Editor: Trâm Rừng
Nhìn thấy Phù An An đếm ngón tay, biểu cảm của Trương Viện Viện dần dần chuyển từ tò mò và phấn khích sang ngưng trọng, Trương Viện Viện lặng lẽ nhìn chằm chằm vào cô.
Cái trò chơi này thật là khó. Cảnh tượng ăn thịt đồng loại ở Thành phố Hải Ly, những xác chết bốc mùi hôi thối nổi lềnh bềnh trong dòng nước đục ngầu, cả đời này cô đều sẽ không thể quên được. Còn có vòng chơi về quỷ quái này, những ngày này mỗi ngày cô đều gặp ác mộng.
Cô cũng chỉ mới trải qua hai lần, cảm giác mình sắp bị điên mất. Nhưng số lần mà tiểu béo của cô ấy phải trải qua ... nhiều đến nổi phải đếm.
Sau niềm vui do lão đại mang đi bay đã đi qua, Trương Viện Viện hai mắt đỏ lên, đột nhiên ôm chặt lấy Phù An An, thanh âm bắt đầu nghẹn ngào: "Tiểu béo, những ngày qua em đã sống kiểu gì vậy!"
"Ôi trời! Đừng có chùi nước mũi vào quần áo của em!" Phù An An vội vàng đẩy cô ấy ra, mấy ngày nay cô không thể thay quần áo tắm rửa đâu.
Trương Viện Viện:......“Chị cmn đều thương tâm như vậy, em không thể dỗ dành chị một chút sao?!”
“Từ đâu tới nhiều chuyện thương tâm như vậy.” Phù An An lấy một cái gối đầu che mặt của cô ấy lại, “nhanh đi ngủ!”
Ừ......Thương cảm đều bị đánh bay.
Trương Viện Viện cầm lấy gối kê ở dưới đầu, thở dài nói: "Nếu em là đàn ông thì cả đời khó mà tìm được bạn gái."
--------------------------------------------------
Cửa phòng ở đối diện. Ba người vẫn chưa hiểu rõ sự tình đang bị dằn vặt trong sợ hãi.
Hàn Âm Nhi nhẹ nhàng bước vào từ cửa. Mã Nghị nhìn cô ta, “đã nghe được gì chưa? Trương Viện Viện bọn họ còn sống không?”
Hàn Âm Nhi buông xuống lông mày, tiếp đó lắc đầu, “không nghe thấy, có thể......” Có lẽ chỉ còn lại ba người chơi trong trò chơi này.
Mặc dù những người chơi khác sống chết không liên quan gì đến bọn họ, nhưng khi bọn họ nghĩ đến mình cũng có thể chết ở chỗ này, bọn họ lại lo lắng cùng thương tiếc cho chính mình.
Từ trên buổi trưa đến chạng vạng tối. Chuông tan học phía ngoài cửa đúng giờ vang lên.
Bởi vì ban ngày hai người đều nghĩ ngơi đầy đủ nên tinh thần của hai người lúc này rất tốt. Nhưng mà có một tình huống vô cùng không xong – bùa chú cũng sắp biến mất. Màu sắc của bùa chú cơ hồ nhạt đến mức gần giống như màu của bức tường.
Phù An An mang theo Trương Viện Viện bắt đầu làm chuẩn bị cho việc chạy trốn. Trước tiên, tháo tất cả các khóa kéo và các đồ vật khác có thể gây ra tiếng ồn.
Thứ hai, thử thật nhiều lần có thể sử dụng tư thế nào để đi nhanh hơn mà không gây ra tiếng động. Sau đó là thiết kế ra con đường chạy trốn còn có tìm kiếm điểm dừng chân.
Lựa chọn đầu tiên của Phù An An là nhà bếp. Thức ăn cô chuẩn bị cho vòng trò chơi này chỉ cần cô kiên trì cũng có thể đi đến cuối trò chơi, nhưng nếu nếu bọn họ phải vận động nhiều mà tiêu tốn nhiều năng lượng thì việc bổ sung nguồn vật tư là rất cần thiết.
" Trương Viện Viện, đặt bùa hộ mệnh của chị..." Phù An An còn chưa nói xong, cửa đột nhiên bị mở ra.
Một trận cuồng phong thổi tới, lúc này lá bùa trên trần nhà đã hoàn toàn biến mất! Con quỷ xông vào, cả hai im lặng trong nháy mắt.
Mà ở phía bên kia, tiếng hét đã thu hút những con quỷ trong phòng, chúng vặn vẹo tay chân không cân đối lao về phía phòng của Mã Nghị cùng với những người chơi khác.
Còn dư lại mấy quỷ quái ở trong phòng, nhào tới trên giường, dùng tay chân khô quắt, nhỏ dài màu đen tìm tòi ở phía trên. Sau đó là dưới giường, trên sàn nhà. Nhanh chóng lại hung ác. Không khó để tưởng tượng nếu bị chúng bắt thì sẽ có kết quả như thế nào.
Lúc này Phù An An cùng với Trương Viện Viện đang dán chặt vào bức tường ở hai bên cánh cửa, hai người liếc nhìn nhau chuẩn bị lẻn ra khỏi cửa theo kế hoạch vừa rồi. Nhưng mà nhìn về hướng cửa ra vào...... Rõ ràng các cô đã không chú ý đến số lượng của quỷ quái.
Tất cả chúng nó đều ở đây, chen chúc trong căn phòng đối diện và hành lang trước cửa! Thậm chí không có một kẽ hở để thoát ra ngoài.
Phù An An hướng về phía Trương Viện Viện làm một động tác: Tình thế đã thay đổi, thi hành kế hoạch B! Trương Viện Viện đầu đầy dấu chấm hỏi: kế hoạch B là cái gì?
Những con quỷ quái còn lại trong ký túc xá đều đang tiến về phía họ. Phù An An bước lên chiếc giường bên cạnh cô, nguy hiểm mà tránh thoát được ngón tay của quỷ quái đang giơ ra, cẩn thận lăn xuống giường.
Một con quỷ quái ở ngay phía trên cô. Những ngón tay mảnh khảnh màu đen thấp thoáng trong những kẽ hở của chiếc giường.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo