Hai mạch Nhâm, Đốc của Tề Ninh được đả thông, nội lực mạnh mẽ vốn dĩ nằm trong Nhâm mạch xông thẳng lên, nháy mắt tiến vào huyệt Trường Cường của Đốc mạch, từ lúc đó, đã bộc phát là không thể ngăn cản, ngay lập tức nội lực từ huyệt cửa Mệnh Môn trên thắt lưng truyền đi khắp các huyệt khác, xông thẳng từ xương sống lên, đều đi qua những huyệt quan trọng trong mạch Nhâm, Đốc trên lưng.

Sau đó gân cốt ở huyệt Chí Dương và huyệt Linh Đài ở trung tâm xương sống đều co lại, từ từ tràn ra bốn phía, cứ hút nội lực của như thế đến khi không còn gì, chưa nói đến võ công tu luyện mấy chục năm bị hủy hoại trong nháy mắt, mà thậm chí đến cả cái mạng già của lão cũng phải bỏ lại nơi đây! Lúc này Độc Vương muốn rút tay về thì đã không còn kịp nữa rồi, lão lớn tiếng kêu lên:

-Chém đứt tay hắn!

A Não ngẩn ra, nhanh chóng hiểu ra Thu Thiên Dịch đang nói với ả, nhìn thấy gương mặt trắng bệch của Thu Thiên Dịch, ả hiểu ra vài phần, nắm chặt Hàn Nhận trong tay, tiến gần về phía Tề Ninh.

Đương nhiên Tề Ninh nghe thấy tiếng gào của Thu Thiên Dịch, trong lòng cả kinh, liếc mắt nhìn A Não đang tiến lại gần, dưới ánh sáng của ngọn lửa, Hàn Nhận lạnh giá thấu xương, lóe lên ánh sáng lạnh lùng, trong lòng hắn biết thanh dao găm này chém sắt như chém bùn, chỉ cần ả ra tay thì hắn nhất định không thể tránh được, vậy nên trên trán hắn đã rịn ra một tầng mồ hôi lạnh.

A Não nhìn thấy toàn thân Thu Thiên Dịch run bần bật, ả biết rõ chuyện này vô cùng gấp rút, nắm chặt dao găm, nhưng vẫn do dự, cuối cùng sắc mặt trở nên lạnh lùng rồi đâm thẳng Hàn Nhận về phía Tề Ninh.

Trong lòng Tề Ninh kinh hãi, sự lạnh lẽo trong khóe mắt sáng đến bức người, hắn bật người ra theo phản xạ có điều kiện, nhanh chóng buông tay khỏi Thu Thiên Dịch, ngăn cản A Não ở bên kia.

Hắn cũng thật sự bất đắc dĩ, không còn cách nào khác, đành lấy tay cản lại con dao găm chém sắt như chém bùn, đúng là hệt như châu chấu đá xe vậy.

Nhưng không ngờ khi hắn vung tay, chỉ nghe thấy một tiếng kêu thảm, ngay sau đó hắn nhìn thấy cơ thể A Não như con diều bị đứt dây, bay thẳng ra ngoài.

Tề Ninh ngẩn ra một lát, cũng chính trong khoảnh khắc này, Thu Thiên Dịch cảm thấy lực hút biến mất. Lão biết rõ đây là cơ hội ngàn năm có một, bèn hú lên quái dị, sau đó xoay người lại, thoát khỏi Tề Ninh, chỉ sợ Tề Ninh sẽ đuổi theo nên lão liên tiếp xoay người hai lần, đến khi tới bên cạnh đống lửa thì lão mới dừng lại, trên trán cũng đã rịn ra một tầng mồ hôi lạnh.

Tề Ninh nghe thấy tiếng hú của Thu Thiên Dịch thì đã biết chuyện không ổn, quay đầu lại nhìn thì thấy Thu Thiên Dịch đã kéo dài khoảng cách với hắn.

Sau khi thân mình A Não phi ra ngoài thì té xuống mặt đất, dao găm cũng đã bay khỏi tay, ả nặng nề ngã xuống đất, giãy dụa hai cái, “ụa” một tiếng rồi phun ra một búng máu tươi, sắc mặt ả trắng bệch đến đáng sợ, giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng chỉ nhúc nhích được hai cái, căn bản không thể bò dậy nổi.

Thu Thiên Dịch thấy vậy, phi thân bay qua, ra tay nhanh như chớp, điểm mấy huyệt đạo của A Não rồi lại lấy một viên thuốc nhét vào miệng ả ta. A Não nằm trên đất, đã bất tỉnh nhân sự.

Tây Môn Chiến Anh nghẹn họng trân trối, khuôn mặt nàng đầy vẻ kinh ngạc, không thể ngờ tới sẽ có kết quả như này.

Thấy Tề Ninh lảo đảo đứng lên, trong đôi mắt Tây Môn Chiến Anh lóe lên sự kinh ngạc, còn pha thêm cả chút mừng rỡ.

Tề Ninh nhìn A Não đã hôn mê trên mặt đất, hiện tại ngay cả hắn cũng không biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.

Hóa ra sau khi hai luồng chân khí trong cơ thể hắn đả thông hai mạch Nhâm Đốc thì vẫn luôn tuần hoàn, lưu thông, khi hắn hút nội lực của Thu Thiên Dịch, trên thực tế trong cơ thể Tề Ninh có hai luồng chân khí đang vận động.

Một luồng chân khí là nội lực hút từ cơ thể Thu Thiên Dịch đi vào đan điền, rồi cùng hợp thành một với nội lực chứa trong đan điền, mà nói cách khác là nội lực của hai mạch Nhâm, Đốc đã được đả thông.

Tuy rằng hai mạch Nhâm, Đốc đã được đả thông, nhưng nhất thời Tề Ninh không biết phải điều khiển chân khí ra sao, luồng nội lực bá đạo kia theo hai mạch Nhâm, Đốc tuần hoàn mạnh mẽ trong cơ thể, nhưng Tề Ninh lại không biết đưa nó vào đan điền kiểu gì. Vừa rồi khi A Não tiến tới gần, trong tình thế cấp bách, Tề Ninh mới đành phải dùng tay ngăn cản dao găm, trong vô thức đã dồn nội lực vào lòng bàn tay, luồng nội lực này vẫn luôn tìm cách thoát ra ngoài, nên ma xui quỷ khiến thế nào mà bị Tề Ninh chưởng ra ngoài, tạo thành một luồng chưởng khí vô cùng mạnh.

Luồng kình khí dị thường này cực kỳ mạnh mẽ bá đạo, lại đánh lên người A Não, thì sao ả ta có thể chịu nổi?

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, giữa sự sống và cái chết, trong tình trạng bị ép buộc mà đột phá những ràng buộc mà rất nhiều người phải tốn đến chục năm, hoặc tận vài chục năm cũng chưa chắc đã làm được.

Chẳng những hai mạch Nhâm, Đốc của hắn đã được đả thông, mà thậm chí còn có thể tung chưởng ra ngoài, chỉ là đến ngay cả hắn cũng không biết rốt cuộc là chuyện xảy ra như nào.  Nhưng mà sau khi hai mạch Nhâm, Đốc được đả thông, một khi đột nhiên đả thông, chỉ cảm thấy bản thân như lột xác, chỗ nào cũng rất có tinh thần, tựa như sức lực bỗng nhiên bừng tỉnh, cuồn cuộn tràn tới, thậm chí trên mỗi sợi tóc đều tràn đầy sức mạnh, thần thanh khí sảng, đây là cảm giác mà hắn chưa từng được trải nghiệm kể cả khi đã sống hai đời người.
 

Thu Thiên Dịch xử lý xong cho A Não, lúc này lão mới chầm chậm đứng lên, xoay người nhìn thẳng vào Tề Ninh, sắc mặt lạnh lẽo u ám, cất giọng khàn khàn:

-Tiểu tử ngươi đúng là thâm tàng bất lộ mà, hà hà, là do ta đã nhìn sai.

Tròng mắt lão đảo đảo, hỏi tiếp:

-Đó là loại võ công gì?

Tề Ninh hút nội lực của người khác, môn võ công này có thể nói là vô cùng huyền diệu, Thu Thiên Dịch hiểu rõ đầu đuôi, trong lòng đã dâng lên sự ao ước.  Dù sao lão cũng có kinh nghiệm phong phú, tuy vừa rồi thiếu chút nữa chết trong tay thần công của Tề Ninh, nhưng cũng đã hiểu ra trình độ của Tề Ninh.
 

Lão biết rõ nội lực của Tề Ninh cũng không yếu, nhưng vẫn có chút khoảng cách, quan trọng nhất là kinh nghiệm đối địch của người trẻ tuổi này vô cùng non kém, nếu không thì vừa rồi tuyệt đối sẽ không được bên này mất bên kia như vậy, bởi vì ra tay với A Não mà lại để lão có cơ hội thoát thân.

 

0.16788 sec| 2404.734 kb