Chưởng của người trung niên như ảnh tùy hình, dường như ở ngay sau đầu, trong lòng Tề Ninh kinh ngạc, thật sự không hiểu vì sao người trung niên lại ra tay với chính mình.
Trong vô thức, hắn bước chân theo bộ pháp Tiêu Dao Hành.
Nhưng lập tức, hắn lại thấy người trung niên kia ở ngay phía sau lưng mình, chẳng khác gì quỷ. Tề Ninh cảm thấy dường như người trung niên này luôn theo sau mình, như quỷ ám. Mặc dù đối phương cũng không thể động đến hắn, nhưng tên chưởng phong thì dường như luôn quanh quẩn sau lưng.
Tây Môn Chiến Anh nhìn thấy người trung niên này ra tay tập kích Tề Ninh thì rất kinh ngạc, lập tức thấy Tề Ninh né tránh giống như quỷ mị, hơn nữa bộ pháp cực kì lạ lùng. Lúc trước nàng không hề phát hiện ra Tề Ninh có gì đặc biệt. Nhưng khi hắn vừa bước chân, nàng đã cảm thấy thân hình hắn nhẹ như gió, vô cùng tiêu sái, giống như thần tiên ngao du trên trời.
Trên lôi đài lúc trước, mặc dù Tề Ninh đánh bại tên cao to, nhưng Tây Môn Chiến Anh không cảm thấy hắn cao tay, chỉ đơn giản nghĩ là dù sao Tề Ninh cũng xuất thân từ gia đình nhà võ, đương nhiên phải có chút ít võ vẽ phòng thân.
Nhưng mà hôm nay hắn vừa xuất chưởng đã đánh bay A Não, lúc này lại thể hiện bộ pháp cổ quái, Tây Môn Chiến Anh càng phát giác bình thường Cẩm Y tiểu Hầu gia thâm tàng bất lộ, e là trước đây thật sự là nàng đã khinh thường hắn quá mức.
Trong nhà gỗ nhỏ cũng không tính là quá rộng rãi, Tề Ninh thay đổi thân hình, lại ra một cước, đột nhiên cảm thấy trước thân dường như có vật gì ngăn cản lại. Hắn vừa đạp chân xuống thì cảm thấy đầu vai đã bị một chưởng, lực của chưởng này không hề nhẹ, nhưng Tề Ninh lại không có bất kỳ cảm giác khó chịu nào, thậm chí cũng bị thối lui ra đằng sau. Hắn có chút kì quái. Vừa rồi, hắn thấy người trung niên và Thu Thiên Dịch giao đấu. Thu Thiên Dịch đúng là bị người trung niên đánh một chưởng pháp cổ quái làm bị thương, nhưng lúc này hắn bị y đánh trúng một chưởng lại không có chút cảm giác gì.
Đang kinh ngạc, lại nghe thấy người trung niên kia cười vang, nói:
- Không tệ, có căn cơ đấy, chỉ tiếc ngộ tính hơi kém một chút.
Tề Ninh không rõ y nói vậy là có ý gì có ý gì, chỉ thấy y đứng trước người mình, cười ha ha nói:
- Bộ pháp vừa rồi của ngươi cũng vô cùng huyền diệu, chỉ là ngươi câu nệ không biết biến hóa, nếu không chắc chắn sẽ tiến bộ rất nhiều.
Hả? Tề Ninh kinh ngạc nói:
- Ý của tiền bối, vãn bối không hiểu lắm.
-Người sáng tạo nên bộ pháp này đúng là thông minh tuyệt luân, chính là nhân vật nhất đẳng.
Người trung niên nói:
- Ta đồ rằng khi ngươi học bộ pháp này không có người chỉ bảo, cho nên chỉ biết quy tắc bảo thủ có sẵn, dựa theo sáo lộ nguyên bản mà đi. Ta hỏi ngươi, bộ pháp này từ cất bước đến dừng bước, trên thực tế là một lưu động lớn. Cũng có thể nói là dựa theo sáo lộ nguyên bản mà đi, không hề biến hóa, cuối cùng chỉ có thể đi về chỗ cũ thôi. Nếu như ngươi gặp đối thủ thật sự, chẳng lẽ cứ luẩn quẩn tiến tiến lui lui quanh một vòng trong thôi à?
Trong mắt Tề Ninh hiện lên vẻ kinh ngạc, chỉ bởi vì mắt người trung niên này sáng như đuốc, vừa nhìn đã phát hiện ra chỗ sơ hở của Tiêu Dao.
Tề Ninh đã vô cùng thuần thục với bộ pháp hôm nay rồi. Từ khi bắt đầu luyện tập một cách cứng nhắc cho tới bây giờ đã có tư thế tiêu sái phiêu dật, tiến bộ có thể nói là cũng vô cùng thần tốc.
Tuy nhiên, hắn vẫn cảm thấy, Tiêu Dao Hành chỉ là các bước đi lên đi xuống trong một vòng tròn nhỏ bé, mặc dù khi gặp đối thủ, dùng Tiêu Dao Hành có thể né tránh đối phương, nhưng cũng không có cách nào bước đi xa. Lúc này nghe người trung niên phá thiên cơ, đúng là không kìm lòng được chắp tay nói:
- Tiền bối nhìn xa trông rộng, xin tiền bối chỉ bảo.
Tên trung niên mỉm cười nghĩ một lát mới nói:
- Sư phụ nhập môn, tu hành ở người. Bộ pháp này thực sự là cực kỳ hiếm thấy, chỉ đáng tiếc để ngươi dùng như vậy, có chút tiếc của trời.
Đưa ra một động tác nói:
- Khi ngươi đi đến bươvs này, sau đó thực ra có ba lưa chọn, ngươi đưa ra lựa chọn mặc dù không sai nhưng lại lấy bộ pháp tấn công làm chủ.
Tề Trừ mông lung, ngạc nhiên nói:
- Tiền bối nói là…, Vãn bối nghe không hiểu.
Thật là đầu đất, tên trung niên không nhịn được mắng một câu, nói :
- Ngươi cũng biết, ngươi đưa ra bộ pháp, thiên biến ạn hóa, có thể tấn công có thể phòng thủ, sáo lộ của ngươi vừa rồi, chính là dùng để đối địch, cũng không phải là chạy trốn.
Thấy Tề Ninh có chút mơ hồ, không nhìn được đưa ra một ngón tay, dí một cái lên trán Tề Ninh nói :
- Người truyền cho ngươi bộ pháp này, chỉ là mượn bộ pháp này để thi đầu với đối thủ, nên chỉ là vờn quanh một vòng nhỏ thôi, mục đích là muốn tìm ra cơ hội ra tay, nhưng bộ pháp này chỉ cần thêm chút biến hóa sẽ có thể né tránh đối thủ chạy thoát thân.
Lúc này Tề Ninh đã hiểu ra, hưng phấn nói:
- Tiền bối nói là dùng bộ pháp này thật sự có thể thoát thân sao?
Người trung niên thấy mặt Tề Ninh vẻ hưng phấn, tức giận nói:
- Nam nhi đại trượng hu, gặp kẻ địch liền muốn chạt thoát thân, còn có nghĩa khí gì nữa?
Nhưng y vẫn nói:
- Thật ra bộ pháp này chỉ cần nắm chắc tinh túy, hoàn toàn có thể tùy ý mà tiến hành, giống như so với bộ vừa rồi, tuy nhiên có thể sáng tạo thêm, ví dụ …
Nói xong, y bước một bước sang bên trái, sau đó quay nửa người, lui chân về sau một bước, cười nói:
- Ngươi xem xem có hiểu chuyện gì xảy ra không?
Trong lòng Tề Ninh rất kinh ngạc, thầm nghĩ nhãn lực của người trung niên kia quả nhiên rất cao minh. Hắn chỉ đi không đến một lần, nhưng người trung niên này lại kịp ghi nhớ toàn bộ bộ pháp của mình rồi.
Hắn trầm ngâm một chút, mới nói:
- Tiền bối đi liên tiếp, dường như đã bước thêm rất nhiều.
Người trung niên cười nói: - Cái này đúng rồi, sự huyền diệu của bộ pháp này chính là ở bốn chữ tùy tâm sở dục, nếu là một mặt câu nệ theo các bước sẵn có, chỉ sợ là người lập nên bộ pháp này cũng phải mắng ngươi ngu dốt.
Tề Ninh nghe nói thế, trong đầu dường như hiểu ra. Hắn cảm thấy Tiêu Dao Hành này đã xuất hiện một con đường mới.
Lúc này trong lòng hắn mới rõ, Tiêu Dao Hành này đã có tên là Tiêu Dao, đúng như lời người trung niên nói, phải là tùy tâm sở dục. Bộ pháp mà hắn sử dụng chỉ là trụ cột của bộ pháp Tiêu Dao mà thôi, linh hồn thực sự không phải là câu nệ vào bộ pháp.
Bộ pháp của Tiêu Dao Hành chưa đến năm mươi bước, lúc đầu bản thân hắn dựa theo trình tự luyện tập in trên thạch bích, hôm nay xem ra bản thân bộ pháp này không phải là câu nệ trình tự, mà là tùy cơ ứng biến trong mười mấy bộ, chỉ cần bắt đầu nghiên cứu, nhưng cũng không phải năm ba ngày mà thành được.
Vừa nghĩ tới điểm này, Tề Ninh chỉ cảm thấy cực kỳ vui mừng, hắn chắp tay nói:
- Tiền bối vừa nói một câu người trong mộng bừng tỉnh, vãn bối vô cùng cảm kích.
- Vừa rồi ta thử một chút công lực của ngươi, trong cơ thể ngươi nội lực rất hùng hậu.
Tên trung niên đánh giá Tề Ninh một lượt:
- Ngươi vẫn chưa đến hai mươi tuổi, sao có thể có công lực thâm hậu như vậy?
Trong lòng Tề Ninh nghĩ Mộc Thần Quân ít nhất cũng phải có công lực mười mấy năm, ngoài ra công lực của mấy tên thị vệ hấp thụ trong biệt viện Trung Lăng, cộng lại cũng không ít, hôm nay lại hấp thụ một chút công lực của Thu Thiên Dịch, thật sự mà nói nội lục trong cơ thể mình chỉ sợ không có nhiều người có thể so sánh được.
Chỉ là hắn không biết trả lời người trung niên thế nào.
Cho tới bây giờ, hắn cũng không biết người trung niên này rốt cuộc là thần thánh phương nào. Mặc dù nói cho đến bây giờ, người trung niên này xem ra là không phải là địch. Nhưng thân ở trong giang hồ, Tề Ninh không thể dễ dàng tin người. Trên giang hồ quá nhiều nhân vật lợi hại, ai biết ngờười trung niên này có phải người tốt hay không.
Thần công vô cùng huyền bí, bản thân cũng có cơ duyên trùng hợp mới đến, hắn biết rõ môn công phu này có thể nói là cực kỳ hiếm thấy. Nếu người trong giang hồ hiểu được môn thần công này, tuyệt đối sẽ nghĩ mọi cách cũng phải lấy bằng được, ai biết sau khi hắn nói thật người trung niên này sẽ không động lòng.
Thấy Tề Ninh do dự, người trung niên cười ha ha một tiếng nói:
- Hai mạch Nhâm Đốc của ngươi dường như vừa mới đả thông, ta thấy nội lực của ngươi đang để dành trong đan điền cũng không thể vận dụng, cái này không phải là có bảo bối trong tay mà không dám dùng sao?
Y lắc đầu thở dài.
- Đáng tiếc, đáng tiếc, thật sự là đáng tiếc.
Lúc này, Tề Ninh rất bội phục người trung niên này. Không những y mới nhìn mấy lần đã có thể nhớ bộ pháp của Tiêu Dao Hành, hơn nữa lại nắm rõ như lòng bàn tay tình hình nội lực của mình, làm người ta không thể không khâm phục.
- Tiền bối… tiền bối chuyện tốt làm tới cùng, không bằng chỉ dạy cho ta mộ chút đi.
Trong lòng Tề Ninh nghĩ tên này có thể dễ dàng đánh bại Thu Thiên Dịch, võ công thâm hậu, nếu như có thể được người này chỉ giáo, ắt là chuyện may mắn, cho nên mới làm mặt dày khẩn cầu.
Nam nhân trung niên đưa tay lên vuốt râu hình chữ bát của mình, cười như không cười nói:
- Ngươi muốn ta dạy ngươi vận dụng nội lực như thế nào sao?
- Mong tiền bối chỉ giáo! Lúc này, Tề Ninh hết sức nghiêm nghị, cung kính lễ một cái.
Nam nhân trung niên nói: - Cũng không phải không thể, nhưng muốn ta dạy ngươi, ta cần xem ngươi có ngộ tính hay không.
Bây giờ ta thử luyện một bộ công phu, nếu như ngươi có thể nhớ được, ta có thể sẽ suy nghĩ lại.
Y chưa dứt lời, trong giây lắt đưa tay ra đã biểu diễn trước mắt Tề Ninh.
Nếu đổi lại là người bình thường, e là vẫn chưa hồi phục tinh thần, cũng may Tề Ninh phản ứng nhạy bén dị thường, thân hình nam nhân trung niên vừa khẽ động, liền mở to mắt nhìn.
Bộ công phu này của y vừa khởi động đã thấy như mây trôi nước chảy, kình phong ùn ùn, Tề Ninh nhìn không chớp mắt, nhìn từ đầu tới cuối.
Thi triển xong các loại công phu, nam nhân trung niên này mới dừng tay cười nói:
- Thế nào, tổng cộng là mười sáu chiêu thức, đều là một thể, đối phó với cao thủ có lẽ không có bao nhiêu tác dụng nhưng đối với người bình thường thì dư.
Y cười ha ha hỏi:
- Ngươi nhớ được mấy chiêu?
Tề Ninh cũng không nói gì, đưa tay lên, đẩy ra, thi triển trước mặt tên trung niên.
Động tác của hắn so với nam nhân trung niên chậm hơn rất nhiều, chưa nói tới mây trôi nước chảy, mà thỉnh thoảng còn phải dừng lại, suy nghĩ một lát mới tiếp tục.
Trong suốt quá trình, hắn dừng lại bốn năm lần. Mặc dù không lưu loát được như nam nhân trung niên nhưng hầu hết đều ghi nhớ được chiêu thức.
Mắt người trung niên lóe sáng, y vỗ tay cười nói:
- Xem ra ta đã coi thường ngươi rồi, không tệ không tệ.
- Ý tiền bối là, có thể dạy ta vận công sao?
Tề Ninh vui vẻ nói.
Nam nhân trung niên cười ha ha một tiếng, vẫy vẫy tay, ý bảo Tề Ninh đến gần, ghé tai nói thầm, lúc này mới hỏi:
- Ngươi có thể nhớ được?
Nhìn Tề Ninh có chút mơ hồ, nam nhân trung niên nói:
- Chiêu thức là hình, nội lực là hồn, không có chiêu thức chỉ có nội lực, có hồn không có hình, chỉ có chiêu thức lại không có nội lực, có hình không có hồn, nếu muốn hình hồn nhiều mặt, thì chiêu thức và nội lực phải tương dung.
Y cười ha ha liếc Tây Môn Chiến Anh nói:
- Giống như giữa nam và nữ trên thế gian, không có nữ nhân, nam nhân không hề thú vị, nhưng nữ nhân lại cũng không thể thiếu nam nhân.
Mặc dù Tây Môn Chiến Anh toàn thân yếu ớt vô lực, nhưng tai lại rất linh, thấy nam nhân trung niên đưa mắt nhìn mình, còn nói ra lời này, liền cảm giác trên mặt nóng bỏng. Vỗn dĩ nàng cũng có chút kính nể người trung niên này, như giờ ấn tượng tốt đã giảm đi vài phần. Nàng thầm nghĩ nam nhân rốt cuộc không có gì tốt.
Tề Ninh cảm thấy nam nhân trung niên này tỏ thái độ gần gũi thân thiết thì cũng cười ha ha nói:
- Đúng vậy đúng vậy, tiền bối nói trúng tim đen rồi.
- Đừng cười vậy.
Nam nhân trung niên lại trừng mắt liếc Tề Ninh nói:
- Ngươi hãy dùng chiêu thức ta dạy ngươi, dựa vào phương pháp ta nói với ngươi thử một chút xem có thể thúc giục nội lực không?
Tề Ninh suy nghĩ một chút khẽ gật đầu, chuẩn bị tư thế tốt, đưa tay ra, dựa theo tất cả phương pháp tên trung niên nói, khi vừa cử động liền cảm thấy nội lực trong đan điền giống như dòng nước xiết, lập tức vọt tới trên tay, nhất thời cảm thấy toàn bộ tay cứng như kim cương, lực lớn gấp mười phần.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo