Đây chính là một trận chíến giữa các đạo sĩ của Quan tinh Cốc!
Đương nhiên, so với cảnh giới Đại Tông Sư thì việc tìm người theo sự phân phó của Cốc chủ vẫn quan trong trọng hơn.
Sau khi dùng cơm hắn lại tính toán lại lần nữa, tiếp tục tìm kiếm thêm manh mối.
“Tiếp theo chính là tiệm rèn bên cạnh sao…”
Đương nhiên Vương Thăng không biết chuyện xảy ra giữa hai người Tinh và Nguyệt, chuyện này chỉ lan truyền trong một số thế lực cấp cao.
Còn hắn vẫn đang ở trong trang trại làm guồng nước.
Công việc này đối với hắn chẳng là gì, mỗi ngày hắn dành một chút thời gian để hoàn thành guồng nước.
Sau đó chính là lắp ráp.
Khi nó được lắp ráp, rất nhiều người trong trang trại đã đến xem náo nhiệt, dù sao thì họ cũng chưa bao giờ nhìn thấy món đồ mới mẻ này.
“Vận Thăng, đây là cái gì?”
“Guồng nước, mọi người sẽ nhanh chóng nhìn thấy tác dụng của thứ này.”
Không mất quá nhiều thời gian để lắp ráp xong guồng nước, rất nhanh guồng nước bắt đầu di chuyển.
Mặc dù chưa lắp đặt vật dụng dẫn nước nhưng những người chứng kiến đều nhìn thấy nước dưới sông được guồng nước đưa lên cao sau đó lại rơi trở lại sông.
Trong thôn có một số người không hiểu, nhưng cũng có người hiểu ra một điều gì đó, trong đó có trưởng thôn.
“Vân Thăng, ngươi còn chưa hoàn thành đúng không?”
“Đúng rồi, trưởng thôn, nếu như ta lấy một cái gì đó cao cao để hứng nước, sau đó dùng ống trúc dẫn nước về nhà của chúng ta, như vậy có phải sẽ tiện hơn không?”
Một trong những chức năng quan trọng của guồng nước chính là dẫn nước từ dưới lên cao, tiết kiệm được sức lực con người.
Nghe được lời Vương Thăng vừa nói, trưởng thôn ngay lập tức nhìn ra chức năng của guồng nước.
Đồ vật này đối với việc tưới đồng ruộng có tác dụng rất lớn, hắn có thể nhìn thấy giá trị của nó.
Vận Thăng đã biết trước rằng trưởng thôn sẽ coi trọng đồ vật này, cho nên trực tiếp lấy ra bản thiết kế do chính mình đã vẽ từ lâu.
“Thôn trưởng, đây là bản vẽ, cầm đi!”
Thanh Sơn trại thật ra cách sông rất gần, có hay không có guồng nước cũng không khác nhau lắm, chỉ là bỏ thêm chút sức lực, nhưng nếu thôn trưởng nói muốn thì hắn cùng thôn trưởng có thể làm được.
Điều này thực sự có thể thay đổi điều kiện sống trong thôn.
“Cảm ơn ngươi, Vận Thăng.”
“Không có việc gì, nếu có thể hy vọng thôn trường tìm người mang một ít đá nhẵn, tốt nhất là gọn gàng trong trịa một chút, còn có có ta có thể sẽ cần giúp đỡ…”
Guồng nước là một phần cơ sở vật chất mà hắn dùng trong ý muốn xây dựng một suối nước nóng nhân tạo. Sau khi guồng nước làm xong thì cái hố nhỏ bên cạnh cũng sẽ sửa chữa lại một chút để trông giống một cái bể nước nóng, đương nhiên cũng có thể nhờ người trong thôn giúp đỡ.
“Được rồi, mau dọn dẹp đồ vật rồi trở về, còn muốn xây một cái ao đúng không? ngươi có thể nói ra yêu cầu…”
Vương Thăng rất ít khi đưa ra yêu cầu, nhung mọi yêu cầu đưa ra đều không phải là yêu cầu vớ vẩn.
Vì vậy, vài ngày sau khi hắn nói ra yêu cầu của mình thì ao đã được xây rất tốt.
Toàn bộ mặt ao đều được lát bằng đá phẳng và mịn, còn cố ý thiết kế ra một chỗ để nằm.
ở những nơi bị che khuất, đầu vào và ra của nước cũng được thiết lế khéo léo.
Phía trên bề mặt ao là một cái lều xinh xắn, xung quanh cũng được che phủ.
Vương Thăng không thích suối nước nóng lộ thiên sẽ bị ảnh hưởng bởi thời tiết.
Tất cả cơ sở hạn tầng đều đã được xây dựng, Thứ duy nhất còn thiếu hiện tại chính là hệ thống sưởi và điều hòa nhiệt độ.
Hai thứ này cũng là đồ vật thuộc dạng chế tạo kho, hiện tại lại chưa có phương gia công kim loại vì vậy việc chế tạo thiết bị điều hòa thì lại càng khó khăn.
Tuy nhiên, một trong số chúng có thể được sản xuất từ vật phẩm trong kho của hắn, nhưng những kim loại đã qua xử lý này không có tuổi thọ lâu dài.
Muốn sử dụng lâu dài, thì vẫn nên tìm một quặng sắt, sau đó chính bản thân tinh luyện. nấu chảy
Tất nhiên còn có mặt cách khác chính là sử dụng cơ quan làm nóng chảy sắt, nhưng thứ đó có tính ứng dụng rất cao, Vương Thăng cũng không muốn sử dụng nó một cách dễ dàng.
Vì thế hắn liền tìm thôn trưởng dò hỏi.
Đáng tiếc thôn trưởng dù sao cũng chỉ là một trưởng thôn nhỏ, cũng không phải cái gì cũng hiểu.
Cuối cùng hắn tìm Chương Trạch, thật ra Chương trạch đã biết tin và hắn ta ở cách Thanh Sơn trại không xa.
Chương Trạch với tư cách là một tiêu sư vào Nam ra Bắc, mặc dù tuổi không lớn như thôn trưởng, nhưng đối với thế giới bên ngoài thì sự hiểu biết của hắn so với thôn
trường không phải ít hơn, thậm chí còn nhiều hơn.
“Không có mỏ nào gần huyện Lộc Thủy, vì vậy khó có thể lấy được quặng sắt ở chỗ này, nhưng ở Vĩnh Phong huyện có một kho hàng của quan phủ…”
Khi nghe được điều này,ánh mắt Vương Thăng có chút thay đổi.
Đại Chu cấm tư nhân buôn bán quặng sắt, hắn biết rằng nếu bản thân muốn tìm được quặng sắt thích hợp thì gần như sẽ phải liên kết với quan phủ.
Nhưng hắn biết rằng, để có được tin về tất cả các kho hàng của quan phủ thì là điều không dễ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo