Nhưng nếu như bản thân có thể nghiên cứu Càn Khôn kỹ lưỡng, phá bỏ hạn chế chỉ có trói buộc không gian của Càn Khôn ban đầu, như vậy kỹ năng Càn Khôn này sẽ lập tức trở thành kỹ năng phá giới hạn một lần.

 

Hai loại kết quả không có bất kỳ khác biệt nào, và cũng không có gì thay đổi về những thứ thu hoạch được.

 

Thanh tiến trình không chỉ giúp cho ngươi trực tiếp sử dụng kỹ năng, mà còn giúp cho ngươi dần dần biết nguyên lý của kỹ năng.

 

Cho nên không khác gì với lĩnh ngộ của mình.

 

Nhưng mà bản thân đột phá lĩnh ngộ sẽ có một lợi ích, đó chính là có thể tiết kiệm thời gian.

 

Bởi vì tiến độ tăng trưởng của thanh tiến trình và lĩnh ngộ của mình không hề mâu thuẫn.

 

“Nếu như chỉ tu luyện Càn Khôn theo từng bước một, có lẽ cần khoảng một tháng thì Càn Khôn mới có thể phá giới hạn, nhưng nếu như có thể đột nhiên lĩnh ngộ mà nói, thì có lẽ chỉ cần một ngày là được.”

 

Vương Thăng không có ý gì khác, hắn muốn thử xem mình có thể lập tức lĩnh ngộ Càn Khôn, đột phá kết cấu vốn có của Càn Khôn trước thanh tiến trình hay không.

 

 

“Nhiệt huyết sôi trào rồi!”

 

Đáng tiếc là, có đôi khi nhiệt huyết không phát huy được tác dụng nào hết, nghiên cứu kiến thức không gian còn có độ khó lớn hơn hắn tưởng tượng.

 

Vương Thăng đã quá tự tin về bản thân mình.

 

Hắn chỉ tu luyện mấy năm, hơn nữa còn tu luyện nhờ vào sự trợ giúp của thanh tiến trình.

 

“Càn Khôn” cũng là kỹ năng thứ nhất hắn tiếp xúc, là một loại võ thuật duy nhất về không gian, nhận thức duy nhất đối với không gian mà hắn có chỉ đến từ ba lần phá giới hạn Mai Hoa Bộ.

 

Ở trong tình huống này, làm sao hắn có thể chỉ một thân một mình nghiên cứu Càn Khôn trong một tháng, lại còn nắm rõ tường tận, đồng thời đột phá kết cấu vốn có của nó.

 

Cuối cùng, hắn vẫn dựa vào sự trợ giúp của thanh tiến trình, đột phá “Càn Khôn” thành công vào một tháng sau.

 

“Càn Khôn: Phá giới hạn +1(1%)”.

 

Thanh tiến trình, vĩnh viễn là thần!

 

Vương Thăng chỉ có thể cảm thán như vậy, hắn vẫn còn quá non nớt.

 

Nhưng sau khi cảm thán xong, Vương Thăng lập tức dùng quỹ thời gian của mình để tập trung vào nghiên cứu.

 

Tế luyện cũng được, Càn Khôn cũng thế, đều chứng minh tầm quan trọng của kiến thức.

 

Nếu mang danh học dốt, thì không xứng đáng tu luyện, may mà hắn cũng mang cái danh kia.

 

Nhưng có mang thì cũng không có nghĩa là bản thân hắn không làm gì cả, cho nên ngoài việc tu luyện, Vương Thăng vẫn rất hứng thú nghiên cứu cách sử dụng Càn Khôn.

 

 

Sau khi phá giới hạn, Càn Khôn khiến cho Vương Thăng có thêm nhiều kiến thức liên quan tới không gian.

 

Trong đó loại kiến thức cơ sở về trói buộc không gian là nhiều nhất, Vương Thăng cũng không có gì quá bất ngờ, bởi vì bản thân “Càn Khôn” chính là loại kỹ năng trói buộc không gian.

 

Sau khi phá giới hạn, hắn vẫn có phán đoán thiên về phương diện này.

 

Đồng thời kiến thức liên quan đến phương diện không gian này cũng hoàn chỉnh nhất.

 

Vương Thăng không ngủ quên trên chiến thắng, không lập tức bắt tay khai phá cách dùng khác của không gian, mà là lướt qua kiến thức liên quan đến trói buộc không gian trong đầu mình một lần.

 

Có sự tồn tại của thanh tiến trình, khả năng nắm giữ những kiến thức này của hắn gần như hoàn hảo.

 

Vương Thăng cũng muốn thử một cách dùng khác đối với loại kỹ năng này.

 

Bây giờ “Càn Khôn” đã không phải là “Càn Khôn” trước kia, quan hệ giữa hai bên là “Càn Khôn hiện tại” bao hàm “Càn Khôn trước kia”, hiệu quả trói buộc không gian biến thành một phân nhánh.

 

Hiệu quả trói buộc không gian vẫn còn đó, nhưng mà ở trong mắt Vương Thăng lại là thứ “có đầy chỗ sơ hở” .

 

“Càn Khôn” bị coi là thứ vô bổ, không phải không có nguyên nhân.

 

Nếu đối với việc chiến đấu cùng cảnh giới, Càn Khôn hoàn toàn không tạo ra tác dụng gì quá lớn.

 

Vì vậy Vương Thăng định sửa đổi một chút nội dung liên quan đến trói buộc không gian của Càn Khôn, giúp cho hiệu quả trở nên mạnh mẽ hơn.

 

Vốn dĩ đây là chuyện không thể nào làm được, nhưng sau khi hắn có một ít kiến thức kia, thì chỉ cần hao phí một chút tâm tư, cũng không phải là chuyện gì xa không với tới.

 

 

Vì vậy Vương Thăng dành khoảng chừng một tuần, làm ra võ thuật “Càn Khôn” hoàn toàn khác biệt với ban đầu.

 

Nhưng mà Vương Thăng cũng đổi tên cho nó:

 

Không Phược!

 

Đây là kỹ năng phân nhánh của Càn Khôn, không giống như Càn Khôn ban đầu, Không Phược chỉ có hiệu quả trói buộc không gian, không phải là kiến thức cơ sở vốn có của không gian.

 

Không Phược là đặc hóa của trói buộc không gian, hiệu quả trói buộc cũng mạnh hơn của Càn Khôn lúc đầu rất nhiều.

 

Càn Khôn ban đầu có thể nói là thứ vô bổ đối với rất nhiều người, chỉ có người có thiên phú vô cùng nghịch thiên về không gian thì mới có thể phát huy giá trị của nó.

 

Tiềm lực của Không Phược có thể sẽ thấp hơn một chút xíu, nhưng trong mắt của tuyệt đại đa số võ giả thì chắc chắn hiệu quả sẽ giá trị hơn Càn Khôn rất nhiều.

 

 

0.99359 sec| 2428.82 kb