Hắc Long Thương tạo ra xong, Vương Thăng đương nhiên cũng không thể nào chờ nổi nữa mà muốn thử qua một chút.

 

Không thể không nói, kỹ năng có thêm vũ khí của Lục Hợp Đại Thương kiểu này mới có thể phát huy được hết sức mạnh của nó.

 

Chỉ một cú đâm lên đơn giản thôi là có thể bộc lộ được hết uy lực kinh khủng, có thể điều động ra sức mạnh cực lớn giống như muốn xé toạc không gian, một khí thế bức người, điều động sức mạnh thể đang xé toạc không gian, cú đâm của thương có thể dễ dàng lật tung mặt đất và khiến địa hình thay đổi.

 

Sau đó hắn phát hiện ra sức tàn phá của thương thực sự có chút mạnh cho nên hắn chỉ thử nghiệm qua loa một chút xong cũng không tiếp tục kiểm tra nữa, về sau đành phải cố gắng luyện tập để kiểm soát sức mạnh này.

 

Thời gian luyện tập trôi qua rất nhanh, đi lại khoảng tầm một tháng.

 

Mới tờ mờ sáng, Vương Thăng mở mắt ra thấy:

 

“Luyện Tinh Hóa Khí, sản dược: 99,5%”.

 

 

Trong khoảng thời gian này, hắn đã đặt trọng tâm bản thân sang tu luyện cảnh giới, cuối cùng hắn cũng đi theo cái giai đoạn sản dược này đến điểm cuối rồi.

 

Tiếp theo sẽ đến một giai đoạn vô cùng quan trọng.

 

“Thải Phong”.

 

Thực ra có thể chia Thải Phong thành hai khái niệm khác nhau là hái thuốc và phong lô.

 

Nhưng sở dĩ chúng được ghép lại với nhau là bởi vì thời gian của giai đoạn hái thuốc rất ngắn, đồng thời cũng có sự liên quan chặt chẽ đến phong lô.

 

Sau khi hoàn thành giai đoạn “sản dược”sẽ hình thành “tiểu dược.”

 

“Nhưng “tiểu dược” sau khi được hình thành lại giống y như một mũi tên trong nỏ muốn phóng ra ngoài, vì vậy cần phải nhắm đúng giây phút này nhanh chóng này tiến hành hái thuốc.

 

Quá trình này đơn giản mà nói là sau khi “tiểu dược” được hình thành, nó sẽ có xu hướng thoát khỏi đan điền để khiến cho công đoạn sản dược cả tháng trời đổ xuống sông xuống biển, hơn nữa quá trình này cũng chỉ có trong thời gian rất ngắn.

 

Vì thế muốn bắt được “tiểu dược” giống như một cơ hội duy nhất sử dụng khoảng thời gian ngắn ngắn để hái mà như không hái, không hái mà thực ra lại đang hái mà “bắt lấy” tiểu dược khi nó đang trong giây phút hình thành.

 

Mà khi “bắt được tiểu dược” rồi thì đến phong lô, cũng được gọi là phong cố.

 

Phong lô là dùng cơ thể của con người tạo thành một lò chế thuốc cực lớn, ở đó đan điền chính là trung tâm của lò, đầu tiên cho “tiểu dược” phong cố ở trong đan điền làm nóng.

 

Đó chính là toàn bộ quá trình Thải Phong.

 

 

Bởi vì quá trình này có chút đặc biệt cho nên hai bước này có liên quan với nhau.

 

Ví dụ như sau khi hái thuốc xong bắt buộc phải tiến hành phong lô luôn.

 

Đây cũng chính là nguyên nhân Vương Thăng phải lập tức dừng lại khi tiến độ tu luyện đã đạt tới “99,5%”, bởi vì khi hái thuốc cần phải tập trung sự chú ý để tránh việc bị thất bại.

 

Theo lý mà nói nếu hái thuốc thất bại cũng sẽ không gây ra thương tổn nào quá lớn đối với cơ thể, cùng lắm cũng chỉ khiến cho khí huyết bị hao tổn mất một thời gian, nhưng xét lại giá trị của khoảng thời gian thiếu hụt đó cũng cực lớn, cho nên dù có sự tồn tại của thanh tiến độ thì hắn vẫn phải chuẩn bị một cách chu toàn nhất, bởi dù sao việc bắt tiểu dược này cần phải điều động toàn bộ tinh khí trong cơ thể, không được có quá nhiều sự phân tâm.

 

Sau đó hắn tu dưỡng tầm hơn nửa giờ, làm cho toàn bộ khí huyết và tinh thần của bản thân đều ổn định xuống rồi phái Đại Bạch đi trông giữ ở trước cửa đảm bảo không một ai tiến vào, xong xuôi Vương Thăng uống một ngụm trà hoa cúc lớn rồi bắt đầu tu luyện Nội Đan Thuật.

 

Tiến độ 0.5% còn lại sẽ được hoàn thành trong một khoảnh khắc nào đó.

 

Mà đó cũng chính là khoảnh khắc mà hắn muốn nắm lấy nhất!

 

Cùng với sự luân chuyển của Nội Đan Thuật, thanh tiến độ cũng tăng dần lên.

 

Trong một giây phút nào đó, thanh tiến độ đã đạt được tới một giới hạn nhất định lên tới 100%.

 

Linh quang của nó giống như từng hạt gạo được đun nóng từ “thần” và Khí Huyết Chi Lực dường như lóe lên trong gang tấc, sau đó Vương Thăng chợt cảm nhận được bên trong cơ thể mình như thể có một thứ gì đó muốn phóng ra bên ngoài, đan điền tựa như bị thứ gì đó khuấy lên.

 

Thần thức biết đã tới giai đoạn hái thuốc.

 

 

Vương Thăng hiểu rằng giây phút “thần” động đậy kia chính là thời điểm để hái thuốc.

 

Ngay lập tức đầu lưỡi của hắn đặt lên hàm trên, hít vào đẩy hông lên, mũi và miệng đều đóng lại, sau khi đã phong bế thật kín cơ thể mình thì hắn đi dò linh quang.

 

Lúc này “tiểu dược” đã được sinh ra rồi, vào thời điểm này nó đang muốn thoát ra ngoài cho nên cần phải “thần” để chế ngự nó lại rồi ép quay lại lò.

 

Lò ở đây là chỉ đan điền, cũng là nơi mà tiểu dược được sinh ra.

 

Vì có tác dụng của trà hoa cúc cho nên tinh thần của Vương Thăng hiện giờ vô cùng tập trung, vậy nên dường như chỉ cần trong nháy mắt là có thể tìm được nơi “tiểu dược” đang nằm và đã hái thuốc thành công!

 

Hắn không dám thả lỏng mà ngay lập tức điều động ra Khí Huyết Chi Lực trong cơ thể mình để bắt đầu giằng co với tiểu dược, quá trình này cũng chính là phong lô.

 

 

0.19155 sec| 2418.719 kb