Trong trạng thái nội quan, “Dược” vốn chỉ có một chút ánh sáng nhạt, nay đã càng ngày càng trở nên chói mắt.

 

Sức mạnh được kết hợp giữa vô số thần niệm và khí huyết chi lực tràn vào ánh sáng nhạt có linh tính này, không ngừng cô đọng, thăng hoa, một thanh Phi Kiếm tản ra hào quang màu lam đang ẩn hiện ở vùng lân cận của ánh sáng nhạt, đã được hai loại sức mạnh tế luyện cùng một lúc, không ngừng nâng cao bản thân mình.

 

Kể từ sự ra đời của Chân Thể cùng Ngũ Tạng Uẩn Thần, hào quang của ánh sáng nhạt này càng đậm hơn.

 

Cuối cùng ánh sáng nhạt sẽ biến thành Đại Dược duy nhất trên thế gian, Chân Thể và Ngũ Tạng Uẩn Thần có thể khiến cho “Đại Dược” này có chất lượng cao hơn, càng mạnh mẽ hơn.

 

Có thể khiến Đại Dược này thay đổi biến thành kim đan, nếu như không làm thêm điều gì, chỉ cần đi theo con đường của Nội Đan thuật thì cuối cùng chỉ kết thành kim đan bình thường nhất, nhưng sau khi có Chân Thể

 

 

và Ngũ Tạng Uẩn Thần, sẽ lập tức biến thành cái gọi là Cửu Chuyển Kim Đan.

 

Dĩ nhiên, Đại Dược và kim đan không thể ngang hàng, Đại Dược huyền ảo hơn, không phải chỉ đơn giản là kết hợp sức mạnh.

 

Nếu có thể so sánh thì cũng chỉ có thể so sánh như thế này.

 

Chân Thể và Ngũ Tạng Uẩn Thần khiến cho Đại Dược của Vương Thăng vô cùng mạnh mẽ, một khi kết thành, hắn sẽ có sức mạnh kinh khủng.

 

Nhưng mà trước mắt hắn cần phải hoàn thành ba mươi mấy phần trăm cuối cùng của con đường này.

 

Bây giờ sức mạnh của hắn cũng đã vượt qua đại tông sư bình thường, đợi đến khi kết thành Đại Dược, rốt cuộc sẽ là sức mạnh như thế nào, thì ngay cả bản thân của Vương Thăng cũng không tài nào dự đoán được.

 

“Có thể đạt tới sức mạnh của khí vận đại tông sư sao?”

 

Nói thật, trong lòng Vương Thăng không hề chắc chắn.

 

Đế đô và Thục Châu cách mấy ngàn dặm đường, khoảng cách xa xôi như vậy, sắc lệnh của Hoàng đế lại có thể tới từ đế đô.

 

Bây giờ hắn vẫn còn chặng đường rất xa mới đạt tới loại sức mạnh này.

 

Chuyện này có thể nói là có người cầm sắc lệnh của Hoàng đế đi tới Thục Châu, sau đó mới bỏ ra.

 

Nhưng còn có một ví dụ, Ngọc Giản của Quan Tinh Cốc chủ, Quan Tinh Cốc chủ chết ở Thái Nhạc, Thái Nhạc ở vùng lân cận của đế đô, cuối cùng vẫn đưa ngọc giản quay về một cách chính xác.

 

Nói thật, dù đã hoàn thành luyện dược, đi tới một bước cuối cùng của Luyện Tinh Hóa Khí để kết thành Đại Dược, Vương Thăng vẫn không có gan làm loại chuyện này.

 

Loại sức mạnh đó hoàn toàn vượt quá mức tưởng tượng.

 

 

Dĩ nhiên, cho dù là có làm được hay không thì đây đều là những việc cần phải làm.

 

Chỉ khi thật sự đạt tới cảnh giới kia, mới có thể biết đến sự mạnh mẽ của nó.

 

Hơn nữa hắn không biết quá rõ vì sao Quan Tinh Cốc chủ làm được chuyện đó, nhưng hắn lại có suy đoán nhất định về việc tại sao khí vận đại tông sư có thể làm được.

 

Thậm chí hắn hoài nghi sau khi Quan Tinh Cốc chủ dòm ngó đến bậc cao hơn, cũng không tài nào làm ra chuyện lấy ra được thứ như sắc lệnh của Hoàng đế này.

 

Hai người cũng hoàn toàn không phải là người cùng một hệ thống.

 

 

 

“Quả nhiên, không thể khinh thường bất cứ hệ thống nào!”

 

Từ lần trước, sau khi được Nguyệt nhắc nhở, Vương Thăng đã lập tức chú ý phương pháp tu luyện của thế giới này.

 

Hắn biết chắc chắn không thể coi thường được.

 

Đồng thời hắn thầm cảm thấy mình may mắn, bản thân lại đánh bậy đánh bạ đi lên con đường kết hợp giữa Nội Đan thuật và phương pháp tu luyện của thế giới này, ít nhất cho đến hiện tại, hắn gần như toàn thu hoạch được thứ tốt đẹp mà thôi.

 

Tiếp tục tu luyện thôi!”

 

Vương Thăng luôn luôn có một câu nói tôn chỉ.

 

Dựa vào cái gì để giải quyết lo lắng, chỉ có sức mạnh!

 

Tu luyện mới là vương đạo.

 

Có điều bởi vì chuyện tế luyện Phi Kiếm đã được giải quyết, hắn cũng có thể biến quỹ thời gian của mình quay về tình trạng ban đầu.

 

Cũng có nghĩa là hắn có thời gian để nâng cao võ thuật lên một chút, đặc biệt là môn võ thuật Càn Khôn này.

 

Kể từ sau khi biết các kiến thức cơ sở của “Càn Khôn”, hắn vẫn rất coi trọng.

 

Bây giờ Càn Khôn cũng đến cấp 8 rồi.

 

Biểu hiện bên ngoài của Càn Khôn nguyên gốc chính là một loại kỹ năng trói buộc không gian.

 

Trước khi phá giới hạn, nó cũng chỉ là loại kỹ năng tương tự trói buộc không gian, hơn nữa sự hạn chế còn không mạnh bằng cách kỹ năng cùng cấp bậc, là một kỹ năng khá vô dụng.

 

 

Nhưng mà kể từ sau khi biết thêm nhiều thứ hơn, Vương Thăng cũng càng coi trọng hơn, hắn không ngừng nghiên cứu Càn Khôn thông qua kiến thức không gian có được sau ba lần Mai Hoa bộ phá giới hạn.

 

Vì vậy hắn cũng có thêm nhiều hiểu biết về không gian hơn.

 

Hắn biết, nếu như mình vẫn không nghiên cứu Càn Khôn cặn kẽ, vậy thì sau khi Càn Khôn phá giới hạn, cũng sẽ khiến cho Càn Khôn thoát khỏi cấu trúc ban đầu, trở về bản chất vốn có của mình.

 

 

2.14572 sec| 2426.586 kb