Editor: Trâm Rừng
Phù An An nín thở nhảy qua một chiếc giường và ngay lập tức ngã xuống một chiếc giường khác. Nhanh nhẹn như một con mèo.
Nhìn bộ dạng của Phù An An, Trương Viện Viện cảm thấy rằng cô ấy cũng có thể làm được. Đầu tiên, cô ấy co chân bước lên thành giường, sau đó cô ấy lật người "linh hoạt" của mình ... Chiếc giường rung nhẹ hai lần.
Chỉ một cử động nhỏ này, con quỷ quái giống như là một con ruồi ngửi được mùi tanh. Bọn chúng đã chạy đến đây!
Móng vuốt đen ở ngay trước mặt cô ấy, không có cách nào để tránh được nó. Trương Viện Viện trợn to hai mắt, máu giống như ngừng chảy, toàn thân phát lạnh! Ngay khi cô ấy nghĩ mình sắp chết, con quỷ gần cô nhất đã biến mất trong không khí. Liền......bùm một cái biến mất!
Trương Viện Viện sợ tới mức không dám động đậy, cứng ngắc nằm ngửa ra tại chỗ. Con quỷ này tất nhiên là do Phù An An đã thu vào không gian.
Ngoài những con ở bên ngoài, còn có sáu con quỷ ở trong phòng. Bên cạnh Phù An An có một con, một con ở dưới giường, một con đang cách chỗ của Trương Viện Viện nửa mét, còn có ba con đang đứng ở cửa ra vào và hàng lang của ký túc xá.
Sáu cái thì cô vẫn có thể đánh thắng được tụi nó. Phù An An đứng dậy, nhẹ nhàng giẫm lên chăn, cẩn thận đến gần những thứ linh hoạt và nhanh nhẹn này.
Cả quá trình Trương Viện Viện đều sửng sốt, mỗi lần nhìn Phù An An đến gần một con quỷ là trong ký túc xá lại bớt đi một con quỷ. Hai phút sau, phòng ngủ đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Ở hành lang bên ngoài phòng ngủ. Sau vài phút, đám quỷ không còn đông đúc như trước, nhưng cũng không dễ để vượt qua để ra ngoài.
Phù An An ra hiệu cho Trương Viện Viện, họ phải thoát khỏi vòng vây chặt chẽ này ngay bây giờ. Những con quỷ này di chuyển rất nhanh nên bọn họ phải cảnh giác cao độ.
Mỗi một bước đi đều là kinh hồn táng đảm.
Ở cửa quỷ quái nhiều nhất. Cả hai di chuyển nhẹ nhàng, căn phòng đối diện đã trở thành một mớ hỗn độn do sự xâm nhập của con quỷ này. Bên trong hoàn toàn không có một âm thanh nào.
Phù An An nhìn thoáng qua cửa đối diện, do có quá nhiều đồ vật chắn ở cửa nên không nhìn rõ tình hình bên kia. Chắc hẳn là dữ nhiều lành ít rồi.
Trong tòa nhà hành chính, đèn trong hành lang nhấp nháy lúc sáng lúc tối. Có rất nhiều quỷ ở khắp mọi nơi, hai người sợ hãi đi xuống lầu, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Quỷ tộc đều tập trung tại lầu hai lầu ba, bên dưới không có gì, nhưng cả quá trình hai người bọn họ vẫn không dám phát ra âm thanh, nếu muốn nói cái gì đều ra hiệu để người kia đoán.
Phù An An tùy ý liếc nhìn trong văn phòng ở tầng một nhưng không có bóng dáng của Trương Mẫn, cô kéo Trương Viện Viện chạy về hướng căn nhà bếp.
Các giáo viên NPC trong khuôn viên đều đã chết, hai đầu bếp trong nhà bếp cũng không ngoại lệ. Nhưng bên trong còn rất nhiều đồ ăn làm sẵn, bánh mì cùng đồ ăn vặt, Phù An An cũng không lấy nhiều, tùy tiện thu thập một chút. Số lượng không quan trọng, dù sao chỉ cần đủ hai người ăn trong ba ngày là được. Không gian còn dư lại dùng để chứa những con quỷ quái này.
-----------------------------------------------------
Bên ngoài trời đã tối đen. Nó không còn phù hợp để tiếp tục đi ra ngoài.
Phù An An dự định qua đêm trong bếp trước. Đóng chặt cửa ra vào và cửa sổ. Kiểm tra một vòng, sau phòng bếp có một cái cửa nhỏ. Cửa ra vào còn để đủ loại lá rau chưa nấu chín cùng với nước gạo, mùi vị cũng không dễ ngửi cho lắm.
Môi trường không quá tốt nhưng điều quan trọng nhất là sự an toàn. Một đêm bình an vượt qua, lúc này đã là ngày thứ bảy của trò chơi.
Từ ngôi trường mẫu giáo ồn ào và náo nhiệt, giờ đây có lẽ chỉ còn hai người họ còn sống. Phù An An ngồi dậy nhìn ra ngoài qua cửa sổ nhà bếp.
Không có mục tiêu sống, những quỷ quái này đã tản ra, phạm vi hoạt động của chúng dần dần mở rộng, con xa nhất đã đến dưới gốc cây hòe già.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo