Editor: Trâm Rừng
Lần đầu tiên nhìn thấy Phù An An thể hiện kỹ năng vượt trội như vậy khiến Trương Viện Viện sững sờ một lúc --- Đây vẫn là cô bé tiểu thanh mai yếu ớt không thể tự chăm sóc bản thân sao!
Lúc này, Phù An An đã lấy đi con dao đa năng của Trương Mẫn, lưỡi dao chống tại trên mặt cô ta, mũi dao đâm vào da, máu nóng chảy ra - "Mẹ nó, cô rất công cuồng đó!"
Trương Viện Viện ném nắm tóc vừa nhổ đi, tìm một gói giấy vệ sinh trong lớp, lấy một nắm để bịt vết thương đang chảy máu. "Tiểu Béo, cẩn thận một chút, người phụ nữ này rất ngoan độc, cô ta muốn giết chết chị."
Nghe vậy, Phù An An sắc mặt càng đen hơn. Con dao đa năng lướt qua mặt rồi chĩa vào cổ của Trương Mẫn.
Trương Mẫn cảm nhận được luồng sát khí trên người Phù An An, đây là lần đầu tiên trên một hành tinh chỉ mới trong giai đoạn thứ hai của trò chơi mà cô ta cảm thấy khủng bố như vậy.
Chỉ trong tích tắc, con dao sắc nhọn đó đã đâm xuyên qua động mạch chủ của Trương Mẫn. Cô ta không dám mạo hiểm. Một vật hình tròn xuất hiện trên ngón tay. Vừa bóp, tay kia vừa vẫy.
Ngay lập tức Trương Mẫn biến mất khỏi chỗ này và xuất hiện bên ngoài lớp học, cùng lúc đó, bốn con quỷ xuất hiện trong lớp. Bọn chúng đang táo bạo cực kỳ, tuỳ tiện công kích trong phòng học.
Phù An An né tránh các cuộc tấn công điên cuồng của bọn chúng, Phù An An cau mày suy nghĩ, Trương Mẫn có thể kiểm soát những con quỷ này? Ngay khi ý tưởng này xuất hiện, cô đã ngay lập tức bác bỏ. Nếu Trương Mẫn thực sự có thể kiểm soát ma quỷ, cô ta sẽ không hiếm lạ một lá bùa bình an như vậy.
Để có thể làm được điều này, ngoài khả năng không gian của cô, còn có... đạo cụ không gian? Nhìn bốn con quỷ trong lớp, Phù An An mỉm cười. Trên người của cô ta có rất nhiều đồ tốt a!
Phù An An lập tức mang theo Trương Viện Viện rời khỏi đây rồi đuổi theo hướng Trương Mẫn đang chạy trốn. Không thể buông tha cho cô ta được!
--------------------------------------------------------------
Trong phòng học thanh âm đánh nhau mặc dù có ý áp chế, nhưng mà vẫn có tiếng động nhỏ phát ra. Rất nhiều quỷ quái ở dưới lầu đã nghe thấy tiếng động. Đã có rất nhiều con đi lên lầu, ngăn ở trên hành lang.
Đôi giày của Trương Mẫn lướt qua góc cầu thang, cô ta đang chạy lên lầu trên. Hai người bọn họ đuổi theo sát phía sau. Phù An An ở phía trước mở đường, gặp con quỷ nào đền gần liền thu vào không gian, gặp một cái thu một cái.
Theo sát không bỏ, cuối cùng đuổi tới lầu ba mới chặn được Trương Mẫn trong một căn phòng nhỏ chứa vật linh tinh.
"Quỷ quái phía sau sắp đuổi tới, cô xác định muốn ở chỗ này chém giết lẫn nhau sao?" Trương Mẫn liếc mắt nhìn bên ngoài, trầm giọng nói. "Trong tình huống này, chúng ta không có thời gian để lãng phí."
"Đây không phải là ăn thịt đồng loại, mà là loại trừ những người bất đồng chính kiến. Cũng không phải lãng phí thời gian, mà đang diệt cỏ tận gốc.” Phù An An vừa nói vừa xoay tròn con dao đa năng mà cô mới đoạt được lúc nãy từ chỗ của Trương Mẫn.
Trương Mẫn nghe vậy nghiến răng nghiến lợi, sao cô ta lại có thể gặp người điên khùng như Phù An An, chỉ vì một tấm bùa bình an mà phải dùng hết đạo cụ dành dụm bấy lâu nay.
Lúc này, trái tim của Trương Mẫn đang rỉ máu. Có trời mới biết, một cái đạo cụ trung đẳng đối với một người chia bài bình thường như cô ta biết bao nhiêu trân quý.
Nhưng vì mạng sống...... Trương Mẫn lấy ra một viên thuốc rồi nuốt nó vào ngay lập tức.
Ngay sau đó, Trương Mẫn bắt đầu hét lớn, bất kể là ngoài hành lang, trong hành lang hay xa hơn, tất cả những con quỷ đều bị hấp dẫn. Bọn chúng lũ lượt mà tới, tranh nhau chen lấn đi vào.
Nhìn chúng nó, Trương Mẫn nở một nụ cười như được trút giận, "Đi chết đi, những người chơi bình thường đê tiện như các ngươi đều đi chết hết đi!"
Con dao đa năng trong tay Phù An An bật ra ném thẳng về phía Trương Mẫn. Tuy nhiên, Trương Mẫn vẫn không nhúc nhích. Cô ta giống như trong suốt, con dao tiện ích xuyên qua đầu của cô ta đâm vào bức tường phía sau.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo