Tề Ninh nghĩ tiểu Hoàng đế xem ra còn khôn khéo hơn mình, hiển nhiên cũng nhìn ra được trong chuyện này có sự lạ, thấp giọng nói:

- Hoàng thượng, người cảm thấy chuyện này có gì kỳ lạ không?

Long Thái không nói gì, chỉ đưa tay cầm mười mấy tấu chương trên bàn đưa cho hắn. Hắn nhận bằng hai tay, xem qua một chút, nhíu mày nói:

- Hoàng thượng, những tấu chương này đều muốn xin tiêu diệt Hắc Liên Thánh giáo?

- Chuyện mới xảy ra hôm qua, nhưng sáng sớm hôm nay những tấu chương này đã không hẹn mà cùng đưa tới. Trong đó, Binh bộ Thượng thư Lô Tiêu cầm đầu, còn có một vài quan viên quan trọng khác, có mấy người trước kia trẫm còn không biết được lai lịch, giờ mới biết thì ra cũng là vây cánh của Hoài Nam Vương.

- Hoàng thượng nghĩ những tấu chương này đều là do Hoài Nam Vương bày mưu đặt kế?

Long Thái cười nói:

- Ngoài Hoài Nam Vương, còn có thể có ai nữa? Chẳng lẽ hôm qua ngươi không nhìn thấy họ Lô Bộ binh kia và Hoài Nam Vương đều như có thâm cừu đại hận với Hắc Liên Thánh giáo vậy, được ba câu lại không rời được chuyện xuất binh tiêu diệt Hắc Liên Thánh giáo.

Tề Ninh khẽ gật đầu, thấp giọng hỏi:

- Vậy phải chăng Kim Đao Hầu kia cũng là người của Hoài Nam Vương?

- Trẫm không gạt ngươi, khi Kim Đao Hầu còn trẻ, là Thái tổ Hoàng đế đã một tay đề bạt lên, công huân vòi vọi, theo như trẫm biết thì lúc trước ông ta là chiến tướng số một dưới trướng Thái tổ Hoàng đế. Nhưng sau khi Thái Tổ Hoàng đế băng hà, Thái Tông Hoàng đế kế vị, đề bạt Tề gia các ngươi, Cẩm Y Lão Hầu gia trên sa trường dũng mãnh vô địch, rất được Thái Tông Hoàng đế coi trọng, lập được vô số chiến công, thậm chí danh tiếng còn lấn át cả Kim Đao Hầu.

Tề Ninh thầm nghĩ, đây là một đời vua một đời triều thần rồi.

Tiểu Hoàng đế nói dăm ba câu, Tề Ninh đã nhạy bén hiểu được, Kim Đao Hầu tuyệt đối là đại tướng chinh phạt thiên hạ được Thái Tổ Hoàng đế nể trọng nhất. Hơn nữa, nhất định là một đại danh tướng năng chinh quán chiến.

Nhưng sau khi Thái Tông Hoàng đế kế vị, nếu tiếp tục để Kim Đao Hầu một tướng độc đại, hiển nhiên không phải chuyện tốt gì.

Kim Đao Hầu do một tay Thái Tổ Hoàng đế đề bạt, hiển nhiên có cảm tình thân thiết với Thái Tổ, đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng mà Thái Tổ Hoàng đế đề bạt ông ta.

Thời Thái Tông Hoàng đế, chiến công của Cẩm Y Hầu Tề gia lấn át Kim Đao Hầu, nhưng dù sao Kim Đao Hầu cũng đã lập ra vô số chiến công khai quốc, Thái Tông Hoàng đế muốn thu lòng người, đương nhiên bề ngoài sẽ không thể bạc đãi Kim Đao Hầu. Vì vậy, Kim Đao Hầu trở thành một trong tứ đại thừa kế cũng là chuyện đương nhiên.

- Khi Thái Tông Hoàng đế lập Thái tử, Kim Đao Hầu đã dâng một bản tấu, nhưng tới giờ trẫm cũng chưa từng được nhìn thấy.

Nghe nói năm đó hình như Kim Đao Hầu dâng chiếu xin Tiên đế lập Hoài Nam Vương làm Thái tử.

Nhưng sau bản tấu kia, Kim Đao Hầu chưa từng dâng bản thứ hai, từ đó cũng không nhắc lại chuyện lập Thái tử nữa. Sau khi Phụ hoàng kế vị, đối với Kim Đao Hầu cũng là hết sức chiếu cố, tăng thêm đất phong, còn điều trưởng tử của Kim Đao Hầu tới lĩnh binh đoàn Ba Thục, xem như cũng là long ân cuồn cuộn rồi.

- Quân đoàn Ba Thục?

Long Thái liếc Tề Ninh một cái:

- Ngươi cũng nên biết nhiều hơn một chút. Tề gia các ngươi là quân công thế gia, có thể nào không biết gì về các quân đoàn Đại Sở ta?

Tề Ninh xấu hổ cười cười. Long Thái lại nói:

- Đại Sở ta có hai quân đoàn, một là quân đoàn Tần Hoài, ngươi là người Tề gia, chắc là quen thuộc nhất, trẫm cũng không nhiều lời.

Ba Thục ở phía tây, Đồ Cổ Hồn vẫn luôn quấy nhiễu, cho nên khi Phụ hoàng tại vị đã phái một đội binh mã trú đóng ở giao giới giữa Đồ Cồ Hồn và Ba Thục, nơi đó núi non trùng điệp, đường đi gian nan, chỉ cần trấn giữ một vài nơi hiểm yếu là có thể ngăn được Đồ Cổ Hồn xâm nhập.

- Thì ra là vậy. Tiên đế anh minh.

Hắn thầm nghĩ trong mấy vị Đại Tông sư có một vị Trục Nhật Pháp Vương xuất thân từ Đồ Cổ Hồn.

Nhưng trong lòng hắn lại nghĩ đóng quân tại biên thùy Ba Thục đương nhiên có mục đích đối phó với ý đồ của Đồ Cổ Hồn, nhưng chỉ sợ đây không phải mục đich duy nhất.

Đương nhiên hắn sẽ không tin Thục Vương Lý Hoằng Tín. Lý gia là thổ Hoàng đế ở Ba Thục, mặc dù năm đó quy thuận Đại Sở, nhưng cũng là sau một tràng chiến tranh thảm liệt, thừa dịp người Bắc Hán xuôi nam, Lý gia mới có cơ hội thở dốc tới bây giờ.

Mặc dù Ba Thục đã quy thuận Đại Sở, nhưng Lý gia thì không, Đại Sở cũng chưa dám nói đã hoàn toàn khống chế Ba Thục trong lòng bàn tay, điều động binh mã đóng tại phía tây Ba Thục đương nhiên cũng có ý tứ giám thị ngăn cản Thục Vương Lý Hoằng Tín.

- Tiên đế đối với Kim Đao Hầu hoàng ân mênh mông cuồn cuộn, mấy năm gần đây Kim Đao Hầu chưa từng gây ra chuyện gì, hơn nữa cũng không lai vãng quá nhiều với Hoài Nam Vương.

Nhưng những quan viên dâng tấu chương muốn tiêu diệt Hắc Liên Thánh giáo này chắc chắn là vây cánh của Hoài Nam Vương, không thể nghi ngờ.

Dừng một lát, nhướn lông mày, Long Thái khẽ nói :

- Nếu không có những tấu chương này, trẫm cũng sẽ không nghĩ quá nhiều. Nhưng Tề Ninh, ngươi nói xem, rốt cuộc Hoài Nam Vương muốn tiêu diệt Hắc Liên Thánh giáo là có mục đích gì?

- Ông ta đã là Vương gia cực phú cực quý, Hắc Liên Thánh giáo xa xa nơi biên thùy Ba Tục, chỉ là một bang phái trên giang hồ.

Tề Ninh cũng cau mày:

- Hoàng thượng, thần xin cả gan hỏi một câu, ngài đã từng nghe nói Hoài Nam Vương và Hắc Liên Thánh giáo có mối thù truyền kiếp nào không?

Long Thái lắc đầu:

- Hôm qua trẫm mới biết có một bang hội là Hắc Liên Thánh giáo!

Dừng một chút gã lại nói:

- Trong kinh bỗng nhiên xuất hiện kịch độc, sau khi phát hiện, chỉ trong một ngày vẻn vẹn đã tra ra được có liên quan tới Hắc Liên Thánh giáo. Vừa biết chuyện này có liên quan tới Hắc Liên Thánh giao, còn chưa xác định được có phải Hắc Liên Thánh giáo hạ độc hay không, đám người Hoài Nam Vương và Lô Tiêu dã vội vã muốn tiêu diệt Hắc Liên Thánh giáo, không khỏi quá nóng vội rồi.

Tề Ninh khẽ gật đầu:

- Hoàng thượng nói rất phải, đúng là trong chuyện này có phần kỳ lạ.

Dừng một lát hắn mới lại nói:

- Hoàng thượng, phủ Thần Hầu bắt được đệ tử Cửu Khê Độc Vương, có lẽ sẽ thẩm vấn ra được một chút gì đó.

Long Thái hạ giọng:

- Hiện giờ tâm tình trẫm rất phức tạp, không thể xác định liệu phủ Thần Hầu có năng lực làm việc thật không!

Gã khẽ cười, không nói gì.

- Hoàng thượng ý muốn nói là… phủ Thàn Hầu cũng có điểm kỳ lạ?

- Trẫm không nói vậy. Trẫm chỉ cảm thấy nếu là người của Hắc Liên Thánh giáo, hoặc giả là đệ tử của Cửu Khê Độc Vương, sau khi hạ độc, không phải cần nhanh chóng trốn đi sao? Cho dù ở lại Kinh thành cũng nên tận lực ẩn giấu hành tung, sao có thể bị phủ Thần Hầu bắt nhanh như vậy được?

Tề Ninh thầm nghĩ, quả nhiên tâm tư tiểu Hoàng đế thật kín kẽ.

- Hoàng thượng, phủ Thần Hầu trải tai mắt khắp Kinh thành, sau khi xảy ra chuyện, trước hết đã tìm kiếm hung thủ trong Kinh thành. Thật ra bọn họ bắt được hung thủ quá nhanh như vậy cũng không phải không thể.

- Trẫm hy vọng là vậy. Nhưng trẫm nhất định vẫn phải coi chừng, cẩn thận, cho nên mới phái ngươi đi xác định.

Long Thái nghiêm nghị nói :

- Trẫm cũng không muốn làm một con rối u mê đần độn để cho người tùy ý vần vò. Tề Ninh, ngươi tới phủ Thần Hầu, một mình thẩm vấn. Đầu tiên phải xác định người phủ Thần Hầu bắt được có phải đệ tử của Cửu Khê Độc Vương không. Tiếp theo, phải tìm hiểu rõ, sự kiện dịch độc trong Kinh thành có liên quan tới Cửu Khê Độc Vương không.

Nghĩ một lát gã lại nói:

- Còn nữa, nếu quả thật là Cửu Khê Độc Vương hạ thủ, ngươi phải hỏi rõ, đây là cá nhân y làm, hay là do Hắc Liên Thánh giáo sai khiến.

Tề Ninh biết, Long Thái phái mình đi trước chính là cực kỳ tin tưởng mình. Hắn chắp tay:

- Hoàng thượng yên tâm, nhất định thần sẽ tra ra chân tướng việc này.

Long Thái cười cười yếu ớt, gật đầu:

- Trẫm không thể tự mình thẩm vấn, ngươi chính là thế thân của trẫm.

Gã lấy một kim bài đưa sang:

- Ngươi cầm lấy cái này đi, rồi tới phủ Thần Hầu. Bọn họ nhìn thấy lệnh bài hoàng kim sẽ không dám ngăn cản ngươi.

Tề Ninh đưa hai tay nhận lấy, cất vào trong ngực:

- Hoàng thượng, thần đi đây.

Long Thái gật gật đầu, khi Tề Ninh xoay người, lại như nhớ ra gì đó, gã gọi lại:

- Chờ một chút Tề Ninh, ngươi còn cần nhớ thẩm vấn, nếu không phải Cửu Khê Độc Vương phái người hạ thủ, vậy tại sao trong dịch độc trong Kinh lại có độc dược độc môn của Cửu Khê Độc Vương? Độc dược đã rơi vào tay ai?

Tề Ninh cười cười:

- Hoàng thượng yên tâm, những điều này thần cũng biết, chắc chắn sẽ hỏi kỹ càng.

Khi hắn xuất cung, trong Kinh thành đã đầy tuyết, mặc dù trời đã sáng nhưng tuyết rơi che kín cả trời.

Tuyết bay quá dầy, đường phố đã bất đầu có tuyết đọng, cung điện lầu gác cũng bắt đầu phủ thêm ngân trang.

Tề Ninh đến phủ Thần Hầu.

Người của phủ hơi kinh ngạc, nhưng thủ vệ nơi này đã gặp hắn hai ngày trước, cũng nhận ra, sau khi thông bẩm cũng không để hắn phải chờ, đón vào trong phủ.

Hiên Viên Phá tự mình đi ra, thấy Tề Ninh, chắp tay nói:

- Hầu gia đại giá quang lâm, không biết có việc gì?

- Thần Hầu không có ở đây sao?

- Hai hôm nay Thần Hầu quá mệt mỏi, nửa canh giờ trước mới sang đông viện ngủ lại. Hầu gia muốn gặp Thần Hầu sao? Ty chức sẽ đi bẩm báo.

- Không cần không cần.

Tề Ninh cười cười:

- Hai ngày nay Thần Hầu quá mức vất vả, khó lắm mới ngủ được, không nên qua quấy rầy.

- Vâng!

Hiên Viên Phá cung kính thưa.

- Thật ra bản Hầu tới chỉ là muốn gặp đệ tử của Cửu Khê Độc Vương một chút, cũng không có việc gì lớn.

Hiên Viên Phá hơi giật mình, hơi bất ngờ, nhưng vẫn nói:

- Thì ra Hầu gia biết bắt được hung thủ rồi sao?

- Ha, các ngươi thẩm vấn đã có kết quả rồi sao? Người kia nhận mình hạ độc sao?

- Bẩm Hầu gia, hung phạm còn chưa nhận tội, còn đang tra hỏi bên trong. Nếu Hầu gia không ngại ở đây uống chén trà, khi có kết quả thẩm tra ty chức sẽ lập tức bẩm báo với Hầu gia.

- Hiên Viên Giáo úy khách khí rồi.

Bản Hầu không phải người phủ Thần Hầu, nếu thật sự thẩm tra ra kết quả, cũng không có lý nào các ngươi phải bẩm báo cho bản Hầu, thật ra bản Hầu cũng không có tư cách tìm hiểu rõ. Chỉ là trước khi có kết quả thì không được nói y là hung thủ, tối đa cũng chỉ là nghi phạm mà thôi.

Hiên Viên Phá hơi xấu hổ, nhưng vẫn cung kính thưa:

- Hầu gia dạy phải!

- Hiện giờ nghi phạm ở đâu?

Ngươi dẫn ta đi nhìn xem.

Hiên Viên Phá có vẻ khó xử, do dự một chút mới nói:

- Hầu gia, phủ Thần Hầu có quy tắc, khi thẩm vấn nghi phạm không thể bị quấy rầy. Cho dù là lại viên phủ Thần Hầu cũng không thể tiếp cận.

Tề Ninh cũng không nói gì, chỉ lấy kim bài Long Thái đã đưa lúc trước ra.

Hiên Viên Phá vừa thấy, lập tức quỳ rạp xuống, cung kính hành lễ:

- Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

Y ngẩng đầu nói:

- Hầu gia, ty chức sẽ đưa người tới!

Tề Ninh cất lệnh bài vào trong người, thầm nghĩ, kim bài này đúng là tốt thật, sau này nếu không phải trả lại cho tiểu Hoàng đế thì thật là sướng.

n đầu hắn tới thành Thượng Kinh là với thân phận Chỉ a Công - một con tin hèn mọn.  hành Thượng Kinh, ta đã trở lại" Lần thứ hai hắn tới ành Thượng Kinh - là để bao - vây.  yền Bính - Tam Giới Đại Sư - From zero to hero.
 

một tiểu Hoàng tử bị bỏ rơi, đưa tới nước địch làm con , hắn đã trở thành Chiến Thần. Nhất tướng công thành n cốt khô - một Chiến Thần, đổi bằng bao nhiêu tướng ng thành, đổi lấy bao nhiêu núi cốt khô? Bởi, con đường y nhất để chấm dứt bạo lực, máu tanh, chính là dùng o lực cao hơn, máu tanh nồng đậm hơn, để dập tắt. Tàn ẫn!

a!

Thiên Tử - Nguyệt Quan Full

 

0.10168 sec| 2441.867 kb