Thuyền lớn vẫn rẽ nước tiến lên trên sông, Tề Ninh dường như có suy nghĩ, sau một lát mới hỏi:

- Ngay cả thân phận hắn cũng không cho ngươi biết, tại sao lại truyền thụ cho ngươi Nghịch Thủ Linh Đao? Ngươi nên hiểu, Nghịch Thủ Linh Đao là tuyệt học thất truyền, cho dù hắn truyền thụ cho người nào, người đó đều sẽ mang ơn với hắn, vì sao hắn lại cứ chọn trúng ngươi?

Nghiêm Lăng Hiện cúi đầu xuống, Tề Ninh chú ý tới hai tay gã nắm chặt, lập tức buông ra, nhưng nhanh chóng nắm lại, rồi lại buông ra. Nhìn động tác này, Tề Ninh biết trong lòng Nghiêm Lăng Hiện đang vô cùng bối rối.

- Hầu gia, đã bị ngài khám phá, ta cũng biết không gạt được.

Nghiêm Lăng Hiện do dự nửa ngày, cuối cùng ngẩng đầu lên nói:

- Ta có thể nói với ngài, nhưng nếu như ngài tiết lộ cho người thứ ba biết, thực sự bị người kia để mắt tới, cũng đừng nên oán ta.

Tề Ninh cười nhạt một tiếng nói:

- Ngươi nói là việc của ngươi, nên xử lý thế nào, không cần ngươi quan tâm.

Trong lòng Nghiêm Lăng Hiện biết đã đến mức này, cũng không còn do mình, gã nói:

- Phải chăng Hầu gia vẫn luôn nghi hoặc, tuổi ta còn trẻ, dù võ công hay tư lịch đều bình thường, nhưng vì sao lại có thể đứng trong Bắc Đẩu Thất Tinh?

- Ồ?

Tề Ninh nghĩ thầm Nghiêm Lăng Hiện này cũng tự biết bản thân, hắn thản nhiên nói:

- Ngươi cũng biết mình đứng trong Bắc Đẩu Thất Tinh là hơi miễn cưỡng?

- Bắc Đẩu Thất Tinh của Thần Hầu Phủ, ngoại trừ ta ra, đều là nhân vật một mình đảm đương một phía.

Nghiêm Lăng Hiện nói:

- Chuyện của Thần Hầu Phủ, người ngoài biết rất ít, thật ra thân thế của mấy người chúng ta, Thần Hầu Phủ sẽ không để lộ ra ngoài.

Không dối gạt Hầu gia, ta biết mấy vị sư huynh đều là đệ tử của Thần Hầu, thế nhưng họ xuất thân thế nào, nhà ở phương nào, người thân cha mẹ còn sống không, ta hoàn toàn không biết gì cả.

Tề Ninh nghĩ thầm Thần Hầu Phủ quản lý nghiêm ngặt, mỗi chuyện đều liên quan tới thế lực giang hồ, giữ chặt chẽ thân thể của mọi người cũng không phải không thể hiểu được.

- Ta không biết thân thế của họ, thế nhưng trong số họ, người biết thân thế của ta lại không phải số ít.

Nghiêm Lăng Hiện nói:

- Hầu gia biết Thần Hầu Phủ có bảy đại Giáo úy Bắc Đẩu Thất Tinh, nhưng Bắc Đẩu Thất Tinh lại không phải bảy người, mà là bảy chức vị.

Tề Ninh gật đầu nói:

- Ta hiểu được.

- Thần Hầu Phủ sáng lập nhiều năm, Tây Môn Thần Hầu là Cự Môn Giáo úy đời thứ nhất, lại là Thần Hầu đời thứ hai.

Nghiêm Lăng Hiện chậm rãi nói:

- Bắc Đẩu Thất Tinh của Thần Hầu Phủ hiện giờ, đều đã là đời thứ hai.

Tề Ninh nghe được Nghiêm Lăng Hiện đột nhiên nói những thứ này, biết trong này tất có nguyên nhân, hắn đủ kiên nhẫn, cũng không nóng vội.

- Quan lại của Thần Hầu Phủ nhận chức miễn chức, đều là Thần Hầu mỗi đời tự mình làm chủ.

Nghiêm Lăng Hiện nói:

- Bắc Đẩu Thất Tinh hiện giờ gồm cả Hiên Viên Phá, đều là Tây Môn Thần Hầu tự mình lựa chọn phân công. Thần Hầu tồn tại giống như Hoàng đế trong Thần Hầu Phủ, quyết định lão đưa ra không người nào có thể phản đối.

Tề Ninh nói:

- Ngươi đương nhiên cũng là Tây Môn Thần Hầu tự mình lựa chọn tiến vào Bắc Đẩu Thất Tinh.

- Đó là đương nhiên.

Nghiêm Lăng Hiện cười lạnh một tiếng:

- Hầu gia, ngài cho rằng vì sao Tây Môn Vô Ngân muốn ta trở thành một trong Bắc Đẩu Thất Tinh?

- Việc này còn cần ngươi giải thích.

Nghiêm Lăng Hiện hơi trầm ngâm, cuối cùng nói:

- Gia phụ Nghiêm Khoan, là Phá Quân Giáo úy đời trước, cũng là đồng môn sư đệ của Tây Môn Vô Ngân.

- Thì ra là thế.

Tề Ninh bừng tỉnh đại ngộ:

- Ngươi kế thừa nghiệp cha, Tây Môn Vô Ngân vì phụ thân của ngươi cho nên nhìn ngươi với con mắt khác.

- Gia phụ ở trong Bắc Đẩu Thất Tinh đời trước, mặc dù đứng hàng thứ bảy, tuổi trẻ nhất, nhưng thông minh tuyệt đỉnh, rất được Thần Hầu đời trước yêu thích.

Nghiêm Lăng Hiện chậm rãi nói:

- Mà gia phu lại nhiều lần lập công, rất có uy vọng trong Thần Hầu Phủ, đối xử hiền lành với mọi người, quan hệ với mọi người trên dưới Thần Hầu Phủ vô cùng tốt.

Tề Ninh nghĩ thầm có thể nhận chức ở Thần Hầu Phủ, nào có người lương thiện? Nhi tử đánh giá phụ thân, tán dương một phen cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

- Thế nhưng năm ta bốn tuổi, gia phụ ra ngoài xử lý một vụ án lại một đi không trở lại.

Nghiêm Lăng Hiện thần sắc lạnh lùng:

- Về sau tra ra, là gia phụ trúng cái bẫy của ác nhân. Tây Môn Thần Hầu dưới cơn nóng giận, mang theo tinh nhuệ của Thần Hầu Phủ, diệt môn hung thủ hại chết phụ thân ta.

Tề Ninh khẽ giật mình, nhíu mày.

- Chính vào năm thứ hai, Tây Môn Vô Ngân kế thừa Thần Hầu, lão chiếu cố mẹ con chúng ta, lại thu ta làm quan môn đệ tử, truyền thụ võ công cho ta.

Nghiêm Lăng Hiện nói:

- Chức Phá Quân Giáo úy trong Bắc Đẩu Thất Tinh vẫn luôn để trống, mãi đến lúc ta mười ba tuổi, lão mới để ta kế thừa vị trí của phụ thân, trở thành một trong Bắc Đẩu Thất Tinh.

Tề Ninh nói:

- Xem ra Tây Môn Thần Hầu đối xử với ngươi quả thực không tệ, chẳng những truyền thụ võ công cho ngươi, còn tặng ngươi tiền đồ tốt đẹp như thế, đã như vậy, vì sao ngươi còn muốn ăn cây táo rào cây sung, học tập võ công của người khác sau lưng hắn?

- Ăn cây táo rào cây sung?

Nghiêm Lăng Hiện cười lạnh một tiếng nói:

- Không sai, ta đúng là ăn cây táo rào cây sung, thế nhưng cũng tốt hơn một số người mặt hiền tâm độc, đâm đao sau lưng.

- Mặt hiền tâm độc, đâm đao sau lưng?

Tề Ninh cau mày nói:

- Ngươi nói tới ai? Dù thế nào cũng không phải Tây Môn Thần Hầu chứ?

Nghiêm Lăng Hiện lạnh lùng nói:

- Ta mười ba tuổi trở thành Phá Quân Giáo úy, người khác coi là thanh danh này êm tai, nhưng đây chỉ là trò xiếc mua chuộc lòng người của Tây Môn Vô Ngân, để người ta cho rằng lão nhớ tới tình cũ, trọng tình trọng nghĩa. Trong lòng ta biết, mặc dù ta trở thành Phá Quân Giáo úy, thế nhưng trên dưới Thần Hầu Phủ, rất nhiều người thực chất cũng không coi trọng ta. Ha ha, mấy vị sư huynh kia của ta, cũng chỉ coi ta là đồ trang trí có cũng được không có cũng chẳng sao. Ngoại trừ lần này đi tới Tây Xuyên, trước đó ta tuần sát ở kinh thành lâu dài, giống như bộ khoái đầu đường vậy.

Trong giọng nói của gã thể hiện sự bất mãn cực độ.

- Có lẽ đây chỉ là Tây Môn Thần Hầu đang rèn luyện ngươi.

Tề Ninh nói:

- Ngươi tuổi còn trẻ, kinh nghiệm còn thấp, đương nhiên cần thời gian rèn luyện.

Nghiêm Lăng Hiện nói:

- Lời Hầu gia nói nghe quả thực có đạo lý, thật ra nhiều năm như vậy, ta cũng cho rằng như thế, cho nên họ không nhìn trúng ta, ta cũng không thèm để ý. Ta nghĩ tới một ngày nào đó có thể gây dựng công trạng, để họ lau mắt mà nhìn.

Gã dừng một chút hỏi:

- Hầu gia, ngài xem võ công của ta thế nào?

Tề Ninh nói:

- Qua loa, cao minh hơn người bình thường, nếu là Phá Quân Giáo úy, võ công như vậy còn chưa đủ.

Nghiêm Lăng Hiện cười nói:

- Hầu gia nhìn rõ mọi việc. Ta từ khi bốn tuổi đã bắt đầu bái nhập môn hạ của Tây Môn Vô Ngân, hiện giờ đã gần hai mươi năm, gần hai năm năm qua, ta khổ luyện ngày đêm, xưa nay chưa từng lười biếng, chỉ hi vọng có một người có thể khiến người của Thần Hầu Phủ đều tôn trọng.

Tề Ninh hơi cau mày, trong lòng có suy nghĩ. Năm đó Tây Môn Vô Ngân tung hoành giang hồ, áp đảo vô số hào kiệt giang hồ, võ công đương nhiên cũng là cao thủ hàng đầu hiện giờ, có một sư phụ như vậy truyền thụ, nếu như khổ luyện hai mươi năm, võ công của Nghiêm Lăng Hiện cũng không đến nỗi bình thường như thế.

- Phải chăng Hầu gia cảm thấy, nếu như ta thực sự khổ luyện gần hai mươi năm, có sư phụ như Tây Môn Vô Ngân, võ công không nên kém cỏi như thế?

Lúc này Nghiêm Lăng Hiện cũng không hề cố kỵ, cười ha ha nói:

- Cho tới giờ, ta đều cho rằng ngộ tính của mình không cao, không có thiên phú võ đạo, thế nhưng sau khi nhìn thấy người đeo mặt nạ kia, ta mới biết được, gần hai mươi năm qua Tây Môn Vô Ngân căn bản chưa từng dạy ta võ công.

Lông mày Tề Ninh xiết chặt, cảm thấy trong này quả thực kỳ quặc.

- Ban đầu ta đương nhiên không tin.

Nghiêm Lăng Hiện nói:

- Người kia cũng không giải thích nhiều, lúc ấy liền truyền thụ ta một bộ chưởng pháp. Chưởng pháp cực kỳ cao minh, tốt hơn rất nhiều so với võ công ta tập luyện trước đây, ta chỉ tốn không đến nửa tháng, liền học được bộ chưởng pháp kia. Người kia nói cho ta, bộ chưởng pháp kia được gọi là Thiên Xà Chưởng… !

- Thiên Xà Chưởng?

Thân thể Tề Ninh chấn động, lập tức nghĩ đến, lúc trước Giang Tùy Vân luận võ với hắn, cũng từng dùng tới công phu Thiên Xà Chưởng. Hắn lập tức khẳng định, chưởng pháp của Nghiêm Lăng Hiện và Giang Tùy Vân chỉ sợ là cùng một người truyền thụ.

Nghiêm Lăng Hiện nói:

- Hầu gia từng nghe nói tới Thiên Xà Chưởng?

Gã lập tức cười nói:

- Không sai, Thiên Xà Chưởng là võ công của Bách Thú Đường Hà Đông năm đó, mặc dù thất truyền, nhưng cũng không ít người trên giang hồ biết được.

Gã dừng một chút mới tiếp tục nói:

- Người kia nói cho ta biết, Thiên Xà Chưởng cũng không đơn giản.

Người bình thường muốn luyện thành Thiên Xà Chưởng, không có tầm năm ba tháng không có khả năng luyện thành, ta dùng thời gian nửa tháng, đủ để chứng minh thiên phú võ đạo của ta cực cao.

Nói tới đây, trên gương mặt gã lộ vẻ đắc ý.

Tề Ninh nói:

- Cho nên ngươi tin tưởng, Tây Môn Thần Hầu quả thực không truyền công phu thực sự cho ngươi.

- Nếu lão thực sự dụng tâm truyền thụ, ta cũng sẽ không tiến triển chậm như thế.

Nghiêm Lăng Hiện nói:

- Người kia nói cho ta, năm đó… !

Nói đến đây, gã hơi do dự, lại không tiếp tục nói hết.

- Năm đó cái gì?

Nghiêm Lăng Hiện suy nghĩ một chút, sắc mặt trở nên lạnh lẽo:

- Năm đó phụ thân ta bị hại, Tây Môn Vô Ngân không thoát khỏi liên quan, là… là Tây Môn Vô Ngân thiết kế hãm hại phía sau, cho nên mới khiến gia phụ ngộ hại.

Tề Ninh cảm thấy kinh hãi, cau mày nói:

- Họ là sư huynh đệ, vì sao Tây Môn Thần Hầu muốn hãm hại phụ thân ngươi? Người kia có chứng cứ gì?

- Lời hắn nói, khiến cho người ta không thể không tin tưởng.

Nghiêm Lăng Hiện nói:

- Mặc dù hắn không có chứng cứ, thế nhưng ta lại tin tưởng hắn, gia phụ bị hại, chắc chắn có quan hệ với Tây Môn Vô Ngân.

Thần sắc gã cực kỳ kiên định, hiển nhiên nhận định Tây Môn Vô Ngân hại chết phụ thân gã.

Tề Ninh nói:

- Người kia đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ truyền thụ võ công cho ngươi, càng không vô duyên vô cớ nói cho người Tây Môn Thần Hầu hại phụ thân ngươi, hắn đương nhiên có mưu đồ với ngươi.

- Ta đương nhiên biết được.

Nghiêm Lăng Hiện nói:

- Từ lần đầu tiên thấy hắn, ta đã biết hắn muốn ta làm việc cho hắn.

- Ngươi biết rõ hắn lợi dụng ngươi, lại còn đồng ý làm việc cho hắn?

Nghiêm Lăng Hiện cười lạnh một tiếng:

- Hai mươi năm qua chẳng phải ta cũng luôn bị Tây Môn Vô Ngân lợi dụng sao? Bị ai lợi dụng, ta cũng không để ý, họ đều là lợi dụng ta, thế nhưng người đeo mặt nạ kia cho ta nhiều hơn Tây Môn Vô Ngân rất nhiều. Hầu gia, nếu như là ngài, ngài sẽ lựa chọn thế nào?

Tề Ninh vạn lần không nghĩ tới Nghiêm Lăng Hiện lại cất giấu bí mật kinh người như thế, hắn hỏi:

- Nếu như ta nói không sai, ngươi hiện giờ là tai mắt của người kia tại Thần Hầu Phủ, ngươi đã phản bội Thần Hầu Phủ.

Nghiêm Lăng Hiện cũng không có vẻ sợ hãi, nói:

- Ta hiện giờ đã dám nói những lời này cho Hầu gia, cũng không nghĩ tới sống sót. Người kia đáp ứng ta, chẳng những sẽ để ta học thành võ công đỉnh tiêm, hơn nữa còn báo thù rửa hận giúp ta, thậm chí… !

Nói tới đây, gã cắn răng một cái, không chút giấu giếm:

- Thậm chí có thể giúp ta có được Chiến Anh.

Tề Ninh thở dài:

- Trong lòng ngươi mưu tính hại chết Tây Môn Vô Ngân, lại muốn đạt được nữ nhi của hắn. Nghiêm Lăng Hiện, tâm tư này của ngươi, quả thực vô cùng bẩn thỉu.

 

2.73502 sec| 2451.844 kb