Tiểu dược” trực tiếp chạy loạn khắp nơi nhưng toàn thân của Vương Thăng đều được đóng chặt, không có nơi nào để nó có thể thoát ra được, cho nên nó chỉ đành chạy dọc theo tuyến đường dựa theo kế hoạch của Vương Thăng.

 

Không biết qua bao lâu, “tiểu dược” được sinh ra từ đan điền lại một lần nữa quay về vị trí cũ.

 

Cũng vào lúc này, động tác trên người của Vương Thăng vẫn chưa dừng lại, mà tụ lại đủ Khí Huyết Chi Lực, sau đó đun nóng Khí Huyết Chi Lực của “thần” rồi phong cố lại đan điền để giữ “tiểu dược” bên trong.

 

 

Quá trình này nhìn tưởng là lâu nhưng thực ra chỉ thực hiện ngắn ngủi trong tầm một phút đồng hồ.

 

Thanh tiến độ trực tiếp từ “Luyện Tinh Hóa Khí - sản dược” nhảy vọt lên “Luyện Khí Hóa Tinh, hái thuốc.” Nhưng cái “hái thuốc” này chỉ duy trì được trong nháy mắt rồi chuyển thành “Luyện Khí Hóa Tinh - phong lô: 1%”.

 

Quá trình phong lô này thực chất mang ý nghĩa trông giữ đan điền, phong ấn “tiểu được”.

 

Do “tiểu dược” được sinh ra từ sự đun nóng Khí Huyết Chi Lực của “thần”, cho nên Vương Thăng lại dùng Khí Huyết Chi Lực y như vậy để tiến hành phong cố.

 

Bởi vì những Khí Huyết Chi Lực kia vốn tự thân chúng là được nấu chảy từ “thần”, cho nên dùng để phong cố lò cốt cũng là bảo vệ đan điền.

 

Cần phải ở cảnh giới phong lô này luyện “tiểu dược” thành đan chủ.

 

Thực ra phương pháp này tương tự sản dược, nhưng kết quả sau khi hình thành lại khác nhau. Bởi vì “tiểu dược” khi được trải qua phong cố đã xuất hiện tính chất khác trước đó, cho nên Khí Huyết Chi Lực dọc theo huyệt trường cường cũng sẽ tạo ra kết quả hoàn toàn khác.

 

Có điều tuy rằng phong lô không giống hái thuốc, chỉ thoáng qua rồi biến mất thôi, nhưng quá trình này lại không làm mất quá nhiều thời gian, thậm chí cũng không tạo ra tác dụng nào quá lớn đối với thực lực.

 

Bởi phong lô vốn chỉ là một cảnh giới chuyển tiếp nhằm để “tiểu dược” hình thành đan chủ.

 

Thực sự phải bỏ ra nhiều thời gian và thực lực được tăng lên cực mạnh thực ra là giai đoạn tiếp theo của Luyện Tinh Hóa Khí, đó là luyện dược.

 

Giai đoạn này chính là một cảnh giới trong Luyện Tinh Hóa Khí tăng lên lớn nhất, cũng cần tiêu hao tinh lực nhiều nhất.

 

 

Đương nhiên đối với Vương Thăng hiện giờ mà nói vẫn nên cần phải đi hết giai đoạn phong lô này, bởi chỉ khi luyện tiểu dược thành đan chủ rồi mới có thể tiến hành bước tiếp theo.

 

Hơn nữa bước thực hiện này cũng là một quá trình tích lũy.

 

Nội Đan Thuật chú trọng song tu bằng tính mạng, nên không thể gấp gáp được.

 

Thế là Vương Thăng mở mắt ra.

 

Mặc dù chỉ làm trong thời gian rất ngắn nhưng Vương Thăng vẫn có cảm nhận được tinh thần mệt mỏi rã rời, quả nhiên bắt tiểu dược không hề là chuyện dễ dàng.

 

Mà đấy là hắn còn có sự trợ giúp của thanh tiến độ mới không bị thất bại.

 

Nếu không tinh lực mà hắn bị hao tổn có thể còn nhiều hơn.

 

Tiếp theo cứ từ từ tích lũy đi!”

 

Khoảng thời gian này cũng là lúc Vương Thăng cần nhiều thì giờ để tích lũy hơn, lúc này hắn không cần phải làm gì cả, chỉ cần yên ổn trải qua khoảng thời gian này là được rồi.

 

“Nếu vậy thì đã có thời gian để làm những thứ mình thích rồi.”

 

Ví dụ như Cơ Quan Thuật này, hoặc là Cơ Quan Thuật, hay nữa là Cơ Quan Thuật gì đó.

 

Đúng vậy, hắn đã có sự thèm muốn đối với mấy thứ ở trong Cơ Quan Thuật từ lâu, chỉ có điều trước giờ không có thời gian cho nên đẳng cấp của Cơ Quan Thuật không tăng lên là mấy, bây giờ cuối cùng cũng có chút thời gian để tiếp tục nghiên cứu rồi.

 

Sau khi đạt tới cảnh giới Phong Lô, Vương Thăng cũng lại có thêm thời gian nghiên cứu Thuật Cơ Quan và cách rèn.

 

 

Trước đó bởi vì phải làm tăng cảnh giới cho nên Cơ Quan Thuật và rèn thực sự đã quá lâu chưa tăng lên rồi, chúng vẫn luôn ở cấp thấp.

 

Nhưng Vương Thăng thấy rất tò mò đối với mấy thứ ở trong Cơ Quan Thuật, cho nên dự định dành ra một chút thời gian để chế tác ra những món đồ ở trong đó, tiện thể cũng làm tăng cấp lên.

 

Đầu tiên chính là trạng thị ổn định nhiệt, thứ mà hắn đã thèm khát từ lâu.

 

Thực ra lúc sáng tạo ra “Vân Dực” Vương Thăng đã phát hiện ra rồi, ở trong tập Thanh Long của Cơ Quan Yếu Thuật có nói đây là Cơ Quan Thuật, nhưng bởi vì trong đó có rất nhiều trang bị đều phải dùng đến Khí Huyết Chi Lực, cho nên gọi nó là Luyện Khí Thuật còn giống hơn.

 

Đương nhiên cũng không thiếu những món đồ được sử dụng theo thiết kế kỹ thuật nhưng đáng tiếc là không nhiều cho lắm.

 

Nhưng Vương Thăng thấy như vầy cũng rất tốt, cả quyển sách Cơ Quan Yếu Thuật đều được miêu tả rất hào sảng bay bổng, nội dung bên trong sách nói rất rõ ràng những nguyên lý quan trọng, Vương Thăng cảm thấy có lẽ sau này bản thân mình có thể dựa theo nội dung miêu tả bên trong để sáng tạo cho riêng mình, điều này cũng khá là thú vị.

 

Có điều Vương Thăng còn chưa kịp bắt đầu thì thôn trưởng đã đi tới tìm hắn thỉnh giáo một số vấn đề.

 

“Vận Thăng này, ngươi nói là trồng mấy dược liệu kia ngoài việc cần phải trồng tách ra hai nơi thì còn phải yêu cầu gì khác không?”

 

“Thôn trưởng à, ngươi định mang mấy dược liệu đó đi trồng à?”

 

 

1.47543 sec| 2421.625 kb