Từ khi Tăng Diễm trở thành một trong mười người may mắn nhất thì vẫn luôn chờ đợi trông ngóng. Cô ấy xem như một fan qua đường của Dương Tam, ngày thường cũng chú ý đến những hành động của cô, nhưng cũng chỉ như vậy. Lúc trước, nhìn thấy Dương Tam đăng bài rút thăm trúng thưởng trên Weibo, Tăng Diễm cũng ôm tâm trạng thử vận may chia sẻ bài viết, không nghĩ đến bản thân thật sự được chọn.
Không biết anh đào hai ngàn tệ một cân sẽ có hương vị gì? Nếu ăn ngon nhưng hương vị không có gì đặc biệt thì cô ấy có thể sang tay bán lại cho người khác.
Bạn cùng phòng của Tăng Diễm là Thẩm Tử cũng đã lên tiếng, nếu ăn ngon thì cô ấy nguyện dùng số tiền gấp đôi để mua lại, vị đại tiểu thư này căn bản không thiếu tiền.
Cứ mãi chờ mong, đến ngày thứ ba Tăng Diễm liền nhận được hàng chuyển phát nhanh.
Thẩm Tử cũng đi nhận hàng cùng với Tăng Diễm, giọng điệu kinh ngạc cảm thán: “Thật đúng là không cần cậu lưu lại địa chỉ này.”
Tăng Diễm khẽ gật đầu, lúc đầu cô ấy chú ý đến Dương Tam cũng là vì đối phương thật sự thần cơ diệu toán.
Các cô ấy gấp không chờ nổi quay lại ký túc xá, lập tức mở gói hàng ra. Mùi hương trái cây lan tỏa khắp căn phòng khiến các cô ấy vô cùng háo hức. Khi nhìn thấy một hộp đầy dâu tây và anh đào, hai người không nhịn được hô to.
Các cô ấy vốn cho rằng ảnh chụp được Dương Tam up lên weibo đẹp như vậy là do góc độ ánh sáng và kỹ thuật chụp ảnh. Nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy mới phát hiện chỗ trái cây này căn bản không cần căn chỉnh góc độ gì cả, bản thân nó vốn đã xinh đẹp như tác phẩm nghệ thuật.
Tăng Diễm gấp không chờ nổi mang chỗ trái cây này đi rửa sạch, quả anh đào đã được rửa sạch giống hệt như đá quý, giọt nước đọng lại bên trên khiến quả anh đào trông càng thêm mê người hơn.
Tiếng nuốt nước miếng vang lên trong căn phòng ký túc xá yên tĩnh đặc biệt rõ ràng.
Tăng Diễm không nhịn được bỏ cả một quả vào miệng rồi cắn xuống, anh đào vỏ mỏng nhiều nước, thật khiến người khác hoài nghi đây có phải trái cây thật hay không, hay là nước ép anh đào bên ngoài được bao bọc bởi một lớp vỏ. Hương vị ngọt ngào xen lẫn vị chua nhẹ, chính vị chua nhẹ này đã khiến vị ngọt càng thêm nổi bật. Hạt anh đào rất nhỏ, gần như không đáng kể. Ăn hết một quả, Tăng Diễm hoàn toàn quên mất ý định ban đầu của cô ấy, không nhịn được tiếp tục ăn, một quả lại một quả, muốn ngừng cũng không được. Bảo cô bán à? Còn lâu nhé! Hiếm khi có cơ hội được thưởng thức mỹ thực bậc này, nếu vì tiền tài mà vứt bỏ, chỉ sợ vào ban đêm nằm ngủ sẽ hối hận đến xanh ruột.
Cô ấy cũng đã hiểu vì sao chỗ anh đào và dâu tây này lại quý đến vậy, thật sự rất đáng giá.
Nhìn biểu cảm của cô bạn tốt, Thẩm Tử liền biết ăn rất ngon. Lúc nãy khi vừa mở hộp ra, cũng đã ngửi thấy mùi thơm. Chờ sau khi Tăng Diễm cho vào miệng, hương vị kia càng khiến cô ấy thèm thuồng.
“Diễm Diễm, cho tớ nếm thử một quả đi. Không phải cậu nói không có hứng thú với anh đào hay sao?”
Tang Diễm vẻ mặt không nỡ lấy ra một quả nhỏ nhất, nhưng dù vậy nó vẫn lớn hơn rất nhiều so với quả anh đào được bán trên thị trường.
Sau khi Thẩm Tử ăn hết quả anh đào kia vẫn còn liếm môi: “Cho tớ thêm một quả nữa nhé!” Mấy loại anh đào nhập khập trong nhà cô ấy hoàn toàn không thể so sánh với loại quả này, tất cả đều là đồ bỏ đi.
Tăng Diễm ôm khay trái cây, lãnh khốc vô tình đáp: “Lăn!”
Có không ít người giống như Tăng Diễm, từ nghi ngờ chuyển sang vui vẻ phục tùng.
Những người rút thăm trúng thưởng đều sôi nổi chia sẻ cảm tưởng của bản thân về hai loại quả này, tất cả đều có chung một suy nghĩ: Số trái cây này rất đáng giá!
[Sau khi tôi ăn một quả liền vô cùng cảm động trước độ ngon của nó, chờ đến khi phản ứng lại thì đã bị ba mẹ tôi ăn sạch, chỉ còn mỗi bao nilong vẫy tay chào tạm biệt tôi mà thôi!]
[Tôi khá là thông minh, trốn đi ăn một mình, cuối cùng vẫn bị ba tôi phát hiện, cầm chổi lông gà rượt tôi chạy hai vòng quanh tiểu khu.]
[Tôi mang đi lấy lòng bạn gái, thật hối hận mà! Cô ấy nói cả đời này chỉ yêu một mình tôi, vậy mà đến một quả anh đào cũng không chịu cho tôi!]
Có người còn quay lại video ăn số hoa quả kia, hấp dẫn một đám người xem ngao ngao không ngừng. Chính video này cũng đập tan nghi ngờ của mọi người về hai loại hoa quả của Dương Tam.
Sau một hồi chia sẽ, dâu tây và anh đào đã bắt đầu có chút danh tiếng. Đúng thật là ăn rất ngon, nhưng về phần có thể cất giữ nửa năm hay không thì không một ai dám chắc. Dù sao những người may mắn được chọn trúng đều đã giải quyết hết trong vòng một nốt nhạc.
Ngay từ đầu Dương Tam đã muốn học theo Tiểu Kim mở một cửa hàng online. Sau này cô lại nhận ra một vấn đề, cô quá xem nhẹ những kẻ có tiền ở Hoa Hạ. Tuy rằng ngọn núi kia của cô có diện tích không nhỏ, nhưng sản lượng thu hoạch bình quân một ngày đối ta chỉ được hai trăm cân. Tuy rằng Dương Tam muốn kiếm tiền nhưng không muốn đầu tư tất cả thời gian vào chuyện này. Nếu dựa theo sản lượng này thì một tháng cô có thể kiếm hơn một ngàn vạn, hơn nữa nguồn thu nhập này cũng khá ổn định. Hai trăm cân dâu tây và hai trăm cân anh đào nghe thì có vẻ không ít, nhưng vẫn chưa đủ để người có tiền ở thành phố R nhét kẽ răng.
Dương Tam suy nghĩ một chút, lập thêm một tài khoản Weibo, lấy tên vừa đơn giản lại vừa thô bạo: Cửa hàng dâu tây anh đào.
Nội dung tóm tắt như sau: Dâu tây và anh đào mỗi ngày giới hạn hai trăm cân. Mỗi ngày sẽ từ danh sách chia sẻ bài viết để chọn ra danh sách người mua, mỗi người chỉ được mua tối đa năm cân.
Dương Tam dùng tài khoản cá nhân để chia sẻ Weibo này, xem như chiếu cáo thiên hạ. Cư dân mạng thấy thế lập tức hưởng ứng. Thời buổi này muốn mua trái cây còn phải xem vận khí, nếu kém may mắn thì không thể mua được.
Dương Tam muốn làm ăn buôn bán nhưng lại không đi theo con đường bình thường, vô cùng tùy hứng làm những gì mình muốn. Những phú hào đã từng ăn qua loại quả này hết sức thống hận hình thức mua bán mà cô đưa ra. Trước kia bọn họ muốn mua thứ gì chỉ cần chi tiền là được. Bây giờ thì khác rồi, có tiền chưa chắc đã mua được, còn phải cạnh tranh vận may, còn có nhân tính hay không?
Người khác làm ăn buôn bán luôn xem khách hàng là thượng đế. Đến lượt Dương Tam thì không ai không biết, cô là nhất, vĩnh viễn cô là nhất.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo