Editor: Trâm Rừng

[Chúc mừng người chơi Phù An An, trò chơi "Sheer Cold" đã được thông quan thành công. Bạn sẽ nhận được 20 điểm trong vòng trò chơi này. Đồng thời, trong vòng trò chơi này, bạn đã loại bỏ 6 người chơi chia bài dự bị, tổng cộng bạn sẽ nhận được thêm 60 điểm. 】

Trở lại siêu không gian của trò chơi, tất cả các chức năng của cơ thể được phục hồi ngay lập tức. Tâm trạng căng thẳng của Phù An An cuối cùng cũng bình tĩnh lại một chút, vòng trò chơi này, cô gần như không còn là con người nữa. May mắn thay, nó đã kết thúc nhanh chóng.

Cô hít một hơi thật sâu, nhìn tấm thẻ thông tin trước mặt.

Thông tin trên đã thay đổi một chút. Điểm tăng thêm 80, nâng tổng số lên 450 điểm.

Thanh năng lực đặc biệt cũng đã được thay đổi một chút. Cấp độ dị năng không gian đã thay đổi từ cấp 1 thành cấp 2.

Phù An An nhìn màn hình cấp độ phía trên, "Dị năng thăng cấp như thế nào?" Từ cấp 1 đến cấp 2, có cảm giác... dị năng không gian của cô cũng không thay đổi nhiều nhỉ?

【Nâng cấp dị năng cho người chơi được phán định bởi hệ thống trò chơi. Cụ thể, việc đánh giá toàn diện được thực hiện dựa trên khả năng kiểm soát, phát triển và sử dụng của người chơi.]

“Lời này của ngươi có ý là......”

Phù An An đối với lời này có giải thích sâu hơn: “Dị năng của ta lên tới cấp mấy đều do chính hệ thống như ngươi quyết định sao?”

【 Hệ thống đối có quyền uy tuyệt đối với việc phân cấp dị năng. 】

Sau khi trò chơi nói câu này xong, Phù An An đã bị đuổi khỏi siêu không gian của trò chơi. Đúng là trò chơi gân gà, chỉ hỏi có chút xíu cũng không được, thật là chơi không nổi nữa rồi.

Phù An An tặc lưỡi chán ghét, cô mặc quần áo rồi đi xuống nhà, Phó Ý Chi cùng với Tô Sâm đều tỉnh lại trong thực tế nhưng chỉ có Anh Đại Cường ở tầng dưới, Phó baba hiếm khi xuống.

“Đại Cường Ca tốt.” Phù An An đi xuống chào hỏi, cầm quả táo trên bàn lên rồi ngồi phịch xuống ghế sô pha bên cạnh, không chút hình tượng cắn một miếng táo, thật ngọt ngào!

Tô Sầm nhìn xem Phù An An, biểu tình trên mặt có chút phức tạp. “An An, cô......”

Nói chuyện được nửa chừng thì anh ngừng nói.

“Hả, như thế nào?” Phù An An nhìn anh.

"...Không có gì, chỉ là tại sao Phó gia không xuống với cô?" Tô Sầm cố gằng kiềm chế biểu cảm của mình rồi hỏi một cách bình thường.

"Phó ca? Không phải mỗi ngày tới giờ ăn cơm anh ấy mới xuống sao?" Trong miệng ngậm nửa quả táo, Phù An An nghi ngờ nghiêng đầu nhìn anh: "Sao anh có thể hỏi câu hỏi ngu ngốc như vậy?"

"Câu hỏi ngu ngốc gì vậy?" Chương Tân Thành mới vừa huấn luyện trở về, nghe thấy lời này nhìn về phía hai người ở trong phòng.

“Không có, không có gì.” Tô Sầm không dám nói những điều vô nghĩa về việc riêng tư cá nhân của Phó gia.

Vì vậy, anh đã thay đổi chủ đề. "Mà nè, An An, trong trò chơi cô đã làm như thế nào vậy?" Anh đang hỏi về việc Phù An An đối đầu với Chúc Ngự, cái loại công kích mà không phải con người có thể làm được kia.

Trong khi nói, anh còn đưa tay ra bắt chước bộ dạng của Phù An An khi đó. Mặc dù sau đó cô phải chịu phản ứng dữ dội vì khả năng bí ẩn này, nhưng mọi người phải nói rằng dị năng đó quá mạnh.

Chương Tân Thành nghe xong, cũng tò mò nhìn về phía Phù An An, “là cái gì?”

"Cái này là dị năng không gian." Nhìn thấy vẻ tò mò của Tô Sầm và Chương Tân Thành, Phù An An chợt nhận ra rằng thời điểm để cô có thể giả ngầu đã đến.

“Khụ khụ.” Cô làm bộ ho khan hai cái, "Chỉ là mạnh hơn người khác một chút mà thôi. Đại Cường, đi lấy sách cho tôi."

Nghe được xưng hô này, Tô Sầm sửng sốt một chút, sau đó nở nụ cười yêu thương với cô, còn vô tình lộ ra bắp tay rắn chắc của Hoa Trạch Lôi Lão Ngưu, "Cô vừa nói cái gì? Anh nghe không rõ lắm."

Cái này, này liền quá mức a. Phù An An thấy vậy cười ngượng một tiếng, “Tô ca ca, giúp người ta một chút đi ~”

Sau đó cô lại bị Chương Tân Thành chê, “cùng Tô Sầm chơi có một vòng trò chơi, sau khi đi ra coi cô học được cái âm thanh âm dương quái khí gì vậy."

1.31393 sec| 2392.539 kb