đã suy yếu, liền thu hồi Lục Hợp Thần Công, thuận tay ôm nàng vào lòng.

Lục Hợp Thần Công thần kỳ huyền diệu, đây cũng là tuyệt kỹ giữ nhà của Tề Ninh hiện giờ, đã có thể thu phóng tự nhiên.

Mỹ nhân ngư sau khi bị ôm lấy thân thể, dường như nàng còn muốn giãy dụa, thế nhưng mềm mại bất lực, làm sao có thể thoát được. Thân thể mềm mại co dãn kia dán vào trong lòng Tề Ninh, bộ ngực đầy đặn ép chặt lên ngực Tề Ninh, mềm mại trơn bóng, đồ lặn kia lại trơn trượt.

Hai chân Tề Ninh di chuyển dưới nước, ôm mỹ nhân ngư dần nổi lên, nhanh chóng liền nổi trên mặt nước. Dưới ánh trăng, trong lúc nhất thời không cách nào xác định vị trí của đám người Tây Môn Chiến Anh, cúi đầu nhìn đôi mắt ảm đạm của mỹ nhân ngư, trong lòng biết đây là kết quả của việc nội lực hao tổn. Hắn cười lạnh một tiếng, giơ tay lên, vén khăn trùm đầu bằng da cá trên đầu mỹ nhân ngư này.

Dưới ánh trăng xuất hiện một gương mặt xinh đẹp động lòng người. Da thịt nàng vốn trắng nõn, bởi vì hao tổn nội lực lại càng thêm tái nhợt, dưới ánh trăng trắng đến lóa mắt. Tề Ninh nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của người này, hơi giật mình một chút, thất thanh nói:

- Tại sao… tại sao lại là ngươi?

Lúc này hắn thấy rõ, mỹ nhân ngư bị mình ôm trong lòng lại là Hoa Tưởng Dung.

Lúc chiến đấu trên Tiên Vụ Lĩnh, Hoa Tưởng Dung dẫn theo đám người Bạch Hầu Tử lẻn vào Mê Hoa Cốc Thiên Vụ Lĩnh, muốn trộm vật trong quan tài băng, nhưng sau đó lại bị giết chạy. Tề Ninh vẫn không biết tung tích của nữ nhân này, vạn lần không nghĩ tới nàng lại dẫn người tới tập kích đêm nay.

Hoa Tưởng Dung thở hổn hển, vô lực nói:

- Ngươi… ngươi giết ta đi… !

- Giết ngươi còn không dễ.

Tề Ninh cười lạnh nói:

- Sau lưng ngươi rốt cuộc là ai, chỉ cần ngươi nói ra lời thật, ta có thể để ngươi chết một cách thống khoái.

Môi Hoa Tưởng Dung nở nụ cười nhàn nhạt, đôi mắt mang nước, khẽ nói:

- Ngươi… ngươi là nam nhân, bắt nạt… bắt nạt nữ nhân, còn tính… còn tính nam tử hán đại trượng phu hay không, ta xem thường… xem thường nhất là đồ bỏ đi bắt nạt nữ nhân… !

Nàng bị Tề Ninh hấp thụ nội lực, hiển nhiên hao tổn cực lớn, lúc này cũng khó giãy dụa, mềm nhũn tùy ý Tề Ninh ôm trong lòng, mặc dù giọng nói quyến rũ, nhưng hoàn toàn vô lực.

Tề Ninh cười lạnh nói:

- Hoa Tưởng Dung, đừng diễn trò nữa. Đối phó nam nhân khác có lẽ còn dùng được, trước mặt ta thì không nên dùng… !

- Ồ… !

Hoa Tưởng Dung cười quyến rũ nói:

- Hầu gia… chẳng lẽ Hầu gia không phải nam nhân? Chỉ cần là nam nhân… sao lại… sao lại không thích ta?

Trong mắt nàng sóng nước dập dờn, kiều mị ướt át, giọng nói mềm mại, miễn cưỡng nâng một cánh tay, đặt trên cổ Tề Ninh, nói như mê:

- Hầu gia, ta… ta hơi lạnh, ngài… ngài ôm chặt ta… !

Thank You to kobayashimidori For This Useful Trang 1 của 108 1 2 3 11 51 101 ... Cuối

Gửi trả lời nhanh  Đến Bản đầy đủ m0ngv0ngan95 Chú ý: 1 Hồ sơ của tôi Thiết lập chung Thoát »
 

Truyện Tiên hiệp - Kiếm hiệp - Huyền huyễn ịycệhn LCịộcnhg  sđửồn -g QuâHno sạựt độngC Dóiễ gnì  đmànới? Liên kết Nhanh TìmX kui:ế 3m,8 n9â0ng c  Y Xuân Thu Cẩm Y Xuân Thu (từ 501 đến hết) Trang 2 của 108 Đầu tiên 1 2 3 4 12 52 102 ...
 

501 Cđuếốni  hết)
 

Kết quả 11 đến 20 của 10 Công cụ Chủ đề Tìm Chủ đề Đánh giá Chủ đề Hiển thị

 

0.05992 sec| 2435.43 kb