Tiểu Hắc là động vật được quốc gia bảo hộ ở cấp độ hai, nếu Dương Tam muốn nuôi dưỡng nó cần phải làm giấy phép chứng nhận động vật hoang dã đã thuần dưỡng.

Vốn dĩ Đạo diễn Chu muốn dựa vào các mối quan hệ giúp cô một tay. Dương Tam suy nghĩ, liền trực tiếp gọi điện thoại cho yêu quái ở phòng làm việc bên kia, trình bày rằng cô gặp được một con gấu ngựa đã khai thông linh trí ở một hoang đảo, chuẩn bị dạy dỗ nó, để nó đi theo con đường chính đạo. Linh khí của thiên địa giảm sút, động vật khai thông linh trí không nhiều lắm, hẳn là bên kia sẽ sẵn lòng hỗ trợ.

Thuyền của tổ chương trình vừa cập bến thì trợ lý đã đích thân giao giấy tờ liên quan cho Dương Tam, mọi thứ đều được chuẩn bị rất đầy đủ. Điều này khiến Dương Tam mở rộng tầm mắt đối với bản lĩnh và hiệu suất của phòng làm việc này. Khó trách có thể đăng ký chứng minh thư cho nhiều yêu quái đến vậy, quả nhiên cũng có chút bản lĩnh!

Tốc độ này cũng khiến đạo diễn Chu lau mắt một phen, dù hắn muốn hoàn tất đầy đủ các chứng từ cũng phải mất một tuần. Dương Tam thì ngược lại, chỉ mất nửa ngày, tốc độ này cũng quá nhanh rồi! Chỉ trong một thời gian ngắn, ở trong mắt hắn, Dương Tam không chỉ là một “đại sư” mà còn có “hậu trường lớn”.

Đạo diễn Chu chuẩn bị cho người đưa Dương Tam về, hiện tại sắc trời cũng đã tối, đưa gấu ngựa về cũng không khiến nhiều người chú ý.

Từ Xuân Thâm ngăn cản hắn: “Tôi thuận đường, để tôi đưa cô ấy về.”

Đạo diễn Chu cười cười: “Vậy cũng được.”

Đạo diễn Chu cũng nhận ra Từ Xuân Thâm đối xử khác biệt với Dương Tam, bất quá những người có bản lĩnh như Dương Tam ai lại không muốn kết giao cơ chứ, nếu ngày sau gặp chuyện gì nói không chừng còn có thể giữ lại một mạng.

Dương Tam gật đầu: “Ừm, anh còn thiếu tôi một bữa cơm đấy!” Hiện tại đưa về để biết nhà trước cũng tốt.

Cô cũng không ngốc đến nỗi để Từ Xuân Thâm trực tiếp nấu cơm trên thuyền, nguyên liệu không đầy đủ cô cũng không thể ăn uống tận hứng, lại còn không thể ăn mảnh.

Hà Nhất Phàm tương đối cẩn thận, còn đi đến của hàng gần đấy mua quần áo và giày mới cho Tiểu Hắc. Lại mua thêm áo khoác có mũ và khẩu trang, bịt kín mặt mày Tiểu Hắc, chỉ cần Tiểu Hắc cúi đầu sẽ không bị người khác nhận ra. Mặc dù hiện tại đã là ban đêm nhưng ra vào tòa nhà cũng rất dễ gặp phải người khác.

Về phương diện này, Dương Tam thật sự không cẩn thận bằng anh ta, khó trách anh ta có thể trở thành người đại diện thân tín của Từ Xuân Thâm, địa vị không thể lay chuyển.

Hà Nhất Phàm phụ trách lái xe, Tiểu Hắc ngồi ở ghế phó lái, cúi đầu chơi khối Rubik mà Hà Nhất Phàm mua cho nó. Từ lúc có được món đồ chơi này, nó luôn bị khối Rubik hấp dẫn, thậm chí không thèm kêu vài tiếng bán manh nữa.

Dương Tam báo địa chỉ tiểu khu nơi cô ở, Hà Nhất Phàm bật định vị lái xe đến đó. Sau khi đến nơi, Dương Tam không để bọn họ xuống xe, gương mặt của Từ Xuân Thâm quả thật quá gây chú ý. Cô nói với Từ Xuân Thâm:

“Khi nào anh có thời gian rảnh thì đừng quên bữa tiệc kia của tôi nhé.”

Ngay khi trở về cô lập tức lên thực đơn, lựa chọn những món muốn ăn, đồng thời cũng có thể chuẩn bị nguyên liệu. Đương nhiên, món chính nhất định là giao long!

“Được.” Từ Xuân Thâm vô cũng sảng khoái đáp: “15XXXXXXXXX, đây là số điện thoại di động của tôi.”

Dương Tam lập tức gọi đến số điện thoại của anh rồi cúp máy, lưu số điện thoại vào danh bạ, sau đó xoay người đi vào tiểu khu, Tiểu Hắc cũng bước theo phía sau cô.

Hà Nhất Phàm ho khan một tiếng, nói: “Tôi cũng nên biết số điện thoại của cô ấy chứ nhỉ.”

Có lẽ bởi vì đêm đã khuya, nên trên đường đi bọn họ thật sự không gặp bất kỳ người nào.

Dương Tam về đến nhà, còn chưa kịp mở cửa thì Tiểu Kim cảm nhận được hơi thở của cô đã sốt sắng chạy đến mở cửa:

“Đại nhân, ngài đã trở về.”

Tiểu Hắc ngẩng đầu, duỗi đôi móng vuốt đầy lông chào hỏi Tiểu Kim.

Tiểu Kim vừa trông thấy chú gấu ngựa, trong lòng liền cảm thấy ủy khuất: Thật vất vả mới có thể trở thành tiểu đệ duy nhất của đại nhân, bây giờ lại có thêm một tên khác đến tranh giành quyền lực với nó!

Dương Tam lướt qua nó, ngữ khí bình tĩnh: “Trong khoảng thời gian này ngươi hãy hướng dẫn Tiểu Hắc tu hành thật tốt, để nó tranh thủ sớm ngày có thể hóa thành hình người.” Số phận của Tiểu Hắc còn tốt hơn một chút so với Tiểu Kim, tốt xấu gì cũng gặp được cơ duyên.

Tiểu Kim nghe vậy, ưỡn ngực, đắc ý dạt dào liếc mắt nhìn Tiểu Hắc một cái: “Được, tôi nhất định sẽ không phụ lòng mong đợi của đại nhân.”

Nhìn xem, nó mới là người hữu dụng nhất trước mặt đại nhân.

Bản thân Dương Tam là người không có kiên nhẫn dạy dỗ người khác nên quyết định làm

một chưởng quầy phủi tay giao lại mọi việc cho người khác.

Cô lấy sách dạy nấu ăn của mình ra bắt đầu xem xét. Một phần huyết rồng có thể kết hợp với gạo nếp chế biến thành bánh huyết rồng, phần còn lại thì để dành, nếu ngày sau đấu pháp có thể uống một ngụm để bổ sung nguyên khí. Phần tươi ngon nhất là thịt rồng sẽ giao cho Từ Xuân Thâm chế biến, phần thịt thô dày sẽ dùng để làm thịt khô, phần còn lại thì có thể xào hoặc nướng lên. Da rồng có thể dùng làm quần áo hoặc pháp khí phòng ngự, gân rồng dùng để làm roi cũng không tồi…

Dương Tam chia những bộ phận trên cơ thể giao long thành từng phần, tận dụng hết khả năng không lãng phí một tấc mỹ vị nào! Đối với cô mà nói, thu hoạch lớn nhất trong chuyến đi này ngoài Từ Xuân Thâm ra thì chính là con giao long này.

Xét thấy thể tích của giao long quá lớn, không thể bày biện trong gian phòng này, nên Dương Tam chỉ có thể hưởng thụ mỹ thực ở động phủ của cô mà thôi.

Bữa đại tiệc giao long này cô ăn mất ba ngày ba đêm. Đương nhiên, Dương Tam cũng không phải là người keo kiệt bủn xỉn, cô vẫn lưu lại một chút đồ thừa cho hai tiểu đệ.

Lần này không chỉ có thịt giao long nhấm nháp mà cô còn thu được một viên nội đan hơn một ngàn năm tuổi, trực tiếp giúp Dương Tam khôi phục ba phần công lực. Sau khi hưởng thụ mỹ vị, cô vẫy ống tay áo, một lần nữa trở lại căn phòng nhỏ. So sánh với động phủ của cô thì nơi này thật sự quá nhỏ. Chờ cô có tiền nhất định sẽ mua một căn nhà thật lớn!

0.09070 sec| 2399.844 kb