Phần 54 – So đấu Tuệ linh đan
------o54o------
Bên trong biệt viện.
Lâm Viễn Kiều nhìn về phía Lâm Vân Võ rồi nhíu mày nói: “Thằng hai, ý con muốn nói là chỉ có những vị đan sư có tuệ căn mới có thể luyện chế thành Tuệ linh đan … sao?”
Lâm Vân Võ gật đầu cũng có chút bất đắc dĩ mà nhíu mày nói: “Vâng ạ thưa phụ thân. Con nghe người ta nói đúng là vậy đấy ạ.”
Lâm Viễn Kiều quay đầu nhìn về phía Lâm Vân Dật đang ngồi một chút mà tâm tình cũng có chút phức tạp không yên.
Lâm Vân Võ cũng đưa mắt nhìn về phía Lâm Vân Dật rồi nói: “Em ba à, em có biết gì về chuyện này không? Em có biết loại đan dược này có cái gì … đặc thù như vậy không?”
Lâm Vân Dật lắc đầu nhìn về phía Lâm Vân Võ nói: “Em không biết. Chỉ là … em thấy loại đan dược này muốn luyện thành cũng khá đơn giản, em chỉ cần làm theo hướng dẫn là thành đan rồi. Cũng đơn giản đâu có gì quá khó khăn đâu.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng đưa mắt rồi nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Dật một hồi sau đó hít sâu một hơi tỏ vẻ vô cùng nghiêm túc mà nói: “Em ba, anh nghe người ta nói Giang Việt Nhiễm kia đã phải tốn đến mấy tháng thời gian mới có thể luyện chế được loại đan dược này đấy. Là mấy tháng bế quan liên tục mới có thể luyện chế thành đấy.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút khó tin mà nói: “Mấy tháng … sao?”
Lâm Vân Võ gật đầu rồi nhíu mày nói: “Đúng vậy, là mấy tháng.”
Lâm Vân Võ như nghĩ đến vấn đề gì đó mà nhíu mày thầm nghĩ: Giang Việt Nhiễm kia chính là đệ tử thân truyền của trưởng lão Kim Đan kỳ đấy. Mà đã lọt vào mắt xanh của trưởng lão Kim Đan kỳ chứng tỏ là Giang Việt Nhiễm cũng không tầm thường. Vậy mà Giang Việt Nhiễm cũng phải tiêu tốn đến mấy tháng ròng rã mới có thể luyện thành loại đan dược Tuệ linh đan này. Còn em trai hắn thì sao chứ? Em trai hắn cứ nhẹ nhẹ nhàng nhàng tiêu tốn một chút thời gian thôi đã luyện thành loại đan dược Tuệ linh đan này luôn rồi. Nếu … nếu như sự tình này không cẩn thận mà bị lộ ra ngoài e rằng em ba hắn sẽ rơi vào nguy hiểm cũng nên.
Lâm Vân Dật nhướn mày cũng có chút khó tin mà nói: “Chậc, đến Giang Việt Nhiễm mà cũng phải tiêu tốn nhiều thời gian như vậy sao?”
Giang Nghiên Băng đang ngồi bên cạnh nhìn Lâm Vân Dật vẫn luôn giữ nguyên thái độ vân đạm phong khinh như vậy thì trong lòng cũng thầm cảm thán một phen. Không ngờ là khí độ của đối phương lại phi phàm như vậy đấy nhỉ? Nếu như Giang Việt Nhiễm mà nhìn thấy đươc thái độ hiện tại của Lâm Vân Dật như thế này chỉ sợ là tức muốn chết mất.
Lâm Vân Võ gật đầu rồi nhíu mày nói: “Đúng vậy. Chính Từ sư tỷ đã nói là như vậy. Từ sư tỷ đã nói có lẽ không sai đâu.”
Lâm Vân Dật gật đầu rồi cong cong khóe miệng nhướn mày nói: “Ồ, thì ra là có chuyện như vậy sao? Em đã nói rồi mà.”
Kỳ thật thì hắn vẫn luôn cảm thấy đan phương của Tuệ linh đan này tới tay hắn một cách dễ dàng như vậy cũng có chút gì đó kỳ quặc không thôi mà. Nhưng mà hiện tại thì hắn có thể lý giải được rồi. Có lẽ Từ Niệm như đã sớm nghe ngóng được thông tin Giang Việt Nhiễm đang nghiên cứu loại đan dược này. Nếu như thời điểm này lại có một người nào đó đi trước một bước mà luyện thành luôn loại đan dược này rồi tung ra thị trường đến khi đó Giang Việt Nhiễm có luyện chế thành Tuệ linh đan đi chăng nữa cũng trở thành bình thường, đến lúc đó Giang Việt Nhiễm cũng chẳng thể danh chấn tông mông hoặc là độc nhất vô nhị này nọ nữa.
Mà mục đích của Từ Niệm Như chính là … muốn hạ bệ Giang Việt Nhiễm cũng không muốn cho Giang Việt Nhiễm có quá nhiều nổi bật, cho nên đối phương mới mang đan phương của Tuệ linh đan đi truyền bá khắp nơi một lượt. Mà hắn cũng chỉ là một trong số người nhận được đan phương này mà thôi.
Mà trong nguyên tác cũng từng đề cập qua vấn đề này rồi, theo như những tình tiết trong nguyên tác thì Giang Việt Nhiễm đúng là đã bế quan nghiên cứu loại đan dược Tuệ linh đan này, mà sau một thời gian nghiên cứu thì Giang Việt Nhiễm cũng luyện thành Tuệ linh đan. Sau khi luyện thành Tuệ linh đan thì thanh danh của Giang Việt Nhiễm cũng theo đó mà nâng lên không ít. Chỉ có điều, thời gian Giang Việt Nhiễm trong nguyên tác luyện chế Tuệ linh đan cũng không mấy nhiều thời gian như vậy thì phải.
Ngẫm nghĩ lại những xáo động trong khoảng thời gian gần đây thì Lâm Vân Dật cũng thầm suy đoán một chuyện, có lẽ Lâm Vân Võ đi trước cướp mất cơ duyên là đống đá dung nham kia đã phá vỡ mạch truyện, cũng vì không lấy được cơ duyên đó cũng tạo thành ảnh hưởng không nhỏ dến năng lực luyện đan của Giang Việt Nhiễm, thành thử tốc độ luyện thành Tuệ linh đan của Giang Việt Nhiễm cũng bị kéo dài thêm một chút rồi đi chệch khỏi quỹ đạo ban đầu.
Giang Nghiên Băng đang ngồi bên cạnh nghe được những lời này mà trong lòng cũng có chút gì đó cồn cào không yên. Trăm nghĩ vạn nghĩ thì cậu cũng không nghĩ được cậu lại có cơ hội nghe được cái bí mật như thế này đấy. Nhưng mà, sau khi nghe được thông tin Giang Việt Nhiễm gặp xui xẻo như vậy thì trong lòng cậu lại có cảm giác hả hê không thôi.
Lâm Vân Dật đương nhiên cũng bắt gặp được sắc mặt thoáng của của Giang Nghiên Băng. Nhìn thấy thái độ của Giang Nghiên Băng như vậy thì hắn cũng đoán được cái gì đó cũng theo bản năng mà cong cong khoé miệng lên một chút.
Lâm Vân Võ lấy luôn một túi linh thạch ra đặt lên bàn rồi đẩy về phía Lâm Vân Dật nói: “Em ba, đây là linh thạch bán đan dược.”
Lâm Vân Dật ước lượng tổng số linh thạch trong túi trữ vật cũng có chút kinh ngạc mà nói: “Anh hai, sao lại … nhiều như vậy sao?”
Lâm Vân Võ gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy. Phần lớn là tiền bán Tuệ linh đan đấy. Là do Từ sư tỷ đã xuất huyết, giá 1.000 linh thạch cho một viện.”
Lâm Vân Dật gật đầu rồi cười cười nói: “Tốt.”
Lâm Vân Võ nhìn Lâm Vân Dật rồi cười cười nói: “À đúng rồi em ba, Từ sư tỷ đã nói với anh, loại đan dược này Từ sư tỷ vẫn đang cần, có bao nhiêu thì Từ sư tỷ cũng … toàn thu.”
Lâm Vân Dật gật đầu rồi cầm luôn hai bình đan dược ra đặt lên trên bàn rồi cười cười nói: “Anh hai, bọn em cũng chỉ ở lại nơi này thêm hai ngày nữa rồi rời đi rồi. Hai bình đan dược này để lại cho anh hai, đến lúc cần thiết thì anh hai cứ cầm đi đổi lấy một chút tiền tiêu vặt đi. Có thể bán thì nên bán, bán nhiều hay bán ít cũng tuỳ anh tự mình quyết định. Đây, đều là của anh hai.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng xua tay nói: “Hai bình sao? Tổng cộng 20 viên Tuệ linh đan luôn sao? Không cần đâu em ba. Làm sao mà anh nhận được chứ?”
Lâm Vân Dật cười cười rồi xua tay nói: “Không sao đâu anh hai, anh cứ nhận lấy đi đừng khách sáo với em làm gì. Không có vấn đề gì đâu. Loại đan dược này … cũng bình thường không có gì quá đặc biệt. Với lại, ít nhiều gì cũng nhờ anh hai tìm được nguồn ổn định để bán ra đám đan dược này mà em mới có thể kiếm được thêm một mớ linh thạch mà. Anh hai cứ nhận lấy đi, không sao đâu.”
Lâm Vân Dật nhìn về phía Lâm Vân Võ nhướn mày thầm nghĩ: Trong những tình huống bình thường mà nói thì giá cả của Tuệ linh đan cũng bình thường chứ không đáng giá đến con số 1.000 linh thạch cho một viên như vậy đâu. Chỉ có điều nhân vật nữ phản diện Từ Niệm Như này cùng với nhân vật nữ chính Giang Việt Nhiễm kia vẫn luôn tồn tại một thái độ đối nghịch luôn tìm cách hạ bệ lẫn nhau. Nhìn vào hành động thì có lẽ Từ Niệm Như còn cảm thấy vô cùng vui lòng khi đã dẫm cho Giang Việt Nhiễm một cú chí mạng, cho nên loại đan dược này có luyện thành thì hắn cũng không sợ không có nguồn tiêu thụ.
Lâm Vân Võ nghe vậy thì cười cười rồi gật đầu nói: “Chuyện nên làm. Anh em với nhau cả. Chỉ cần giúp đỡ được em thì anh sẵn lòng thôi.”
Lâm Vân Dật đánh giá Lâm Vân Võ một hồi rồi nhíu mày nói: “Anh hai, sau khi quay về tông môn anh tự mình cẩn thận một chút. Nếu thật sự không được nữa thì anh bế quan tu luyện một thời gian đi.”
Lâm Vân Võ cười cười rồi gật đầu nói: “Em yên tâm, anh biết rồi. Nếu không ổn thì anh sẽ bế quan. Không cần lo lắng cho anh.”
Lâm Viễn Kiều cũng có chút tò mò nhìn về phía Lâm Vân Võ lên tiếng dò hỏi nói: “Con trai, loại đan dược Tuệ linh đan này trân quý như vậy … con ăn vào cũng nhận được chỗ tốt rất lớn sao?”
Lâm Vân Võ suy nghĩ một chút rồi cười cười gật đầu nói: “Con nghĩ là vậy.”
Lâm Vân Tiêu vẫn luôn ngồi im lặng ở một bên nghe vậy mà trong lòng cũng vô cùng kích động hô lớn lên nói: “Anh ba à anh ba, loại đan dược này hình như cũng ổn quá, nghe qua công dụng cũng thấy được đây là một loại đan dược vô cùng khó lường đúng không? Anh ba, anh chia cho em một ít đi, để em nếm thử coi hương vị của nó như thế nào.”
Lâm Vân Dật quét mắt nhìn về phía Lâm Vân Tiêu một chút rồi thở dài một hơi nói: “Ừ, em nói như vậy cũng đúng. Nhưng mà hiện tại hết rồi không có dư đâu. Thôi, chờ đến lúc về đến nhà anh sẽ luyện cho em một lọ để em ăn dần đi.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy thì cười cười rồi gật đầu nói: “Vâng ạ, vâng ạ. Cảm ơn anh ba. Anh ba tốt với em nhất.”
………
Đan đường.
Sau khi Giang Việt Nhiễm luyện chế thành công Tuệ linh đan rồi cũng có không ít vị đan sư của tông môn cũng chạy tới tìm Giang Việt Nhiễm xem náo nhiệt.
Liễu Ngọc nhìn chằm chằm về phía mấy viên đan dược rồi nhíu mày nói: “Giang sư muội à, loại đan dược này chính là Tuệ linh đan sao?”
Giang Việt Nhiễm cười cười mà tâm tình cũng vô cùng vui vẻ rồi tự tin ngẩng cao đầu nói: “Đúng vậy. Đây chính là Tuệ linh đan.”
Liễu Ngọc híp mắt đánh giá viên đan dược trước mặt một hồi rồi nhíu mày nói: “Giang sư muội à, có phải sư muội đã … nhìn lầm không hả? Loại đan dược này không phải là Học vẹt đan sao?”
Giang Việt Nhiễm nghe vậy cũng có chút khó hiểu mà hít sâu một hơi mà nhíu mày nói: “Liễu sư tỷ nói gì cơ? Học vẹt đan là sao?”
Liễu Ngọc gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy. Chính là Học vẹt đan. Con anh vũ của bổn sư tỷ cũng chính vì sử dụng qua loại đan dược này mới có thể mở miệng nói chuyện được mà. Không sai đâu.”
Giang Việt Nhiễm nghe vậy cũng hít sâu một hơi mà nói: “Liễu sư tỷ, không biết viên Học việt đan của sư tỷ là từ nơi nào mà đến chứ?”
Từ Niệm Như từ đằng xa đi đến rồi cười vô cùng tự tin mà nói: “Là bổn sư tỷ đây bán cho Liễu Ngọc đấy. Nếu như Giang sư muội muốn thì bổn sư tỷ vẫn còn một ít đây này.”
Từ Niệm Như vừa mới cất tiếng rồi tiến vào bên trong thì toàn bộ ánh mắt của toàn bộ những tu sĩ đang có mặt ở Đan Đương cũng nhanh chóng hội tụ lại trên người Từ Niệm Như.
Đương nhiên ánh mắt của những vị đan sư đang có mặt ở nơi này cũng nhìn về phía Từ Niệm Như cũng mang theo một vài phần tò mò, đương nhiên những vị đan sư này cũng thầm suy đoán rằng Từ Niệm Như đến đây với ý định muốn tới đây phá rối.
Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của một chúng những vị đan sư trước mặt thì Từ Niệm Như cũng cầm luôn một lọ đan dược ra ngoài, không chần chờ gì nữa thì Từ Niệm Như cũng trực tiếp đổ luôn toàn bộ đan dược bên trong bình ra ngoài, chốc lát sau đó thì hơn chục viên Tuệ linh đan cũng lăn tròn trên khay, những viên đan dược này cũng lăn đi lăn lại trước mắt tất cả mọi người.
Giang Việt Nhiễm bế quan tu luyện suốt một đoạn thời gian nhưng mà Giang Việt Nhiễm cũng chỉ có thể luyện chế tổng cộng được ba viên đan dược mà thôi. Nhưng mà … Từ Niệm Như thì đúng là vô cùng xa hoa mà, Từ Niệm Như vừa mới xuất hiện cũng đổ luôn hơn chục viên Tuệ linh đan luôn rồi. So về số lượng thì lần này Từ Niệm Như hơn hẳn.
Giang Việt Nhiễm nhìn vào đám đan dược trước mặt rồi nắm chặt nắm tay nói: “Từ sư tỷ thật sự là vô cùng tài giỏi mà. Không ngờ là loại đan dược này mà Từ sư tỷ cũng có.”
Từ Niệm Như nghe vậy cũng nhếch miệng cười lạnh một chút rồi thở dài một hơi mà nói: “Giang sư muội nói đùa rồi. Loại đan dược này cũng có gì ghê gớm đâu mà Giang sư muội lại kinh ngạc như vậy chứ? Cũng chỉ là một loại đan dược Phàm cấp bình thường chẳng có gì quá quan trọng đúng không? Giang sư muội à, không lẽ bổn sư tỷ đây có loại đan dược này kỳ quái lắm sao?”
Giang Việt Nhiễm nghe vậy cũng cười gượng một chút rồi nắm chặt nắm tay nói: “Không có gì. Không có gì kỳ quái.”
Giang Việt Nhiễm đã tốn bao nhiêu công sức cũng chỉ có thể luyện chế được tổng cộng ba viên Tuệ linh đan mà thôi, mà Từ Niệm Như đổ ra là hơn chục viên Tuệ linh đan, không chỉ hơn về mặt số lượng mà phẩm tướng của loại Tuệ linh đan do Từ Niệm Như vừa mới đổ ra còn có phẩm tướng còn hơn hẳn so với mấy viên Tuệ linh đan do Giang Việt Nhiễm luyện chế thành. Xét về số lượng cũng như chất lượng của đám Tuệ linh đan thì lần này Từ Niệm Như nổi trội hơn hẳn.
Nhìn thấy sự chênh lệch khác biệt nhiều như vậy thì một chúng những vị đan sư cũng châu đầu vào nhau rồi nghị luận cùng với nhau vô cùng sôi nổi.
“Mọi người nhìn kìa. Hình như mới nãy … số đan dược mà Từ sư tỷ vừa mới lấy ra hình như đúng là … Tuệ linh đan thật đúng không?”
“Phải không? Mọi người nhìn thử coi có giống thật không? Sao tôi nghe nói lạoi đan dược này rất khó luyện chế mà đúng không? Nghe nói những vị đan sư có thể luyện chế thành công loại đan dược này khả năng cao sẽ trở thành luyện đan sư Vương cấp mà đúng không? Mọi người nhìn thử coi loại đan dược này thật sự có phải là Tuệ linh đan không vậy? Thật sự là Tuệ linh đan sao?”
“Chắc không phải đâu đúng không? Lúc nãy Từ sư tỷ cũng nói rồi mà đúng không? Loại đan dược này cũng chỉ là một loại đan dược Phàm cấp bình thường thôi mà đúng không? Chỉ là một loại đan dược Phàm cấp thôi có lẽ cũng không mơ hồ đến mức như người ta nói đâu đúng không?”
“Tuy rằng loại đan dược này chưa chắc đạt được những hiệu ứng thần kỳ giống như những gì mà người ta mô tả nhưng mà lời đồn bên ngoài chưa chắc là không sai đúng không? Chỉ có điều … nếu có thể luyện chế thành công được rồi thì loại đan dược này có lẽ cũng … bình thường thôi, muốn luyện chế thành công chắc không phải là chuyện quá khó khăn hay gì đâu đúng không?”
“Đúng vậy. Dù sao thì Từ sư tỷ cũng mang một đống Tuệ linh đan luôn mà đúng không? Có lẽ loại đan dược này cũng bình thường không quá ảo diệu giống như những gì mà người ta nói đâu. À mà … cũng không biết số đan dược trong tay Từ sư tỷ là do vị đan sư nào luyện chế thành nhỉ?”
“Đúng vậy. Số đan dược trong tay Từ sư tỷ là từ đâu đến vậy? Chẳng lẽ là do một vị đan sư nào đó trong tông môn chúng ta luyện chế thành sao? Không lẽ … tông môn của chúng ta còn đang che giấu một vị luyện đan sư thiên tài nào đó sao?”
“Không phải đâu đúng không? Đại đa số những vị đan sư trong tông môn chúng ta … đã điều tra gốc rễ từ sớm luôn rồi đúng không? Hình như … bên trong tông môn của chúng ta cũng cũng không có một nhân tài nào như vậy mà đúng không?”
“…”
Sau khi nghe được được một chúng những vị đan sư đang có mặt trong Đan Đường túm tụm lại xì xầm trò chuyện cùng với nhau không một chút kiêng dè như vậy thì trong lòng Giang Việt Nhiễm cũng dâng lên một loại cảm giác thất bại vô cùng nồng đậm. Không biết nguyên nhân tại sao nhưng mà tận sâu trong thâm tâm có một âm thanh vẫn luôn vang vọng lên nói sự tình này không nên biến thành cái dạng như vậy, tình huống hiện tại như thế này hoàn toàn không đúng. Dường như trong bóng tối đã xuất hiện một thế lực không tên nào đó đang đối nghịch với cô, đang có một thế lực nào đó đang đứng ra ngáng đường khiến cho cô xui xẻo khắp nơi khắp chốn.
Sau khi Giang Việt Nhiễm trở thành đệ tử thân truyền của vị đan sư Kim Đan kỳ cũng khiến cho địa vụ của Giang Việt Nhiễm được nâng lên không ít, cũng chính vì vậy cho nên bên trong tông môn cũng có không ít đệ tử muốn chạy đến muốn nịnh bợ cô rồi làm cho cô vui lòng. Đương nhiên ngoài những người nịnh bợ ra thì bên trong tông môn cũng có không ít kẻ ghen ghét lúc này cũng tìm các muốn kéo cô xuống nước.
Mà tình huống trước mắt này chính là một cơ hội, những kẻ muốn nịnh bợ cũng chỉ có thể im re không dám lên tiếng nhưng mà những kẻ muốn kéo cô xuống nước cũng nhân cô hội này mà bỏ đá vào nước, người nào người nấy đều buông một câu muốn dẫm cô xuống đất.
Đương nhiên, tin tức Giang Việt Nhiễm có thể luyện chế thành loại đan dược Tuệ linh đan này cũng nhanh chóng được lan truyền ra khắp nơi ở bên trong tông môn.
Nhưng mà, ngay khoảnh khắc Giang Việt Nhiễm đang xuân phong đắc ý thì Từ Niệm Như lại đột nhiên xuất hiện rồi mang luôn một đám Tuệ linh đan ra ngoài. Mà loại đan dược Tuệ linh đan mà Từ Niệm Như mang tới không chỉ hơn về mặt số lượng cũng vượt trội hơn về mặt phẩm chất, nhìn vào số Tuệ linh đan của Từ Niệm Nhu rồi nhìn lại số Tuệ linh đan của Giang Việt Nhiễm thì bên nào thắng bên nào thua cũng rõ ràng rồi. Cho nên tin tức Giang Việt Nhiễm luyện chế thành công Tuệ linh đan cũng chẳng thể tạo thành một gợn sóng nào còn bị người ta mang ra so sánh rồi trở thành một trò cười nữa.
…….
Lâm Vân Võ từ bên trong Nhiệm Vụ Đường đi ra ngoài thì bất ngờ hắn lại đụng độ phải Vương Nham đang đi từ hướng ngược lại.
Vương Nham bước nhanh đi lên phía trước rồi chắp tay lại cười cười nói: “Lâm sư huynh, đã lâu không gặp. Lâm sư huynh tới đây tiếp nhiệm vụ sao?”
Lâm Vân Võ gật đầu rồi nói: “Đúng vậy.”
Vương Nham đưa mắt nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Võ một hồi mà tròng lòng không hiểu sao lại có chút áp lực không thôi.
Nhớ lại mấy năm trước đó thì Vương Nham cùng Lâm Vân Võ người trước người sau cùng đồng thời tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 4, mà theo quy định của Ngự Thú Tông thì mỗi một khi tiến giai lên một tiểu giai vị như vậy thì bọn họ được về nhà thăm nhà. Mà năm đó cả hai ngừoi bọn họ cùng rời khỏi tông môn cùng được về nhà thăm viếng cùng một lúc.
Từ năm đó đến hiện tại cũng mấy năm trôi qua rồi, chỉ mấy năm thôi mà Lâm Vân Võ vẫn một đường thăng cấp rồi tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 6 mà chính bản thân Vương Nham Vẫn luôn dậm chân tại chỗ nằm ở Luyện Khí kỳ tầng 4 vẫn chưa thể thăng cấp được.
Cho nên hiện tại khi nhìn thấy Lâm Vân Võ phong quang vô hạn như vậy thì Vương Nham thầm cảm thấy có chút thất bại đến ê chề.
Đương nhiên ở một tông môn lớn như Ngự Thú Tông này với số lượng đệ tử vô cùng đông đúc như vậy thì trường hợp như thế này cũng là trường hợp thường thấy không có gì quá đặc biệt. Nguyên bản thì hai người cùng nhau tiến vào cùng một lúc, cùng một xuất phát điểm nhưng mà qua mấy năm nữa thôi thì hai người đi hai hướng khác nhau, gặp gỡ cũng không giống nhau mà tu vi cũng khác nhau, đến lúc đó một người đứng trên cao mà một người chỉ có thể đứng trong đám đông nhìn người đứng trên cao vời vợi kia.
Nhìn thấy Lâm Vân Võ cùng thời gian tiến vào tông môn, cùng đặt chân lên Luyện Khí kỳ tầng 4, nhưng mà những năm sau đó từng người rồi lại từng người đột phá thành công mà nhìn lại bản thân mình vẫn đứng nguyên tại Luyện Khí kỳ tầng 4 không thể thăng cấp lên được nữa thì Vương Nham cũng nhìn trong mắt mà để yên ở trong lòng. Cảm giác này khiến cho hắn có một cảm giác … đè nén thêm từng chút một.
Vương Nham cười cười rồi ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân Võ nói: “Lâm sư huynh, không biết Lâm sư huynh đã nghe nói gì về Tuệ linh đan chưa?”
Lâm Vân Võ đột nhiên bị hỏi thẳng như vậy bỗng nhiên lại ngẩn người ra một chút nói: “Đương nhiên là đã từng nghe nói qua. Nghe nói loại đan dược này cũng rất là đặc biệt đúng không?”
Lâm Vân Võ nói câu này xong mà trong lòng cũng có chút chột dạ không thôi. Kỳ thật thì … hình như cách đối đãi của hắn với loại đan dược Tuệ linh đan này vẫn có chút qua loa quá thì phải. Nhưng mà lúc đó hắn cũng không biết rõ ràng về loại đan dược này. Cũng may mắn là lúc đó Từ sư tỷ đã đứng ra giải thích rồi giải quyết luôn vụ việc này cho hắn rồi, mà sau đó thì miệng của Liễu Ngọc sư tỷ cũng bị phong bế cho nên tin tức cũng không bị lộ ra ngoài quá nhiều.
Trong tông môn cũng có không ít lời đồn đại, đại đa số những đệ tử trong tông môn chỉ cho là hai người Từ Niệm Như cùng Giang Việt Nhiễm có tranh đấu ngầm với nhau. Mà hiện tại ngừoi ta cũng chỉ cho rằng Từ Niệm như nhìn không vừa mắt Giang Việt Nhiễm cho nên Từ Niệm Như mới tung loại đan dược Tuệ linh đan này ra trước một bước muốn đè bẹp mặt mũi của Giang Việt Nhiễm thôi.
Vương Nham gật đầu trên mặt cũng có chút vui vẻ mà nói: “Đúng vậy, đúng vậy. Không sai. Lâm sư huynh chắc cũng biết rồi đúng không? Nghe nói loại đan dược này cũng chỉ có một mình Giang sư tỷ mới có thể luyện chế thành công đúng không? Không ngờ là tông môn của chúng ta có nhiều đan sư như vậy lại chỉ có một mình Giang sư tỷ mới có năng lực này thôi đúng không? Giang sư tỷ thật tài giỏi quá mà.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng vội không ngừng mà nhanh miệng nói: “Đúng vậy. Đúng vậy. Giang sư muội thật sự lợi hại vô cùng.”
Vương Nham nghe vậy cũng cười cười rồi tiếp tục vui vẻ nói: “Lâm sư huynh, nghe nói loại đan dược này còn có tác dụng hỗ trợ cho tu sĩ đột phá bình cảnh mà đúng không?”
Lâm Vân Võ nghe vậy mà trong lòng cũng có chút hồ nghi mà nói: “Không phải chứ? Loại đan dược đó còn có tác dụng này nữa sao? Phải không vậy?”
Vương Nham gật đầu rồi vô cùng vui vẻ mà cười cười nói: “Có chứ. Đương nhiên là có rồi. Không lẽ Lâm sư huynh chưa nghe chuyện gì sao? Hiện tại cũng có một vài đệ tử trong tông môn từng sử dụng qua loại đan dược này để đột phá mà.”
Lâm Vân Võ nghe vậy thì cười cười rồi gật đầu nói: “Ồ thì ra là như vậy sao? Nhưng mà chuyện này … không phải kỳ lạ quá sao?”
Lâm Vân Võ nhíu mày thầm nghĩ: Kỳ thật thì giới tu chân này cũng có không ít tu sĩ khi đang tu luyện lại đụng trúng bình cảnh rồi bị đứng khựng lại ở bình cảnh, nguyên nhân chủ yếu cũng là do những tu sĩ này lĩnh ngộ không đủ nên nhiều chỗ còn bị yếu kém một chút. Mà hiện tại có loại đan dược Tuệ linh đan này hỗ trợ, loại đan dược Tuệ linh đan này công dụng đúng như tên, sau khi sử dụng xong thì mọi thứ cứ như được khai ngộ mà hiểu ra không ít, một khi bình cảnh được thông suốt thì tu vi cũng theo đó mà được tăng lên thôi.
Vương Nham nhìn về phía Lâm Vân Võ mà xoa xoa hai tay lại cũng có chút mong chờ mà nói: “Lâm sư huynh, đệ … có chuyện muốn nhờ. Không biết Lâm sư huynh có thể hỗ trợ đệ được không?”
Lâm Vân Võ nhìn về phía Vương Nham cũng có chút khó hiểu mà nói: “Hỗ trợ sao? Không biết ý của Vương sư đệ là gì? Hỗ trợ là hỗ trợ cái gì?”
Vương Nham gật đầu rồi xoa xoa hai tay lại cười cười nói: “Lâm sư huynh, đệ … đệ muốn mua Tuệ linh đan. Mong Lâm sư huynh giúp đỡ.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng có chút khó hiểu mà nói: “Muốn mua Tuệ linh đan sao? Muốn mua Tuệ linh đan thì Vương sư đệ nên đi tìm Từ sư tỷ hoặc là tìm Giang sư muội chứ? Không phải trong tay hai vị kia đang nắm giữ Tuệ linh đan sao? Vương sư đệ đi hỏi huynh làm gì chứ?”
Vương Nham cười gượng một chút rồi thở dài một hơi nói: “Lâm sư huynh à, chắc sư huynh cũng biết rồi đúng khong? Giang sư tỷ cũng chỉ luyện chế được ba viên Tuệ linh đan thành phẩm mà thôi. Mà số lượng này trên căn bản là … không đủ. Còn Từ sư tỷ thì … đệ nghe nói Từ sư tỷ cũng có không ít Tuệ linh đan, chỉ có điều Từ sư tỷ cũng không muốn bán chỉ muốn lưu trữ lại cho linh thú của Từ sư tỷ sử dụng. Cho nên …”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng hít sâu một hơi nói: “Cho linh thú sử dụng sao? Cái này thì … Từ sư tỷ thật sự cũng … xa xỉ quá rồi.”
Nhưng mà, loại đan dược Tuệ linh đan này mang cho linh thú sử dụng cũng đạt được những hiệu quả không tồi thì phải. Dùng loại Tuệ linh đan này cho yêu thú thì đúng là … không gì có thể tốt hơn.
Vương Nham cười cười nhìn về phía Lâm Vân Võ cũng ý vị thâm trường mà cười cười nói: “Đúng vậy. Nghe nói quan hệ giữa Lâm sư huynh cùng Từ sư tỷ cũng không tồi mà đúng không? Lâm sư huynh, đệ cũng không còn cách nào khác mới phải đến nhờ sư huynh giúp đỡ, chỉ mong Lâm sư huynh có thể giúp đệ nói đỡ với Từ sư tỷ hộ đệ một câu được không?”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng có chút nghi hoặc mà nhìn về phía Vương Nham cũng có chút bất ngờ mà nói: “Vương sư đệ đang nói gì vậy? Mối quan hệ của sư huynh cùng với Từ sư tỷ không tồi sao? Có chuyện này sao? Từ khi nào vậy chứ?”
Vương Nham cười cười rồi gật đầu tỏ vẻ đương nhiên mà nói: “Chuyện này không phải là đương nhiên sao? Lâm sư huynh, không lẽ sư huynh không cảm nhận được chuyện này sao? Chuyện này rõ ràng như vậy không lẽ Lâm sư huynh không biết sao? Hiện tại trong tông môn chúng ta ngoại trừ sư huynh Tạ Lệnh Nguyên ra cũng chỉ có một mình Lâm sư huynh đây có thể dung nhập vào mắt của Từ sư tỷ đấy.”
Lâm Vân Võ nghe vậy thì cười cười rồi xua tay nói: “Vương sư đệ nói như vậy cũng quá lời rồi, thật sự cũng không giống như Vương sư đệ tưởng tượng đâu. Nói thật thì giao tình giữa huynh cùng với Từ sư tỷ cũng bình thường thôi không có gì quá đặc biệt đâu.”
Lâm Vân Võ nói xong mà trong lòng cũng có chút khiếp sợ không thôi. Hắn cũng không hiểu sao mà tình hình lại biến thành như vậy nữa? Hoá ra mối quan hệ giữa hắn cùng Từ sư tỷ là biến thành như vậy rồi sao? Không ngờ là trong mắt của người ngoài hiện tại thì mối quan hệ giữa hắn cùng với Từ Niệm Như đã biến thành không tồi rồi sao? Tuy rằng hắn cùng với Từ Niệm Như cũng có mấy lần tiếp xúc qua thật đấy. Nhưng mà … mối quan hệ giữa hai bên còn lâu mới chạm vào cái chứ không tồi hay tốt gì ở đây cả. Hiện tại mối quan hệ giữa đôi bên đang dừng lại ở mức khách hàng và con buôn mà thôi. Hơn một tí thì có lẽ là khách hàng hào phóng và con buôn có nguồn hàng tốt mà thôi.
Lâm Vân Võ nhìn về phía Vương Nham cũng ngập ngừng một chút rồi nói: “Vương sự đệ, nghe nói giá cả của loại đan dược kia cũng … không rẻ đâu.”
Vương Nham gật đầu nói: “Đệ biết, giá cả của Tuệ linh đan đúng là không rẻ, giá 1.000 linh thạch cho một viên đúng là không rẻ. Nhưng mà, loại đan dược này dù sao cũng là loại đan dược vô cùng đặc thù cho nên giá cả của loại đan dược này như vậy cũng không tính là quá quý giá. Giá này đệ có thể trả được, chỉ có điều loại đan dược này tương đối khó mua mà thôi.”
Lâm Vân Võ gật đầu rồi tỏ vẻ hiểu rõ nói: “Hoá ra là vậy sao?”
Lâm Vân Võ nhướn mày thầm nghĩ: Đúng là như vậy thật. Dù sao thì vị Từ sư tỷ kia cũng không thiếu một chút linh thạch này cho lắm, cho dù Từ sư tỷ có dùng giá cao hơn một chút bán ra ngoài cũng có người mua thôi. Nhưng mà Từ sư tỷ vốn nổi tiếng là tu nhị đại cũng chẳng ham kiếm một chút tiền lẻ này. Đương nhiên, cũng không phải Từ sư tỷ không chịu bán, vì một vài nguyên nhân gì đó mà Từ sư tỷ chắc chắn cũng chịu bán thôi, nhưng mà Từ sư tỷ có muốn bán cũng không phải vì một chút linh thạch này.
Vương Nham cũng đưa mắt nhìn về phía Lâm Vân Võ một hồi mà trong đôi mắt cũng tràn ngập mong chờ mà nói: “Lâm sư huynh à, mong Lâm sư huynh giúp đỡ. Lâm sư huynh yên tâm, đệ chắc chắn không quên một phần ân tình này của Lâm sư huynh đâu. Nếu … nếu như Lâm sư huynh có thể giúp đệ một cái vội này thì đệ … đệ có thể tặng cho Lâm sư huynh một phần Kim thiền dịch.”
Gốc của Vương Nham cũng không cạn, bản thân Vương Nham cũng có xuất thân từ tu chân thế gia, mà gia tộc của Vương Nham cũng lấy luyện thể để lập nghiệp. Phía bên trong gia tộc của Vương Nham cũng có một nhánh riêng chuyên về luyện thể mà chính trong gia tộc cũng có không ít tu sĩ thiên về luyện thể. Mà loại linh dịch Kim thiền dịch này chính là một trong những loại linh dịch dùng trong luyện thể.
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Vương sư đệ cũng khách khí quá rồi. Đệ yên tâm, để huynh nghĩ các giúp đệ một chút. Chỉ là … huynh cũng chỉ có thể cố gắng hết sức còn thành hay bại bổn sư huynh cũng không thể trả lời chắc chắn được đâu.”
Vương Nham ghe vậy cũng vô cùng cảm kích mà cười cười gật đầu nói: “Không sao, không sao. Lâm sư huynh chịu giúp là ôtts lắm rồi. Vậy thì việc này dựa hoàn toàn vào sư huynh vậy.”
Lâm Vân Võ cười cười rồi gật đầu nói: “Vương sư đệ không cần phải khách khí như vậy. Dù sao thì … vẫn chưa có biết có thành hay không mà.”
Lâm Vân Võ híp mắt thầm nghĩ: Kỳ thật thì … nếu vấn đề chỉ liên quan đến đan dược thôi cũng không thành vấn đề gì đâu, về đan dược thì trên tay hắn vẫn còn một ít, nếu là loại đan dược bình thường thì hắn cũng có thể bán luôn không ngần ngại, chỉ có điều loại đan dược này cũng thị phi quá, cho nên hắn có muốn đưa cho Vương Nham thì hắn cũng phải mượn danh nghĩa của Từ Niệm Như một chút mới được, mà cái chuyện mượn danh nghĩa của người ta để phục vụ cho mục đích riêng của bản thân cũng khá là … ngượng ngùng đấy. Nếu như Vương Nham không đến tìm hắn thì không sao, nhưng Vương Nham đế tận nơi nhờ hỗ trợ như vậy, trong tay hắn cũng có sẵn đan dược mà hắn không giúp đỡ cũng quá kỳ. Dù sao thì giao tình giữa hắn cùng đối phương cũng khá tốt, huống chi đối phương lại đưa nhiều như vậy mà không biết tận dụng cũng quá lãng phí.
…….
Sau khi đuổi Vương Nham quay trở về rồi thì Lâm Vân Võ cũng chạy nhanh đi tìm Từ Nhiệm như nói về chuyện Tuệ linh đan luôn.
Từ Niệm Như nhíu mày nói: “Vương Nham sao?”
Lâm Vân Võ nhìn về phía Từ Niệm Như rồi cười cười gật đầu nói: “Đúng vậy, chính là Vương sư đệ. Đệ ấy muốn mua Tuệ linh đan.”
Từ Niệm Như nghe vậy cũng quét mắt nhìn về phía Lâm Vân Võ một hồi rồi lắc đầu kiên quyết nói: “Không được. Số đan dược này Lâm sư đệ ngươi đã bán cho bổn sư tỷ rồi thì đó là tài sản riêng của bổn sư tỷ. Quan trọng hơn nữa thì số lượng Tuệ linh đan trong tay bổn sư tỷ cũng không nhiều cho lắm. Mà loại đan dược này đối với bổn sư tỷ đây vẫn còn hữu dụng. Không bán.”
Lâm Vân Võ như đã biết trước mà cười cười nói: “Từ sư tỷ cứ yên tâm, hiện tại trong tay đệ hiện tại vẫn còn hai viên Tuệ linh đan nữa. Chỉ là … số đan dược này làm phiền Từ sư tỷ giúp đệ bán số đan dược này cho Vương sư đệ được không?”
Kỳ thật thì đến hiện tại Lâm Vân Võ cũng từng bán cho Từ Niệm Như hai bình Tuệ linh đan rồi. Mà hai bình Tuệ linh đan này tính tổng cộng cũng có khoảng chừng 20 viên đan dược rồi. Đương nhiên hắn cũng không bán toàn bộ đan dược trong người cho Từ Niệm Như mà hắn còn phải lén lút lưu lại cho chính bản thân mình một bình để sử dụng dần.
Từ Niệm Như nghe vậy cũng đưa mắt nhìn về phía Lâm Vân Võ mà nói: “Hai viên sao? Lâm sư đệ, không phải đệ đã cam đoan với bổn sư tỷ là không còn sao?”
Lâm Vân Võ cười gượng một chút rồi gãi đầu nói: “Đệ nói là sự thật. Chỉ là … số đan dược này đệ lưu lại cho chính mình tự dùng.”
Từ Niệm Như nghe vậy cũng khẽ hừ lạnh một tiếng rồi khoanh tay lại nhìn về phía Lâm Vân Võ nói: “Ồ, hoá ra là như vậy à? Lưu lại cho mình tự sử dụng đấy à? Chậc, người ta nói không sai mà. Biết người biết mặt không biết tâm mà, Lâm sư đệ nhìn có vẻ trung hậu thành thật đấy nhỉ? Tưởng là người thành thật hoá ra lại không quá thành thật cho lắm đấy nhỉ?”
Lâm Vân Võ lắc đầu nguầy nguật rồi xua tay nói: “Không có, thật sự không có. Từ sư tỷ nói như vậy thật sự oan uổng cho đệ quá rồi.”
Từ Niệm Như khoanh tay lại rồi liếc mắt nhìn về phía Lâm Vân Võ mà nói: “Lâm sư đệ à, làm người cũng nên thành thật một chút đi. Rốt cuộc là trên người Lâm sư đệ hiện tại còn bao nhiêu Tuệ linh đan nữa hả? Nếu cái giá trước đó quá thấp thì đệ cũng nói với bổn sư tỷ một tiếng, bổn sư tỷ đây có thể ra giá 2.000 linh thạch cho một viên đan dược để mua sắm.”
Lâm Vân Võ nghe vậy thì cười gượng một tiếng mà nói: “Cái này thì … không dối gạt Từ sư tỷ, hiện tại trên người đệ chỉ còn tám viên Tuệ linh đan mà thôi. Thật sự chỉ còn tám viên, trên người đệ không còn nhiều hơn nữa đâu. Nếu Từ sư tỷ vẫn muốn mua tiếp thì … chúng ta cứ dựa theo giá cũ lấy 1.000 linh thạch cho một viên đan dược để giao dịch đi.”
Từ Niệm Như nghe vậy cũng híp mắt mà nhìn về phía Lâm Vân Võ mà nói: “Ồ, Lâm sư đệ à, nói không phải chứ Lâm sư đệ thật sự là một nhân tài hiếm có đấy nhỉ? Lâm sư đệ như vậy cũng khiến cho bổn sư tỷ đây phải lau mắt mà nhìn rồi. Chậc, không ngờ đấy nhỉ?”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng cười gượng một chút rồi xua tay nói: “Không dám, không dám. Từ sư tỷ nói quá lời rồi.”
Từ Niệm Như đưa mắt nhìn về phía Lâm Vân Võ nhướn mày nói: “Nhắc đến chuyện này mới nhớ, cũng không biết Vương Nham đã cho Lâm sư đệ cái gì lại khiến cho sư đệ phải tận tâm tận lực như vậy chứ hả?”
Lâm Vân Võ cười cười rồi gãi đầu mà nói: “Vương sư đệ nói chỉ cần giao dịch có thể thuận lợi hoàn thành thì đệ ấy sẽ đưa cho đệ một phần Kim thiền dịch.”
Từ Niệm Như nghe vậy cũng có chút hứng thú mà nói: “Kim thiền dịch? Cái đó không phải là một loại linh dược luyện thể bình thường sao? Chỉ vậy thôi sao? Lâm sư đệ, đệ vậy mà … chỉ có một chút tiền đồ này thô sao? Chỉ vậy mà đệ đã bán mình rồi sao?”
Lâm Vân Võ cười cười rồi: “Từ sư tỷ à, một nhà Lâm gia nhà bọn đệ thật sự cũng chỉ là một gia tộc bình dân mà thôi, ánh mắt của đệ thật sự cũng quá kém. Cho nên tiền đồ của đệ xác thật cũng … không quá lớn. Khiến cho Từ sư tỷ chê cười rồi.”
End chap 54
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.
Cảm ơn.
Quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là của Việt Nam
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo