Lúc đầu Tề Ninh cũng có chút kinh ngạc trước công phu mà Giang Tùy Vân có, vẫn không hiểu tại sao một gã công tử nhà giàu lại biết môn công phu đã thất truyền rất lâu trên giang hồ như vậy. Hôm nay từ miệng Nghiêm Lăng Hiện, cuối cùng hắn cũng hiểu rõ rồi.
Hắn hầu như có thể kết luận, lai lịch võ công hiện giờ của Giang Tùy Vân và Nghiêm Lăng Hiện đều xuất phát từ người áo xám đeo mặt nạ kia.
Người áo xám đeo mặt nạ hiển nhiên là nhân vật cực kỳ nguy hiểm, chẳng những to gan lớn mật, hơn nữa tâm tư còn rất thâm trầm.
Người có gan thò xúc tu tới Thần Hầu phủ trong thiên hạ chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Mà kẻ này không những thò tay tới tận Thần Hầu phủ, hơn nữa cònra tay với là một trong Bắc Đẩu Thất Tinh Nghiêm Lăng Hiện.
Không thể không nói, ánh mắt của người nọ quả thật cực kỳ độc ác.
Nghiêm Lăng Hiện là một trong Bắc Đẩu Thất Tinh, cho dù võ công không cao nhưng dù sao cũng nằm trong vòng trung tâm của Thần Hầu phủ, biết nhiều chuyện hơn thành viên bình thường của Thần Hầu phủ nhiều.
Hơn nữa gã xuất thân là đệ tử Tây Môn Vô Ngân, thường xuyên tiếp xúc với Tây Môn Vô Ngân, cũng biết ít nhiều về chuyện có liên quan tới Tây Môn Vô Ngân.
Mà quan trọng nhất là như Nghiêm Lăng Hiện nói, sự từng trải và võ công của gã tại Thần Hầu phủ cũng không tính là xuất chúng, mặc dù là Phá Quân Giáo úy nhưng trên dưới Thần Hầu phủ cũng không coi trọng gã lắm, thậm chí còn hơi coi thường. Đó lại chính là ưu thế lớn nhất của gã.
Nếu đổi lại là Hiên Viên Phá, thời khắc nào cũng ở dưới ánh đèn của Thần Hầu phủ, chỉ cần hơi có biểu hiện không thích hợp là dễ dàng bị phát giác ngay.
Mà Nghiêm Lăng Hiện tuổi trẻ, ít từng trải, cho dù có chút khác thường thì cũng không ai chú ý, hoàn toàn có thể lừa gạt được.
Nếu như không phải hôm nay tự miệng Nghiêm Lăng Hiện nói ra, Tề Ninh cũng không có khả năng nghĩ tới, Nghiêm Lăng Hiện dĩ nhiên lại là nội gian trong Thần Hầu phủ.
Đối phương chọn trúng Nghiêm Lăng Hiện không chỉ bởi gã hiểu biết không ít chuyện trong Thần Hầu phủ, mà còn vì lý do gã không bị để ý, hơn nữa rất khó khiến người ta sinh nghi. Nhân vật như thế đúng là lựa chọn tốt nhất để làm nội gian.
Trong lòng Tề Ninh càng rõ ràng, người nọ chẳng những đã chọn đúng người thích hợp nhất, hơn nữa còn rất giỏi lợi dụng nhược điểm trong tâm lý con người.
Tất nhiên bởi Nghiêm Lăng Hiện có thù oán của phụ thân, sinh lòng căm hận Tây Môn Vô Ngân nhưng Tề Ninh lại hiểu rõ, Nghiêm Lăng Hiện không được Thần Hầu phủ coi trọng mới chính là nguyên nhân quan trọng khiến gã phản nghịch.
Nghiêm Lăng Hiện thuộc Bắc Đẩu Thất Tinh, võ công yếu nhất. Gã một lòng theo đuổi Tây Môn Chiến Anh nhưng cũng biết với năng lực bản thân, muốn được Tây Môn Chiến Anh ưu ái cũng là chuyện không dễ.
Từ trong lời nói của Nghiêm Lăng Hiện, Tề Ninh lại càng thấy rõ gã bất mãn với tình cảnh của mình.
Giống như rất nhiều thanh niên khác, Nghiêm Lăng Hiện hy vọng có thể trở nên nổi bật, hy vọng khiến kẻ khác kính sợ. Mà tâm tư như vậy lại bị người đeo mặt nạ áo xám nhìn thấu. Kẻ này biết nhược điểm này của Nghiêm Lăng Hiện liền dễ dàng lợi dụng gã.
Phụ thân Nghiêm Khoan của Nghiêm Lăng Hiện bị hại có thật có liên quan tới Tây Môn Vô Ngân hay không thì Tề Ninh không biết. Thậm chí hiện tại Nghiêm Lăng Hiện cũng chưa được kẻ đeo mặt nạ áo xám cho chứng cứ xác thực. Nhưng Nghiêm Lăng Hiện lại vẫn luôn tin tưởng điều đó không hề nghi ngờ. Tề Ninh biết đây là bởi tâm tính và hy vọng muốn nổi bật của Nghiêm Lăng Hiện gây nên, đồng thời là vì năng lực đầu độc lòng người của kẻ mặc áo xám đeo mặt nạ kia. Cho dù Nghiêm Khoan bị hại không liên quan tới Tây Môn Vô Ngân, Tề Ninh cũng tin rằng cuối cùng Nghiêm Lăng Hiện vẫn bị đối phương lợi dụng.
Thậm chí Tề Ninh cảm thấy chỉ sợ kẻ áo xám đeo mặt nạ kia đã có thế lực nhất định tại kinh thành.
Đông Hải công tử Giang Tùy Vân, giáo úy Phá Quân Thần Hầu phủ Nghiêm Lăng Hiện, rõ ràng hai người nọ đều là quân cờ trong tay kẻ áo xám đeo mặt nạ kia. Rốt cục kẻ này lợi dụng bọn họ làm những chuyện gì thì căn bản Tề Ninh không thể đoán được.
Nếu như chỉ có Nghiêm Lăng Hiện bị kẻ nọ lợi dụng thì Tề Ninh còn cảm thấy y có ý đồ với Thần Hầu phủ. Nhưng Giang Tùy Vân và Thần Hầu phủ cũng không có mối quan hệ với nhau, mà ngược lại rất gần gũi với Hoài Nam vương. Nói cách khác, kẻ áo xám đeo mặt nạ kia tuyệt đối không chỉ có ý đồ với Thần Hầu phủ.
Trong đầu hắn đột nhiên có ý nghĩ khiến bản thân giật nảy mình. Kẻ áo xám đeo mặt nạ kia có khả năng là người của Cửu Thiên lâu hay không.
Nam có Thần Hầu phủ. Bắc có Cửu Thiên lâu.
Nhiệm vụ chính của Thần Hầu phủ là khống chế thế lực giang hồ nhưng đồng thời cũng thuộc về nha môn tình báo. Tại phạm vi của Bắc Hán và Đông Tề quốc đều có người của Thần Hầu phủ đang hoạt động.
Mà với tư cách là Thiên hạ đệ nhất lâu, Bắc Hán Cửu Thiên Lâu cũng tích cực hoạt động tại Đông Tề và Tây Sở. Thậm chí Cửu Thiên lâu còn từng gây ra vụ án bắt cóc Cẩm Y thế tử. Tề Ninh cũng bởi vụ án này mà ma xui quỷ khiến tiến vào Cẩm Y hầu phủ, thành một trong những người thừa kế của Tứ đại thế tập Nam Sở.
Cuộc chiến Tần Hoài mà Bắc Hán và Nam Sở duy trì mấy năm dù đã chấm dứt nhưng hiển nhiên hai bên cũng chưa bỏ qua ý niệm thâu tóm đối phương. Ngoài dùng binh trên sa trường ra, song phương vẫn đang âm thầm có không ít hành động ngầm.
Chuyện người Cửu Thiên lâu ẩn nấp tại kinh thành Sở quốc, âm thầm mua chuộc và khống chế quan viên Sở quốc để dò xét tình báo, thậm chí phối hợp làm những chuyện bí ẩn hơn là việc cực kỳ có thể xảy ra.
- Nghiêm Lăng Hiện, người nọ muốn ngươi làm những chuyện gì?
Tề Ninh nhìn chằm chằm vào hai mắt Nghiêm Lăng Hiện.
Nghiêm Lăng Hiện lắc đầu nói:
- Đến hiện giờ ta cũng chỉ nói với y là Thần Hầu phủ sẽ ra tay với Hắc Liên giáo tại Thiên Vụ lĩnh mà thôi. Nhưng việc này Thần Hầu phủ đã thông báo khắp nơi rồi, cũng không phải bí mật gì.
Tạm thời y cũng không đưa ra điều kiện gì, chỉ nói để ta âm thầm luyện võ nhưng không được để người Thần Hầu phủ nhận ra sơ hở, nếu không thì ngay lúc đó y sẽ tự tay giết ta.
- Nói cách khác, hiện tại ngươi chỉ là một cơ sở ngầm của y tại Thần Hầu phủ, tạm thời còn chưa được dùng tới phải không?
Giọng điệu Tề Ninh lạnh lùng nói:
- Đợi khi y muốn dùng ngươi, ngươi liền nghe theo sai phái của y phải không?
Nghiêm Lăng Hiện do dự một chút, cuối cùng gật đầu.
Tề Ninh cười lạnh nói:
- Nghiêm Lăng Hiện, ngươi có từng nghĩ đối phương là người của Cửu Thiên Lâu không?
- Cửu Thiên Lâu?
Thân thể Nghiêm Lăng Hiện chấn động. Là giáo úy của Thần Hầu phủ, đương nhiên gã quen thuộc dị thường với Cửu Thiên Lâu. Nếu Thần Hầu phủ có một kình địch mạnh mẽ tại thế gian thì hiển nhiên đó là Bắc Hán Cửu Thiên Lâu.
Tề Ninh nói:
- Nếu y là người của Cửu Thiên Lâu, cố ý hấp dẫn ngươi trở thành quân cờ của y, cho ngươi lợi ích, mục đích chỉ là lợi dụng ngươi trở thành tai mắt của Bắc Hán, vậy ngươi cảm thấy tình cảnh hiện giờ của ngươi thế nào?
Lông mày Nghiêm Lăng Hiện nhíu chặt. Tề Ninh lại thản nhiên nói:
- Nếu là như thế thì ngươi cũng chỉ là một quân cờ lúc nào cũng có thể bị vất bỏ trên bàn cờ của Cửu Thiên Lâu mà thôi. Lúc ngươi còn có tác dụng thì bọn chúng sẽ cho ngươi thù lao đủ khiến ngươi hài lòng. Nhưng lúc ngươi vô dụng thì lúc nào cũng có thể bị bọn chúng thủ tiêu... Nếu ngươi bại lộ, tất nhiên Thần Hầu phủ sẽ không bỏ qua cho ngươi, chỉ sợ Cửu Thiên Lâu cũng lập tức xử tử ngươi ngay.
Trong không trung đột nhiên truyền tới tiếng nhạn kêu. Nghiêm Lăng Hiện ngẩng đầu nhìn trời.
Dưới trời cao, đàn nhạn xếp thành hình chữ nhân đang bay xẹt qua đỉnh đầu.
Tề Ninh cũng hơi ngẩng đầu nói:
- Muốn làm người tốt rất khó nhưng muốn làm người xấu cũng không phải dễ dàng gì. Nếu không cẩn thận thì ngay cả người cũng không làm được.
- Hầu gia muốn nói gì?
Sắc mặt Nghiêm Lăng Hiện trở nên hơi tái.
- Ngươi có thể thẳng thắn với ta là tốt lắm rồi.
Tề Ninh nói:
- Hiển nhiên ngươi cũng biết chỉ một câu trong những lời ngươi nói hôm nay truyền vào Thần Hầu phủ thì Tây Môn Vô Ngân cũng sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn.
Ngươi còn hiểu rõ thủ đoạn của Tây Môn Vô Ngân hơn ta.
Nghiêm Lăng Hiện do dự một chút, cuối cùng cười khổ nói:
- Hầu gia, thật ra... Thật ra trong lòng ta hiểu rất rõ, việc này... Nếu việc này có ngày bại lộ thì từ khi ta học Thiên Xà Chưởng từ người áo xám đeo mặt nạ kia nhất định không thể quay đầu rồi.
- Nghiêm Lăng Hiện, mặc dù ngươi đi lầm đường nhưng tới cạnh vực sâu lại chưa hoàn toàn đi tới đường cùng.
Tề Ninh hơi trầm ngâm, hạ giọng nói:
- Nếu như ta cho ngươi một cơ hội, cho ngươi có thể quay đầu thì ngươi có nguyện ý hay không?
Nghiêm Lăng Hiện cười nói:
- Ta hiểu rõ ý của Hầu gia. Hầu gia muốn ta trở thành tai mắt của ngươi, sau này phải nghe lời ngươi.
Tề Ninh nghĩ thầm thằng ranh này cũng không phải quá ngu, thản nhiên nói:
- Đương nhiên tự ngươi có thể chọn lựa. Thật ra ta cũng không muốn ngươi trở thành tai mắt của ta. Ta muốn ngươi trở thành tai mắt của Hoàng thượng.
- Hoàng thượng?
Lông mày Nghiêm Lăng Hiện nhíu chặt.
Tề Ninh nói:
- Tiên đế có thể khống chế Thần Hầu phủ cũng không có nghĩa là đương kim Hoàng thượng khống chế được. Hoàng thượng đăng cơ không lâu, trong triều đấu đá rất nhiều. Chuyện này ngươi cũng hiết rồi.
- Ngài nói là... Trung Nghĩa Hầu và Hoài Nam Vương?
Tề Ninh nghĩ thầm, chuyện hai phái này tranh đấu khiến mọi người đều biết rồi, khẽ gật đầu đáp:
- Cẩm Y Tề gia thuần phục Hoàng thượng, đương nhiên không thể để quyền thần gây loạn trong triều, cho nên...!
Ngừng lại một chút, hắn mới chậm rãi nói:
- Nếu ngươi có thể trở thành tai mắt của Hoàng thường trong Thần Hầu phủ, có lẽ sẽ có một ngày ngươi thật sự thực hiện được giấc mộng của mình, trở thành một người bề trên được mọi người kính sợ.
Nghiêm Lăng Hiện thở dài nói:
- Hầu gia, ngài đã chiếm được lợi thế trong ngày hôm nay, ta còn có con đường khác để lựa chọn sao?
- Ta nghĩ ngươi đã không còn đường nữa rồi.
Tề Ninh cười quái dị.
- Nghiêm Lăng Hiện, ta cho ngươi thuần phục Hoàng thượng, đương nhiên không phải là ý của Hoàng thượng. Hoàng thượng hoàn toàn không biết gì về việc này cả, cho nên nếu ngươi bại lộ thật, ta và Hoàng thượng cũng sẽ không biết gì hết nhé.
Nghiêm Lăng Hiện cười nhạt một tiếng, nói:
- Đương nhiên.
Gã nhíu mày nói:
- Hầu gia, ta tìm hiểu tin tức cho ngài tại Thần Hầu phủ, chuyện này cũng không khó. Nhưng mà...
Hôm nay những người thấy ta xuất đao có biết ta dùng là Nghịch thủ linh đao hay không? Nếu nhưng bọn họ truyền chuyện này ra ngoài...!
- Ngươi cứ yên tâm về người của ta đi.
Tề Ninh nói:
- Chẳng qua Chiến Anh có báo lại đao pháp của ngươi cho Tây Môn Vô Ngân hay không thì ta không dám cam đoan. Có thể khiến nàng bỏ qua chuyện này hay không thì phải xem bản lĩnh của ngươi thôi.
Dừng lại một chút, hắn đi tới vài bước, nói nhỏ:
- Sau khi ngươi về kinh cần làm một việc quan trọng nhất, chính là tìm hiểu cho ta xem kẻ đeo mặt nạ kia có lai lịch gì. Thậm chí rốt cục y đã tiếp xúc với người nào tại kinh thành rồi.
Nghiêm Lăng Hiện lắc đầu nói:
- Việc này hết sức khó khăn.
Người nọ không nhắc tới thân phận của mình, hơn nữa xuất quỷ nhập thần, ta căn bản không biết rốt cục y ở địa phương nào. Mỗi lần đều là y tìm tới ta, đến vô ảnh, đi vô tung. Rốt cục y tiếp xúc với những ai ta lại càng hoàn toàn không biết.
- Vậy thì phải nhờ vào trí tuệ của ngươi thôi. Nếu đơn giản thì ta còn cần gì phải dùng tới ngươi nữa?
Tề Ninh cười nhạt, giơ tay vung quyền đánh tới. Nghiêm Lăng Hiện vạn lần không ngờ Tề Ninh lại đột nhiên ra quyền, căn bản không kịp phản ứng, bị một quyền của Tề Ninh đánh lên mặt. Lực lượng của một quyền này không nhẹ, khiến máu mũi Nghiêm Lăng Hiện phun ra, thậm chí còn rơi cả hai cái răng, miệng trào máu tươi, hoảng sợ nói:
- Hầu gia, ngài...?
- Ngươi đả thương người của ta, nếu bình yên vô sự thì làm sao ta nói chuyện với bọn họ được đây?
Tề Ninh vừa giải thích, vừa vung quyền tiếp. Bụp một tiếng, một quyền đánh mạnh vào ngực Nghiêm Lăng Hiện. Nghiêm Lăng Hiện cảm thấy xương sườn đau đớn, thậm chí hoài nghi mình đã bị đánh gãy xương, lịch bịch lùi lại phía sau mấy bước, ngã phịch xuống đất, lồng ngực quay cuồng, phun ra một ngụm máu tươi.
Lúc này Tề Ninh mới sửa sang lại quần áo, thản nhiên nói:
- Tĩnh dưỡng ba ngày hẳn là có thể khôi phục. Nhớ kỹ là đã làm sai thì phải trả giá đắt. Đây là bài học đầu tiên của ta cho ngươi!
y Thank You to ThanhTùng For This Useful
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo