Editor: Trâm rừng

Cả người của Trương Mẫn đột nhiên trở thành một bức tranh. Sau đó, cô ta giống như bị xóa bằng một cục tẩy. Bất kỳ viên nang cao cấp nào cũng đều vô dụng khi đối mặt với việc giảm kích thước của không gian.

Căn phòng bỗng nhiên im bặt. Phù An An khéo léo né tránh những con quỷ còn lại.

Trương Viện Viện cúi đầu nhìn, có chút choáng váng. Cô đã tận mắt chứng kiến tiểu thanh mai từ một con gà yếu ớt trở thành một con gà yếu đuối thông minh, rồi biến thành một cao thủ mạnh mẽ ngang ngửa như Mã Nghị cùng với những người khác, cuối cùng trở thành người ngầu lòi giỏi nhất trong trò chơi ..... .

Cảm giác thật mẹ con nó giống như nằm mơ giữa ban ngày. Tiểu thanh mai của cô thật là một tên trâu bò!

--------------------------------------------------

Còn Phù An An không thể cảm giác được bản thân có chút trâu bò nào. Tuy rằng không biết tại sao sử dụng dị năng quá mức chịu đựng mà cơ thể vẫn không bị đau đớn gì nhưng phản ứng của cơ thể vẫn rất chân thật.

Giết chết Trương Mẫn đã vắt kiệt tí xíu năng lực cuối cùng của cô. Nếu cô không rời khỏi đây, cô thậm chí sẽ không có sức mạnh để tránh những con quỷ này.

Bây giờ Trương Mẫn đều đã hấp dẫn tất cả quỷ quái trong trường mẫu giáo đến đây, căn bản không biện pháp ra ngoài. Không thể đi xuống thì chỉ có thể đi lên

Phù An An nhìn vào phòng tiện ích, Trương Mẫn có thể có cùng suy nghĩ với cô nên các cửa sổ đều mở sẵn.

Phù An An nhìn Trương Viện Viện trông giống như một con cóc trên đầu cô, vẫy tay về phía cô ấy. Hai người đi đến bên cửa sổ, lần lượt leo ra ngoài, lên đến nóc nhà.

Lúc này, bầu trời đã trở nên trắng xóa. Có nghĩa là một ngày mới lại sắp bắt đầu.

Phù An An ngã gục trên mái nhà, cô gần như kiệt sức rồi, mệt đến mức thậm chí không thể nhấc tay lên. Trương Viện Viện nhìn cô, ngồi xổm bên cạnh xoa bóp cho cô.

“Không cần đâu, em ngủ một giấc sẽ khỏe lại thôi.” Trạng thái này không phải là lần đầu tiên Phù An An gặp phải. Bình thường phải ngủ hai ngày tinh thần lực kiệt quệ mới hồi phục được. Nhưng ngày xưa có Phó baba nên rất an toàn. Bây giờ chỉ có tiểu thanh mai nên cô cũng không dám tất cả đều dựa vào cô ấy.

Phù An An nói xong cũng lấy nước và đồ ăn ra, một mình ăn uống một chút, còn lại đẩy cho Trương Viện Viện. "Cẩn thận một chút, nếu như có cái gì khác thường lập tức đánh thức em." Cô nói xong thì không chịu nổi nữa, ngã đầu ra đã chìm vào giấc ngủ.

Trương Viện Viện ở bên cạnh cô, mặc dù cả ngày đều bận rộn chạy trốn cứu mạng, nhưng Phù An An đã ngủ cho nên cô ấy nhất định không thể ngủ được.

Nhìn đám quỷ quái phía dưới vì không tìm được mục tiêu nên tán loạn, Trương Viện Viện cảm thấy mái nhà thật sự là một nơi tốt. Tầm mắt vừa rộng rãi mà quỷ quái lại không thể đi lên.

Vào ban đêm, còn có rất nhiều ngôi sao lấp lánh.

Ngày thứ tám của trò chơi chắc chắn là ngày dễ dàng nhất đối với họ trong năm ngày đã qua.

Bầu trời đầy sao lấp lánh. Ai có thể nghĩ rằng một cảnh đêm đẹp như vậy lại tồn tại trong một phó bản trò chơi đáng sợ như vậy.

Ngay cả ở quê hương của hai người họ, do khai thác gỗ quá mức và ô nhiễm, rất khó để nhìn thấy bầu trời đầy sao như vậy.

Sợ hãi lâu như vậy, bây giờ trong lòng của Trương Viện Viện cảm thấy bình yên chưa từng có.

Trương Viện Viện nghĩ nghĩ cảm thấy rằng một khoảnh khắc đẹp như vậy không thể được thưởng thức bởi một mình cô nên đã đánh thức Phù An An, nhìn bầu trời đầy sao, sau đó ngủ tiếp cũng không muộn.

---------------------------------------------------

Phù An An chính là bị đánh thức như vậy. Lúc này, cô vẫn hoàn toàn kiệt sức, hai mí mắt gần như dán vào nhau.

Cái Trương Viện Viện này đúng là da dày mà, quả nhiên là tình chị em nhựa plastic.

Cô có lệ nhướng mi nhìn một chút, sau đó không chút thành ý gật đầu, "Đẹp, đẹp, rất đẹp." Đẹp cái mông a, cô đang rất buồn ngủ!

Vừa nhắm mắt lại, cô đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. Ngôi trường mẫu giáo quanh năm không nhìn thấy bầu trời đầy sao được bởi vì nó bị che phủ bởi một cây hòe hàng trăm năm tuổi.

Ngôi sao? Những ngôi sao này từ đâu ra? Một cảm giác mát lạnh chạy dọc sống lưng lên đỉnh đầu khiến người ta không khỏi rùng mình.

0.78255 sec| 2398.375 kb