Vương Thăng lắc đầu và không nói gì, sức mạnh càng lớn thì càng gặp được càng nhiều người bình thường.

 

Rất nhanh quản gia đã mang theo nhiều người tới, còn mang theo rất nhiều bao tải.

 

Ông ta còn mang theo phương tiện vận chuyển, huyện lệnh trực tiếp ra lệnh cho mấy người bắt đầu khuân vác quặng sắt , thậm chí còn tự mình bắt tay vào làm, điều này thật sự kiến quảng gia kinh ngạc.

 

 

Bởi vì có nhiều người tới, Vương Thăng đã sớm đưa ra một chút yêu cầu, Huyện lệnh cũng không tự cho là mình thông minh.

 

“Ở đây còn có than để luyện sắt không?”

 

Huyện lệnh mau chóng gật đầu.

 

“Vậy thì cũng mang tới một ít đi!”

 

Sau hơn mười phút, tất cả đồ vật đã được sắp xếp xong xuôi, quan huyện dẫn người đi theo Vương thăng vận chuyển đồ vật ra ngoài thành.

 

“Sau này ta sẽ tới,, nếu có thể, ngươi giúp ta thu mua quặng sắt, đặc biệt là những quặng sắt có đặc thù.”

 

Hiện tại những quặng sắt thông thường này có thể đáp ứng yêu câu nhưng nếu có một số vấn đề đặc biệt thì vẫn cần có quặng đặc biệt. Vì vậy Vương Thăng dự định sẽ thông qua sự giúp đỡ của huyện lệnh để thu thập.

 

“Đại nhân yên tâm, ta nhất định sẽ làm được.”

 

Huyện lệnh còn đang suy nghĩ làm sao có thể tạo mối quan hệ với Vương Thăng, nhưng hóa ra Vương Thăng có chuyện muốn tự mình làm, nhất định sẽ không từ bỏ.

 

“Vậy các ngươi rời đi đi!”

 

Vương Thăng trực tiếp đuổi người, huyện lệnh tất nhiên không dám phản bác, liền đem theo người rời đi.

 

….

 

Trên đường trở về, quản gia không nhịn được tò mò hỏi: “Đại nhân, ngài biết thân phận của người kia sao?”

 

Huyện lệnh mơ màng lắc đầu nói hai chữ: “Ác giao.”

 

Quản gia hiểu ngay lập tức.

 

 

Cứ tưởng rằng vị Tông Sư ẩn cư ở Tam Huyện kia là mọi người khoác lác, nhưng hiện tại xem ra điều đó có thể là sự thật.

 

Khó trách huyện lệnh có biểu hiện như vậy, nếu là hắn, hắn càng hơn như vậy.

 

“Ngài không sợ hắn giả mạo sao?”

 

“Điều này quan trọng sao? Hắn so với chúng ta mạnh hơn rất nhiều, huyện phủ không đủ khả năng đối phó hắn!”

 

Quản gia: “…”

 

Thật sự là lý do không thể chối cãi.

 

Mặt khác lúc đó, Vương Thăng đang cố định hết tất cả quặng sắt và than lên người Đại Bạch, sau đó hướng về phía Tứ Phương trại mà đi.

 

Nhưng trên đường trở về hắn thấy một người mặc áo choàng Đạo, đang ngồi trên một tảng đá…

 

Nhìn thấy người trước mặt, Vương Thăng trực tiếp vỗ vào Đại Bạch bảo nó tăng tốc.

 

Không phải là chưa từng gặp qua, dù sao người trong thế giới này không phải không biết đến sự tồn tại của võ giả, cho nên cũng không phải vấn đề lớn.

 

Hơn nữa người này mặc áo đạo sĩ, thoạt nhìn không đơn giản, Vương Thăng cũng không muốn để ý tới, ai biết được chuyện gì xảy ra.

 

Nhưng ngay khi Đại Bạch đi ngang qua, một giọng nói vang lên bên tai hắn.

 

“Chờ đã!”

 

Vương Thăng phớt lờ, Đại Bạch lại càng không để ý tới.

 

 

Cười chết đi được, Đại Bạch căn bản không hiểu những lời khách sáo như vậy.

 

Thấy một người một con hổ hoàn toàn phớt lờ mình, Nguyệt ngồi trên tảng đá có chút xấu hổ.

 

Ở thế giới hắn đã giả vờ là một cao nhân, nhưng cuối cùng muốn tìm một người thì người đó lại phớt lờ hắn.

 

Cuối cùng, hắn chỉ có thể nhảy khỏi tảng đá, nhanh chóng đuổi theo.

 

“Đại nhân chờ một chút!”

 

Hắn dùng sức của Tông Sư để nói câu này, vì vậy Vương Thăng nghe rất rõ ràng, bị dọa đến giật mình.

 

“Đại Bạch dừng lại!”

 

Thấy Vương Thăng dừng lại, Nguyệt cũng dừng lại, lộ ra vẻ mặt cao hứng.

 

Nhưng khi hắn đến trước mặt Đại Bạch, còn chưa kịp nói chuyện, Vương Thăng đã lên tiếng trước: “Ngươi có thể rút lại lời vừa nói không?”

 

Nguyệt: “?”

 

Vương Thăng có chút bất đắc dĩ: “Chờ một chút, đại nhân.” hai chữ này, thật sự có uy lực, cơ bản người được nghe hai từ này đều có tên trong bảng Phong Thần, lại thêm người này sau khi nhìn thấy liền tính toán đi theo, cho nên hắn mới dừng lại.

 

Thấy bộ dạng người này ngơ ngác, trong lòng hắn thở dài một hơi, sau đó nói: “Nói cho ta biết, làm sao? Đừng nói cái gì mà ‘Chờ một chút, đại nhân’ cái gì!”

 

Mặc dù Nguyệt không hiểu suy nghĩ của Vương Thăng, nhưng dù sao hắn cũng muốn tiềm chỗ dựa, liền giữ tư thế rất thấp.

 

“Đúng rồi, đại nhân, ta đi theo người được không?”

 

 

“Ngươi mất trí sao?” Vương Thăng không chút khách khí, lần đầu tiên gặp mặt đã muốn đi theo, đây không phải là bệnh sao?

 

“Đại nhân, đây là vận mệnh chỉ dẫn.”

 

Vương Thăng nhướng mày, chẳng lẽ hắn gặp phải một côn thần?

 

Vẫn là thực lực có chút kém côn thần.

 

Ngay khi hắn nghĩ rằng người đàn ông sẽ nói điều gì đó để lừa mình, người đàn ông lại nói.

 

“Đương nhiên, đây chỉ là mở đầu, kỳ thật ta cảm thấy người rất mạnh, sư đệ của ta đi theo thiên mệnh chi tử mà sắp tìm đường chết, ta nghĩ cần tìm một cường giả đến bảo vệ mình, đảm bảo truyền thừa sư phụ.”

 

Nguyệt đã phát hiện ra Vương Thăng không phải là loại người thích trì hoãn nên đã trực tiếp nói ra mục đích.

 

“Làm sao ngươi tìm được ta?”

 

“Để ta giới thiệu. Ta tên là Nguyệt, là một trong những người kế vị của Quan Tinh cốc. Ta giỏi nhất là tiên đoán. Người là người mà ta tiên đoán rằng có khả năng bảo vệ ta nhất!”

 

 

0.22558 sec| 2447.609 kb