Dương Ninh nhìn thấy tăng bào của Tịnh Không bay bay là hiểu rõ lão hòa thượng này chân khí hùng hậu, đương nhiên võ công rất không bình thường.
Xích Đan Mị cười duyên một tiếng, thân thể mềm mại cũng uốn một đường, nhẹ như đám mây phi về phía Tịnh Không, mạnh như một ngọn lửa và cũng nhẹ như một con bướm.
Hai tay nàng căng thành chưởng, năm ngón tay rất nhỏ, móng tay lại rất dài, trên đó thấm đẫm nước phượng cực kỳ chói mắt.
Tịnh Không thấy chưởng của Xích Đan Mị đến, nghiêng người hơi tránh, hai tay đẩy ra, động tác không nhanh không chậm, chiêu thức cũng bình thường không có gì đặc biệt, nhưng lực đạo lại vô cùng lớn.
Thân pháp của Xích Đan Mị mềm mại, nhẹ nhàng như liễu, song chưởng Tịnh Không đánh tới, nàng ta không hề né tránh, biến chưởng thành trảo, muốn bắt lấy cổ tay Tịnh Không.
Hai tay Tịnh Không huơ huơ giao nhau, kình phong vù vì, Xích Đan Mị chỉ cảm thấy như trước mặt có một lá chắn khó mà vượt qua được, không dám đến gần, thân hình khẽ đảo một cái, nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh Tịnh Không, lại giơ vuốt nhắm đến đầu vai lão.
Lúc trước song phương đấu trận, Dương Ninh không hiểu đấu pháp thế nào, lúc này hai đại cao thủ so chiêu, hắn lại thấy rõ chiêu thức hai bên không cầu nhanh.
Hắn không biết võ công của Xích Đan Mị sâu cạn chừng nào, nhưng thấy Tịnh Không vẫn nhàn nhã bình tĩnh, cho dù ra tay vẫn vững như Thái Sơn, ẩn ẩn cảm thấy khả năng thắng của lão khá lớn.
Chùa Đại Quang Minh tuyệt đối không phải dạng hữu danh vô thực, vừa rồi, võ tăng Không Minh Các đã chứng minh điều này. Hắn biết rõ Tịnh Không đã chủ động xuất chiến thì đương nhiên võ công sẽ cao hơn Tịnh Năng.
Lão hòa thượng này đã lớn tuổi, râu tóc bạc trắng, nhưng cũng vì vậy đương nhiên tu vi của ông không hề cạn.
Đảo chủ đảo Bạch Vân kia hẳn cũng là nhân vật khó lường. Lão sai một đám đệ tử dám lên núi khiêu chiến, đương nhiên cũng không phải kẻ hời hợt, chỉ có điều Xích Đan Mị còn trẻ, cho dù võ công không kém, Dương Ninh cũng cảm thấy tu vi võ học của nàng vẫn chưa đủ để đứng ngang hàng với Tịnh Không.
Tuy hiện nay võ công Dương Ninh không cao lắm, nhưng hắn cũng hiểu một đạo lý, công phu quyền cước tuyệt đối không phải thứ võ công có thể học nhanh, cho dù là chiêu thức quyền cước của môn phái nào cũng phải đặt xuống từng viên gạch làm nền móng, ổn định xây, ổn định trát, ưu tiên chất lượng mới có thể tiến bộ, đặc biệt là tăng nhân chùa Đại Quang Minh, ngồi thiền tập võ, thiền võ tương dung, chú trọng tích lũy tu vi bản thân hơn.
Có lẽ chiêu thức của Xích Đan Mị đẹp hơn, nhưng luận võ công và nội công, đương nhiên vanxe chênh lệch không bằng Tịnh Không.
Lúc này hai người đối trận dường như cũng nghiệm chứng điều này, tăng bào của Tịnh Không bay phất phơ, bàn chân như cắm rễ dưới mặt đất, song chưởng liên tục không dứt. Mà thân pháp của Xích Đan Mị nhẹ nhàng như hồ điệp quấn quanh bốn phía Tịnh Không, mỗi lần nàng ta ra tay đều bị ông hóa giải nhẹ nhàng, cho dù là kẻ không biết gì về võ học cũng có thể nhìn ra được Tịnh Không chiếm thế thượng phong.
Tịnh Năng ngồi xếp bằng trên bồ đoàn gắt gao nhìn thẳng, hai mắt không chớp, sắc mặt lúc trước hết sức khó coi đã hòa hoãn hơn rất nhiều, thậm chí trên trán còn có một tia vui vẻ.
Chợt thấy Xích Đan Mị ra tay nhanh dần. Mới đầu Dương Ninh còn có thể nhìn ra được thân ảnh của nàng ta, nhưng một lát sau chỉ thấy nàng như biến thành một ngọn lửa thiêu đốt hừng hực, mà Tịnh Không thì đang bị ngọn lửa này bao vây.
Dương Ninh cảm thấy hơi tà.
Hắn còn muốn xem kỹ một chút, ai ngờ mấy cao thủ này nói nhanh thì rất nhanh, một khi đã nhanh thì mình không nhìn thấy cái gì cả.
Không thể không thừa nhận võ công của Xích Đan Mị kém Tịnh Không, nhưng tốc độ ra tay và thân pháp xảo diệu của nàng cũng là cao thủ nhất đẳng.
Dường như Bạch Vũ Hạc không để ý đến việc Xích Đan Mị có thể bị thua hay không, lúc này cũng nhắm mắt lại.
Thấy y không nhúc nhích, Dương Ninh thầm nghĩ người này có thể nhịn, có điều, xem ra trận này cơ hội Tịnh Không thủ thắng rất lớn, chỉ cần Xích Đan Mị bị thua, đương nhiên chùa Đại Quang Minh có hai trận thắng, vậy thì trận so kiếm thứ ba không còn ý nghĩa gì nữa, đương nhiên chùa Đại Quang Minh cũng sẽ không cần phải phái người ra đọ kiếm nữa.
Bạch Vũ Hạc xếp đặt nửa ngày ở đây chỉ muốn so kiếm, chỉ sợ lúc này không thể như nguyện.
Dương Ninh đang suy nghĩ chợt nghe thấy một tiếng ngâm nho nhỏ, vội nhìn sang, chỉ thấy bóng lửa đỏ kia hất sang ngã xuống đất, trong chúng tăng có người không kìm được lòng kinh hô lên, nhưng nhiều người hoan hô hơn.
Hắn thầm nghĩ, chẳng lẽ nhanh chóng phân thắng bại vậy sao?
Thấy Tịnh Không chắp tay trước ngực, bất động như chuông. Xích Đan Mị xinh đẹp nằm nghiêng dưới đất, hắn thầm nghĩ quả nhiên nàng ta đã thua trong tay Tịnh Không. Nhưng trận đấu này diễn ra quá nhanh rồi, dù sao Xích Đan Mị này cũng là đệ tử đảo Bạch Vân, lúc trước còn tưởng có thua cũng phải đánh một hồi, nhưng thật không ngờ lại bị đánh bại nhanh vậy.
Tịnh Năng đứng dậy hô:
- Ba trận thắng hai, chùa Đại Quang Minh ta….
Lão chưa nói xong, Xích Đan Mị đã cười lên khanh khách, nàng nằm ngửa ra đất, thật ra cũng không phải bị thương gì, trong tiếng cười kiều mị, thân thể mềm mại run lên, một tay gối dưới đầu:
- Có phải vị đại sư này gấp quá rồi không? Ai nói tiểu nữ tử đã thua?
Tịnh Không khẽ giật mình, Xích Đan Mị uốn éo muốn đứng dậy, chợt nghe soạt một tiếng, mọi người đều thấy đầu vai nàng bị xé rách lộ ra một mảng da thịt mượt mà.
Da thịt nàng ta như ngọc, non như hồ, tựa như chỉ cần khẽ chạm vào một cái đã chảy nước, trước ngực cũng lộ một mảnh tuyết trắng phấn nộn, bộ ngực sữa bên trong phập phồng dồn ép vào nhau thành một khe hang sâu thật sâu trắng thật trắng, khiến cho ai cũng mờ mắt.
Không ít đệ tử trẻ tuổi vội vàng chắp tay trước ngực, nhưng ánh mắt lại không nhịn được nhìn về phía ả.
Dương Ninh nhìn thấy vậy thầm nghĩ của quả nhiên dáng người ả này rất nóng bỏng, đàn ông nào chả động tâm, nhưng đột nhiên áo bị xé rách thế này, hoàn toàn không phải ngẫu nhiên.
Xích Đan Mị lắc lắc thân thể mềm mại đứng dậy, oán trách:
- Người ta đã bỏ mất nhiều công sức mới làm ra bộ xiêm y này đó, giờ lại bị xé thành cái dạng này…
Ả đưa tay muốn kéo áo che vai, nhưng áo đã rách, che không nổi, vạt áo đỏ lại rũ xuống.
Tịnh Không chắp tay trước ngực:
- Xích thí chủ có thể đổi một bộ xiêm y khác rồi so đấu. Lão tăng có thể đợi!
Ả cười ha ha từ chối:
- Thế thì không cần. Võ công của đại sư, chỉ sợ tiểu nữ tử không phải đối thủ, không tới mười chiêu, có thể tiểu nữ tử đã bại rồi, không cần trì hoãn nữa.
Giọng nói của ả mềm mại đáng yêu, thân hình chuyển động như mị ảnh tiến tới sát trước mặt Tịnh Không.
Dương Ninh cười thầm, chỉ sợ Xích Đan Mị biết mình không phải đối thủ của Tịnh Không, cho nên mới dùng đến chiêu này.
Cần biết cao thủ so chiêu đôi khi thắng bại chỉ trong chớp mắt, phải luôn luôn tập trung tinh lực. Xích Đan Mị cố ý xé rách quần áo, đừng nói đến áo ngực màu tím cũng lộ ra, ngay cả hai bầu ngực đầy đặn cũng khoe ra nốt, nếu chỉ lộ một đoạn đầu vai chỉ sợ không khiến cho nam nhân mất tập trung được.
Đương nhiên ả làm như vậy là vì muốn Tịnh Không phân tâm.
Nhưng hắn lại nghĩ, những vị hòa thượng tu vi thấp trong chùa còn có thể khó ngăn trở hấp dẫn trực tiếp của ả, nhưng Tịnh Không là người thế nào? Vị lão tăng này Phật học thâm hậu, lại rất cao tuổi, há có thể bị thủ đoạn hạng trung này ảnh hưởng chứ.
Đừng nói đến Xích Đan Mị rất khó thắng, cho dù có thực sự dùng chiêu này để thắng cũng nhất định sẽ không khiến cho người ta tâm phục.
Nhưng đệ tử đảo Bạch Vân tới đây là với mục đích tiến vào Tịnh Tâm Các, trận thứ nhất đã thua, nếu trận này thua nữa, theo như lời ước hẹn thì từ nay về sau đảo Bạch Vân không thể sờ đến cả cửa lớn Tịnh Tâm Các. Chuyện đã đến nước này, Xích Đan Mị có dùng chút thủ đoạn cũng không có gì lạ.
Chợt có tiếng bịch bịch bịch không ngừng, bốn tay của Xích Đan Mị và Tịnh Không quấn giao, tựa như song phương đều muốn chế trụ cổ tay đối phương, nhưng không thể thực hiện được, bốn tay hai người biến hóa chỉ trong chốc lát đã giao thủ được hơn mười hiệp.
Lúc trước Tịnh Năng còn tin tưởng mười phần, nhìn thấy rõ ràng võ công của Xích Đan Mị còn xa xa không kịp nổi Tịnh Không, lão còn âm thầm vui mừng. Nhưng lúc này đột nhiên nhận ra Xích Đan Mị càng ra tay càng sắc bén, thủ pháp biến hóa tinh diệu, càng khiến cho người ta sợ hãi thán phục hơn lúc trước.
Trong điện cũng không ít người xem hiểu, càng xem càng kinh người.
Nếu nói mới đầu ả ra tay còn coi như nhu hòa, mặc dù chiêu thức biến hóa nhưng vẫn nằm trong dự liệu, nhưng hiện tại chiêu số biến hóa của ả ta đã không thể tưởng tượng nổi rồi. Tuy hiện tại hai người chỉ chi đấu về công phu, nhưng Xích Đan Mị lúc này ra tay tàn nhẫn vô tình, so với lúc trước tưởng như hai người.
Thậm chí có một vài người đã nhận ra Xích Đan Mị không chỉ muốn chế trụ mạch Tịnh Không, thậm chí một vài chiêu thức của ả còn muốn nhắm tới tâm khẩu thậm chí cả yết hầu của Tịnh Không.
Tịnh Năng siết chặt hai tay, sắc mặt bắt đầu lạnh đi. Lão có thể nhìn ra Tịnh Không ra tay dương cương chính khí, mỗi chiêu đều chỉ muốn chế ngự chiêu của địch, mà Xích Đan Mị ra tay lại càng lúc càng thâm độc, chiêu nào cũng nhắm vào chỗ yếu, đây là những chiêu số muốn dồn địch vào chỗ chết. Đáng sợ nhất là chiêu số của ả biến hóa không thể tưởng tượng nổi, đúng là Tịnh Năng chưa từng gặp.
Võ điển của chùa Đại Quang Minh phong phú, Tịnh Năng ở trong chùa đã nhiều năm, võ công không bằng Tịnh Không cố nhiên là vì tu vi võ học không bằng Tịnh Không. Mấu chốt hơn là võ công Tịnh Năng tu luyện lại lộn xộn. Với tư cách là một trong mười ba tăng Quang Minh, phần lớn võ học mà chùa Đại Quang Minh trân tàng đều có thể luyện, trong chùa lưu giữ rất nhiều võ học đều là trân châu tiền nhân để lại, mỗi môn đều có sức hấp dẫn rất lớn với người tập võ. Chính vì vậy, Tịnh Năng đã tu luyện hơn mười môn võ học cao thâm ở trong chùa Đại Quang Minh.
Nếu hỏi về đường lối động tác, Tịnh Năng chất đầy trong đầu, nhưng cũng bởi thể học của lão quá tạp nên lại không đạt tới đỉnh phong ở môn nào.
Lúc này lão nhìn ra được chiêu thức của Xích Đan Mị ly kỳ quái quỷ, khác với được học của mình một trời một vực, trước kia chưa từng gặp, cảm thấy hoảng sợ. Lão thầm nghĩ trước kia đúng là đã coi thường nữ nhân này rồi. Đệ tử rời núi của đảo chủ đảo Bạch Vân quả nhiên không thể coi thường. Nếu lúc này đổi lại đối thủ của Xích Đan Mị là mình thì rất có thể đã táng mệnh trong tay nữ tử âm độc này.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo