Về phần Lại Đình, trừ phi Dương Tam có thể trở thành Thánh Nhân, nếu không việc ngưng tụ lại hồn phi phách nói dễ hơn làm. Nhưng cố tình hiện tại cô quả thật không thể trở thành Thánh Nhân.

Ánh mắt cô dừng lại trên người Ma Vương, bất giác nuốt nước miếng, hương khí phát ra từ mảnh chủ hồn này thật khiến cô không thể kiềm chế được, chỉ muốn một ngụm nuốt nó vào bụng.

Còn chưa cho vào đến miệng nhưng cô đã biết chắc chắn hương vị của nó vô cùng tuyệt vời, hẳn là còn ngon hơn rất nhiều so với thịt Kỳ Lân. Lần này cô sẽ không buông tha cho tên Ma Vương này, tránh để hắn lại chạy đi gây sự khắp nơi.

Ma Vương một thân hắc y càng khiến gương mặt yêu mị kia thêm phần tuấn mỹ, lại mơ hồ mang theo tà khí. Dù rơi vào hoàn cảnh cực kỳ bất lợi thì hắn ta vẫn bất động như núi, chính là thái độ tự tin bản thân đã nắm chắc mọi việc trong tay, thật sự khiến người ta muốn vung tay lên cho hắn một một nắm đấm.

Âm thanh trời sinh trầm thấp của hắn buông xuống: “Kiến Mộc đã bị Thần Minh ngấm ngầm đồng ý trừng phạt, mặc dù thánh nhân đã làm việc rất kín kẽ không chút sơ hở nhưng lại không thể nào ngờ được sau khi Kiến Mộc ngã xuống đã khiến linh khí trời đất suy giảm nặng nề, kết giới của mảnh lục địa này ngày càng thêm yếu ớt. Sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày cả nhân loại và thần mình đều biến mất. Bởi vậy Thiên Đạo chắc chắn cần có một Kiến Mộc mới.”

Trước khi Ma Vương mở miệng, Tô Tiểu Mỹ đã lui ra, ở phương diện này cô ấy là một người vô cùng thức thời. Những chuyện không nên biết, cô ấy tuyệt đối sẽ không có nửa điểm tò mò.

Sắc mặt Dương Tam bình tĩnh: “Ý của ngươi là, Thiên Đạo đã lựa chọn ta trở thành Kiến Mộc?”

Khóe miệng Ma Vương nở nụ cười như có như không: “Chư vị Thánh Nhân sủng ái cô, dung túng cô, trên con đường trưởng thành của cô không lúc nào không thuận lợi. Dù cô nuốt nhiều đại yêu như vậy cũng không một ai trách cứ cô. Bọn họ muốn cô trở thành tân Kiến Mộc, vậy thì hy sinh vài tiểu yêu cũng không phải là chuyện lớn lao gì.”

Tầm mắt của Ma Vương chưa từng rời khỏi gương mặt Dương Tam, ung dung chờ đợi khuôn mặt tinh xảo kia hiện biểu cảm căm hận và khiếp sợ mà hắn hằng ao ước. Tất cả những gì hắn làm đều là vì ngày hôm nay.

Hắn không muốn bó tay chịu trói ngồi im chờ mạt thế tìm đến. Do vậy chính hắn đã hy sinh một nữa Ma tộc để thúc đẩy Mộc Kiến trưởng thành. Một người chưa bao giờ gặp thất vọng như Dương Tam, đối mặt với sự thật tàn khốc này, chắc chắn cô sẽ không thể dễ dàng chấp nhận. Chỉ cần tâm hồn cô xuất hiện lỗ hỏng trong nháy mắt, hắn nhất định có thể dụ dỗ cô nhập ma trước khi biến thành Kiến Mộc.

Như vậy, dù Dương Tam có trở thành Kiến Mộc thì vẫn có thể chế tạo ra ma khí cuồn cuộn không ngừng, không chỉ có thể giúp kết giới của lục địa thêm ổn định mà còn có thể biến phiến đại lục này trở thành sân nhà của Ma tộc.

Sở dĩ hắn tính toán trăm phương ngàn kế như vậy là vì vẫn luôn chờ đợi ngày hôm nay, dù phải hy sinh chính bản thân mình thì hắn cũng không hề cảm thấy hối tiếc. Hết thảy đều là vì lợi ích vĩ đại.

Dương Tam nhìn Ma Vương, sự thành thục chưa từng có xuất hiện trên mặt cô, phảng phất như cô vừa trưởng thành hơn trong giây lát: “Thì ra là thế.”

Tất cả những nghi hoặc từ nhỏ đến lớn của cô cuối cùng đã có lời giải đáp. Chẳng trách bất kỳ ai trong Tam giới cũng đều nhân nhượng cô, để mặc cô tung tăng nhảy nhót. Cô chỉ tùy tiện đến một đất nước cũng được phong làm Thánh nữ, còn có đại thiên sứ tự mình ban phước cho cô. Tốc độ tu hành của cô ngày đi ngàn dặm, thiên lôi khiến Yêu tộc sợ hãi lại chưa từng làm tổn thương đến cô.

Cô vốn tưởng rằng bản thân dễ thương, người gặp người yêu, mang theo hào quang - hóa ra cô mang theo hào quang của đấng cứu thế a. Cái gọi là sự sủng ái của Thiên Đạo lại là âm mưu toan tính đầy lạnh lẽo.

Cô nhìn Ma Vương, biểu cảm vẫn bình tĩnh như cũ: “Tôi biết rồi.”

Ký ức vốn bị phủ bụi dường như được được khăn tay lau sạch, mọi chuyện dần hiện lên vô cùng rõ ràng.

Hơn ngàn năm trước, thời điểm cô đang ứng phó với thiên lôi, sư phụ vốn đang hộ pháp cho cô lại ra tay cướp đi nội đan, khiến cô rơi vào giấc ngủ say kéo dài cả ngàn năm. Thậm chí đoạn ký ức này còn bị người ta đụng chạm, khiến cô lầm tưởng bản thân đã ngủ quên. Hẳn là sư phụ muốn giúp cô thay đổi vận mệnh.

Tiểu Diêm Vương thường xuyên mắng người cũng không ngừng âm thầm nhắc nhở cô ăn ít lại một chút.

Thông Thiên giáo chủ cũng từng nói với cô mấy lời ẩn ý như: Ăn nhiều sẽ béo, cẩn thận lớn lên sẽ trở nên xấu xí.

Sau khi Từ Xuân Thâm phát hiện ra chuyện này, anh thà rằng chọc giận cô cũng muốn cô lúc nào cũng phải ăn uống điều độ.

Có lẽ ngay từ lúc bắt đầu, mục đích của mọi người không hề đơn thuần, nhưng những việc sau này tuyệt đối không phải hư tình giả ý. Cô chỉ nhìn kết quả, không quan trọng quá trình.

Dương Tam cô được mọi người thật tâm yêu quý.

Cô lấy lại bình tĩnh, không thèm liếc mắt nhìn Ma Vương lấy một cái đã trực tiếp nuốt hắn vào bụng. Cô cảm thấy thực lực của bản thân lại tiếp tục tăng lên, nhưng như vậy còn chưa đủ, hiện tại tu vi của cô vẫn là Chuẩn Thánh.

Xong khi nuốt Ma Vương vào bụng, Dương Tam ngẩng đầu nhìn về phía cách đó không xa: “Bánh Bao Thịt.”

Trên thực tế lúc Dương Tam đến đây thì Bánh Bao Thịt vốn đã đến trước cô một bước, hẳn là cậu đã ngửi thấy hương vị của mỹ thực nên tìm đến, độ nhạy bén của đứa nhỏ này với mỹ thực đúng là cao hơn cô một bậc a.

Bánh Bao Thịt mếu máo, biểu cảm có chút ủy khuất: “Chị ơi, sau khi biến thành Kiến Mộc liệu chúng ta có thể tiếp tục thưởng thức mỹ thực hay không?”

Dương Tam ngẩn ra một chút, do dự đáp: “Hẳn là có thể, ví dụ như chôn mỹ thực xuống đất để bộ rễ thử hấp thụ?” Cô cũng đang thắc mắc về vấn đề này.

Bánh Bao Thịt chợt nở nụ cười, nụ cười ấy vẫn ngây thơ như cũ: “Vậy thì cứ để em biến thành Kiến Mộc đi, nếu cây ăn quả chị trồng có thể kết trái thì chị nhớ mang đến cho em đấy.”

Tuy rằng Bánh Bao Thịt đơn thuần nhưng lại không phải là tên ngốc. Cậu biết sư phụ Trấn Nguyên Tử vất vả để cậu xuất thế là hy vọng cậu có thể thay thế chị gái trở thành Kiến Mộc. Mỗi lần cậu ra ngoài dạo chơi luôn có thể dễ dàng tìm được mấy đại yêu.

So với cậu thì mọi người càng thích chị gái hơn, ai cũng hy vọng chị ấy sẽ tồn tại. Cậu cũng thích chị, cậu không muốn chị gái biến mất.

0.93209 sec| 2399.063 kb