Editor: Trâm Rừng
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Phù An An, nụ cười của Trương Mẫn càng trở nên tươi hơn. Đây là chỗ dựa cao cấp duy nhất của cô ta, con át chủ bài của cô ta.
Sau khi ăn viên thuốc này, cô ta sẽ có 20 phút thời gian trong suốt và các đòn tấn công vật lý thông thường không thể làm cô ta bị thương.
Vốn tưởng rằng cô ta sẽ dùng cách này để đối phó với những người chia bài cao cấp hơn, nhưng không ngờ đạo cụ này lại dùng trên hai người chơi bình thường thậm chí còn không phải là người chơi chia bài.
Cảm giác vượt trội tự nhiên của người chơi chia bài đối với kẻ dưới khiến Trương Mẫn nghiến răng với hai người họ, "Xong rồi, hai con rệp đáng chết!"
Theo tiếng của cô ta, phịch một tiếng, quỷ quái lại xuất hiện. Chúng nó đang chặn cửa, cửa lớp đã đổ nát, bọn họ đã trở thành cá ở trong chậu.
Trương Viện Viện sắc mặt tái nhợt nhéo lá bùa mà Phù An An đưa cho cô ấy, lúc này hai người họ thực sự không còn lối thoát. “Tiểu, tiểu béo hay là...... em lấy cái này lại đi.”
Đôi tay của cô ấy run rẩy trao lại lá bùa mà Phù An An đã đưa cho mình, nỗi sợ hãi và sợ cái chết khiến cô ấy không thể ngừng khóc, "Em mạnh mẽ hơn chị rất nhiều, nếu như chỉ có một người có thể sống, như vậy. . ."
Trương Viện Viện thực sự không thể tiếp tục vì vậy chỉ có thể thay đổi chủ đề, “Em nhớ đốt cái túi 80.000 tệ cho chị; còn có phải thật hiếu thảo với ba mẹ chị giống như ruột thịt vậy; Bằng không chị phải trở về tìm em!"
“Lấy về cất đi!” Phù An An ngơ ngác nhìn cô ấy một cái, sau đó nhìn xung quanh, phát hiện vách ngăn của phòng chứa đồ linh tinh cực kỳ chật hẹp.
Cô chỉ chỉ chỗ cho Trương Viện Viện. Trong mười giây, Trương Viện Viện đã biến thành con cóc treo trên tường.
Phanh -- cửa phòng bị phá ra. Mùn cưa bay tứ tung theo chuyển động của những con quỷ. Từ trên nhìn xuống thấy nhiểu quỷ quái như vậy, Trương Viện Viện hít vào một hơi khí lạnh. Lúc này đầu Trương Viện Viện đã đầy mồ hôi nhìn Phù An An đang ở bên dưới.
Trương Viện Viện còn nhìn thấy Trương Mẫn ỷ vào mình đang trong suốt mà la hét để hấp dẫn quỷ quái tới, cô hận không thể tát cho cô ta hai bạt tay văng hết hàm răng đi.
Ngược lại, tình thế càng nguy cấp, Phù An An càng trở nên bình tĩnh. Cô đem tất cả quỷ quái ngăn ở trước mặt mình nhanh chóng thu hết vào trong không gian.
Không gian chỉ lớn bằng khoảng một cái phòng học, có thể chứa không nổi tất cả quỷ quái nhưng mà có thể chứa hơn phân nửa. Phù An An dựa vào cử chỉ táo bạo đã hù dọa Trương Mẫn chấn kinh. "Làm sao ngươi cũng có đạo cụ không gian? Tại sao đạo cụ không gian của ngươi thật giống như một cái động không đáy vậy? Ngươi rốt cuộc là ai vậy?”
Trương Viện Viện nghe không hiểu Trương Mẫn nói cái gì, nhưng mà cô có thể nhìn thấy cũng như nghe thấy, dù sao cũng có ý tứ là tiểu Béo đặc biệt ngầu lòi.
Nhưng bên dưới quá nhiều qủy quái! Lòng của Trương Viện Viện luôn treo lơ lửng từ khi những con quỷ này đi vào cửa.
“Chết, chết cho ta!” Trương Mẫn đỏ mắt, đi theo sát bên người của Phù An An, lớn tiếng gọi hấp dẫn tất cả quỷ quái còn dư lại. Cô ta vẫn không thể tin được, đạo cụ không gian của Phù An An thực sự là một cái động không đáy!
Chắc chắn không phải là động không đáy rồi, không gian đầy quỷ của Phù An An đã đạt đến giới hạn. Tất nhiên, Phù An An cũng phát hiện ra một vấn đề cực kỳ quan trọng--- Vì sử dụng dị năng quá giới hạn của bản thân, Phù An An nhìn Trương Mẫn với đôi mắt đỏ hoe, như thể đang nhìn một người đã chết.
Bị nhìn chằm chằm bởi đôi mắt như vậy, giọng nói ồn ào của cô ta đột ngột dừng lại. Trương Mẫn không biết tại sao, rõ ràng cô ta là vô địch nhưng vẫn có một cảm giác nguy hiểm không thể giải thích được.
Phù An An nhìn cô ta rồi đột nhiên nhếch lên khóe miệng, "Trương Mẫn, cô có biết tôi là gì không?"
Trương Mẫn sắc mặt thay đổi, bây giờ tự nhiên cô ta rất muốn chạy trốn. Nhưng đột nhiên, cô ta phát hiện mình không thể cử động được nữa. Một loại cảm giác kỳ dị truyền đến, trong nháy mắt cô ta phát hiện tầm mắt của mình đang thay đổi, thân thể cũng đang thay đổi, thậm chí thế giới cô ta đang ở cũng đang thay đổi.
Trước khi Trương Mẫn có thời gian để suy nghĩ về những gì đã xảy ra, cô ta đã nghe thấy những lời cuối cùng trong cuộc đời mình --"Tôi là một người chơi chia bài chính thức cấp Pre-S."
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo