Nếu vào thủ dạ cung thì phải chém ma vật, thám hiểm, đối mặt với hoang nguyên quỷ dị hung hiểm vô tận, bất kể tu hành pháp môn hay về linh bảo đan dược thì phần thưởng của thủ dạ cung luôn phong phú lạ thường nhưng có mấy ai sống sót được ở thủ dạ cung?
Vì thế, duy chỉ có Quận Tông!
Vào Quận Tông thì có thể tiếp tục tập trung tu hành để tăng tu vi.
Mỗi một vị bước vào tiên miêu của Quận Tông thì cuộc đời này sẽ có khả năng đột phá Bảo Cảnh, tiến vào Thần Cảnh...
Dĩ nhiên, xác suất bao nhiêu lại là chuyện khác!
Lần này Phương Thốn quay lại thư viện, thật ra vì hắn đã nhận được tin tức do Ngũ Tử liên đoàn Nam Sơn Minh lần lượt đưa tới.
Hôm nay các trưởng lão chư đại tiên của quận Thanh Giang đã lần lượt đến thành Liễu Hồ, hơn nữa xem xét quyển tông của chúng học sinh trong thư viện Bạch Sương, ngẫm nghĩ, nhóm thí sinh sắp vào Quận Tông của thư viện Bạch Sương thuộc thành Liễu Hồ sẽ được xác định trong vòng một hoặc hai ngày.
...
...
-Sao giờ ngươi mới đến đây vậy, ba ngày trước ta đã đưa tin cho ngươi rồi mà...
Hạc Chân Chương vừa thấy Phương Thốn tới thì lập tức bước lên đón, nói với Phương Thốn bằng giọng điệu hơi oán trách.
-Ta biết!
Phương Thốn mỉm cười nhìn Hạc Chân Chương, hắn còn biết Hạc Chân Chương đến Phương gia, uống trà trưa cả buổi, còn uống tận ba bình nước, sau đó ý vị hỏi thăm gần đây Phương nhị công tử có bận gì không hay có đi chơi không... Chỉ tiếc khi đó Phương Thốn không ở trong phủ vì hắn đang đến Thập Nhị Liên Hoàn Ổ xem thử sổ sách mới mà Lâm Cơ Nghi đã chuẩn bị sẵn cho hắn để hiểu rõ tình trạng giang hồ gần đây của thành Liễu Hồ nên chưa kịp quay về.
-Hôm qua, trưởng lão của sáu đại Quận Tông: Cửu Tiên Tông, Nhạc Thủy Tông, Vân Hoan Tông, Linh Vụ Tông, Thủ Sơn Tông... của quận Thanh Giang cũng đến thành Liễu Hồ rồi, quyển tông của đám học sinh thư viện chúng ta đều đã được nộp lên hết, ta e rằng sắp có kết quả rồi đấy...
Mạnh Tri Tuyết vừa ngẩng đầu, thấy Phương Thốn thì vội vàng đứng lên đến nỗi suýt nữa đã đánh đổ hộp mực.
Quận Thanh Giang có sáu đại Quận Tông, cứ mỗi ba năm một lần sẽ chọn ra học đồ từ các Thanh Quận Tông lớn nhỏ trong thư viện, vì trong những thư viện này, mỗi ba năm hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ sản sinh ra vài mầm non có thiên tư hơn người nên các Quận Tông lớn đều tranh giành khá kịch liệt, song nếu giành cướp được, họ không hề cảm thấy mất mát mà trái lại tạo thành một sự ăn ý. Trước khi thời hạn ba năm kết thúc, mọi người sẽ âm thầm cạnh tranh gay gắt, ngươi hứa hẹn sẽ thu người ta làm chân truyền, tập trung bồi dưỡng; còn ta hứa hẹn sẽ bảo vệ người ta thành tiên, cả họ được nhờ; còn có người hứa hẹn sẽ tìm cho một đạo lữ tương xứng...
Đến cửa ải cuối cùng, Quận Tông các phương không tranh cãi nữa, trái lại ai nấy đều nhàn nhã, cùng mời nhau đến rồi đi khắp thư viện các nơi. Đầu tiên là xem nếp sống của thư viện, thứ hai mọi người mới cùng xem xét quyển tông của các chúng học sinh trong thư viện để chọn ra đệ tử mình ưng ý như thể họ không hề có lòng tranh đoạt với nhau. Thế nhưng trên thực tế, họ đã chọn được một đệ tử hợp nhãn với mình từ sớm rồi.
-Ồ?
Phương Thốn mỉm cười ra vẻ chẳng hề bất ngờ, đoạn nhìn hai người hỏi:
-Quận Tông của các ngươi đều đã được định rồi?
Sắc mặt Mạnh Tri Tuyết rất bình tĩnh, nàng ta đáp:
-Chưa có kết quả...
Phương Thốn cười nói:
-Cứ nói thẳng ra là được!
Hạc Chân Chương không kìm được nụ cười:
-Hạc mỗ bất tài, đụng phải đại vận, một đạo thư thiếp của ta được đưa vào tay Trần trưởng lão ở Nhạc Thủy Tông và được lão nhân gia xem trọng nên ba tháng sau, ta chuẩn bị sẽ đến Nhạc Thủy Tông tu hành. Sư muội Mộng Tình Nhi có đại thiên tư Hồn Kinh nên sớm đã được tông chủ của Vân Hạc Tông vừa ý. Sư đệ Nhiếp Toàn đã quyết định sẽ thừa kế tổ truyền nhà hắn ta từ lâu nên sẽ ở lại phủ thành thủ làm sai dịch tập yêu. Vũ sư huynh - Vũ Thanh Ly có thiên tư trác tuyệt, nghe nói nhiều nơi đều muốn cướp lấy huynh ấy đấy...
-Còn Mạnh tiên tử...
Nhắc đến, hắn ta nhìn sang Mạnh Tri Tuyết rồi nói tiếp:
-Nàng thuộc Cửu Tiên Tông ...
Quả nhiên!
Phương Thốn không cảm thấy bất ngờ. Trên thực tế quả thật không có gì đáng ngạc nhiên nếu Ngũ Tử liên đoàn Nam Sơn đều có thể vào Quận Tông vì thiên tư của năm người họ đều rất tốt, hơn nữa thứ hạng của họ trong sổ ghi chép công đức của thư viện cũng chiếm năm người đầu bảng, nếu là kiếp trước thì có lẽ tất cả năm người này đều là những người đứng đầu thư viện, đặc biệt là Mạnh Tri Tuyết, chuyện nàng ta được Cửu Tiên Tông chọn trúng đã được định ra ngay từ một năm trước rồi.
Cửu Tiên Tông là đệ nhất đại tông được quận Thanh Giang công nhận, nàng ta đến đó tu hành cũng không có gì kỳ lạ.
-Phương...
Mạnh Tri Tuyết thấy Hạc Chân Chương đã kể ra nên ánh mắt hơi lo lắng. Nàng ta chần chừ một lát mới nói với Phương Thốn:
-Ngày mai kết quả lựa chọn học đồ của chư Quận Tông mới được tuyên bố chính xác, vì thế... lời đồn hiện tại thật ra không đúng đâu!
-Ồ?
Trái lại Phương Thốn hơi ngơ ngác rồi mới chợt hiểu ra nàng ta đang nói gì:
-À!
Bỗng chốc hắn cảm thấy thật mệt tâm, hóa ra nàng ngốc này cứ mãi ngập ngừng ấp úng là vì lo nghĩ đến điều đó, bởi lẽ kết quả hôm nay trưởng lão Quận Tông chọn lựa phần lớn đều đã thông báo cho các học đồ nên dù chưa tuyên bố nhưng trong lòng đám học đồ đều đã biết sơ.
Thật ra Mạnh Tri Tuyết đang suy nghĩ đến việc hiện tại hắn không được Quận Tông lựa chọn, sợ hắn cảm thấy khó chịu nên mới an ủi.
"Những người có chỉ số cảm xúc thấp thì đừng nên an ủi người khác…" Nhìn vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa ngờ nghệch của Mạnh Tri Tuyết, trong lòng Phương Thốn chỉ cảm thấy bất đắc dĩ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo