“Vậy phải đợi trong bao lâu nữa chứ, đại tông sư của loài người không dễ chết như vậy đâu!”
Huyết Hòe Vương lại tiếp tục nói: “Bảo các ngươi đi tìm hiểu loài người không phải là hiểu theo kiểu đơn giản tùy tiện như vậy, hoàng triều của loài người cứ đến cuối cùng, các đại tông sư rất có khả năng sẽ thay đổi thế hệ mới, mà việc của chúng ta chính là nhằm đúng thời cơ đó. Cái khác thì ta không nói, các ngươi biết vì sao ta lại cho tụ họp ở Thục Châu này không? Đó là bởi vì đại tông sư của loài người ở Thục Châu sắp đi đến giới hạn của mình rồi, sắp không trụ nổi được bao lâu nữa!”
Hắn ta từ trước nay luôn nhận ra rằng đối với loài người phải biết người biết ta, vậy mới trăm trận trăm thắng.
Vì vậy cho nên những thông tin mà hắn ta biết cũng là nhiều nhất trong số họ, cũng vì vậy mà tám đại yêu vương còn lại vô cùng tin tưởng hắn ta.
“Nhưng con người chính là một chủng tộc giỏi nhất về khoản giấu diếm, liệu chúng nó chỉ có mỗi chín vị đại tông sư thôi sao?” Một yêu thú bắt đầu nghi vấn hỏi.
“Thiên Lang Vương không cần lo lắng, cho dù nhiều thêm cũng không đáng lo ngại, bởi vì việc những đại tông sư tiếng tăm lừng lẫy của loài người chỉ có chín tên cũng không phải là không có lý do, ta hỏi các ngươi nhé, nếu như có thêm yêu vương khác sinh ra thì các ngươi cảm thấy mấy yêu vương đó có thể là đối thủ của mình không?”
Tám vị yêu vương im lặng một hồi, bởi chẳng ai trong họ cho rằng mình kém hơn so với những yêu vương khác, bọn họ nghiễm nhiên biết rằng có thể đạt được đến cảnh giới như hiện tại khó đến cỡ nào.
“Vì vậy cứ yên tâm đi, chỉ cần chín đại tông sư kia thiếu đi một tên thôi cũng chính là cơ hội của chúng ta!”
“Vậy bây giờ mục đích ngươi triệu gọi chúng ta tới đây rốt cuộc là gì, nếu thời cơ vẫn chưa đến thì không phải nên tiếp tục ẩn mình đi theo như ngươi nói hay sao?” Sự nghi hoặc của đám yêu vương này không hề ít, người mở miệng hỏi lần này chính là yêu vương Ưng Trạng, danh xưng của gã là Thiên Bằng Vương. “Trên đường chúng ta tới đây chắc gì đã không có người để ý chứ, thủ đoạn của bọn người kia không hề ít đâu.”
“Đế ý thì đã sao, chỉ cần ta không gây ra động tĩnh rúng trời thì bên phe loài người cũng không quản đâu, bởi vì hiện tại bọn họ đang ở chắc thời khắc quan trọng nhất, còn mục đích mà ta triệu tập các ngươi tới đây thì…
Mọi người, các ngươi có thể từ từ bành trướng thế lực của mình đi, quân đội bên phía con người không đơn giản đâu, vậy nên ta cần phải có thủ hạ để ngăn lại bọn chúng!”
“Quân đội của bọn loài người ư?”
Nhưng tên yêu vương ở đây đều tìm hiểu không ít chuyện liên quan tới con người, tuy những gì họ biết không có tường tận như Huyết Hòe Vương, nhưng đại khái vẫn khá rõ ràng.
Dưới tiền đề chỉ có sức mạnh của một các thể mà tạo ra hẳn một quân đội, đó thể hiện quân đội đó không hề đơn giản chút nào.”
“Mấy đội quân như Thiên Thương Quân, Châu Thiên Quân không hề dễ nhai chút nào đâu!” Người đang nói chính là Thanh Sư, được xưng là Thanh Sư Vương, hắn ta từng thôn phệ một nhánh của quân đội cho nên hiểu rõ hơn chút.
Hắn ta biết rõ rằng nếu như mấy đội quân này vẫn còn tồn tại, rồi không có cách nào để ngăn chặn được thì hành động của bọn họ sẽ có điều bất cập.
“Vậy nên chúng ta mới cần phải bành trướng thế lực, không cần nhiều qua chỉ cần có thể ngăn cản được đám binh sĩ đó là được rồi, ta tin rằng chắc các người cũng có sự chuẩn bị của riêng mình rồi đúng chứ?”
Huyết Hòe Vương biết rõ rằng các yêu vương này chắc chắn sẽ không thật sự không có sự phòng hờ gì.
Chúng yêu vương gật đầu, nếu đã nói là hợp tác với nhau thì có những chuyện phải nên nói cho nhau nghe.
“Nếu như vậy thì ta tiến hành sang chuyện tiếp theo đi, tuy là gặp mặt trước dự tính nhưng ắt hẳn mọi người sẽ có không ít tình báo đúng chứ, chúng ta có thể trao đổi một chút, dù là chuyện gì cũng được!”
Bọn họ cứ cách một thời gian là sẽ tụ họp lại để trao đổi tin tức với nhau.
Lần này đúng là sớm hơn một chút nhưng vẫn có thể tiến hành.
Hàn Giao Vương xung phong nói trước: “Thục Châu mới xuất hiện một tông sư không rõ thân phận từ đâu, hắn ta đeo mặt nạ rồi đánh chết một binh sĩ cấp tông sư của ta, năng lực rất mạnh.”
“Trùng hợp quá, tin tức của ta cũng về Thục Châu, võ giả ở Thục Châu xuất hiện việc chết chóc quy mô lớn…”
“Chuyện của ta thì không liên quan đến Thục Châu…”
Chín đại yêu vương cứ ngươi một lời, ta một lời, cùng nhau trao đổi những thông tin mà mình biết.
“Ở Thục Châu còn có một chuyện nữa, có một đám người không ngừng đánh giết yêu thú của ta, theo cách gọi của bọn người thì chính là hiệp sĩ, vậy có cần phải nghĩ cách giải quyết hắn ta không?”
“Một tên loài người còn chưa đến tông sư ấy mà, cần gì phải rách việc như vậy chứ, sớm muộn gì cũng sẽ bị chết ở trong tay một yêu thú nào đó thôi.”
“Chứ không Hàn Giao Vương ngươi muốn đích thân xuống tay hay sao?”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo